-Jh à,cậu có biết lí do ko _KM từ bàn phía trên quay xuống hỏi nó
-Ko
Nó trả lời đúng mt chữ rồi lạnh nhạt đứng dậy xách túi đi ra khỏi lớp.Mấy anh của chúng ta cũng đã quen với cách hành xử này của nó cho nên ko bất ngờ lắm
Yh hí hửng đứng dậy rồi mang cặp rồi đi trước.TK & KM cũng đi theo sau nhưng tâm trạng cũng chẳng hơn gì.Vừa ra đến cửa thì có điện thoại nên Km phải nán lại để nghe máy.Màn hình điện thoại hiện lên 2 chữ 'Đả nữ' khá cool.Đôi môi Km khẽ hiện lên mt nụ cười thích thú rồi vui vẻ bật máy
-Alo
-Đang ở đâu đấy _đầu dây bên kia mt giọng nói nhẹ nhàng có phần nữ tính vang lên
-Ở trường
-Ừ nhỉ,giờ này mới tan học mà _liếc nhìn chiếc đồng hồ trên tay _mt tiếng nữa ra sân bay đón mình đc ko
-Sao cơ _KM thốt lên _chẳng phải cậu bảo tuần sau mới về hay sao
Km cúp máy rồi chỉnh lại áo khoác.Cầm lấy chiếc cặp đeo lên vai rồi bước ra ngoài
¤Vì vẫn chưa quen với việc đi xe nên nó quyết định đi bộ về nhà cho khoẻ chân.Đang đi thì nó dừng lại vì "có người đang đi theo mình".Nó dừng bước quay lại thì thấy Wb đang đi phía sau.Nhưng kì lạ nhất là cái người hễ mắt mở ra là nói hôm nay lại im bặt .Thấy hơi kì lạ nhưng thôi nó quay lưng đi tiếp.Hắn cứ đi sau nó mt đoạn dài.Nó cũng ko quan tâm.Chỉ quay lại nói chuyện thôi cũng đủ mệt rồi