Một người con trai bước ra từ trong chiếc BMW khẽ nhíu mày :
_Có chuyện gì vậy ?
Mọi người quay sang nhìn nhau rồi cùng lắc đầu . Người đó đưa chiếc cặp
trên tay cho chị giúp việc rồi đi vào trong xem chuyện gì đã xảy ra .
Lẽ dĩ nhiên chủ nhân của cái âm thanh nghiêng thùng đổ nước đó không ai
khác chính là bé Kit nhà ta . Cô bé hớt hãi chạy xuống dưới nhà . Và với cái thị lực kém cỏi của mình , cô nhóc nhìn thấy bóng dáng to lớn của
người nào đó mà không biết rõ là ai . Không cần suy nghĩ nhiều , Kit
chạy đến núp ở sau lưng và tay thì nắm chặt lấy áo của chàng trai đó ,
miệng lắp bắp sợ hãi :
_Có...có...rắn ở trong phòng đó ...
Cậu ta cau mày khó chịu đưa cặp mắt nhìn sang người đàn ông khá lớn tuổi đang cầm trong tay cái giỏ tre . Ông ta có vẻ hiểu ý nên vội vàng nói :
_Xin lỗi cậu chủ , vốn dĩ định chuẩn bị bữa ăn mừng cậu trở về nhưng do sơ suất nên đã để nó vào phòng cô chủ .
_Không sao , làm việc tiếp đi .-người con trai đó trả lời .
Ông ta cúi đầu rồi tiếp tục công việc của mình . Trân đứng kế bên nhẹ nhàng nhắc nhở Kit :
__Kit à em buông cậu chủ ra đi .
Lúc này cô bé mới hoàn hồn vội vàng thả tay ra khỏi vạt áo chàng trai đó . Cậu ta quay lại nhìn Kit dùng giọng nói vô cùng dịu dàng trầm bổng
hỏi cô :
_Em không sao chứ ?
_Em không sao . Định xuống đây nói cảm ơn anh nào ngờ bị loài động vật không chân đó làm quên mất phải nói gì rồi .
Cô nhóc cúi gầm mặt , đôi gò má ửng hồng ngượng ngùng và tay vẫn còn run . Thấy vậy cậu ấy cầm chặt lấy tay Kit :
_Không sao rồi , đừng sợ nữa !
Lòng bàn tay truyền lên cảm giác ấm áp vô cùng , cô bé ngẩng mặt lên
nhìn liền bắt gặp đôi mắt cậu ta đang nhìn mình chằm chằm . Đã từng nghe chị Trân nói qua về mức độ handsome của thiếu gia này nhưng không ngờ
độ hoàn mỹ lại maxi thế này . Cặp mắt màu xám tro đó trông thì rất lạnh
lùng nhưng Kit thấy ẩn sâu bên trong là sự dịu dàng , ấm áp , thật sự
khác xa với những gì cô nhóc tưởng tượng về cậu ta . Ở cậu có điều gì đó khiến cho cô cảm thấy tin tưởng , hơn nữa gương mặt cũng rất quen .
Phải chăng thiếu gia này là bóng đen trong ký ức mà Kit tìm kiếm ?
_Em đói chưa ? Ăn gì không ?
Cậu ấy lên tiếng kéo cô bé thoát khỏi những suy nghĩ riêng , cô ngơ ngơ
mặt ra nhìn . Đến khi hiểu ra được vấn đề rồi , Kit liền gật đầu :
_Dạ !
Nở một nụ cười tít mắt , cô nhóc bước theo chàng trai đó xuống phòng ăn . Kit không để ý rằng hành động vô cùng bình thường của mình lại khiến ai đó tim đã đập loạn dù chỉ là một nhịp .
....................................
Cô bé ăn một cách vô cùng tự nhiên còn cậu ta chỉ ngồi nhìn . Thấy vậy Kit ngưng lại :
_Anh không ăn sao ? Em tự nhiên quá hả ?
Cậu ta khuấy đều ly cafe nóng hổi trước mặt nhìn cô nhóc bằng ánh mắt trìu mến :
_Em ăn đi . Anh ăn rồi .
_À nói chuyện nãy giờ mà em quên . Anh tên gì vậy ? Sao lại biết em
?-Kit chợt nhớ ra vấn đề chính mà cô thắc mắc bữa giờ nên lên tiếng hỏi .
Cậu ấy đưa ly cafe lên uống một ngụm , gương mặt thoáng buồn :
_Quên anh rồi sao ? Cũng phải đã tám năm rồi còn gì .
Cô nhóc nghiêng đầu tỏ vẻ không hiểu gì hết cậu nói tiếp :
_Anh là Hell Kagame , nhớ ra chưa ?
Hell Kagame ? Cái tên rất quen hình như Kit đã nghe thấy ở đâu rồi . Cô
bé trầm ngâm , cố gắng lục tung cái trí nhớ đáng ghét này để tìm một
chút ấn tượng về người con trai đang ngồi trước mặt mình . Hell vẫn im
lặng chờ đợi phản ứng của Kit và ......
_A! Nhớ ra rồi ! Cậu bạn tám năm trước , Angel , anh là Angel đúng không ?-cô nhóc reo lên như bắt được vàng . Thật sự với cái ký ức mập mờ hiện giờ việc nhớ ra được chuyện gì đó làm cô hết sức vui mừng .
_Cũng may là em nhớ ra . Còn nói anh là " cậu bạn " nữa chứ, người ta
không ai gọi anh là Angel đâu nhóc . -Hell tỏ vẻ mặt khó hiểu một lúc
rồi cốc nhẹ lên trán Kit .
_Au ! Em có biết đâu , tại khi đó em nghĩ chắc anh cũng bằng tuổi mình . Với lại anh là Angel thật mà , hình ảnh lúc anh biến mất em không bao
giờ quên đó .-Kit xoa xoa trán trả lời rồi tiếp tục chăm chú ăn .
_Em nhớ ra anh là được rồi . À mà mẹ em đâu ? Sao em ra nông nỗi này ?-Hell nhẹ nhàng xoa đầu cô nhóc .
Kit đang ăn lập tức ngừng lại bỏ dao nĩa xuống bàn . Đây cũng chính là
điều cô thắc mắc bao lâu nay . Ba , mẹ hiện tại ở đâu cô nhóc không biết , ngay cả ký ức của cô cũng rất mập mờ không rõ ràng . Kit rất vui mừng khi biết Hell là cậu bạn lúc trước nhưng điều đó đồng nghĩa với việc
cậu ấy không phải người mà cô muốn tìm .
_Ba , mẹ em đi lo công việc gì đó đã lâu không về , cũng không liên lạc
gì với em cả . Còn tại sao em thành ra thế này thì ngay cả bản thân em
cũng ....không biết .-đôi mi Kit khẽ chớp để lộ ra nỗi buồn không lời và giọng nói như nghẹn lại .
Thấy vẻ mặt cô bé không vui , Hell nhìn cô một lúc rồi nói :
_Anh biết chuyện gì rồi , em không cần nói đâu , cũng đừng suy nghĩ nhiều nữa . Ăn cái này đi .
Vừa nói cậu vừa gắp thức ăn vào chén cho Kit . Cô bé nhanh chóng cho nó vào miệng và reo lên :
_Ngon quá à ! Món gì vậy Angel ?
_Cái con hồi nãy làm em sợ mất vía đó .-Hell trả lời một cách thản nhiên nhưng trong câu nói có vài phần trêu chọc .
Hell vỗ vỗ nhẹ vào lưng cô nhóc , vốn chỉ định trêu Kit một chút nhưng
cậu không ngờ cô lại phản ứng mạnh như vậy . Cô bé vội vàng nhận lấy ly nước từ tay cậu ấy . Uống nước xong , Kit đã thực hiện cái hành động
ngớ ngẩn vô cùng . Đó là ....cầm đũa lên chọt chọt, khều khều vào dĩa
thức ăn :
_Mày đây sao ? Tội nghiệp quá . Tại ta mà mày chết không toàn thay rồi .
Vẻ mặt cô nhóc lúc đó làm Hell không nhịn được bật cười một tiếng rõ to
trước cặp mắt ngạc nhiên của bao nhiêu người . Kit ngẩng ngơ nhìn cậu ,
nụ cười đẹp quá . Hell cười thật sự rất đẹp , giống như những gì mà chị
Trân nói , ông trời bất công quá tại sao lại có người hoàn hảo như vậy ?
_Anh cười em sao ? Em là loài ăn thịt nhưng không ăn mấy giống bò sát
không chân và côn trùng đó .-nhận thấy được Hell đang cười mình , cô bé
bĩu môi .
Cậu ấy chẳng những không thông cảm mà còn cười to hơn. Mặt Kit đỏ như gấc chín . Thấy vậy Hell mới cố gắng nhịn cười :
_Thật chưa thấy ai kỳ lạ như em . Mấy năm rồi vẫn buồn cười như vậy ..
_Tại anh đó mà bây giờ em thấy chó là sợ ! Hix ! -cô nhóc cau mày tỏ vẻ tức giận .
_À mà em không phải là pháp sư sao ? Em có phép thuật mà sợ gì con chó nữa ? -Hell ngạc nhiên nhìn cô bé .
_Em....không....có !-Kit nhấn mạnh từng từ .
_Để anh xem ! -nói rồi cậu nhắm mắt lại , tập trung suy nghĩ một lúc lâu rồi nói tiếp :
_Mẹ em là pháp sư cấp cao , ba ruột của em càng không phải người bình
thường . Em chẳng những có phép thuật mà còn có khả năng điều khiển
nhiều thuộc tính khác nhau . Sức mạnh của em không hề thua kém cô công
chúa tộc Shamans một chút nào cả.
Kit tròn mắt nhìn cậu , đôi mi Hell từ từ mở ra kèm theo lời giải thích :
_Em không cần ngạc nhiên vậy đâu . Sức mạnh cơ bản của mỗi thiên thần là đọc suy nghĩ người khác . Năng lực của anh cao hơn , dựa vào những suy
nghĩ đó anh có thể thấy được những gì xảy ra trong quá khứ . Cho nên em
không giấu được anh đâu .
Cô nhóc ngồi đó suy nghĩ về những gì cậu ấy nói . Hình như lúc trước Kit biết một người có khả năng đó nhưng người đó không phải thiên thần . Mà khoan đã ba ruột ư? Hell biết được ba ruột của Kit là ai sao ?
Đôi mắt Kit
trợn tròn mở to hết cỡ ,lộ rõ sự ngạc nhiên nhìn Hell . Cậu ấy biết được một trong những điều khiến cô phải đau đầu suy nghĩ , phải đau khổ vì
những thắc mắc kéo dài trong quá khứ sao ? Cậu biết ba ruột Kit là ai
sao ? Hell giật mình , cậu đã biết mình lỡ miệng nói ra điều không nên
nói . Việc này vô cùng nghiêm trọng , nó mang tính quyết định rất lớn
trong trò chơi này .
_Anh , anh biết ba em sao ? Anh có thể nói cho em biết ông ấy là ai ,
ông ấy là người như thế nào không ?-Kit đứng dậy nắm lấy tay áo Hell lay mạnh , vẻ mặt vô cùng hoang mang kèm theo những câu hỏi dồn dập với
giọng nói van xin tha thiết .
Hell nhìn sâu vào mắt cô nhóc thật lâu như tìm kiếm một điều gì đó ,
nhưng cậu ấy đã thất bại . Không hiểu tại sao lúc này đây cậu không thể
đọc được trong đầu Kit đang nghĩ những gì , cảm thấy như thế nào . Lần
đầu tiên khả năng của Hell trở nên vô dụng , cậu thoáng ngạc nhiên . Cô
nhóc đang đứng trước mặt cậu đây thật sự không hề tầm thường và yếu đuối như vẻ bề ngoài . Hell bắt đầu cảm thấy trò chơi rất đáng để tham gia . Cậu đồng ý trở thành một người chơi mặc dù biết rằng cái giá mà mình
phải trả vô cùng đắt .
_Em bình tĩnh lại nào ! Anh xin lỗi nhưng lúc này anh không thể nói cho
em biết được . Đến thời điểm thích hợp anh sẽ giải đáp tất cả những thắc mắc của em .- Hell nắm lấy bàn tay đang xiết chặt áo mình mà xoa nhẹ
trấn an .
_Nhưng ...nhưng ...Angel à em ....-Kit khẽ cau mày , giọng nói pha chút
căng thẳng nhưng chưa để cô kết thúc câu nói của mình cậu ấy đã chen vào .
_Anh lấy mạng sống của mình ra hứa với em sẽ nói cho em biết tất cả
nhưng không phải là bây giờ . Tin anh đi , đừng kích động , bình tĩnh
lại nào .
Hell truyền khí của mình cho Kit thông qua bàn tay nhỏ nhắn thon dài của cô bé. Luồng khí màu trắng sương mù đó chạy dọc khắp người cô nhóc ,
xoa dịu những dây thần kinh đang căng cứng như dây đàn trong Kit . Gương mặt cô dần giãn ra , đôi chân mày đen mun thôi không xô vào nhau nữa .
Cô nhóc ngồi xuống và thở dài một tiếng . Bàn tay trắng nõn thoáng điểm
vài đường gân xanh của Kit vẫn được Hell nắm chặt . Sự ấm áp lạ thường
từ cậu ấy làm cho cô bé cảm thấy an tâm và tin tưởng .
_Em biết rồi ! -cô với tay lấy ly nước trên bàn uống cạn sạch , cố gắng điều khiển lại nhịp thở của mình .
_Cảm ơn em đã tin anh .-Hell buông dần bàn tay cô nhóc ra .
Khí của cậu thật sự rất mạnh , người không có đủ sức mạnh tiếp nhận nó
thì sẽ chết ngay lập tức . Truyền khí cho Kit là quyết định điên rồ nhất của Hell , cậu rất sợ nó sẽ phản tác dụng . Nhưng cậu không ngờ rằng cô bé hoàn toàn bình an vô sự mà không hề bị cái gọi là tác dụng phụ trong khí của cậu ảnh hưởng. Cô gái này rất đặc biệt - Hell nghĩ vậy . Thế
giới này rồi sẽ nằm trong tay cô , Hell thật sự tò mò về sức mạnh mà Kit đang nắm giữ .
_Anh đang thắc mắc không biết phép thuật của em như thế nào mà lại phải giấu đi , không cho ai biết ?- cậu lên tiếng hỏi .
_À em yếu lắm , sức mạnh chỉ ở cấp B thôi, nhưng mẹ nói là nếu em để
người khác biết được mình có phép thuật thì sẽ rất nguy hiểm . Em chân
thành khuyên anh một điều đừng để em khai triển phép thuật , nếu không
em sẽ không đủ money để đền tiền thiệt hại cho anh đầu . Em vẫn chưa
điều khiển được thành thạo sức mạnh của mình .-Kit trả lời , giọng điệu
đã trở lại tinh nghịch như trước .
_Em kích thích sự tò mò của anh đó nhưng mà em nên bị thương nên để lần
sau vậy .-Hell thấy hơi bất ngờ . Cô bé nói sức mạnh chỉ ở cấp B thôi
sao ? Không thể nào ! Nếu sức mạnh chỉ ở cấp B thì việc chạm vào khí của cậu còn khó chứ đừng nói là tiếp nhận nó . Cô nhóc này thật sự rất bí
ẩn như một bài toán khó mà cậu nhất định sẽ tìm cho ra đáp án bằng bất
cứ giá nào .
_Em đang học trường gì ?-Hell lên tiếng hỏi .
_Venus ! Em đang học ở Venus !-Kit đưa ly sữa lên miệng và uống một cách ngon lành nhưng khi nhớ ra một chuyện vô cùng quan trọng cô bé lập tức
đặt cái ly trống không xuống bàn và hỏi :
_Angel hôm nay ngày mấy vậy ?
_Hôm nay 14 có gì không ?
_Vậy ngày mai phải thi giữa học kỳ rồi , làm sao đây ???-sắc mặt Kit hiện lên sự lo lắng .
_Chỉ vậy thôi sao ? Để mai anh đưa em đi. Anh cũng phải làm một số
chuyện . May là em học ở Venus chứ không phải Pluto .-Hell trả lời một
cách thản nhiên .
_Nhưng Angel à em không có đồng phục .-Kit nhíu mày dài giọng .
_Nhóc này , anh là ai chứ ? Thiếu gia tập đoàn Ocean đó , chẳng lẽ có bộ đồng phục cũng không chuẩn bị cho em được . Mà em học khối nào để anh
biết mà kêu người chuẩn bị đồ .-Hell cốc nhẹ lên trán cô nhóc .
_Đương nhiên là em học khối B rồi , em phải giấu sức mạnh đấy Angel ! -Kit xoa xoa trán của mình bĩu môi .
_Ok , anh biết rồi . Mà sao em cứ gọi anh Angel hoài vậy ?-Hell hỏi .
_Hi , em thích ! Em thấy cái tên Angel hay hơn Hell gì đó . Hay anh muốn em gọi là ....Heo .-Kit nháy mắt tinh nghịch , giọng trêu chọc .
Và cuối cùng thiếu gia nhà ta cũng phải giương cờ trắng đầu hàng trước cô công chúa nhỏ này :
_Thôi , anh thua em rồi . Em cứ gọi Angel đi .
_Uhm ! Angel !!!!-Kit gật đầu và gọi cậu bằng cái giọng không thể ngọt hơn .
_Ha...ha ...
Tiếng cười tràn ngập trong căn phòng . Có chàng hoàng tử băng giá và
nàng công chúa hay buồn phiền đang cùng nhau thưởng thức bữa ăn sáng
không gò bó theo kiểu hoàng tộc mà vô cùng vui tươi bên những tiếng cười . Không cmột nỗi buồn có thể chen ngang vào cuộc vui của họ lúc này .
Nhưng hai người kia đã bỏ quên một ai đó . Là Victoria ! Như đã nói bà
ta ở trong tâm trí Kit và lúc nào cũng gần bên cô . Bà đã thực hiện điều ước đó cho cô nhưng nó sẽ mang lại niềm hạnh phúc hay nỗi bất hạnh cho
cô nhóc thì bà ta hoàn toàn không chịu trách nhiệm . Hãy cười thật tươi
đi công chúa nhỏ , sẽ không lâu nữa đâu . Victoria biến mất trong kẻ hở
của ánh sáng , nơi tạo ra bóng tối . Bà ta muốn trêu chọc một người .
Trò chơi đã bắt đầu mặc dù nhịp quay của bánh xe thời gian vẫn còn rất
chậm . Victoria đã xen ngang vào cuộc chơi , bà ta làm sai lệch đi tương lai . Nhưng Victoria thật sự sai lầm vì không ai có thể thay đổi tương
lai được ấn định . Sự xuất hiện của bà ta đã làm chệch hướng vòng quay
của định mệnh khiến nó đổi chiều , phải xoay một vòng thật lớn mới đến
được tương lai đã định sẵn . Victoria biết điều đó nhưng bà ta muốn xem
cái gọi là trò chơi định mệnh này sẽ bắt một người ngoài cuộc chơi như
mình trả giá như thế nào .