Buổi
tối khi đi tìm Như Vụ đã bắt tại trận, yêu tăng này, quả nhiên đang ngồi trên
thiền tháp phẩm rượu.
Trên
bàn gỗ trước mặt có bày một đôi mộc đấu, một cái vân văn ngọc quang (quang: ly bằng sừng), một cái chảo vàng
hoa văn song sư để hâm rượu.
Thấy
Mạc Hi đến, hiểu rõ cười, nói: "Đến đây, cùng uống đi." Vẫy tay áo,
bầu rượu hoa sen xanh trắng từ trong chảo vàng bay ra, rót vào mộc đấu đầy bảy
phần, đẩy tới trước mặt nàng.
"Huynh
không sợ Trí Thanh nhìn thấy hai chúng ta đối ẩm sao?" Mấy ngày nay trong
chùa đồn đãi phương trượng sắp viên tịch, mà người tiếp nhận y bát không ai
khác ngoài Như Vụ.
"Lời
đồn không thể tin. Vả lại dạo này mỗi ngày phương trượng đại sư đều một mình ở
trong Tàng Kinh Các kiểm kê vật quý trong chùa." Như Vụ dường như đối với
vị trí trụ trì không chút để ý, chỉ một lòng phẩm rượu.
Mạc
Hi gật gật đầu, ngồi xuống hồ nghi nói: "Nghe nói dùng ngọc đấu đựng rượu
uống rất ngon, vì sao huynh lại làm khác?"
Như
Vụ cười mắng: "Đồ ngốc. Lí Thái Bạch (Lí
Bạch) đời Đường dùng mộc đấu uống thả cửa mới làm được không dưới trăm bài
thơ lưu truyền hậu thế. Cô thử uống bằng đấu này xem so với rượu bình thường có
gì khác."
Đấu
gỗ này nhẹ mà có mùi thơm lạ lùng. Ly vừa nóng liền xuất hiện hoa văn hoa lan.
Mạc
Hi học theo dáng vẻ của y dùng hai tay cầm hai góc, một góc nhọn khác đưa vào
miệng uống, so với uống lúc ban ngày hương thơm càng tươi mát thuần chất hơn, kinh
ngạc nói: "Đúng là ngọc phù lương."
Ngọc
phù lương chính là rượu mạnh nguyên chất không thêm nước.