Oan Gia Ta Yêu Nàng
Chương trướcChương tiếp
- Ha...ha... sẽ như thế nào cơ?
- Bóp chết cô.
- Diêm
đại ca, tôi suy nghĩ năm lần bảy lượt mới dám bày ra mưu kế
này! Đâu dễ để lời hù dọa của anh phá vỡ chứ?
- Suy nghĩ?
- Đúng! Đúng bây giờ chúng ta xem như cùng ngồi trên một chiếc
thuyền rồi! Chẳng phải Diêm lão phu nhân bảo chỉ một con kiến
chết tan xác ở nơi đại dương mênh mông mà cha anh còn biết sao?
Tôi mà bị anh bóp chết thì cái gì cũng bại lộ, ha....ha...
- Xem ra nha đầu cô cũng thông minh.
- Ha..ha.. bản tính trời sinh, có từ chối cũng không được mà.
- Nhưng cô có nên “Hư tâm trúc hữu đê đầu diệp“(1) ?
- ....Rốt cuộc là có ý nghĩa gì?
- Nói với cô chi bằng không nói!
- Diêm đại ca à! Tôi biết anh học sâu hiểu rộng, mấy cái thành ngữ thực sự tôi không giỏi lắm! Phiền anh nói chuyện có thể
rõ ràng dễ hiểu hơn một tí có được không?
- Ồ! Là lỗi do tôi đánh giá cô quá cao sao?
- .....
- Thôi! Thôi có cãi cũng không lại anh! Là anh lợi hại! Hương liệu giờ có thể đưa rồi chứ?
Nét mặt ma mị nhếch môi, giọng vừa đủ nghe “ Có phải cô suy nghĩ quá đơn giản rồi không?”
- Đại..đại ca ý anh là?
- Mẹ tôi đường đường là Diêm lão phu nhân của một chốn diêm
thổ rộng lớn, chỉ dười trời trên vạn vật. Cô cảm thấy nếu con trai một người phụ nữ như vậy có nổi giận, VÔ TÌNH hại mất
nguyên thần của một người phàm bé nhỏ, thì bà ta không dàn
xếp cho ổn thỏa được sao? Tôi luật gì cũng đã phá vỡ qua, một nha đầu nhỏ như cô có tư cách đe dọa tôi sao?
-......
- Tiêu Quách Tịnh Yên, không muốn nói gì nữa sao?
- Ha...ha... Diêm đại ca, Diêm đẹp trai, anh là nam tử hảo hán,
hảo hán nhất trong tất cả hảo hán. Có phải anh sẽ không chấp
nhất sinh vật nhỏ bé khờ khạo này không? Ha...ha..
(1) :Hư
tâm trúc hữu đê đầu diệp: Trúc rỗng ruột có lá rủ đầu, là
người phải nên khiêm nhường. Ý câu trong truyện khuyên Tịnh Yên
nên khiêm nhường, đừng tự mãn quá sớm.
Chương trướcChương tiếp