Oan Gia Ta Yêu Nàng
Chương trướcC 1 C 2 C 3 C 4 C 5 C 6 C 7 C 8 C 9 C 10 C 11 C 12 C 13 C 14 C 15 C 16 C 17 C 18 C 19 C 20 C 21 C 22 C 23 C 24 C 25 C 26 C 27 C 28 C 29 C 30 C 31 C 32 C 33 C 34 C 35 C 36 C 37 Chương tiếp
- Ta biết hai con tình sâu nghĩa nặng! Lẽ nào con lại muốn gió
lạnh lọt qua cửa, hại hồn phách của tiểu Tịnh sao? Nó đã xanh xao như vậy rồi! Đưa mắt luyến tiếc lần cuối, Chấn Phong
khép cửa lại, the thẻ chỉ để bản thân nghe được“Tiêu Quách
Tịnh Yên lần này tôi và cô liệu còn chốn nào có thể dung thân? Thôi rồi! Diêm Thổ Vương tương lai nỗi gì nữa! Mong còn giữ
được nguyên thần đi đầu thai là may mắn lắm rồi! Không ngờ có
ngày ta thảm đến vậy!” Nhìn cánh cửa trắng mọi ngày,
Chấn Phong tự trách bản thân, sao lại là cửa cách âm? Kỳ Nhiên
không phải cứ phiền phức phá rối thì cánh cửa cách âm chống
mọi năng lực của yêu- tiên đâu xuất hiện gây khó dễ. Tức giận
làm Chánh Phong lạnh toát cả đôi bàn tay, gương mặt vô cùng bối rối, lo lắng không yên hệt như kiến vàng rang trên chảo nóng.
Họ Diêm chỉ còn cách vô vọng lấy hai ngón tay xoa xoa thái dương giúp tinh thần ổn định. - Chuyện thế này cũng thế này
rồi! Phóng lao phải theo lao, thay y phục thư giản thoải mái một chút... rồi... cùng mẹ đến nghe cả vùng âm thổ định tội. Lúc này, gương mặt Chấn Phong bất cần không còn lấy một chút
cảm xúc, không hề đắn đo mà tiến sang phòng tắm to, dự bị ở
thư phòng. Lấy khăn tắm, y phục rồi ngâm mình với làng nước
nóng chứa được liệu có khả năng làm sảng khoái trí óc. *** - Tiểu Tịnh Tịnh, con dâu ngoan con dùng phương pháp gì mà
khiến Chấn Phong bướng bỉnh của ta nặng tình như vậy! Chỉ biết có con thôi! Ngoan ta cho con uống canh bổ. Tịnh Yên từ từ
mở đôi mắt nặng trịch, chỉ thấy cái người mà Diêm đại ca gọi
bằng mẹ khi nãy! Tình trạng đã tệ lại càng tệ, mồ hôi rịn
khắp trán. - Tiểu Tịnh Tịnh con sao rồi? Sao lại rịn mồ hôi thế kia! Có phải cảm thấy trong người lại không ổn rồi không? Tịnh Yên nhớ lại mấy tập phim kiếm hiệp vẫn coi trên ti vi, chống tay ngồi dậy “ Tham kiến Diêm phu nhân” - Được rồi! Được rồi đang thế này không cần phải đa lễ. Mau đưa tay ta xem mạch. “ Bắt mạch... bắt mạch sao?” Thế thì không phải là bại lộ chuyện lớn sao? - Đúng! Tiểu Tịnh con dâu ngoan, con còn chờ gì nữa? Có phải chê tay nghề của lão nương không? - Con.... Con đâu dám! Nhưng thực sự con không cần! - Tiểu Tịnh con với Chấn Phong rất giống nhau! Nhưng mặt con
xanh xao như vậy, ta sợ tiểu bảo bối trong bụng con có chuyện. - Bảo.. bảo bảo bối? Con có bảo bối sao?
Chương trướcC 1 C 2 C 3 C 4 C 5 C 6 C 7 C 8 C 9 C 10 C 11 C 12 C 13 C 14 C 15 C 16 C 17 C 18 C 19 C 20 C 21 C 22 C 23 C 24 C 25 C 26 C 27 C 28 C 29 C 30 C 31 C 32 C 33 C 34 C 35 C 36 C 37 Chương tiếp