-Ko thừa đúng ko...nếu tớ nói với cậu như thế_Sam tiến tới,đứng ngay cạnh nó.Dựa tay lên thành cầu và cũng nhìn về mt nơi xa xăm giống nó
-..._Nó ko trả lời,n2 Sam biết đó là đáp án
-Tớ ko biết nguyên nhân là gì...ko hiểu vì sao...nhưng với cậu bây giờ..ra đi,có lẽ...là cách tốt nhất_Sam vẫn tiếp tục,dù biết nó sẽ ko trả lời _nhưng hỏi thật,cậu có thực sự muốn ra đi ko _sam đột nhiên quay lại nhìn nó,mt tay vẫn để lên thành cầu
-... _Nó vẫn ko trả lời,n2 ánh mắt đã dịu xuống,có vẻ nó đang nghĩ ngợi
-Việc ra đi để giải thoát cho bản thân ,việc đó...cậu nên làm từ rất lâu rồi...n2 nếu đây ko phải ý của cậu thì lại là chuyện khác...vậy cậu có...
Sam vẫn tiếp tục nói mt cách chậm rãi,nhưng nhỏ chợt khựng lại vì nó bất ngờ lên tiếng
-Suy nghĩ của mìh...đâu còn quan trọng nữa _nó đã chịu lên tiếng,mt giọng nói khẽ khàng,trong veo như sương ấm.Cảm giác như đã suy nghĩ rất lâu rồi
-Thiên kim à... _trái tim của Sam như dừng lại mt nhịp,nhưng ko phải vì giọng nói hay vì nó đã chịu trả lời mà là vì câu trả lời của nó
-Nếu ở lại...mìh vẫn mãi chỉ là mt con robot ko cảm xúc...n2 nếu ra đi hay ko ra đi...thì suy nghĩ của mìh...cũng ko còn quan trọng nữa,đúng ko? _Nó chậm rãi trả lời n2 ko quay lại
Khẽ thở dài,Sam quay người lại,nhìn ra xa,cũng giống như nó bây giờ,Sam quá hiểu câu trả lời của nó
-Mai mấy giờ cậu đi
-Đừng đến,mìh muốn ra đi trong lặng lẽ,đk ko
-Nếu cậu muốn _Hơi suy nghĩ mt lúc,Sam nói tiếp _ Thế nhưng,dù là kết thúc hay bắt đầu...hãy quên hết đi và...cậu hãy sống như mt con người ...thay vì tồn tại..đk ko?