Với chiều cao 1m81 lại thêm tư thế Dương Phi ngồi xuống, Trương Dương lơ đãng nhìn lướt qua, con mắt liền dừng lại, bởi vì lúc này, cổ áo Dương
Phi rộng mở đối diện đúng hai mắt của hắn.
Bên trong cổ áo rộng mở, hai đỉnh núi tròn trĩnh được áo lót màu lam nâng lên cơ hồ là
không bỏ sót lọt vào mắt Trương Dương, hai bán cầu trắng như tuyết run
rẩy mạnh được bao bọc khó có thể dò xét.
- Ầm!
Trương
Dương đang bị thống khổ dày vò đột nhiên cảm thấy đầu như bị nổ tung,
tiếng nổ đến như cao tần sóng âm chấn động đánh úp lại.
Hoạt
động kịch liệt làm mỗi bộ phận trong đầu hắn bỗng chốc vặn vẹo, đồng
thời khiến khuôn mặt hắn thoạt nhìn trở nên có chút hèn mọn, hình như là cố ý rình coi phong cảnh trước ngực Dương Phi.
- Lách tách!
Giống như trong khu rừng rậm yên tĩnh, người đi săn giẫm lên cành khô
bị đứt, Trương Dương bỗng nhiên ý thức được lỗ mũi hắn vốn rất yếu ớt
bỗng chốc vỡ ra, một dòng chất lỏng màu đỏ ấm áp chảy ra khỏi lỗ mũi
hắn.
Máu mũi?
Trong mơ hồ, Trương Dương cũng thấy được gương mặt Dương Phi vì phẫn nộ mà cũng như hắn có chút vặn vẹo, tuy là
cũng xinh đẹp, cũng mê người, nhưng Trương Dương có thể thấy, biểu cảm
như thế hiển nhiên giá trị phẫn nộ đã vượt qua 90%, nếu trước mắt là một con khủng long, hắn tin tưởng đối phương lại không chút nào do dự phân
thây hắn.
Chết, nàng nhất định cho rằng mình liếc trộm bộ ngực của nàng nên mới chảy máu mũi, Trương Dương theo bản năng muốn giải
thích chút gì đó, nhưng trong đầu chợt truyền đến mấy âm tiết trấn trụ,
vẫn là giọng nữ đáng yêu hỗn hợp với tiếng kim loại vừa nãy, song bây
giờ tựa hồ càng nhân tính hóa một chút:
- Hệ thống Nữ Oa cập
nhật xong, chính thức vận hành. . . . . Thân phận chủ nhân, Trương
Dương, sinh viên năm 4 học viện đại học Hóa học Công nghệ Mai Ninh,
cấp bậc Cứu Vớt Giả sẵn sàng, không đáng kể, nhiệm vụ mở chi nhánh hệ
thống, nhiệm vụ quan trọng nhất, kế hoạch đầu tiên của sơ cấp Cứu Vớt
Giả, lấy bằng tốt nghiệp khoa vật lý - công trình chính quy, trước mắt
xác xuất thành công 34%.
Một hàng phụ đề cùng với giọng nữ dần dần rõ ràng hiển hiện ra trong đầu.
- Mẹ kiếp, yêu quái!
Trương Dương theo bản năng há mồm, sau đó lúc này mới phát hiện, bản thân lại khôi phục năng lực hành động.
- Yêu quái?
Dương Phi lúc này đã không thể dùng lời gì để hình dung sự phẫn nộ của
mình, hôm nay ra ngoài có phải là không đúng giờ hoàng đạo không?
Sáng sớm trước khi rời khỏi cửa đã bị cha mẹ kể lể một trận, mãnh liệt
yêu cầu nàng mau chóng tìm bạn trai, nếu không nghe lời, ABC, các loại
anh tài nhà giàu đẹp trai trong nhà giới thiệu lập tức tới cửa.
Dưới uy hiếp bậc này, nàng không thể không đồng ý đề nghị của chị gái, đi du kích giả vờ gặp mặt!
Là đại diện của những mỹ nữ tuyệt đỉnh với danh tiếng nữ thần chân dài giàu có và trí tuệ, Dương Phi tự nhiên sẽ không dễ dãi đến mức
khuất phục dưới sắp đặt của cha mẹ và chị gái cùng một gã tiến sĩ du học nước ngoài gặp mặt nói chuyện yêu đương.
Nàng chỉ cần chụp một bức ảnh cho qua với đối phương cho cha mẹ biết là được rồi.
Do đó, nàng nén chịu nhiệt độ 34 độ bên ngoài, lấy chiếc Z4 màu đỏ yêu
thích đồng thời mạo hiểm rất có khả năng không đến kịp lớp học tiếp
theo chạy tới tiệm cà phê chị gái chỉ định và gặp mặt thanh niên đẹp
trai thiên hạ đệ nhất hiếu nghĩa như trong miệng chị nói.
Kết
quả, cái tên cầm báo Mai Ninh kia lại có thể là học trò của mình, lại
còn là tên duy nhất dám để số trong bài kiểm tra tiếng Anh của đại học,
bản thân sớm đã hạ quyết tâm trực tiếp coi đại vương trốn lớp này thành
con sâu làm rầu nồi canh để xử lý.
Nhưng mà những thứ này cũng
không tính là cái gì, bởi vì nàng từ đầu tới cuối không coi đối tượng
gặp mặt hôm nay làm một gia súc, à không, người để đối đãi!
Thế nhưng, chiếc BMW yêu dấu của mình giờ chẳng biết tại sao bị nện đập bể, đến vô cùng thê thảm, e rằng đến chính văn phòng BMW cũng khó có thể
khôi phục, nếu không phải vì gặp thằng nhóc này thì có bị thế không?
Như vậy còn chưa tính, hắn còn dám nhân cơ hội lợi dụng mình, rình
nhìn trộm Mimi mình đã giữ gìn nhiều năm, cả chính mình lúc tắm cũng
không nỡ nhìn nhiều, còn lộ rõ vẻ mặt hèn mọn như thế, thậm chí trực
tiếp không kiêng nể gì chảy máu mũi.
Cuối cùng đưa ra một đánh giá:
- Yêu quái!
Cái này giống như, anh tìm mua một chiếc máy tính xách tay ở trên mạng, tôi nhất thời sai lầm gửi anh cái AIR của APPLE, miễn phí tặng anh một
bộ phim hành động của đảo quốc, anh xem hay thì dù không muốn trả tiền
lại nhưng cũng đừng đánh giá xấu tôi.
Nhịn là tốt nhưng cái
kia là không thể nhịn được mà! Dương Phi tôi cũng là thân phận mỹ nữ
giảng viên giọng hay, đẹp lại nhiệt tình, được hâm mộ nhất toàn bộ Mai Đại, thế nhưng dưới loại tình huống này, ngay cả Quan âm Bồ Tát cũng có 3 phần tức giận.
Động tác đầu tiên của nàng là lập tức che
phong cảnh đẹp trước ngực, sau đó mắt đẹp trợn lên nhìn chằm chằm Trương Dương với khuôn mặt hèn mọn bởi vì hoảng sợ mà không ngừng rút lui về sau, khoát tay là một cái tát.
- Bốp!
Trương Dương máu mũi vừa mới chảy ra bỗng chốc hóa thành từng đóa hoa hồng bay lả tả.
- Gặp công kích, lực công kích mục tiêu tám, không có uy hiếp tới sinh
mệnh, có thể chọn những phương thức phản kích sau, tập kích ngực đối
phương, vén váy đối phương.
Trương Dương gặp đòn nghiêm trọng
còn chưa có phản ứng kịp, trong đầu lập tức phản xạ có điều kiện phát ra giọng nữ nhắc nhở và không khác mấy vừa nãy.
Tập kích … em
gái ngươi ấy, Trương Dương bụm mặt thối lui lại, nói thật, là rất đau,
nhưng có đau nữa cũng không bằng trận đau buốt trong óc vừa rồi, kia mới gọi là đau tan lòng nát dạ.
- Giáo sư Dương . . . Tôi. . .
- Ồ, thì ra anh biết tôi, tôi rất hiếu kỳ anh làm gì mà lại trực tiếp giả vờ không biết tôi.
Dương Phi xoay cổ tay, tay theo bản năng khép cổ áo lại, mặt nhăn nhó,
nhìn chằm chằm tờ báo Mai Ninh đặt trên mặt bàn, hiển nhiên tức giận
chưa tiêu tan.
- Chuyện hôm nay, nếu dám tiết lộ ra ngoài nửa phần. . . Anh. . . Đời này anh đừng mong tốt nghiệp từ Mai Đại.
Nói xong, nhớ tới chuyện quan trọng hơn của mình, quẳng Trương Dương
xuống, kinh hô một tiếng chạy ra ngoài cửa nhìn chiếc Z4 màu đỏ bị nện
đã hoàn toàn thay đổi.
- Hệ thống Nữ Oa nhắc nhở. . . . . Trong
phạm vi mười thước xung quanh tồn tại uy hiếp đến sinh mệnh chủ nhân,
mục tiêu, một chiếc BMW Z4 sắp nổ, đếm ngược còn 15s. . . 14s. . .
Trong đầu Trương Dương đột nhiên xuất hiện một tín hiệu nhắc nhở rõ ràng, lập tức tiếng đếm ngược tít tít vang lên.
- Zời ơi! Con mẹ nó chứ!
Trương Dương không kịp ngẫm nghĩ thứ kia nói thật hay giả, hét lớn với nhân viên phục vụ trong quán:
- Xe sắp nổ, chạy mau đi. . .
Bên kia, Dương Phi còn chưa biết gì đang chuẩn bị mở cửa xe lấy đồ.
- Giáo sư Dương . . . Nguy hiểm!
Dương Phi lúc này đã lâm vào trạng thái đờ đẫn, hoàn toàn không có nghe Trương Dương đang nói cái gì, nàng đương nhiên biết Z4 bắt đầu gặp lửa
là nguy hiểm, chẳng qua nàng cảm thấy bản thân hẳn là còn thời gian lấy
vài thứ quan trọng đó trên xe.
Nhưng trong lúc hoảng loạn, mới
phát hiện cửa xe đã khóa, nàng đang chuẩn bị đập vỡ cửa kính xe lại đột
nhiên phát hiện cả người nhẹ đi, vòng eo mảnh khảnh căng thẳng bị người
ôm chặt lấy, sau đó cặp đùi đẹp thon dài cũng nâng lên, chiếc giày cao
gót màu lam rơi xuống.
Nhìn lại, thấy đích thị Trương Dương mồ
hôi ngưng tụ trên gò má cùng ánh mắt hơi chút dữ tợn, trong lòng Dương
Phi không khỏi căng thẳng, gia súc này muốn làm gì đây?
Trương
Dương cao 1m81, ở miền nam Trung Quốc cũng xem như là một thanh niên cao to mạnh mẽ, nhưng trên thực tế với cân nặng 72 kg khiến hắn thoạt nhìn có vẻ mảnh khảnh gầy yếu, mà Dương Phi nhìn ra phỏng chừng ít nhất
cũng cao ngoài 1m7, làn da trắng nõn, dáng người cân xứng hoàn mỹ, hẳn
nặng 50 kg trở lên.
Trương Dương một tay ôm lấy eo nàng, tay
kia vòng dưới gối nàng, sau khi mạnh mẽ bế nàng lên mới phát hiện ôm gì
đó 50 kg và ôm một mỹ nữ nặng ngoài 50 kg hoàn toàn là hai việc khác
nhau.