Lưu Tử Tuyền cảm thấy cực kỳ hứng thú đối với việc đột nhiên mới tới thêm hai người mỹ nữ, một người là Hứa Đan Đông vẻ bên ngoài tầm
tuổi Kiều Hi Nhi, một người là Hứa Đan Oanh, tuổi tác tương đương
nàng.
Đương nhiên, nàng càng cảm thấy hứng thú đối với Hứa
Đan Oanh, cô gái có chút cổ điển và mang theo một ít chút ngây thơ.
Được nàng mê hoặc là nói là năn nỉ, 2 chị em này cũng gia nhập đại
quân đi chiếm phòng, Hứa Đan Đông 401, Hứa Đan Oanh thì 404, vừa vặn
cùng làm hàng xóm Lưu Tử Tuyền.
Nhưng 2 chị em này thuần
túy chính là nhàn rỗi quá mà thôi, bởi vì chỗ học tập của các nàng
cách Mai Ninh xa đến không thể chấp nhận, đương nhiên không thể ở
lại đây, nhiều lắm cũng chỉ là ở tạm vài ngày, lãng phí tài nguyên mà thôi.
Nhưng Trương Dương cũng không dám phản đối, về lý luận, đây là 2 cô em vợ, đến hầu hạ không được sao.
Sáng sớm, Trương Dương liền rời giường, kỳ thật đêm qua hắn không thể
đi vào giấc ngủ, chỉ gọi là nhắm mắt lại một chút liền tỉnh lại.
Nhìn đồng hồ, mới gần 6 h, với lấy một cái áo gió, xoa mắt còn cay cay, chậm rãi đi lên tầng năm, tầng cao nhất.
Đã là cuối mùa thu, sáng sớm gió lạnh thổi liền có một chút hơi lạnh tẩm tận xương tủy, Trương Dương không kìm lòng nổi mà ôm sát quần áo.
Để Trương Dương thấy bất ngờ chính là, nhìn thấy một bóng dáng rất
quen thuộc, Hứa Đan Lộ, nàng chỉ mặc một bộ áo ngủ mỏng manh, lẳng
lặng mà đứng ở ban công, đón gió mà đứng, sau lưng nhìn lại dáng người
nhìn không xót một cái gì.
Trương Dương có chút kỳ quái mà đi tới, cô nàng này bình thường rất thích ngủ làm biếng cơ mà.
Hắn thực tự nhiên mà đem áo gió khoác lên trên người nàng, vươn tay nắm ở hông của nàng:
- Lộ Lộ, sao mà dậy sớm như vậy. . .
Hứa Đan Lộ bị hắn ôm lấy, thân mình mất tự nhiên mà nghiêng một chút, quay đầu lại nhìn nhìn Trương Dương:
- Anh rể!
- Ơ . . .
Trương Dương sợ tới mức thiếu chút nữa đặt mông ngồi ở ban công, đây đâu phải là Hứa Đan Lộ, rõ ràng là Hứa Đan Đông.
Hơn nữa vừa rồi hắn lơ đãng khoác áo, hình như còn đụng tới núi non của nàng, đó kiên quyết là kinh người, thậm chí còn hơi chút lớn hơn
so với Hứa Đan Lộ thì phải.
Cái này thật là … kiểu tóc hai người rõ ràng không giống, Hứa Đan Lộ nhuộm vàng, Hứa Đan Đông thì không có nhuộm.
Ôi trời, đôi mắt chết tiệt này!
- Anh rể, đậy sớm như vậy a?
Hứa Đan Đông vươn tay vuốt vuốt mái tóc bị thần gió thổi đến có chút tan tác, đôi mắt mê người mà lại thâm thúy mang theo một tia bỡn cợt
hàm xúc nhìn Trương Dương, khuôn mặt mịn màng đắm chìm trong biển,
giống một nữ thần buổi sáng trộm đứng lên nhìn mặt trời mọc.
Hơn nữa nữ thần này còn mặc áo ngủ, áo ngủ trong suốt!
Được rồi, Trương Dương đánh cược nàng tuyệt đối không có mang cái
lồng. . . Cho dù đã được phủ thêm áo gió của Trương Dương, nhưng hai
nụ hoa trước ngực toàn tâm toàn ý kia rõ ràng có thể thấy được, lúc này
ánh mắt Trương Dương mới có chỗ dùng tốt.
Hình dạng bộ
ngực nàng cùng như Hứa Đan Lộ, đều là cái loại rất chắc chắn, như là ngọn núi, rất tròn, tuyệt không xệ xuống chút nào, nhưng
Trương Dương có thể cam đoan Hứa Đan Lộ tuyệt đối không lớn hơn, có
thể cũng động chạm vào thiên tài khoa học tự nhiên này hay không
nhỉ?
Nhưng, khụ, đầu mình hiện tại nghĩ đến là gì cơ chứ?
- Chào em!
Trương Dương có chút xấu hổ mà nhìn nàng một cái, ánh mắt vội vàng rời khỏi bộ ngực Hứa Đan Đông.
- Sao mà em cũng dậy sớm như vậy?
Hứa Đan Đông tựa hồ cũng chú ý tới, vội vàng kéo chặt áo gió Trương Dương khoác thêm cho nàng, che khuất núi non cao ngất kia, nhẹ giọng
đáp:
- Em ngủ không được.
- Là bởi vì chuyện của bác trai đúng không?
- Vâng!
Hứa Đan Đông gật gật đầu,
- Ba một mình ngậm đắng nuốt cay mà nuôi ba chị em em từ nhỏ, lại
cung cấp tiền cho một đám chúng em thi lên đại học, già rồi về hưu còn phải đi ra bày quán kiếm tiền, giúp chúng em lo học phí, cuối cùng
lại có kết cục như vậy . . .
Nàng nói xong, trên mặt lại lăn dài nước mắt, đón ánh mặt trời, thoạt nhìn như là trân châu trong suốt xinh đẹp.
- Em suy nghĩ, nếu không phải vì ba chị em chúng em, ba em cũng sẽ không khổ cực như vậy.
Nàng vươn tay che cái mũi, cúi đầu, rồi sau đó lại ngẩng đầu, nhìn Trương Dương, nói rằng,
- Anh rể, anh nhất định có thể cứu ba, đúng không?
- Người tốt nhất định sẽ có báo đáp.
Trương Dương ngửa đầu nhìn nhìn kia ánh sáng mờ, lại nhìn bộ dáng nức
nở của nàng, trong lòng cảm động không hiểu, thốt ra một câu sáo rỗng.
- Đông đông, em yên tâm, ba em nhất định sẽ không có việc gì .
Nói xong cũng cảm thấy có chút ngu, lại bổ sung một câu.
- Cám ơn anh , anh rể.
Hứa Đan Đông gật gật đầu, nhìn Trương Dương.
- Ba ba nhất định sẽ không có việc gì .
- Trên này gió lạnh, chúng ta đi xuống đi.
Nhìn miệng nàng có chút run run, Trương Dương có chút đau lòng, cũng
không phải ý tứ gì khác, mà là trực giác quan tâm đến nàng, mặt khác,
như thế này mọi người đều tỉnh rồi, nhìn thấy hai người bọn họ sáng
sớm lại lên đây lén lút cũng không được, cái kia gì, anh rể cùng cô em
vợ. . .
- Vâng …
Hứa Đan Đông gật gật đầu, nhìn hắn
một cái, đại khái như là Trương Dương an ủi đã có tác dụng, lúc này
nàng đã ngừng khóc, trên mặt còn lộ ra một tia đỏ ửng khó hiểu, nói
rằng:
- Anh rể, anh rất quan tâm người khác, trước kia có phải chinh phục chị gái em như vậy hay không?
Trương Dương không nói gì mà nhìn nàng một cái, hỏi ngược lại:
- Đông Đông, em có bạn trai chưa?
- Không có, vì sao anh hỏi cái này?
- Không có bạn trai, làm sao em biết anh làm như thế này chinh phục
được chị em, còn tưởng rằng em có kinh nghiệm phong phú cơ!
Trương Dương chà xát hai tay, buổi sáng thật đúng là lạnh co vòi,
chính mình không có việc gì chạy tới đây làm gì, trở về tìm Lộ Lộ ủ
ấm thôi, lại lầu bầu câu,
- Sao mà xinh đẹp như vậy, thiện tai.
- Anh rể, anh nói cái gì?
Theo ở phía sau, tiến vào trong cửa Hứa Đan Đông làm bộ như nghe
không rõ ràng, truy vấn một câu, trên mặt cũng lộ ra một tia tươi cười
thản nhiên, cắn cắn môi dưới, lén lút tiến đến bên cạnh Trương Dương,
cởi áo gió trên người ra đưa cho Trương Dương, nhỏ giọng nói rằng,
- Không được nói với chị Lộ Lộ là anh gặp em ở chỗ này ha.
Sau đó giống con chuột trộm thóc, nhanh như chớp từ bên cạnh Trương Dương chạy trốn xuống dưới.
Trong nháy mắt, Trương Dương thực rõ ràng mà cảm giác được đôi Mimi
rắn chắc của nàng kia cọ qua người hắn, thật sự là rất mất hồn . . . Cô em vợ này được đó . . . Thật sự là đủ rắn chắc . . .
Trương Dương không có sờ soạng về phòng Hứa Đan Lộ, cho dù mấy ngày
nay tiểu huynh đệ đã bị đói bụng, nhưng rõ ràng hiện tại có rất nhiều
nhiệm vụ quá nặng đặt tại trước mắt, cũng chỉ có thể chịu đựng.
Nhạc phụ tương lai đại nhân bên kia còn chưa có tin tức truyền đến,
nhìn đồng hồ, đã hơn 8 giờ , hắn cũng có chút nóng vội , chính mình gọi
điện thoại đi qua hỏi Ngô Hạo đang chịu trách nhiệm.
Ngô Hạo
trả lời hắn nói, xem ra tế bào kháng ung thư hẳn là đã tiến vào tổ
chức tế bào ung thư, nhưng hiện nay nhìn báo cáo bệnh lý, chỉ có thể
nói tương đương với các phương pháp trị bệnh bằng hoá chất dược vật
phổ thông. . . Có lẽ cần càng nhiều thời giờ quan sát theo dõi hơn.
Được rồi, vậy cũng chỉ có thể như vậy !
Kiều Hi Nhi đã ở cửa chờ hắn , hôm nay là ngày chính thức tuyên bố
Nam Tinh số 1, tuy rằng Trương Dương tránh ở phía sau màn, nhưng hắn vẫn phải tham gia với thân phận tổ viên, để ngừa bất cứ vấn đề gì phát
sinh mà trở tay không kịp.