Một số nàng đã kéo đi đâu đó mà San chả biết, còn những
người ở lại phòng như nó đây thì ai làm việc nấy rất yên tĩnh. San San
nằm xem truyện tranh đến chán rồi chẳng biết làm gì, nó quăng nhẹ cuốn
truyện trên giường, nằm thẳng cẳng nhìn lên trần nhà.
Nếu không để quên điện thoại ở nhà thì chắc giờ San cũng không đến nỗi chán thế này đâu nhỉ ?
Cả nhóm hẹn nhau 1 tiếng sau khi ăn là xuống biển, giờ chỉ mới có nửa
tiếng trôi qua, San tự hỏi nó sẽ làm gì trong nửa tiếng nữa.
Liếc mắt nhìn sang cô gái giường bên, San thầm ngưỡng mộ vì cô nàng đẹp
kinh khủng, vẻ đẹp có thể sánh ngang bằng cả Linda chứ chẳng vừa.
“ A… ” – San lên tiếng, nó bắt chuyện.
Cô gái nghe giọng San và thấy mắt nó hướng về thì quay sang nhìn.
“ Cảm ơn nha. Vì chuyện khi nãy. ” – San cười thật tươi. Cô gái cũng gật đầu nhẹ, mỉm cười đáp lại.
Lúc này, San mới ngồi lên, hai chân gấp lại:
“ Bạn đẹp thật đó. ” – Mắt nó mở to và khi nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên của cô gái ấy, San chỉ cười.
“ Cảm ơn. ” – Đáp lại rất nhẹ nhàng.
“ Bạn tên gì vậy ? ” – San hỏi tới, trông nó lúc này tò mò kinh khủng.
“ Mình tên Thanh Mai. ”
“ Woa, cái tên đẹp ghê. Mình là San San, rất vui khi được gặp bạn. ”
Rồi San hỏi tiếp những câu như là “ khi nào bạn xuống biển ? ”, “ bạn
học trường gì ? ”, “ cùng đội với ai ? ”. Thanh Mai nhẹ nhàng trả lời
hết những câu hỏi để thỏa đáp trí tò mò của San và San chỉ dừng lại khi
nó cảm thấy hết chuyện muốn hỏi.
San quay sang, nhìn lên đồng hồ thì nhận ra đã 20 phút trôi qua. Chỉ có
hỏi thôi mà đã 20 phút, San cảm thấy mình thật đáng ngưỡng mộ .
Giờ thì nó mới đặt chân xuống giường mà mở hành lí ra để chuẩn bị đồ
xuống biển. Vừa chạm tay vào chiếc giỏ, San mới nhớ ra đợt đi này bản
thân chẳng mang theo cái bikini nào cả ( mà thật ra trước giờ nó có mặc
bikini bao giờ ), đồ tắm cũng không…! Tại San tính mặc quần jeans với áo thun cũ tắm cơ == …
Thở dài, mặc kệ, đến đâu thì đến, dù sao chắc vì giả nai trước mặt Thiên Nam mà bọn con gái khác cũng không chọc quê nó đâu.
San San lặng lẽ mở chiếc giỏ ra.
“ …! ” – San nhận ra cái khóa giỏ bị kẹt, bực mình thật, giỏ này là nó
mới mua hai tháng trước chưa kịp xài gì hết thế mà giờ dám hư khóa sao
?! Sau đợt này San nhất định bắt đền ông chủ bắn giỏ.
Thế là vì khóa kẹt mà San gồng mình lên kéo cho bằng được. Chả biết nó kéo thế nào mà giỏ thì mở được nhưng …
Chết San rồi, đợt này là xong, nó bị gãy khóa vậy làm sao San đem giỏ đi về ??? Có nước ôm cả đống trên tay à ?? Đã không có bikini hay áo tắm,
gây nhau vì Nam, giờ lại bị đứt móc khóa giỏ đựng đồ ! Hỏi trên đời này
có ai như nó không T.T .
Thôi kệ đi, từ từ tính sau, còn cả chiều tối để suy nghĩ, giờ lo chuẩn bị đi tắm táp cái đã.
San để cái khóa vào một chỗ rồi nó tìm đồ để mặc. San tìm hoài, tìm
hoài, quái quỉ đồ đạc, sao tìm hoài chả thấy cái gì vậy trời ?? Khoan
đã… cái gì đây … đây là dầu gội dành cho nam, áo nam, quần nam, dép nam, quần bơi dành cho nam và cả quần lót nam !!!!!!!!!
“ Cậu không sao chứ ? ” – Thanh Mai thấy San hiện tại cứ như người mất hồn: mặt đờ ra, miệng há hốc, mắt xa xăm,… thì liền hỏi.
San đớ người nhìn Mai, nó cười cười:
“ À, không sao. ” – Nhưng thật ra trong đầu nó thì là hai từ “ Chết rồi ! ”.
San ngại khi thấy những đồ có chút cấm kị nhưng điều quan trọng, nó nhớ
ra một chuyện là có một người mang giỏ cùng màu với nó nên mới có sự
nhầm lẫn thế này.
Nhưng quan trọng gì nguyên nhân, quan trọng nhất là San San đã làm gãy
khóa giỏ của Thiên Nam và nó nhất định sẽ bị anh hành hạ cho đến chết
!!!
Với lại, giờ San mới sực nhớ ra chuyện này, giỏ của nó là đồ lót để trên cùng ấy !!! Tức, mở ra là sẽ thấy đồ lót ngay !!!!!!
San bỏ nhanh hết đồ Nam vào rồi cầm cái giỏ không khóa chạy như bay sang phòng bên như một con điên…!
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+
PHÒNG NAM:
Đúng là bên con trai thì khác. Vì đa số ngoài cùng đội hay quen biết
nhau trước đó thì ai cũng là người xa lạ. Con trai không dễ kết thân hay nhiều chuyện như con gái. Nên một là chơi game, hai là ngủ, ba nghe
nhạc, bốn nhắn tin, năm ra ngoài, sáu chuẩn bị xuống biển, bảy trong
phòng tắm, tám thay đồ,…
Anh Huy thì sau khi thuộc nhóm hai đã chuyển sang nhóm năm cách đây vài
phút. Còn Thiên Nam thì may mắn không chịu cảnh phải nằm chiếc giường
không ai thèm chọn như San San vì Huy đã giành chỗ ngủ cho anh trước đó. Hoàn toàn không hề phải giành giật hay cãi vả gì ở đây, Huy chỉ nói: “
Đây là chỗ bạn tôi, cậu ấy sẽ nằm kể tôi. Các cậu nhường được không ? ”
với một thái độ hết sức bình thường. Tuy con trai hiếu thắng hơn con gái nhưng chuyện này đối với đa số tụi con trai trong phòng chỉ là một
chuyện cỏn con, không đáng xích mích.
Thậm chí khi nghe Huy nói thế, đa số trong đầu ai cũng nghĩ: “ Ừ, muốn
thì nhường thôi. ” chứ chả thấy khó chịu gì ở đây. Strongest Students
không cấm học sinh đánh nhau, thậm chí trước khi tham gia, mỗi người đều phải kí vào bản cam kết để bảo toàn quyền lợi của cuộc thi dù người
chơi có bị thiệt hại về tinh thần hay thể chất. Vì thế, việc vung nắm
đấm là luôn có thể xảy ra, quan trọng là có muốn hay không mà thôi.
Thiên Nam ngồi trên giường nghe nhạc, còn Pêu thì trùm mềm, nằm ngủ khò
khò bên cạnh anh. Nó ngáy to đến mức Nam phải vặn volume lên đến mức
20/30 thì mới mong át lại được tiếng nó.
Thiên Nam ngồi không, hai tay chống sau đầu, chân bắt chéo, anh nhìn lên trần nhà, không ngừng suy nghĩ về những chuyện xảy ra gần đây. Hầu hết
là về câu nói của Thanh Vân, Quốc, Final X, sự nhúng tay của Adam và tất nhiên không thể thiếu San San.
Nghĩ một hồi chẳng có gì mới mẻ xuất hiện trong đầu, Nam mới bắt đầu lấy cái giỏ lại để chuẩn bị xuống biển vì đã đến giờ hẹn rồi.
TING TONG TING TONG TING TONG TING TONG !!!!!
Tiếng chuông liên hồi vang lên khiến cả phòng ai cũng giật cả mình. Một
bạn nam gần đấy bỏ cuốn truyện xuống mà bay lại cửa mở ngay.
“ Xin lỗi cho tớ gặp bạn Thiên Nam ! ” – Nói một lèo, là giọng nữ.
“ À … ”
Nhưng không đợi cậu chàng kia đáp lại, San nhìn vào thấy được Nam là đẩy cậu bạn kia ra ngay lập tức mà chạy thẳng vào phòng.
“ ÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁ !!!!!!!!! ” – Tiếng hét thất thanh vang lên kèm theo cái thắng rẹt lại của San San.
Nó thả giỏ đồ của Nam xuống rồi lấy hai tay bịt lên mắt.
“ Ơ…!!! ” – Còn một bạn nam nào đấy thì đơ người ra, trên tay vẫn giữ nguyên cái khăn trắng ngắn che ngang người lại.
Chả lại San vào ngay lúc cậu ấy đang thay quần == .
Trong phòng nam thì ngoài San và cậu bạn ấy điếng hồn thì đa số đớ người rồi bật cười ha hả.
Thiên Nam không cười mà kì lạ là anh đứng dậy rồi kéo San và cái giỏ đỏ của mình ra khỏi phòng.
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+
“ Tự nhiên kéo tui ra đây. ” – San cằn nhằn, tên này thật khó hiểu.
Thiên Nam buông tay San ra, trông anh có vẻ tức và giọng thì hơi dỗi:
“ Sao cô có thể bất cẩn như thế ? Phòng nam thì khi vào phải nhìn trước
ngó sau chứ. Lỡ mốt người ta không có cái khăn ở đó để che ngang luôn
thì sao ?! ”
“ Thì ai mà biết được, tại tui gấp quá. Ai ngờ vào thì bạn kia đang thay đồ. ” – San chống chế.
Thiên Nam nhìn San, anh thiệt là bực mình quá, con nhỏ này đúng là vô tư hết sức. Nhưng nói nào ngay chứ Nam cũng không tức giận với San được
lâu.
“ Kiếm tôi làm gì ? ”
“ À thì… ” – San bắt đầu ngập ngừng – “ Anh cầm nhầm giỏ tôi. ”
“ Tôi biết. ” – Nam gật đầu.
“ Gì ?! Vậy là… ” – San trố mặt ra, điều nó sợ đã thành sự thật rồi hay sao ?! – “ … anh thấy hết rồi hả ? ”
“ Uhm. ” – Nam gật đầu, mặt rất tỉnh.
“ Kể cả chiếc quần lót in hình bọt biển, gấu Pooh, chuột Mickey và chibi nhóm Beast ??? ” – San nói một lèo, nó nghĩ Nam mà nói “uhm” nữa chắc
nó độn thổ luôn quá.
“ Uhm, thật tình thì tôi cũng không ngờ cô lại xài đồ con nít thế. Trông chẳng hấp dẫn gì cả. ” – Rồi,xong ! Điều San sợ đã thành sự thật và hơn cả những gì nó nghĩ, anh chàng này rất tỉnh và đẹp trai. Ít khi nói
nhiều nhưng đã nói nhiều hơn những gì người khác mong đợi thì chỉ khiến
họ muốn chui xuống đất và chổng cái mông lên trời T.T.
San San thề nếu có cái gồi mềm ở đây, nó sẽ đập đầu xuống đất ngay lập tức.
Thiên Nam tất nhiên nhận ra cô gái này đang quê và hồn bay phách lạc vì
bị anh thấy hết những thứ tối kị nhưng anh cũng phải công nhận cô trong
sáng thật, mới bị thấy thế mà đã trông như sắp chết rồi.
“ Đồ biến tháiiii ! ” – San bỗng chỉ thẳng vào mặt Nam mà chửi.
“ Biến thái gì ! Chính cô xách nhầm chứ ai vào đây ! ”
“ Sao lại chỉ có tại tôi ?! Chính vì anh xài giỏ màu đỏ nhìn gái tánh quá nên mới có nhầm lẫn vậy đó ! ”
“ Cô…cô… cô. ” – Nam thiệt là tức chết đi được mà. – “ Không phải tôi muốn xài mà là Pêu chọn nên tôi mới xài. ”
“ Đồ người xài mà để chuột chọn. ”
“ Cô…!! ”
“ Ơ ? Nam ? Sao cái quần cậu lại ở đây ? ” – Đang trong cuộc chiến nảy lửa thì bất ngờ một giọng nói ngu ngơ ở đâu vang lên.
Nam và San quay phắt lại thì thấy Huy đang nhìn cả hai ngạc nhiên còn
tay thì cầm lủng lẳng chiếc quần lót của Nam. Tất nhiên San thấy thì Nam cũng thấy !
Thiên Nam chạy lại giật phắt từ tay Huy rồi ém đi, mặt hơi đỏ. Huy thì
ngạc nhiên rồi nhìn sang San. Nam trước giờ chẳng bao giờ ngại vì những
chuyện thế này nhưng chẳng lẽ, trước mặt cô bé này lại ngại ? Quái quỉ
thần hồn gì đây …?
Nam im lặng một hồi, anh quay lại nhìn San, trông tức giận:
“ Sao quần tôi lại nằm giữa sân ? ”
“ À… ” – San hơi đơ, nó nhìn thì biết ngay vì khi nãy chạy quá nhanh mà
cái quần bị rơi ra. Nhưng quan trọng hơn là vì sao cái quần có thể rơi
ra khi San chạy nhanh thì San không dám khai ra, nó nghĩ Nam sẽ giết nó
chết mất.
Nam nhìn San và nhận ra nó đang sợ sệt gì đó ngay. Anh có linh cảm xấu,
thế là nhìn xuống cái giỏ của mình. Tá hỏa tâm tư, Nam đớ người ra, khi
nãy anh nhìn không kĩ, giờ thì nhĩn kĩ, anh…
Nam nuột cục tức vào trong rồi nhìn San:
“ Cô… cô làm đứt khóa giỏ tôi. ”
Huy nhận ra vấn đề gay to với San San rồi. Huy biết cậu với Nam quen
biết nhau từ rất lâu nhưng thôi lần này tạm quên đi tình cảm đó vì giờ
cậu muốn giúp San San hơn.
“ San San, chuẩn đi tắm biển, kệ cậu ta đi, cậu ấy tự có cách sửa nó. ” – Rồi Huy đặt tay tay lên xoay vai San lại rồi dẫn nó đi về phòng.
San nín thinh, nó biết mình có lỗi nhưng nó dự sẽ kiếm cách sửa giỏ cho Nam sau.
Khỏi phải nói thì cũng biết Nam đang tức đến xì khói mà chẳng thể làm
gì. Đồ lót bị rơi ngay giữa đường đi, khóa thì bị gãy, tất cả đều vì con nhỏ tên San San cả, vậy mà giờ bạn của anh, Anh Huy thì lại trở thành
đồng minh của con bé mà ăn hiếp anh.
“ Này!!!!!!!! ” – Nam kêu lớn nhưng chả ai thèm quay lại.
Vậy là đã đến giờ xuống biển rồi, ngày còn dài và thời gian thỏa sức vui chơi tự do như quyền Strongest Students dành cho họ còn rất nhiều. Câu
chuyện trong chuyến đi này chưa hề chấm dứt, ngay cả việc họ sắp xuống
biển tới đây cũng tồn tại một câu chuyện thú vị đang chờ họ phía trước.