Đệ Nhất Pháp Sư
Về đến trấn Yar, Dạ Sắc mới biết được cha của Dora chính là Trù sư Basi dạy cô nấu nướng trước đấy. Bình thường
từ trước đến nay con mồi mà Thợ săn Katel bắt được đều cung ứng cho anh
ta, bởi vậy mới có thể quen thuộc với Dora con gái anh ta đến thế, bình
thường lúc anh ta bận rộn thì mang Dora đi ra ngoài săn thú.
Hai chữ “Bình thường”, khiến cảm giác bén nhạy của Dạ Sắc phảng phất
ngửi thấy được nội tình gì đấy, sau đó cô nhìn về phía ánh mắt Dora liền dâng lên một chút đồng tình. Thì ra làm NPC lại vất vả như vậy, phải bị mang đi ra ngoài vòng đi vòng lại, đi lạc, lại được người cứu về nhà…
Như đã nói qua, sau khi hoàn thành, nhiệm vụ này thưởng cho rất hậu
hĩnh, ngoại trừ kinh nghiệm hệ thống cấp cho, Trù sư Basi còn đưa cho Dạ Sắc một túi tiền bạc nhỏ và một chục thực dụng bánh anh đào ăn vào giá
trị sinh mệnh +100, có thể duy trì liên tục một giờ, và hứa hẹn lần sau
cô tới nơi này mua thực vật sẽ nhận được ưu đãi tám phần.
Sau khi Dạ Sắc nhận lấy đồ vật, trong đầu liền nghĩ tới đem lấy hết chân nhện đánh được ra, thỉnh giáo Basi nên nấu nướng như nào mới đúng, Basi vốn định làm mẫu cho cô nhìn, nhưng sau lại vỗ đầu một cái, đi đến bên
chiếc giá lật giở một lúc, lấy ra một quyển dạy nấu nướng giao cho cô
nói: “Suýt nữa quên mất, chỗ ta còn có sách dạy nấu ăn nướng chân nhện,
không đáng giá tiền mấy, thôi tặng cho cô đi.”
Trò chơi này cổ vũ người chơi mày mò tìm tòi, với lại NPC cao cấp chút
đều có trí năng, sẽ tự phát ra vui buồn yêu ghét, bởi vậy nhiệm vụ và
thưởng cho cũng không phải ai cũng giống như nhau, sẽ linh hoạt tiếp
diễn hoặc biến động căn cứ vào phản ứng và thái độ của người chơi. Đương nhiên kết quả cũng không có cách nào đoán trước được hết. Người chơi có khả năng được đến niềm vui ngoài ý muốn, cũng có khả năng không thu
hoạch được gì.
Dạ Sắc không có kinh nghiệm gì về trò chơi, cũng không biết những thứ
này, cô chỉ làm theo bản năng cô thấy nên làm việc phải làm. Học tập
công thức nấu nướng xong, rồi mượn phòng bếp của Basi, tiếp tục thử
nướng lên chân nhện lần nữa.
Lần này, trong quá trình nấu nướng cô nhận được hệ thống nêu lên tỉ mỉ
các loại lời nói không ngừng bên tai như: cái gì lửa to quá, lật giở
thực vật, rắc tí muối, cháy nhanh rồi tắt lửa mau…cô chỉ cần làm theo
hướng dẫn để hoàn thành là được. Cuối cùng nướng ra chân nhện thơm giòn
phẩm chất thông thường, dùng ăn vào sau pháp thuật thương tổn +5, thời
gian duy trì liên tục 20 phút
Trị số tăng lên có chút thấp! Nhưng Dạ Sắc suy đoán khả năng này có liên quan đến phẩm chất thức ăn, vì vậy không dừng tay đem toàn bộ chân nhện còn lại nướng hết
Nếu nói quen tay hay việc, cô thì càng nướng càng thuận tay lên, ban đầu còn xuất hiện những thành phẩm phẩm chất thông thường, về sau thì thuần một màu đều là phẩm chất tốt hoặc cực tốt, ngẫu nhiên có một hai lần cô còn nướng ra phẩm chất trác việt, nhìn một cái so sánh, phẩm chất chân
nhện thơm giòn này mỗi lần tăng lên một cấp, dùng ăn vào giá trị pháp
thuật thương tổn sẽ tăng 5 điểm, thời gian cũng tương ứng kéo dài 10
phút.
Dạ Sắc hết sức hài lòng đối với kết quả lần này, thu thập xong đồ đạc
liền cáo từ ra khỏi tiệm nấu nướng, thuận đường giao nộp từng cái nhiệm
vụ đã làm xong, cuối cùng mới đi đến nơi ở của Luyện kim sư.
Luyện kim sư Jassen đang phối chế tễ thuốc, tranh thủ trong lúc bận rộn
lia mắt liếc cô một cái, không nhịn được nói: “Để cho cô hái chút cỏ Ảnh Vụ mà thôi, dĩ nhiên đi lâu như vậy! Hái được chưa? Lấy ra nhanh lên
một chút đi, ta cần phải dùng đây này.”
Nhiệm vụ chỉ nói cần lượng lớn cỏ Ảnh Vụ, Dạ Sắc không ước lượng được
bao nhiêu mới là lượng lớn, lấy ra hai tá cỏ Ảnh vụ đặt ở trên bàn thí
nghiệm của Jassen, lạnh nhạt nhìn hắn nói: “Thế này đủ chưa?”
Hệ thống nêu lên nhiệm vụ hoàn thành, cho cô một ít kinh nghiệm, Jassen
cũng cho cô mười thỏi bạc, nhưng vẫn không vui cau mày nói: “Ít quá, đi
hái thêm tí nữa tới.”
Dạ Sắc không quay người đi ra ngoài, yên lặng lấy thêm hai tá cỏ Ảnh Vụ ra.
Lần này, hệ thống thưởng cho kinh nghiệm nhiều gấp đôi, bạc Jassen cho
cũng biến thành 20 thỏi, vả lại sắc mặt của hắn tốt hơn rồi, còn hòa
hoãn giọng nhạo báng cô: “Không nhìn ra, cô còn là một người tay chân
nhanh nhẹn.”
Dạ Sắc không để ý tới hắn, tiếp tục lấy ra cỏ Ảnh vụ, cô sợ không hái đủ còn phải đi một chuyến nữa, bởi vậy lúc nán lại trong rừng rậm sương
mù, đem hơn phân nửa thời gian đều hái thảo dược, dù sao ở đây chỗ nào
cũng có cỏ Ảnh vụ, lại không có người tranh hái với cô, cô tích chừng
mười tá, lúc này phòng trước khỏi có hại, lấy ra hai tá một.
Có điểm đáng tiếc lần này kinh nghiệm hệ thống cho không gấp bội nữa,
chỉ ngang hàng cùng với lần trước, bất quá cô nộp liền một lúc năm lần,
Luyện kim sư Jassen mới vội vã hô ngừng, tính ra nhiệm vụ này khiến cho
kinh nghiệm của cô đều tăng lên 20%, báo đáp coi như vẫn rất hậu hĩnh.
“A ha!” Jassen càng hưng phấn xoa xoa hai tay nói: “Làm cho chúng ta xem những cây cỏ Ảnh Vụ này có thể luyện ra tễ thuốc kỳ lạ như thế nào!”
Thành thật mà nói, Dạ Sắc cũng có chút hiếu kỳ, muốn biết tên Luyện kim
sư này thoạt nhìn rất chuyên nghiệp, nhưng tự xưng chỉ biết chế tạo hai
loại tễ thuốc, có thể thí nghiệm ra tễ thuốc gì, liền đứng ở nơi đó chờ
xem. Jassen cũng không đuổi cô, vội đổ ra đổ vào các bình thủy tinh lớn
nhỏ trước mặt hắn giống như điên vậy, đem dịch thể màu sắc khác nhau
trong bình nghiêng tới nghiêng đi, xong một hồi đun nóng một hồi làm
lạnh.
Đây chẳng lẽ sản sinh phản ứng hóa học dị thường gì, sau đó một tiếng “Bùng” nổ mạnh nữa?
Dạ Sắc không yên tâm lắm lùi về phía cửa mấy bước, tiếp theo quả nhiên
nghe được một tiếng vỡ tan thanh thúy, bình thủy tinh trong tay Jassen
đột nhiên nổ tung, hắn chưa kịp trốn tránh đã bị dịch thể trong bình bắn tung tóe vào mặt.
“Không đúng! không đúng!” Jassen vừa lấy khăn tay lung tung lau trên
mặt, vừa táo bạo nói: “Những thuốc thử này toàn bộ đều sai, căn bản
không có cách nào dung hợp được với cỏ Ảnh vụ!”
Loại vấn đề này thì lực bất tòng tâm.
Dạ Sắc rất tự biết xoay người chuẩn bị đi ra ngoài, lại đột nhiên bị gọi lại: “Pháp sư, cô có thể giúp ta chuẩn bị ít nang độc nhện tới không?”
Cô dừng bước lại: “Muốn bao nhiêu?”
“Hai tá, hai tá hẳn đủ rồi.” Jassen cắn răng nghiến lợi nói: “Lần này nhất định có khả năng thành công!”
Thành công hay không không thể nói là, chỉ cần lấy được kinh nghiệm là
có thể. Dạ Sắc may mắn mình đánh được rất nhiều nang độc nhện, liền theo số lượng Jassen muốn nộp cho, sợ hắn không đủ dùng, sau lại muốn tiếp,
liền ở bên cạnh đợi một hồi lâu, không ngờ lần này hắn thật sự thành
công, tễ thuốc trong bình thủy tinh điều phối xong đột nhiên tỏa lên ánh sáng lung linh, một lát sau ánh sáng mờ dần, thân bình liền nổi tràn
lên một tầng màu tím trong suốt óng ánh, đó là màu thuốc nước đựng ở bên trong.
“Ta đã nói lần này sẽ thành công mà!” đôi mắt của Jassen toát ra vẻ si
mê, lẩm bẩm nói: “Nhìn xem, nhan sắc thật đẹp, tựa như đôi mắt của nữ
vương Olivia…”
Dạ Sắc ho nhẹ một tiếng cắt đứt tự tình của hắn: “Đây là tễ thuốc gì?”
Jassen lúng túng một chút: “Thuốc độc…”
Dạ Sắc mới mặc kệ hắn có tâm tình gì, trực tiếp hỏi: “Có thể bán phối phương điều chế cho tôi không?”
...
Độc tễ Ảnh vụ: Có thể đem người uống biến thành một cây nấm độc Ma cô
đẹp mắt, thời gian duy trì liên tục mười phút, thời gian chờ mười tiếng
đồng hồ.
Mua được công thức điều chế xong, Dạ Sắc chỉ nhìn thoáng qua, liền sinh
ra một loại xung động muốn đánh Luyện kim sư Jassen một trận! Người này
cũng không đáng tin lắm, điều chế ra loại thuốc độc vô bổ còn chưa tính, dĩ nhiên còn dám bán cho cô 20 đồng tiền vàng! Nhưng thuốc độc này có
thời gian chờ đợi siêu lâu khiến trong lòng cô chứa một tia nghi ngờ, dù sao cũng không thiếu tiền, cô suy nghĩ một lúc rồi vẫn học xong công
thức điều chế, như vậy cỏ Ảnh vụ và nang độc nhện còn thừa lại trong túi hành trang của cô sẽ có tác dụng, có thể lấy đến điều chế thuốc độc rèn luyện tay nghề, nâng cao điểm độ thuần thục kỹ năng luyện kim cũng tốt.
Dạ Sắc từ trước đến nay nghĩ tới là làm, về đến khắch sạn liền chuyên
tâm điều chế tễ thuốc, nhưng mới vừa làm được ba bình, liền nghe thấy hệ thống thông báo: “Người chơi Tà Tâm mời bạn trò chuyện riêng, xin hỏi
có nhận hay không?”
Cô sửng sốt một lúc mới nhớ tới Tà Tâm là ai, tiếp nhận trò chuyện
riêng, thanh âm của nữ Pháp sư ngày hôm qua truyền tới: “Đại thần, mạo
muội hỏi một chút, bây giờ bạn có muốn đi đánh phó bản cùng bọn mình
không?”
Dạ Sắc biết phó bản là ý tứ gì, biết boss tập trung ở trong đó, trang bị đánh ra tốt hơn bên ngoài, còn không sợ bị ngươi cướp quái, nhưng chỗ
như vậy, quái nhỏ cũng là cấp bậc tinh anh, một trong các người chơi
phối hợp không tốt, sẽ có khả năng toàn bộ chết ở bên trong. Trò chơi
đều có đặt ra tương ứng, người chơi tử vong trong phó bản, chỉ bị mất
20% kinh nghiệm mà không phải tụt hẳn một cấp, có thể thấy được độ khó
và độ nguy hiểm.
Cô không phải người chơi bình thường, không dám tùy tiện chết, suy nghĩ
một chút dự định cự tuyệt, nhưng đầu kia Tà Tâm vẫn còn kể lể không
ngừng: “Mình và Bách Quỷ nghe nói trong Vực sâu băng giá tỷ lệ rơi sách
kỹ năng pháp sư thuật Băng hoàn khá lớn, mới tìm người lập tổ đội đi,
ban đầu muốn càn quét hai ba ngày, kiếm hai quyển thuật Băng hoàn, một
bản đưa cho bạn, một bản tự mình dùng, nhưng mới đánh một vòng, có người đang đánh thì có việc tạm logout, lại phát hiện trong tổ đội có người
thao tác quá tệ còn dẫn quái tới khiến chúng mình đều chết sạch, sở dĩ
mình nghĩ không bằng thẳng thắn hỏi bạn một chút có muốn đánh cùng nhau
không? Nếu như vận may tốt đánh được sách, bạn cầm lấy trước.”
Nghe thấy có sách kỹ năng hệ băng rơi xuống, nhưng thật ra Dạ Sắc suy
nghĩ nghiêm túc, bởi vì sau khi pk với Mục sư tên Hàn Quang kia, cô phát hiện thủ đoạn tấn công của mình quá bần cùng, nhu cầu cấp bách học thêm mấy loại kỹ năng, nhất là loại hệ băng này, nghe một cái liền biết kỹ
năng có khả năng làm chậm tốc độ đối thủ.
Không được đến hồi đáp của cô, Tà Tâm lại nói: “Đánh quen phó bản càn
quét một chuyến rất nhanh, tổ đội còn được thêm kinh nghiệm, dù sao
thăng cấp chậm hơn làm nhiệm vụ, đại thần nếu bạn có rảnh thì tới đi.”
“Gọi tên mình là được rồi.” Dạ Sắc nghĩ một chút lại hỏi cô ta: “Đây là phó bản cấp bao nhiêu, độ khó như thế nào?”
Tà Tâm vội nói: “Phó bản cấp 25, chúng mình đánh độ khó là bình thường, đã qua được một lần, không phải khó lắm.”
Lúc này Dạ Sắc mới đáp ứng, nhưng trước khi đi Vực sâu băng giá, cô làm
đủ chuẩn bị chu đáo, thảo dược mình hái được không đủ làm thuốc, cô liền đi lên trấn thu mua, tiêu 20 tiền vàng, mua đủ cường hiệu máu và cường
hiệu mana, mới đi theo Tà Tâm chỉ điểm, mua một cái thủy tinh truyền
tống, sau đó đi qua truyền tống trận ma pháp loại nhỏ trên trấn, liên
tiếp truyền mấy lần, truyền đến Băng phong cốc.
Truyền tống trận ma pháp phương tiện mau lẹ, nhưng mà cảm giác đều không phải thoải mái lắm, làm cho người hơi choáng váng, Dạ Sắc có chút mơ hồ đi ra từ trong truyền tống trận, còn chưa phân biệt rõ phương hướng,
thì nghe thấy có người nói vui vẻ: “Ở đây! Dạ Sắc, bọn mình ở chỗ này!”
Cô nghe thấy tiếng quay đầu lại, liền nhìn thấy Tà Tâm cách đó không xa
nhảy tưng tưng vẫy vẫy về phía cô, còn có Bách Quỷ ở bên cạnh Tà Tâm
cười như mặt trời tỏa nắng.
Cả đời một mình, Dạ Sắc vốn không có ấn tượng sâu đối với hai người bọ
họ, chỉ cảm thấy bọn họ không phải loại người tâm cơ âm trầm nham hiểm
xấu xa, như vậy thỉnh thoảng tổ đội cùng nhau, đánh xong rồi giải tán ai bận việc người đấy cũng không có gì quan trọng. Cô hoài ý nghĩ như vậy
mà đến, thần sắc rất đạm mạc, vậy mà lúc này, thấy hai khuôn mặt hồn
nhiên nhiệt tình tươi cười, trong lòng cô lại đột nhiên sinh ra chút
tình tự nhỏ bé đến, khóe miệng cũng bất giác hơi giương lên độ cong.