Nó, một đứa đưa học tập lên hàng đầu lại bị giấc ngủ chi phối.
Nói chung, nó rất thích ngủ…Mặc dù thời gian học tập và công việc đã choán hết
thời gian nhưng nó vẫn đảm bảo giấc ngủ, vì sao ư?Vì nó có thể ngủ mọi lúc mọi
nơi, chỉ cần rãnh rỗi vài phút là nó lại ngủ, sau đó tỉnh dậy và hoạt động vô
cùng tỉnh táo…
Hôm nay là ngoại lệ, nó cố tình bỏ một ngày không đến bang
và đánh một giấc đã đời. Tuy nhiên ông trời hình như không muốn nó ngủ yên giấc
thì phải, đang ngủ đột nhiên tiếng chuông điện thoại cứ vang liên tục. Trong
ngôi biệt thự rộng lớn chỉ có mình nó sống thì làm gì còn ai giúp nó nghe điện
thoại hoặc gọi nó dậy cơ chứ…
Cố tình bỏ việc, cố tình không nghe điện thoại, nó úp mặt xuống
chiếc gối mềm mại quen thuộc…Nhưng một điều kì lạ là chuông điện thoại reo liên
tục. Đến giờ là được 19 lần…Sợ có chuyện quan trọng khẩn cấp gì đó nên nó đành
cầm lên nghe…Tên người gọi hiện lên màn hình là Anna, nó giật mình và lập tức
nghe máy. Đầu dây bên kia vang lên tiếng nói quen thuộc:
_Yuy……Giúp tao với! – giọng Anna nghe rất run
_Con điên…mày có chuyện gì hả?Nói tao nghe mau lên nào –
Yuy hét lên
Thứ Yuy nghe được là tiếng khóc của nhỏ Anna. Chuyện quái gì
đang xảy ra vậy?Nó thầm nghĩ, nhưng rồi vẫn phải bình tĩnh để xem chuyện gì
đang diễn ra.
_Mày nín! Kể nghe coi! – Yuy ra lệnh
_Tao….Tao….Bị đẩy ra đường rồi…. – Anna nói sau đó khóc òa
lên, nhỏ vẫn vậy, vẫn mít ướt
_What The Hell? Sao cơ? Đẩy ra đường à?Được rồi bình tĩnh,
mày ở đâu, tao tới đón? – Yuy bình tĩnh trả lời để không khiến Anna hoảng hốt
them
_Vực Hoàng Gia, sát trường mình – Anna run rẩy nói
Sao cơ? Vực Hoàng Gia, nó giật mình khi nghe nhỏ nói địa điểm,
đó là nơi dùng để thanh toán người của những tổ chức cơ mà? Sao lại có người
đưa Anna tới đó?Rốt cuộc kẻ nào làm? Nhưng mọi câu hỏi cần phải tạm gác sang một
bên để đi tìm Anna. Điều quan trọng bây giờ chính là sự an toàn của nhỏ bạn..
Ngay lập tức nó phóng xuống nhà lấy chiếc AB và chạy đi tìm
Anna…Trong khi tim nó cứ đập thùm thụp như muốn nhảy ra ngoài luôn vậy…
Đến nơi, nó đã thấy Anna nằm co lại một góc ở sát mép bờ vực…Trái
tim nó lại nhói đau, hình ảnh của quá khứ lại nhảy múa trước mặt nó…Đôi chân
như không còn khả năng đứng nữa, nó muốn khụy xuống và nước mắt bắt đầu chảy…Chẳng
lẽ lại một lần nữa, người thân duy nhất còn lại của nó sẽ ra đi vĩnh viễn
sao???
Anna thấy Yuy đến nên rất mừng rỡ, lúc nãy do quá lạnh nên
nhỏ mới co người lại để giữ hơi ấm, nhưng không hiểu tại sao sau khi lên chiếc
taxi từ sân bay và ngủ quên, tỉnh dậy đã thấy mình nằm ngay bờ vực sát trường…
Nhưng điều làm Anna sợ hơn là bị bỏ mặc ở vực sâu chính là
nhìn thấy Yuy ngã xuống. Cô vội vã chạy đến bên bạn mình, khuôn mặt Yuy lạnh
toát, tay chân run rẩy…Miệng bắt đầu la hét…
Hoảng sợ quá nên Anna đã cắn tay mình cho máu chảy rồi cho
vào miệng Yuy, cô muốn lấy độc trị độc, Yuy đã hoảng sợ thì phải lấy thứ nó sợ
ra mà chữa. Và thứ đó chính là máu…
Như cảm nhận được thứ mùi tanh mà mình căm ghét nhất, Yuy đã
dần dần bình tĩnh lại. Khuôn mặt Anna hiện ra rõ trước mắt cô...Yuy ôm chầm lấy
Anna ngay lập tức…
_Uầy uầy…mày bị gì vậy??? – Anna hỏi bạn mình
_Đi về, tao đưa mày về nhà tao, rồi kể cho tao nghe mọi chuyện…
- Yuy ra lệnh cho
Nói rồi không để bạn mình kịp trả lời, Yuy lôi tuột Anna lên
xe và đưa về nhà…trong lòng thầm nhủ rằng, nhất định, sẽ không bao giờ để cho
người thân còn lại của bản thân xảy ra chuyện. Đơn giản, nó đã chẳng còn ai
quan trọng nữa ngoài Anna và chú cún Tí Hon.
Hai người về đến nhà thì Anna đã than vãn vì đôi chân như muốn
rời ra. Nhỏ luôn vậy, vẫn có thể ung dung và lạc quan…Còn Yuy? Khuôn mặt vẫn
còn chút giật mình…Mọi chuyện diễn ra quá nhanh chóng khiến nó không thể không
bàng hoàng…
Chú cún Tí Hon nhận ra Anna liền quẫy đuôi, vì đó là bạn
thân cũng là người thân duy nhất của cô chủ nên tất nhiên nó phải nhận ra
thôi…Yuy xoa đầu chú cún rồi tiến về gian bếp lấy ra hai chai tăng lực…Thứ nước
này có thể giúp nó được bình tĩnh hơn một chút.
Tiến lại gần Anna, nhỏ giờ vẫn còn hơi run nhưng miệng vẫn
toét ra cười. Có lẽ vì không muốn Yuy lo lắng nên mới cố tỏ ra như vậy. Điều đó
càng khiến nó lo lắng hơn thôi.
_Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy mày?
Anna tu ừng ực chai nước rồi bắt đầu kể:
_Tao bắt taxi từ sân bay về, tranh thủ ngủ một giấc vì về tới
nhà là phải lao ra công ti ngay. Ai dè, tỉnh dậy đã thấy nằm ngay chỗ đó. Gọi
điện về nhà thì người ta nói ở đây không có ai tên Nhật Hạ cả!Gọi cho Colddream
thì chị ta nói tao đã chính thức bị tước danh người đại diện cho công ti và đã
không còn là người nhà họ Vương nữa, đồng thời cũng không được trở về nhà….Tóm
lại, tao vẫn không thể tiếp thu được gì cả, không phải sự thật đúng không mày?
– Anna bắt đầu rưng rưng
Câu chuyện mà Anna vừa kể có một điểm kì lạ, chuyện nhỏ đi
Mĩ để giải quyết vụ lộn xộn với tổ chức CN và YoKaRu chỉ có mình, Nhật Dạ và
ông Vương, nếu không phải ông ta cố tình hại con gái mình thì người đứng đằng
sau câu chuyện này chính là Nhật Dạ, người có bí danh là Colddream mà thôi. Tiếc
rằng, não bộ tin tưởng chị mình có tần số quá cao cho nên Anna không hề nghĩ chị
ta hại mình…
_Chuyện này, mày cần phải bình tĩnh nghe tao nói. Nếu như ba
mày không đứng sau những chuyện đó thì tao cá chắc chính là Nhật Dạ, nếu như
mày không tin thì tao sẽ tìm bằng chứng cho mày thấy – Yuy quả quyết
_Tao tin…Và tao cũng nghĩ là chị ấy…Đó, không phải là điều
mà tao muốn tin, rất tiếc, nó là sự thật…Tao không muốn nghĩ đến nó nữa – Anna
bật khóc
Yuy không muốn Anna nghĩ nhiều thêm nữa, hôm nay quả thật
quá đủ, nó cũng không muốn bản thân bị stress thêm…
_Chúng ta sẽ cùng khởi đầu lại… - Yuy nhẹ nhàng nói
_Khởi đầu? Ý mày là sao? Tao sẽ được ở cùng mày hả? – Anna
ngơ ngác nói
_Tất nhiên – Yuy bật cười thành tiếng vì sự ngây ngô của cô
bạn thân đáng yêu
_Mà này, lúc nãy tao thấy mày kêu tên Huyền Anh, là tên ai vậy
hả????????? – Anna giở giọng thắc mắc và bắt đầu hạch sách Yuy
Không biết trả là nhỏ ra sao nên nó lập tức đứng dậy và kéo
nhỏ đi không thương tiếc...Nào là lên phòng xếp quần áo, chuẩn bị chỗ ngủ. Biết
Anna rất sợ bóng tối và ngủ một mình nên nó đã để cho nhỏ ngủ cùng. Dù sao thì
trong một căn biệt thự rộng lớn chỉ có hai cô gái sống nên cũng không nên tách
nhau ra...
Và điều lạ thường chính là Yuy, đã sống ở đây một mình từ
năm 10 tuổi, tức là đã 6 năm trôi qua. Chưa ai là người gặp ba mẹ hay anh chị
người thân gì của Yuy...
Tất cả những gì người ta thấy ở cô gái này là sự quả quyết,
niềm tin vào bản thân lớn vô cùng, sự thông minh, xinh đẹp và tài giỏi...
Yuy và Anna ra ngoài vườn ngồi cùng Tí Hon. Khu vườn này
chính là nơi mà nó thích nhất trong ngôi nhà...Cũng là nơi mà mỗi khi buồn nó lại
ra đây ngồi...Ở đây, nó đã tự tay trồng một vườn hoa ly ly, loài hoa nó thích nhất...Tại
nơi đây, nó mới có khả năng nói hết những suy nghĩ...
_Anna, tao và mày hãy cùng nhau chiến đấu nhé, tao sẽ không
để chúng lại lần nữa cướp đi người thân của tao và tự ý quyết định số phận của
tao! – Yuy nói một cách đau đớn, trong đôi mắt nó hằn rõ sự hận thù
_Tao đồng ý, tao cũng không muốn mất mày, mặc dù tao chả hiểu
gì sất – nói rồi Anna cười toe
Sự vô tư thuần khiết của Anna khiến cho Yuy càng thêm lo lắng,
nó không biết khi nào nó sẽ mất Anna, người thân duy nhất của nó...Tất nhiên, sẽ
không có chuyện thỏa hiệp hay là bỏ mặc cho số phận định đoạt...
_Tuy nhiên, mày là người thân duy nhất của tao, Yuy ạ! Bọn họ
đã bỏ rơi tao...Ông ta cũng vậy...Cho nên, tao sẽ đứng lên bằng đôi chân này và
khiến cho chúng phải quỳ xuống chân mà xin lỗi – Anna nghiêm giọng nói
Đây là lần đầu tiên Yuy thấy nhỏ bạn lạnh lùng như vậy. Có lẽ
mọi chuyện xảy ra đã khiến cho nhỏ trưởng thành hơn. Mặc dù chuyện này chẳng mấy
tốt đẹp...Nó cũng không biết phải nên nói như thế nào cả, mọi chuyện bây giờ mới
chỉ là bắt đầu thôi...
Trong lòng Anna chắc hẳn nghĩ chuyện lần này là nhằm vào bản
thân, nhưng nhỏ không hề biết, đó chỉ là con cờ của Colddream và ông Vương. Hai
người đó đã lợi dụng Anna để dụ Yuy ra mặt...Chuyện này chỉ có nó là biết...
_Những kẻ đó sẽ phải trả giá.... – Yuy ns rắn chắc _ chúng
ta tạm thời gác qua nhé, ngày mai phải đi học sớm rồi, đi ngủ thôi
Một ngày trôi qua trong sự bất an...Có lẽ đã đến lúc phải bắt
đầu...