Đồ Ngốc Siêu Quậy Em Là Của Tôi

Chương 20


trướctiếp

Trong giờ học nó chả chú tâm gì vào lời nói của bà cô thao thao bất tuyệt mà nó vs Ngọc gửi thư nhau bàn kế hoạch tẩu thoát, nhưng kế hoạch của nó ko làm phiền Ngọc nhiều chỉ cần đóng kịch 1 chút, cho nó mượn tiền là hết.

-- - giờ ra về- - -

Đến giờ ra về bác tài xế nhà nó đợi nó trước cổng mà ko thấy nó chỉ thấy Ngọc đang chạy lại

-Bác ơi Nhi nói có việc gấp nên hồi nãy nó bỏ học đi rồi, nó nói ở nhà có việc thì đi trước đến giờ nó sẽ đến sau- Ngọc vừa thở gấp vừa nói

-Ơ, zậy thì cảm ơn cháu, hồi sáng cháu ko đi xe có cần bác chở về ko?- bác tài xế nhìn Ngọc nói

-Dạ ko cần đâu, con đi giúp Nhi chuẩn bị đồ luôn, để đi tới buổi gặp mặt cho kịp- nói rồi Ngọc nhìn chiếc xe rời đi, rồi lên tiếng- Ra đi, trốn hoài

-Bít rùi, mày lựa chỗ cho tao trốn hay wá, kiến vàng ko- nó trừng mắt nhìn Ngọc

-Bây giờ mới bít hả? Ha ha ha- Ngọc nhìn đang xoa xoa chỗ đau rồi cười ngặt nghẽo

-Hừ, bây giờ mày đi kiếm bộ nào mà dễ cử động, kín đáo mà bụi bụi chút cho tao thay coi- nó lườm Ngọc cái rồi mượn đồ

-Ok, đi vô khu mua sắp đi tao kiếm cho-Ngọc nói xong là 2 đứa nó lên đường

-- - ...- - -

Sau khi vô khu mua sắp của gia đình Ngọc thì nó có diện mạo mới

Đồ đễ cử động thì chỉ có đồ ôm, chất vải mềm và thoáng một chút vì thế nên nó diện 1 áo thun ba lỗ màu trắng, khoác màu đen ống tay dài đền khuỷn tay nhưng vì ko gài nút cho đỡ vướn víu nên hiện rõ đường cong cơ thể, thêm chiếc quần jean thun ôm dài đến cổ chân màu hơi sờn sờn đầu gối được mài rách đâm chất bụi cùng vs đôi giày Reebok đặc điểm của đôi giày này là có phần đế dày rất êm và chống trơn trượt, mẫu mã đa dạng và hơn nữa là nhờ phần đế mà nó cao thêm 1 chút, chống trơn dễ leo trèo. Tóc dài thì cột cao gọn, nhìn nó thì phải nói đâm chất thể thao. Hơn nữa là bộ này rất đúng ý nó là dễ cữ động, và phần nó ân ý nhất là ko hợp cho buổi ra mắt cho buổi đính hôn.

-Ê, zậy được chưa?- Ngọc nhìn nó 1 lượt rồi hỏi nó

-Được, rất tốt- nó nhìn Ngọc trả lời rồi cười

-Mà thiếu gì cách mà mày mặc đồ như zậy?- Ngọc

-Tao mặc zậy để leo nó nhà hàng- nó trả lời

-Nhà hàng nào mà mày dám leo-Ngọc nhìn nó hỏi thêm lần nữa, nhà nó mún ra mắt thì nhà hàng 5 sao sang trọng chớ, mà nhà hàng như zậy thì nó sẽ cao cỡ nào mà nó dám leo, ko dám tưởng tượng nữa là

-Nhà hàng Royal- nó trả lời tỉnh bơ

-Hả mày điên àk, mày có bị ép cỡ nào thì cũng phải sống chớ, tao ko bít mày leo lên làm cái gì nhưng leo xong rồi mày sống ko thọ đâu, mà mày leo lên đó làm cái gì?- Ngọc ngạc nhiên la nó, rồi hỏi, nhà hàng đó rộng bằng cái sân trường đẳng cấp VN Noble tuy ko phải trường đẳng cấp thế giới như Star Word ở VN nhưng cũng bít nó rộng cỡ nào, cao 5 tầng, thiết kiểu theo kiểu Hoàng gia thì trần phải cao zậy là ko phải 5 tầng cao bình thường

-Mày nói đã rồi way lại hỏi tao, chớt quớt zậy mẹ, tao leo lên đó thám thính, hơ hơ- nó cười nhăn nhở nhìn Ngọc

trướctiếp