Khuôn viên
trường Night được bao phủ bởi một lớp mây trắng dày đặc. Tiếng ve sầu
kêu ra rả, thi thoảng lại có một chú chim vỗ cánh bay vụt qua. Mưa phùn
rả rích rơi, mềm mại mà trong suốt, không khí trong lành và tươi mới như trong một giấc mơ. .Tuy vậy nhưng Thiên cũng không có tâm trí nào để
thưởng thức tất cả những thứ đó. Mới sáng mà trời đã mưa, lại còn nóng
nữa chứ vì vậy bây giờ trông Thiên thật khổ sở. Thiên xốc lại balo, lưng áo đã ướt sũng, không biết vì mồ hôi hay vì những giọt nước mưa kia
nữa.Thiên đưa mắt nhìn xung quanh. Trời ạh, ngôi trường này phải nói là
quá rộng. Từ cổng trường đến chỗ này, Thiên đã phải đi mất 10 phút, nếu
theo bản đồ, để đến được khu ký túc thì còn một phần ba quãng đường nữa. Mà cái ông hiệu trưởng này cũng điên lắm cơ, xây trường ở đâu không xây lại chọn ngay trên núi làm đi mệt muốn chết. Bỗng mắt Thiên sáng lên.
Xa xa, trên ghế đá có một người đang ngồi đọc sách. Khuôn mặt đẹp như
điêu khắc, mái tóc nâu hạt dẻ càng tôn lên nước da mịn như sứ. Không
biết cậu ta đang đọc sách nào, thi thoảng nhíu mày, khuôn mặt đăm chiêu
như suy nghĩ gì đó.
Thiên mạnh dạn tiến về phía trước, đứng trước mặt cậu ta, cất giọng
- Bạn gì ơi
Cậu ta không đáp lời, vẫn tiếp tục đọc sách. Thiên hắng giọng, cố gắng nói to một chút
- Cậu có thể chỉ cho mình đường tới ký túc xá được không???
Mưa vẫn lất phất rơi, nhưng cậu ta vẫn ngồi yên đó, dường như không cảm nhận được sự tồn tại của Thiên.
- Này, tôi đang nói chuyện với cậu đấy, cậu có nghe không hả???
Thiên tức giận hét lớn. Không muốn giúp thì nói một câu, đằng này cứ im lặng, thật là chẳng có chút lịch sự nào cả.
- Này, này
Thiên dùng sức giật quyển sách ra khỏi tay cậu, trừng mắt nhìn cái kẻ
không coi ai ra gì kia. Nó hận không thể đạp cho cậu ta một phát. Dám
không trả lời nó, giọng nó đáng sợ đến vậy sao?? Thật là tổn thương lòng tự tin quá đi thôi.
Đứa con trai ngước mắt lên nhìn Thiên. Đôi mắt màu hổ phách nhìn Thiên, ý muốn nói “ cậu đang làm phiền tôi”. Nó phớt lờ ánh mắt ấy, nhìn cậu ta
một lát rồi rất tự nhiên ngồi xuống bên cạnh nam sinh kia, dùng giọng
nói có thể coi là dễ nghe nhất từ trước tới nay của mình, hỏi
- Có thể chỉ đường cho mình tới ký túc xá chứ, mình không biết đường
- Học sinh mới àh??
Giọng nam trầm ấm vang lên làm Thiên giật mình. Đúng là người đẹp giọng nói cũng hay. Thiên thầm nghĩ
- Sao cậu biết hay vậy. Tôi tên là Hàn Như Thiên, cậu cứ gọi Thiên là được.
- Chỉ có học sinh mới mới không biết đường tới ký túc xá. Đừng nghĩ ai cũng ngu ngốc như mình thế chứ.
Dứt lời, cậu ta đứng dậy, đưa taygiật lấy cuốn sách rồi bước thẳng về
phía trước. Thiên vẫn đứng yên vì bị shock khi nghe có người nói nó ngu
ngốc. Đây là sỉ nhục, tuyệt đối sỉ nhục trí thông minh của nó. Còn đang
chìm đắm trong suy nghĩ của mình, chợt bị giọng nói cắt ngang
- Còn không đi theo, đứng đấy ngốc cái gì thế
Một lần nữa bị đả kích, Thiên chỉ biết hậm hực đi theo sau, nhưng trong đầu không biết đã hỏi thăm cậu ta mấy trăm lần rồi.
*****************************************
Học viện Night là học viện giành cho con em nhà khá giả khu vực miền
Nam. Điều kiện để vào trường rất đơn giản, hoặc là có gia tài bạc triệu, hoặc là phấn đấu lấy một suất học bổng của trường.
Trường Night chia thành các khu theo Đông, Tây, Nam, Bắc.
Khu phía Đông là nơi dùng để dạy học, gồm 3 dãy nhà 4 tầng, chia thành
50 phòng học. Hai dãy nhà dùng để dạy học, dãy nhà thứ ba dùng để dạy
các môn ngoại khóa như nhạc, họa, vi tính và là văn phòng của các câu
lạc bộ. Toàn bộ khu nhà phía Đông được sơn một màu xám nhạt, nhìn rêu
phong và cũ kỹ.
Khu phía Nam là vườn trường. Nói là vườn trường nhưng thực ra nó là một
khu nhà kính trồng rất nhiều hoa và giống cây lạ. Đây là thánh địa riêng của câu lạc bộ cây cảnh. Nó được mệnh danh là thiên đường của học viện.
Khu phía Bắc là nhà ăn dành cho học viên và các thầy cô giáo. Canteen
rộng rãi, có thể chứa tới nghìn người. Toàn bộ đồ dùng ở đây được trang
bị hoàn toàn hiện đại. Món ăn thì phong phú và đa dạng. Đây cũng là nơi
tập trung của câu lạc bộ ẩm thực
Phía Tây là ký túc xá giành cho học sinh. Trường Night có một quy định
đã rất lâu rồi. Cho dù bạn có là ai, đã vào trường Night phải ở ký túc
xá, nếu bị phát hiện qua đêm ở ngoài, nhẹ thì phạt cảnh cáo, nặng thì kỷ luật. Vì vậy ký túc xá là nơi đông vui nhất học viện.
Đứng trước khu ký túc 6 tầng, Thiên lắc đầu cảm than. Đây mà là ký túc
sao??? Giống khách sạn thì đúng hơn. Tuy chưa biết bên trong như thế nào nhưng bề ngoài đã khiến người ta choáng. Thiên nhìn người con trai
trước mặt, hơi hơi nhíu mi, chưa biết phải cảm ơn cậu ta thế nào thì cậu ta đã đi nhanh về phía trước. Nó lắc đầu chán nản, bước chân về phòng
ban quản lý ký túc đăng ký và lấy chìa khóa phòng. Chiều còn phải mang
hồ sơ nhập học lên phòng giáo vụ.