Mùa thu không phải là mùa để thả diều, thả diều theo như lời
Hoàng Hán nói, là chỉ chứng cứ quan trọng mà Đới Kiên Cường và
Khuất Văn Lâm nắm giữ trong tay.
Hành trình đi Chương
Trình của Đới Kiên Cường và Khuất Văn Lâm, đã gặt hái được
nhiều thứ, thứ nhất Đới Kiên Cường và Khuất Văn Lâm với thân phận
xuất thân là bộ đội đặc chủng, quả thực khó lòng phòng bị, thứ hai
cũng là Đại Trung Viễn của nhà máy thuốc lá Chương Trình quả
thật có chuyện, mà không phải chỉ có một chuyện.
Đại Trung Viễn cùng họ với Đại Gia, lại cùng vào làm ở Chương
Trình, hai người trước kia đã quen nhau, sau khi Đại Gia được điều
đến Tỉnh ủy, không chỉ không chặt đứt liên hệ, trái lại mối quan hệ
còn được tăng cường hơn nữa. Từ sau khi Đại Gia làm trung gian
giới thiệu cho Đại Trung Viễn quen biết với Chương Hệ Phong, Đại
Trung Viễn rất khéo về đoán ý, lập tức nhạy bén phát hiện thời
cơ trong cuộc đời chính trị của y.
Chương Hệ Phong lúc
đó đang mưu cầu đường sinh lợi cho con trai Chương Tiện Thái, nhà
máy thuốc lá luôn luôn có lợi nhuận lớn, dưới sự hỗ trợ của
những kẻ thích hút thuốc không muốn sống của cả nước, lợi
nhuận của nhà máy thuốc lá tăng lên đến mấy trăm phần trăm,
một bao thuốc lá trên thị trường lúc đó có giá mười tệ, nhưng
giá thành phẩm chưa đến một tệ.
Chương Hệ Phong giới thiệu cho Chương Tiện Thái làm quen với Đại Trung Viễn, y nói với Đại Trung Viễn:
Thái Thái không phải là vợ của Chương Hệ Phong mà là biệt danh mà Chương Hệ Phong đặt cho Chương Tiện Thái.
Đại Trung Viễn nghe nói đã hiểu ý, nhanh chóng hỗ trợ phí
quảng cáo hơn mười triệu cho Chương Tiện Thái, về phần dùng phí
quảng cáo để cái quái gì, chỉ có trời biết đất biết.
Con trai nhận được lợi ích, Chương Hệ Phong cũng coi như trọng nghĩa, lúc này gọi điện thoại cho Đại Trung Viễn nói:
- Trung Viễn, anh yên tâm, chỉ cần tôi tại vị, anh sẽ không về hưu.
Là một trong những gã cán bộ hỗ trợ Chương Tiện Thái trắng trợn
cướp đoạt tiền mồ hôi nước mắt của nhân dân tại tỉnh Yến, Đại
Trung Viễn không những có quan hệ mật thiết với Chương Hệ Phong,
và lui tới thân thiết với Đại Gia, cũng có quan hệ mật thiết
với Chương Tiện Thái, đương nhiên, người mà y có quan hệ thân nhất chính là Đại Gia.
Cũng chính là bởi vì chỗ đặc thù
của Đại Trung Viễn, y mấy năm qua lại với Đại Gia, Chương Tiện
Thái, trong tay nắm giữ rất nhiều bí mật của Đại Gia và Chương Tiện Thái, hơn nữa Đại Trung Viễn còn có một đặc điểm, chính là mỗi một tài khoản tiền qua tay của đều ghi nhớ rất kỹ. Y luôn mang
theo một cuốn sổ ghi chép bí mật, phía trên ghi rất rõ mấy món tiền tham ô mà y đã nhận mấy năm gần đây, không chỉ có số
lượng, còn chuẩn xác về thời gian và địa điểm, có cả người có liên quan.
Đới Kiên Cường và Khuất Văn Lâm sau khi lấy được
cuốn sổ ghi chép của Đại Trung Viễn, sao chép xong, trả lại cho chủ sỡ hữu, để lại chỗ cũ. Nếu như để cho Đại Trung Viễn phát
hiện bản chính bị mất, ắt sẽ bứt dây động rừng.
Đương nhiên, chỉ lấy được cuốn sổ ghi chép của Đại Trung Viễn
vẫn chưa đủ, Đới Kiên Cường và Khuất Văn Lâm lưu lại ở Chương
Trình một tuần, âm thầm thăm viếng rất nhiều nơi, dưới sự chỉ
dẫn của Sở Triều Huy —— Sở Triều Huy thân là nhân viên an ninh
quốc gia, y đối với việc liên quan đến cơ mật của quốc gia có
thể âm thầm vận dụng lực lượng an ninh quốc gia hỗ trợ cho Đới Kiên Cường và Khuất Văn Lâm, ngược lại không bị bộ phận chủ chốt của
công an địa phương phát hiện —— qua tìm hiểu nguồn gốc, cuối cùng đã
nắm giữ rất nhiều chứng cứ mà Đại Trung Viễn nhận tiền tham ô.
Rất nhiều người đều cho rằng xét xử quan tham ô là công lao của Ủy ban kỷ luật, đương nhiên, cũng không thể phủ nhận Ủy ban Kỷ luật
cũng thực sự chủ động xử lý một số trọng án chính, thế nhưng thật
lòng mà nói, rất nhiều quan tham xuống ngựa, chính là kết quả
của đông đảo quần chúng không ngừng kiên trì tố cáo.
Đại Trung Viễn tuy chỉ là một quản đốc của nhà máy thuốc lá
cấp thành phố, thế nhưng y mới chỉ là cấp phòng, nhưng quyền cao
chức trọng, tuyệt bút trong tay vừa vung lên, có thể được tự ý chuyển giao hàng chục triệu hoặc thậm chí hàng trăm triệu. Tài chính của
nhà máy thuốc lá phong phú và mạnh mẽ, luôn luôn có tiền, do vậ mới có thể lọt vào tầm mắt của Bí thư tỉnh ủy quyền cao chức trọng
Có thể đi vào tầm mắt của Chương Hệ Phong, chỉ có hai khả năng,
một là hỗ trợ về mặt kinh tế cho con trai y là doanh nhân Chương Tiện Thái hoặc là ông chủ lớn, một điều nữa là nhất trí với y trên mặt chính trị. Ngoài hai lý do trên, đều khó lọt vào tầm
mắt của Bí thư Tỉnh ủy.
Là doanh nhân sớm bước vào
tầm mắt của Chương Hệ Phong tại tỉnh Yến, phóng tầm mắt vào
giới quan lại và giới kinh doanh của toàn Tỉnh yến, Đại Trung
Viễn có thể không đáng để nhắc tới, nhưng đối với Chương Hệ Phong và Đại Gia mà nói, Đại Trung Viễn là nhân vật quan trọng không gì
sánh được. Cũng chính là do tính quan trọng không thể thay thế
được của Đại Trung Viễn, Quan Doãn mới phái Đới Kiên Cường và Khuất Văn Lâm dốc sức đào xới chuyện của Đại Trung Viễn.
Nếu muốn mời Chương Hệ Phong gã ôn thần đem Tỉnh yến khuấy loạn
đến chướng khí mù mịt này đi, ra tay thâm nhập từ chỗ Đại Gia
là tốt nhất, Đại Gia nếu như bị Ủy Ban Kỷ Luật Trung ương chính
thức lập án, cúng có nghĩa là chiến tích của Chương Hệ Phong
đã bắt đầu thất thế trên chính trị. Còn ngược lại muốn kéo
đổ Đại Gia gã quấy rối của tỉnh Yến này xuống, trừ phi Chương
Hệ Phong sụp đổ, nhưng Chương Hệ Phong hiện tại như mặt trời giữa trưa tại tỉnh Yến, hậu trường vững chắc ở Trung Ương, vì vậy, có vẻ là một tử cục.
Kỳ thực chẳng thế, cho dù tử
cục cũng còn có lỗ thủng để lợi dụng, tử cục của Đại Gia và
Chương Hệ Phong xem như là một vòng khép kín, thực sự, Chương Hệ
Phong tuy rằng tàn ác hống hách, nhưng y không tham ô trên mặt kinh tế, giả vờ trong trắng, chỗ cao minh của y là núp đằng sau
hậu trường, đem tất cả lợi ích đưa cho con trai, tuy nhiên, chỉ
cần có suy nghĩ xấu xa, y sẽ tùy cơ ứng biến lạm dụng quyền lực, sự uy hiếp của Chương Hệ Phong chính là Đại Gia, tử huyệt của
Đại Gia chính là Đại Trung Viễn
Bởi vậy cũng có thể nói, Đại Trung Viễn nếu thất thế, Đại Gia ắt
sẽ thất thế. Đại Gia nếu thất thế, Chương Hệ Phong nhất định bị
liên lụy.
Vì vậy, Đại Trung Viễn rất không may mắn là người đứng mũi chịu sào và trở thành bia đỡ đạn của rất nhiều người.
Trước đây có người bí mật thâm nhập điều tra Đại Trung Viễn hay không, Quan Doãn không biết, hắn chỉ biết là, hắn để cho Sở Triều Huy trấn giữ điều khiển, để cho Đới Kiên Cường, Khuất Văn Lâm tự thân xuất mã điều
tra, hành động quả thật có hiệu quả, thu hoạch cuối cùng còn tốt hơn
rất nhiều so với hắn mong đợi.
Kết quả điều tra của Đới Kiên
Cường và Khuất Văn Lâm, không chỉ qua lại kinh tế có giữa Đại Trung Viễn và Đại Gia, Chương Tiện Thái, còn bao gồm Chương Hệ Phong mấy năm qua
đả thông liên kết khắp nơi cho con trai y, tự thân xuất mã, không ngại
hạ thấp thân phận, phê công văn, điện thọai khắp nơi, rốt cục đem tình
hình kinh doanh của Tỉnh Yến thành tài liệu tỉ mỉ xác thực làm sở hữu
riêng cho lợi ích cá nhân của con trai y.
Vì để cho Chương
Tiện Thái nhanh chóng trưởng thành trên lĩnh vực kinh doanh, Chương Hệ
Phong để cho Chương Tiện Thái sau khi khai quật thùng tiền đầu tiên
trong tay của Đại Trung Viễn, quyết định thỉnh một người tài cao trong
giới kinh doanh của tỉnh Yến dạy cho con trai làm thế nào học được trò
thủ thuật tay không bắt sói, làm thế nào có đầy đủ quyền lực trong tay
mà không tốn một xu mà vẫn có thể kiếm được rất nhiều tiền, dưới sự
chỉ dẫn của tư tưởng chỉ đạo lấy tiền của nhà nước và nhân dân tùy tiện
bỏ vào túi của mình, y đã giới thiệu con trai cho Bố Ngôn.
Nhắc đến Bố Ngôn, tiếng tăm lừng lẫy tại tỉnh Yến, được gọi là người giàu nhất ở tỉnh Yến.
Bố Ngôn là người phía Nam, sau khi buôn bán ở vùng duyên hải được mấy năm, chuyển đến tỉnh Yến, cũng có vài năm làm tổng biên của trạm phóng
viên của tòa soạn báo quốc gia đóng tại Tỉnh yến. Bố ngôn cao chưa đến
1m6, nhanh mồm nhanh miệng, và khi nói chuyện với người khác miệng lưỡi
lưu loát, có thể nói một hơi khoảng hai tiếng đồng hồ mà không hề
ngừng nghỉ. Từ phía Nam một đường đến phía Bắc rồi lại đến tỉnh Yến, y trên đường thành lập 108 công ty, được gọi là người có tài sản vượt
qua ba tỉ, sau khi đến tỉnh Yến, vốn muốn đến phía Bắc của Bắc Kinh,
nhưng sau khi kết bạn với Chương Hệ Phong, lưu lại thành phố Yến, được
gọi là người giàu nhất ở thành phố Yến.
Nếu như nói y xuất
thân từ người phía Nam nhưng lịch sử làm giàu của Bố Ngôn lại ở thành phố Yến, hoàn toàn là dùng trò ảo thuật tay không để lừa bịp.
Bố Ngôn dáng vóc tuy nhỏ, nhưng tầm mắt rộng lớn, y sớm dựa vào phụ nữ
làm giàu, nói chính xác, là dựa vào người tình đã cho y 100 ngàn, tại
phía Nam y đã đăng ký một công ty, sau đó lợi dụng thủ pháp làm giả sổ sách, để mở rộng tài khoản của công ty. Sau khi mở rộng công ty xà
phòng, số liệu sổ sách khá tốt, lại đem công ty xà phòng thế chấp
cho ngân hàng để xin vay.
Chính sách nhà nước lúc đó là
khuyến khích cho vay, chỉ cần tài khoản của công ty có tiền, ngân hàng
sẽ phê chuẩn cho vay với mức tương ứng. Bố Ngôn đả thông quan hệ cấp
cao của ngân hàng, sau khi đem công ty xà phòng thế chấp, đã thành công và vay của ngân hàng đến 3 triệu, trên thực tế tài chính của công ty y chỉ có 100 ngàn.
Bố Ngôn đã lợi dụng sơ hở của chính
sách cho vay của ngân hàng nhà nước, sau khi khoản vay được phê
duyệt, lại đăng ký một công ty khác, một lần nữa gian lận sổ
sách để khuyếch trương số liệu, để tiếp tục vay... Cuối cùng
cứ làm như vậy, một mạch đăng kí 108 công ty, tổng cộng vay của
ngân hàng nhà nước hơn 300 triệu.
Sau đó Bố Ngôn lại
để cho hơn một trăm công ty lần lượt tuyên bố phá sản đóng cửa, ngân
hàng thu mua đồng thời tiến hành bán đấu giá, tổng cộng hơn 100
triệu, như vậy, hơn 200 triệu của ngân hàng cho vay lúc này trở
thành khoản nợ khó đòi, nhà nước phải chịu tổn thất rất
lớn, còn Bố Nguyên đem tiền của nhà nước làm khoản riêng cho y, nhanh chóng biến thành một tỷ phú.
Tiền mà nhà
nước bị tổn thất, dù sao cuối cùng chỉ có dân chúng chìm
trong đau khổ vì số tiền mồ hôi nước mắt mà dân chúng cả đời
cực nhọc kiếm được đã bị xóa sạch, ngân hàng thu lợi cao, nhưng không chịu gánh vác bất cứ trách nhiệm nào khi đưa ra những
quyết sách phiêu lưu sai lầm, chỉ cần vung bút phê mức cho vay là
xong, tổn thất hơn 200 triệu cuối cùng là tiền của ai bị tổn
thất?
Không hề nghi ngờ, là tiền mồ hôi nước mắt của
dân chúng nghèo khổ tự lực cánh sinh kiếm được. Cũng có người nói, tiền mà ngân hàng tổn thất không có một chút liên quan đến chính mình, đây chỉ là tự an ủi mà thôi, rất nhiều ngân hàng
có số nợ xấu cho vay khó đòi, nhiều khoản thâm hụt lớn, mất mát
tài sản của nhà nước, cuối cùng lại chia đều đổ trên đầu của
mỗi người.
Nếu như ảnh hưởng cụ thể đến hiện thực
cuộc sống, sau năm93, giá cả tăng vọt nằm ngoài tầm kiểm soát. Hệ quả trực tiếp của giá hàng tăng cao chính là làm giảm giá trị thu nhập trên diện rộng, rất nhiều của cải vô hình trung
đã biến mất trong giá cả tăng vọt. Đồng thời tiền mua được
những thứ ít hơn, sau đó bởi nguyên nhân chính sách hoặc cá nhân mà tạo thành sự thâm hụt rất lớn, lúc đó sức mua của dân chúng sẽ
tự giảm sút.
Bố Ngôn một mạch từ nam đến bắc, sau khi
dùng thủ đoạn ảo thuật tay không lừa gạt chiếm đoạt được một
số lượng tài sản khổng lồ, lưu lại thành phố Yến, bắt đầu trò ảo thuật tay không lần thứ hai gây dựng sự nghiệp. Thành phố Yến,
giành được danh tiếng là người đàn ông giàu nhất thành phố
Yến, cũng khiến y dưới sự giới thiệu của Chủ tịch thành phố
Yến Thôi Quan Ngư, đã quen biết Bí thư Tỉnh ủy Chương Hệ Phong,
sau đó tiến thêm một bước quen con trai của Bí thư Tỉnh ủy là
Chương Tiện Thái.
Từ nay về sau, cuộc đời của Bố Ngôn sẽ được mở ra một cánh cửa mới quang minh hơn.
Bố Ngôn lần thứ hai dùng thủ đoạn tay không gây dựng sự nghiệp, và
đã chuyển hướng liên kết chặt chẽ với Thôi Quan Ngư về kinh doanh bất động sản các thôn trong thành phố, có lẽ nói, cùng nhà
thầu lớn nhất tại tỉnh Yến - Bắc Thành Nhị Kiến được Chương Hệ Phong ủng hộ quan hệ chặt chẽ không thể tách rời, bởi vậy, Bố Ngôn
trở thành một nhân viên quan trọng có quyền lên tiếng trên mặt kinh
tế của Chương Hệ Phong.
Dưới sự chỉ đạo của Bố Ngôn, Chương Tiện Thái tại tỉnh Yến đã bắt đầu bước vào giai đoạn dùng thủ thuật tay không điên cuồng vơ vét của cải.