La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong thở dài, đứng dậy tạm biệt.
Đinh Hạo tiễn La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong ra khỏi vòng bảo hộ Thủy Mạc Thiên Hoa mới quay về.
La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong rời khỏi Ẩn Kiếm Phong, đứng giữa
không trung quay đầu nhìn bên dưới. La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong nhìn bóng lưng Đinh Hạo, lòng phức tạp. Ba nữ đệ tử xuất sắc nhất Vấn
Kiếm tông đều yêu Đinh Hạo, hy vọng sai lầm thế hệ trước sẽ không xuất
hiện trên người mấy thanh niên ưu tú.
Đinh Hạo, nếu ngươi có thể sáng tạo nhiều kỳ tích tu luyện vậy ngươi
cũng hãy sáng tạo kỳ tích tình yêu đi. Ta sẽ mỏi mắt mong chờ, đừng làm
ta thất vọng.
* * *
Thời gian trôi nhanh, chớp mắt đã qua ba ngày.
Đinh Hạo trừ tu luyện điên cuồng ra âm thầm đi quanh Vấn Kiếm tông, xác
nhận một lúc sau giao danh ngạch cuối cùng cho Lý Tàn Dương. Lý Tàn
Dương từng là viện thủ Võ Sĩ cảnh không bị mấy việc vụn vặt làm phân
tâm, một hơi lên đến tam khiếu Đại Võ Sư cảnh. Tiêu Thừa Tuyên kém hơn
một chút, miễn cưỡng đến đỉnh bát khiếu Võ Sư cảnh.
Đám người Mộ Dung Thắng Nam, Trác Tử Yen đi ra ngoài rèn luyện, thực lực chưa đủ đành tiếc nuối vuột mất cơ hội.
Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn, mỹ thiếu niên Lâm Tín thì rất may
mắn được hai trong bốn danh ngạch của Vấn Kiếm tông. Hai danh ngạch khác vào tay Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết của Thất Nghĩa Minh. Kết quả này
khiến Đinh Hạo rất bất ngờ, hắn vốn tưởng tông môn sẽ đắn đo đệ tử nội
môn vào tông môn từ mấy năm trước.
- Chắc cao tầng tông môn rất xem trọng tiềm lực của bốn người này, đám
người đệ tử huyết mạch như Viên Thiên Cương cũng không được danh ngạch.
Vậy là tính cả ta, Tạ Giải Ngữ, Phùng Ninh, Tây Môn Thiên Tuyết, những
người đã vào Bảng tiềm long Tuyết Châu và danh ngạch ta tặng thì có tổng cộng mười người, con số không nhỏ.
Không biết mèo ác quỷ Tà Nguyệt không đáng tin có tìm được thiếu niên thợ săn Trương Phàm chưa?
Ngày hôm sau, mười thiên tài được mươi trưởng lão nhóm chưởng môn Lý
Kiếm Ý dẫn dắt trở về ven Tình Nhân cốc Kính hồ thánh địa võ đạo nhân
loại hội họp các thiên tài được các đại môn phái, thế lực đề cử chuẩn bị thông qua vực môn đi Thanh Châu.
* * *
- Đây chính là vực môn?
Những thiên tài Tuyết Châu tụ tập dưới pho tượng Bắc Vực Huyền Sương
Chiến Thần, ngẩng đầu nhìn thần tượng to lớn nguy nga, thầm lấy làm lạ.
Trước kia bọn họ từng đi qua quảng trường có tượng Bắc Vực Huyền Sương
Chiến Thần nhưng lần đầu tiên nghe nói nơi này có vực môn đi thông đại
châu Bắc vực khác.
Đinh Hạo cũng quan sát kỹ, phóng thần thức ra nhưng không nhìn thấy dấu vết gì.
Một lũ ánh mặt trời đầu tiên từ phía đông chiếu vào tượng Bắc Vực Huyền
Sương Chiến Thần lấp lánh ánh vàng như thần linh nhìn xuống đất mênh
mông, quân lâm thiên hạ, nhận các dân chúng bốn phương tám hướng bái
lạy. Lực lượng tâm linh, áp lực chỉ thần linh mới có chậm rãi phát ra từ Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần.
Bảy mươi thiên tài trẻ nhất, có tiềm lực nhất Tuyết Châu tụ tập bên dưới thần tượng Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần.
Vòng ngoài là chưởng môn các đại môn phái, cường giả ôm hy vọng vô hạn
mong chờ đưa tiễn các đệ tử mình vừa ý. Thủ lĩnh tông sư bá chủ như
chưởng môn Lý Kiếm Ý, Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện đều ở trong số đó. Nhưng lúc này ánh sáng từ người đám chưởng môn Lý
Kiếm Ý, Phương Tiêu Am bị bảy mươi thiên tài dưới thần tượng Bắc Vực
Huyền Sương Chiến Thần che giấu. Bọn họ là hôm nay của Tuyết Châu, các
thanh niên đại biểu cho tương lai nhân loại Tuyết Châu.
Ánh sáng chợt lóe.
Lão nhân tóc bạc Trần bá xuất hiện phía trước nhất.
Sau lưng lão nhân tóc bạc Trần ba là mười võ giả mặc chiến giáp huyền
kim, toàn thân phủ áo giáp. Mũ giáp vàng chỉ chừa khe hở chữ T lộ khuôn
mặt, như chữ thập hắc ám nuốt hết mặt mày. Mơ hồ thấy hai luồng sáng
lạnh ẩn hiện như viễn cổ cự thú, làm người ta không chịu nổi dâng lên sợ hãi.
Huyền Sương Thần Vệ!
Tim mọi người rung lên.
Khí thế từ mười Huyền Sương Thần Vệ như mãnh thú hồng hoang, không khí
quanh người bọn họ vặn vẹo. Mười Huyền Sương Thần Vệ chỉ đứng yên, toát
ra sát khí đủ khiến không khí trong trăm thước lạnh như gió bắc, làm
người ta lạnh lòng, răng run cầm cập.
Đây là Huyền Sương Thần Vệ trong truyền thuyết.
Chiến sĩ tinh nhuệt nhất nhân loại được Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần
công nhận, nghe nói võ giả vào Huyền Sương Thần Vệ doanh thấp nhất cũng
là cảnh giới đỉnh Đại Tông Sư cảnh, là rồng trong cõi người. Mỗi Huyền
Sương Thần Vệ từng vượt cấp đơn độc giết đại yêu yêu vương, đối với bất
cứ đệ tử tông môn nào trong Bắc vực đều là quanh vinh cao nhất.
Tông môn nào có đệ tử vào được Huyền Sương Thần Vệ doanh là địa vị lên
như diều gặp gió trong Bắc vực, thành đối tượng được Huyền Sương Thần
Cung đặc biệt chú ý, ủng hộ, chăm sóc, lớn mạnh vô số lớn trong chớp
mắt. Dù là tông môn khác có thực lực cao hơn m có đệ tử vào Huyền Sương
Thần Vệ cũng không dám dễ dàng ăn hiếp.
- Tốt lắm, nếu người đã đến rồi thì vực môn xuất phát.
Lão nhân tóc bạc Trần bá lướt qua mọi người, ánh mắt sắc bén như đao, mặt không biểu tình nói:
- Nhưng trước khi xuất phát có chuyện quan trọng muốn tuyên bố cho các ngươi.
Trong đám đông, Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện luôn im lặng nở nụ cười mong chờ đã lâu.
Từ lúc tụ tập trên quảng trường thì Đinh Hạo luôn thẫn thờ.
Đinh Hạo không chú ý đến xung quanh, thậm chí là lão nhân tóc bạc Trần
bá nói chuyện hay mười Huyền Sương Thần Vệ. Đinh Hạo luôn chờ mèo ác quỷ Tà Nguyệt mang theo thiếu niên thợ săn Trương Phàm tới kịp, vì đya đã
là phút cuối cùng. Nếu thiếu niên thợ săn Trương Phàm bỏ lỡ vực môn, gã
khó thể vượt qua khoảng cách xa xôi đến Thanh Châu có chiến trường bách
thánh.
- Tại sao còn chưa đến? Chẳng lẽ không tìm được Trương Phàm? Hay mèo mập Tà Nguyệt ham chơi hỏng việc?
Đinh Hạo thấy thời gian trôi qua từng phút giây, hắn càng lúc càng sốt ruột.
Lúc này bên tai Đinh Hạo vang lên tiếng hò reo như sấm nổ, như sấm đầu
xuân xen lẫn đệ tử Thanh Bình học viện, các trưởng lão điên cuồng hoan
hô. Đinh Hạo nhíu mày nhìn bốn phía, thấy người Thanh Bình học viện
cuồng nhiệt nhìn thần đồng Mục Thiên Dưỡng, bao gồm những môn phái khác
về phe Thanh Bình học viện cũng lộ biểu tình mừng như điên gào thét tên
gã.
Mục Thiên Dưỡng không có phản ứng gì, bình tĩnh đứng đằng trước nhất đám người.
Tiếng hoan hô, kêu gào xung quanh như không liên quan đến Mục Thiên
Dưỡng, hoặc gã khinh thường đám con kiến tài trí bình thường hoan hô, vỗ tay. Mục Thiên Dưỡng đứng đó, mái tóc dài màu trắng mỗi một sợi tóc
phản chiếu ánh nắng lấp lánh. Trường bào màu xanh bị nắng nhuộm vàng,
Mục Thiên Dưỡng không nói câu nào, gã như chiến thần vô địch, để lại
bóng lưng kiêu ngạo thẳng tắp như đao khắc cho thế nhân.
Giờ phút này, phong cách, khí chất của Mục Thiên Dưỡng vượt qua các đại nhân vật chưởng môn địa môn phái.