-eo ui, em sợ quá, chị lùn tha cho em nhé. –sau khi nói nhỏ
Ánh còn lêu lêu nó nữa rồi bỏ chạy, nó tức quá chạy theo nhỏ vòng vòng cả lớp nhưng….
CỐP
-ui da, tên chết bầm nào dám…-nó nói xong ngước lên và bắt
gặp khuôn mặt “tắc kè đỏ” của thầy Tiến. Nó thấy thầy liền
cười hìhì mong thoát tội kêu thầy là “tên chết bầm” nhưng có
vẻ như “sắc đỏ” trên khuôn mặt đã quá 47 kia không dịu lại tí
nào mà hình như còn thêm phần tười tắn thì phải. Thế là hết…
-em bảo ai là đồ chết bầm? –ông thầy rít lên
Nếu đã “xác định” rồi thì nó không sợ nữa, “quẩy” luôn*
xác định ở đây là được “mời” lên văn phòng xơi nước trà và
nghe giáo huấn kèm theo giấy bút viết bảng kiểm điểm đấy nhé*
-dạ, dạ em xin lỗi thầy, em không cố ý, chỉ là do mắt em
kém mà hôm nay em không đeo kính áp tròng nên…-nó vừa nói vừa
xụt xịt
-em nói nghe hay nhỉ? Trong trường mà sử dụng ngôn từ như thế à? Em là em muốn chọc tôi đúng không? – ông thầy tức giận
-em đâu dám đâu thầy. Em tôn trọng và kính nể thầy lắm đấy
ạ. Em nể thầy ở đức dễ tính, yêu thương học sinh, tha thứ, ôn
hòa….nên em không dám thế đâu ạ
Sau đó ông thầy hiểu nó đang “xoáy” ổng nên tức lắm nhưng
không dám biểu hiện ra mặt. Nó nói thế mà, chỉ là khen ngoài, chơi xỏ trong thôi. Nên giờ nếu thầy còn tra cứu thì thầy là
kẻ hèn mọn, tính toán,… sau đó lớp nó hùa theo
-thầy ơi, bạn ý không cố ý đâu ạ
-thầy độ lượng tha cho bạn nhé
-thầy ơi tha bạn đi thầy
-thầyyyyyyyyyyyyy ơi…
Hiểu được giừo mà trách nó là hạ thấp mình trước học sinh nên thầy đành “diễn vai hiền từ” đợi khi có cơ hội sẽ phục
thù sau vậy.
-á , cái con này, mày muốn chết à? My phụ tao xử nó đi mày-Ánh
-ok xử liền
-á, 2 chị tha cho em, em lỡ dại –nó
Bọn hắn ngồi sau xem mà cười khì vì tính trẻ con của 3 cô nàng
-BA CÔ KIA LÊN NGAY ĐÂY CHO TÔI!!! –“tắc kè” đã chứng minh công
lực thâm hậu của mình qua “tiếng gọi dịu nhẹ” , may mắn trường xây chắc chắn nên chưa có tai nạn đáng tiếc nào xảy ra. Phù,
trường này còn may đấy
Thế là 3 đứa tụi nó phải lên “ra mắt” ông “tắc kè”
-thầy gọi tụi em ạ? – 3 đứa đồng thanh
-đây là buổi học đầu tiên của năm học mới nên tôi rất dễ
tính nhưng là do các cô đã chọc tôi thì đừng trách. Đi lên văn
phòng viết bản kiểm điểm cho tôi –tần suất dao động âm thanh
cực lớn
-thầy cho em hỏi tụi em đã phạm tội gì ạ? –nó nói tuy có
vẻ tôn trọng ông thầy nhưng câu nói có vẻ bông đùa, khoái chí
như muốn chọc tức ổng
-cô còn dám hỏi tôi à? Mà cô là học sinh mới chuyển đến lớp đúng không?
-đúng ạ
-cô mới chuyển đến mà có thái độ không tôn trọng thầy cô,
vào lớp mà còn chạy nhảy lung tung, khi tôi tha cho rồi mà còn
xuống lớp đùa giỡn với bạn. Thật là vô tổ chức, không coi
giáo viên ra gì mà
-thầy nói quá rồi đó ạ. Thầy có bằng chứng nói em đùa
giỡn và không tôn trọng thầy không ạ? –nó khẽ nhếch môi và ông
thầy đã thấy điều đó
-bằng chứng ư? Chẳng phải chĩnh mắt tôi thấy cô ở dưới lớp đùa giỡn hay sao mà cần đến bằn chứng nữa kia chứ
-thưa thầy, khi thầy cho em xuống chỗ ngồi em đã rất biết ơn
thầy và tự dặn lòng rằng cần học thật tốt để cảm ơn thầy
nhưng thật không ngờ thầy lại mắng em vì điều đó. Huhu, em chỉ
muốn thảo luận với 2 bạn cùng bàn về bài học hôm nay mong sẽ
học thật tốt nhưng…hức hức …có con sâu trên người bạn em nên em
gỡ giúp bạn ý..hức hức…không ngờ sơ ý con sâu lại rơi vào áo
của em. em sợ quá nên giãy nãy, bạn em vì muốn giúp em gỡ sâu
ra thôi nên …hức hức… không ngờ thầy lại nghĩ oan cho chúng em
như thế.huhu –nó nước mắt ngắn dài
-thôi thầy tha cho em ấy đi. Em ấy đâu có muốn thế đâu phải không nào? –thầy hiệu phó can ngăn
Thì ra nó thấy thầy hiệu phó đến nên giở bài “mít ướt” ra, và quả nhiên không ngoài sự mong đợi. Kế hoạch thành công mĩ
mãn, mặc dù bên ngoài nó rơi nước mắt nhìn đến đau thương là
thế nhưng trong bụng thì..cười hehe. Đến cả bọn hắn chứng kiến toàn bộ sự việc hay cả 2 con pạn là người giỡn với nó thế
mà còn…tin nữa là. *phục pà Quậy quá xá*
-thầy hiệu phó đã xin thì tôi cũng không trách mà làm gì
nhưng hồi nãy em nói em đã thảo luận để học tập thì tôi muốn
kiểm tra bài em được chứ