Ta Là Một Tên Trộm

Q.2 - Chương 9: Tinh Linh Thần Xạ Thủ


trướctiếp

Tinh Linh Thần Xạ Thủ trên tay cầm trường cung, một tầng hào quang lam sắc chớp động trên thân cung, trên người một thân trang bị lam sắc hết sức chói mắt, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, một đôi tai vừa nhọn vừa dài bị mái tóc hoàng kim óng ả phủ xuống che đi một nửa, thần tình nhàn nhã giương cung bắn Nghê Vượn Thú.

Lấy tên, giương cung, bắn tên, ba động tác chỉ trong một hơi thở, nhanh như thiểm điện, mũi tên lam sắc hợp thành một luồng quang tuyến, liên tục không ngừng bắn vào nơi yếu hại của Nghê Vượn Thú, liên tiếp nhảy lên -480. Nghê Vượn Thú chạy được vài bước, liền cắm đầu ngã trên mặt đất.

"Anh không biết là trùng hợp hay vận mệnh an bài, anh và em hai lần gặp nhau, hai lần đều gặp được anh hùng." Mộ Dung Tiểu Thiên cảm khái!

"Cái này kêu là đại nạn không chết, tất có hồi báo, " Bạch Vân cười đi tới.

"Anh Hùng này cũng hơi bị trâu bò, " Mộ Dung Tiểu Thiên nhìn Anh Hùng Tinh Linh Thần Xạ Thủ một thân mặc đầy trang bị cấp 5 lam sắc, nhìn lại mình và Bạch Vân một thân trang bị ba cấp tử sắc, không khỏi cảm khái vạn phần.

Thời điểm trên cây đại thụ bên ngoài vực thẳm, Mộ Dung Tiểu Thiên cùng Bạch Vân đã thay đổi trang bị hiệp khách thành trang bị chiến đấu.

Hiện tại bên trong 《Vận Mệnh 》, các khu khác thì không rõ, nhưng ở Hoa Hạ Khu ngoại trừ Lam Ẩn Quyền Trượng của Vô Phong là vũ khí đứng TOP trên bảng xếp hạng ra, thì trang bị cấp 5 lam sắc cũng không có lấy một cái, nhưng hiện tại trên người Tinh Linh Thần Xạ Thủ không ngờ là nguyên bộ trang sức lam sắc, như vậy sao có thể không làm cho Mộ Dung Tiểu Thiên cảm khái!

"Trâu bò không tốt sao? Nếu như hắn thành Anh Hùng của anh, thực lực không phải là gia tăng rất lớn sao!" Bạch Vân nhìn thấu tâm tư phiền muộn cảm khái của Mộ Dung Tiểu Thiên, vội nói lời an ủi!

" Anh Hùng mạnh mẻ như vậy, hơn nữa còn là Anh Hùng ẩn dấu chức nghiệp, em nghĩ rằng anh không muốn sao a! Nhưng vấn đề là Chiêu Mộ Thạch, không có Chiêu Mộ Thạch, anh làm sao có thể chiêu mộ được a" Mộ Dung Tiểu Thiên tức giận, giống có đồ ngon trước mắt thèm đến chảy nước miếng, nhưng lại không thể ăn được!

Mộ Dung Tiểu Thiên lúc trước có nghe Võ Đại nói qua, lần trước tại 110 Tân Thủ Thôn, bởi vì chính mình trong lúc vô tình khiến cho hệ thống Anh Hùng bị rối loạn, mà xuất hiện một vài Anh Hùng đặc thù lưu lạc bên ngoài, trừ khi có người chơi đạt tới lv 40, chủ thành của một trong 6 thành lớn mở quán rượu Anh Hùng ,đến lúc đó tự động sinh ra anh hùng có bốn loại chức nghiệp — chiến sĩ, ma pháp sư, mục sư, cung tiễn thủ. Hơn nữa tất cả Anh Hùng khi xuất hiện đều bắt đầu từ lv 0.

Hiện tại gặp Anh Hùng mạnh mẻ như thế, hơn nữa nhìn bộ dáng kia, cấp bậc nhất định cũng không thấp, Mộ Dung Tiểu Thiên làm sao mà không động tâm, đáng tiếc, chỉ có một viên Chiêu Mộ Thạch, đã sử dụng để chiêu mộ Võ Đại.

"Hừ, cho dù ngươi có Chiêu Mộ Thạch, cũng đừng nghĩ là ta sẽ trở thành Anh Hùng của ngươi!" Tinh Linh Thần Xạ Thủ kia hiển nhiên nghe được Mộ Dung Tiểu Thiên cùng Bạch Vân nói chuyện, khinh bỉ nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên liếc mắt một cái, cao ngạo ưỡn cao bộ ngực khêu gợi đi xuyên qua bên người bọn họ, hướng tới nơi Nghê Vượn Thú đang chết trên đất.

"Oa , thật là có cá tính, " Mộ Dung Tiểu Thiên với Bạch Vân hai mặt nhìn nhau, cười rộ lên.

Tinh Linh Thần Xạ Thủ đi tới trước mặt nghê vượn thú, ngồi xổm người xuống rút ra chủy thủ cấp 5 lam sắc, bắt đầu cắt thịt trên người Nghê Vượn Thú.

"Ai, thật muốn biết trên người của nàng còn có bao nhiêu kiện trang bị cấp 5 lam sắc, " Mộ Dung Tiểu Thiên ánh mắt nhìn đăm đăm .

"Anh tốt nhất nên suy nghĩ chúng ta làm sao mới có thể rời đi chỗ này! Nàng có thể lụm nhiều như vậy trang bị cấp 5 lam sắc, anh cũng nên suy nghĩ đến quái trong sơn cốc này có cấp bậc như thế nào chứ!"

"n, đó là một vấn đề, bất quá cứ đi như vậy anh thật sự rất không cam lòng, " Mộ Dung Tiểu Thiên cau mày, bắt đầu tự hỏi.

"Trời ạ! Nàng sao lại ăn sống a!" Bạch Vân kêu sợ hãi cắt đứt dòng suy nghĩ của Mộ Dung Tiểu Thiên!

Tinh Linh Thần Xạ Thủ đang cắt thịt Nghê Vượn Thú thành từng miếng nhỏ đưa lên miệng ăn.

"Xem ra Anh Hùng này chỉ số thông minh vẫn không cách nào so sánh được cùng Võ Đại." Mộ Dung Tiểu Thiên lắc đầu đi qua.

"Ăn thử cái này đi!" Mộ Dung Tiểu Thiên từ trong giới chỉ xuất ra vài cái bánh bao, một con gà quay đưa tới trước mặt Tinh Linh Thần Xạ Thủ. Hắn thông thường đều chuẩn bị thức ăn trong giới chí, nhất là trước khi rời đi 110 Tân Thủ Thôn, hắn lại một lần nữa bổ sung đầy đủ.

"Hừ, không cần giả bộ có lòng tốt như vậy, ta sẽ không làm nô tài cho người chơi các ngươi." Tinh Linh Thần Xạ Thủ không thèm quan tâm đến Mộ Dung Tiểu Thiên.

"Cũng bởi vì ta xem ngươi giống người chơi khác, cho nên ta mới đưa ngươi thức ăn đã nấu chín, " Mộ Dung Tiểu Thiên biểu tình nghiêm túc: "Ta thừa nhận, ta rất muốn ngươi trở thành Anh Hùng của ta, nhưng ta quyết sẽ không miễn cưỡng ngươi, hơn nữa ta càng không xem Anh Hùng của mình như nô tài."

Mộ Dung Tiểu Thiên lấy một miếng vải đem bánh bao cùng với gà quay bọc lại, bỏ xuống mặt đất: "Mấy thứ này ta để ở đây, ăn hay không tùy ngươi."

Mộ Dung Tiểu Thiên nói xong, lập tức hướng Bạch Vân nói câu ‘ chúng ta đi ’ sau đó xoay người rời đi.

Anh Hùng Tinh Linh Thần Xạ Thủ không nói gì, bị hành động của Mộ Dung Tiểu Thiên làm cho chấn động cả người.

"Hắn có một anh hùng tên là Võ Đại, cũng giống người đều là Anh Hùng bị lưu lạc bên ngoài, hắn xem Võ Đại như là huynh đệ, đối đãi giống như người nhà, thậm chí còn tính toán xây dựng một quán rượu Anh Hùng, để cho các ngươi những Anh Hùng lưu lạc nơi hoang dã có một ngôi nhà, " Bạch Vân thập phần ôn nhu nhìn Anh Hùng Tinh Linh Thần Xạ Thủ: "Không nên ăn thịt sống , hắn nói đúng, ngươi là người thì nên ăn thực phẩm được nấu chín ." Bạch Vân nói xong, vỗ nhẹ bả vai Tinh Linh Thần Xạ Thủ, sau đó cùng Mộ Dung Tiểu Thiên rời đi.

"Đợi một chút, " Tinh Linh Thần Xạ Thủ cầm lên gói đồ ăn, một ánh mắt trong veo như nước nhìn bọn họ: " Phương hướng các ngươi đi có một con quái ba đầu, ta cũng không đối phó được, nếu gặp hắn các ngươi chắc chắn sẽ chết, hơn nữa sơn cốc này là một tử cốc, bốn phía đều là vách đá, không thể đi ra ngoài."

Mộ Dung Tiểu Thiên với Bạch Vân nghe vậy liền quay trở lại.

"Chẳng lẽ thật sự không có đường ra ngoài?" Mộ Dung Tiểu Thiên còn chưa từ bỏ ý định.

"Không có, " Tinh Linh Thần Xạ Thủ lắc đầu: "Sơn cốc này bốn phía ta toàn bộ tìm tòi rất nhiều lần, nếu như có thể đi ra ngoài ta đã sớm rời đi."

"Tiểu Thiên, nàng nói không sai, nơi này cùng với bên ngoài ngăn cách , thông tấn khí hoàn toàn gián đoạn không thể liên hệ với bên ngoài." Bạch Vân mở ra thông tấn khí mới phát hiện vấn đề này, liền nói cho Mộ Dung Tiểu Thiên.

"Trời a, không lẽ ta phải chờ tới khi Tiểu Bạch trưởng thành mới có thể bay ra ngoài?" Mộ Dung Tiểu Thiên mặt như trái khổ qua.

"Ngươi nỡ đi sao, có hai đại mỹ nữ cùng ngươi ở một chỗ, còn chưa hài lòng, " Bạch Vân cười giỡn đánh tan không khí nặng nề.

"Ha ha, cũng là, có mỹ nữ làm bạn, ta sao lại có thể bỏ phí."

Ba người đều nở nụ cười. "Ta xem các ngươi trước tiên hãy tới nhà ta! Nơi này rất nhiều ma thú các ngươi không thể đối phó ." Tinh Linh Thần Xạ Thủ nói với Mộ Dung Tiểu Thiên cùng với Bạch Vân.

"Nhìn muội kìa, ăn đồ sống thật là khó coi a!" Bạch Vân đi ra phía trước, lấy ra khăn lau đi vết máu nơi khóe miệng do Tinh Linh Thần Xạ Thủ ăn thịt sống lúc nãy .

Tinh Linh Thần Xạ Thủ đứng im, mặc cho Bạch Vân giúp nàng lau.

"n, hiện tại cũng chỉ có thể đi từng bước tính từng bước , " Mộ Dung Tiểu Thiên gật đầu, hiện tại cũng quả thật không có biện pháp tốt.

Hai người đi theo Tinh Linh Thần Xạ Thủ xuyên qua một mảnh rừng đào, nhìn thấy một khu rừng rậm rất lớn, tất cả đều cây ngân sam to lớn xanh um tươi tốt, nhìn thân cây to lớn tráng kiện, sợ rằng mỗi một cây đều ngoài trăm năm tuổi.

"Nhà của ta ở trong rừng, " Tinh Linh Thần Xạ Thủ chỉ cánh rừng kia, trong ánh mắt lộ ra tình cảm thân thiết: "Lúc ta vừa mới xuất hiện ở đây, vẫn là lv 0, nếu không có rừng cây rậm rạp này, ta chỉ sợ đã chết từ sớm ở chỗ này ."

Tinh Linh Thần Xạ Thủ vừa mang theo hai người đi tới vừa giải thích: "Ta là người Tinh Linh Tộc, cho nên trong rừng cây ta có thể tự do ẩn dấu, tránh né, ta lợi dụng ưu thế này, ở trong rừng cùng ma thú tranh đấu, không ngừng bắn chết đối thủ mới từng bước một cường đại hơn, hiện tại khu rừng cũng giống như lãnh địa của ta, không có ma thú nào dám đến nơi đây quấy rối."

Khi nói chuyện mấy người đã tới bên trong rừng cây, Tinh Linh Thần Xạ Thủ xây một ngôi nhà gỗ nhỏ trên một gốc cây đại thụ rất to.

"Đây chính là nhà ta, " Tinh Linh Thần Xạ Thủ chỉ ngôi nhà gỗ phía trên.

"Anh thấy chúng ta trước tiên ăn no bụng rồi nói sau, " Mộ Dung Tiểu Thiên thấy đã đến nơi, liền đưa ra đề nghị.

"n, cũng nên ăn một chút , chỉ số đói khát của em cũng chỉ còn 30% , " Bạch Vân cũng gật đầu đồng ý.

Tinh Linh Thần Xạ Thủ không nói gì, gật gật đầu, nàng cũng bởi vì đói bụng mới đi ra ngoài tìm thức ăn, vừa rồi chỉ ăn vài miếng thịt của Nghê Vượn Thú, hiện tại vẫn còn đang đói.

"Hai người đi hái chút rau dại đi, anh ở đây nhóm lửa, " Mộ Dung Tiểu Thiên nhìn bốn phía có rất nhiều rau dại, liền hướng hai người bọn họ nói.

"n, " Bạch Vân đáp nhẹ, lôi kéo Tinh Linh Thần Xạ Thủ đi kiếm rau dại .

Phía dưới ngôi nhà của Tinh Linh Thần Xạ Thủ , hiển nhiên là được Tinh Linh Thần Xạ Thủ dọn dẹp qua, đều rất trống trải, Mộ Dung Tiểu Thiên thấy hai người rời đi, liền chọn một địa phương bắt đầu nhóm lửa, cành khô thì trong rừng có rất nhiều, về phần những thứ khác, trong hỗn độn giới chỉ của Mộ Dung Tiểu Thiên cũng không thiếu.

Đốt lửa, bắc lên một cái nồi, Mộ Dung Tiểu Thiên từ hỗn độn giới chỉ lấy ra một túi nước, bình rượu, gà quay, vịt nướng, thịt bò chín, còn có các loại gia vị. Nấu cơm đối với Mộ Dung Tiểu Thiên mà nói là việc nhẹ nhàng, từ nhỏ hắn đã nấu cơm chăm sóc các em.

Mộ Dung Tiểu Thiên đổ nước vào nồi, đợi đến khi nước sôi lên, dùng chủy thủ cắt thịt thành từng miếng rồi bỏ vào trong nồi, sau đó cho thêm chút gia vị, thành một cái lẩu thập cẩm, cũng không có biện pháp khác, hệ thống quy định không thể mang sinh vật sống ở trong giới chỉ, chỉ có thể làm như vậy.

"Oa, thơm quá a!" Bạch Vân cùng Tinh Linh Thần Xạ Thủ đã trở lại, Tinh Linh Thần Xạ Thủ ngửi được mùi thơm bốc lên từ trong nồi, liền kêu lên tiếng. Điều này cũng không có kỳ quái, nàng từ khi vừa sinh ra đã ở trong này ăn thức ăn sống, chưa từng gặp qua mấy thứ này.

Bạch Vân các nàng hái về rất nhiều rau dại, bọn họ rửa sạch sau đó bỏ vào trong nồi, mùi thơm càng nồng đậm , Tinh Linh Thần Xạ Thủ bụng sớm đã bắt đầu không chịu nổi kêu ‘ ọc, ọc ’.

"Tốt lắm, bắt đầu ăn, " Mộ Dung Tiểu Thiên nói to, ba người đều bắt đầu ăn rất nhiều, nhất là Tinh Linh Thần Xạ Thủ, quả thực là có thể dùng từ ăn như hổ đói để hình dung.

"Ai nha, thức ăn chín nguyên lai là ngon như vậy, " Tinh Linh Thần Xạ Thủ một bên cảm khái một bên liều mạng ăn.

Mộ Dung Tiểu Thiên cùng với Bạch Vân, một bên uống rượu, một bên nhìn bộ dáng Tinh Linh Thần Xạ Thủ mỉm cười.

"Tiểu muội muội, ngươi phải có một cái tên mới được, bằng không chúng ta xưng hô như thế nào với ngươi a!" Bạch Vân dựa vào bên cạnh Mộ Dung Tiểu Thiên, vẻ mặt ửng hồng ấm áp.

Ửng hồng, đó là bởi vì rượu ngon, ấm áp, đó là bởi vì đang ở bên cạnh người mình yêu.

Lúc này trăng cũng bắt đầu nhô lên, ánh trăng sáng tỏ như nhuộm cả cánh rừng thành một màu trắng bạc, ánh lửa lung linh bập bùng, chiếu rọi gương mặt xinh đẹp của Bạch Vân cùng với Tinh Linh Thần Xạ Thủ phơi bày vẻ quyến rũ động lòng người, Mộ Dung Tiểu Thiên giờ phút này say mê nhìn ngắm.

"Muội không biết nên lấy tên gì, hay tỷ tỷ giúp muội đặt một cái tên đi!" Tinh Linh Thần Xạ Thủ nhẹ giọng trả lời, mặc dù là anh hùng nhưng nàng vẫn có thể cảm giác được sự quan tâm của người khác đối với mình!

"Anh thấy hay là kêu Linh nhi đi, " Mộ Dung Tiểu Thiên lúc này chen vào nói : "Em xem ánh mắt của nàng, thủy chung đều lung linh trong suốt như giọt nước, tên này rất xứng với nàng."

"n, không sai, này tên này thật sự rất thích hợp với nàng, " Bạch Vân cũng đồng ý với Mộ Dung Tiểu Thiên.

"Tốt quá a, ta đã có tên , " Linh nhi vỗ tay cười duyên.

Mộ Dung Tiểu Thiên nhìn bộ dáng ôn nhu của nàng lúc này, so với bộ dáng mạnh mẽ lúc giết Nghệ Vượn Thú thật giống như hai người hoàn toàn khác nhau.

Cơm nước no nê, Mộ Dung Tiểu Thiên nhìn thấy thời gian cũng không còn sớm, liền nói với Linh nhi: "Thời gian cũng đã khuya , muội hãy nghỉ ngơi trước, chúng ta cũng logout ngay tại chỗ này để nghỉ ngơi, đợi ngày mai trời sáng, chúng ta sẽ thương lượng bước tiếp theo nên làm sao, cứ bị giam tại sơn cốc này chung quy không phải biện pháp tốt."

Bạch Vân cùng với Linh nhi đều đồng ý với Mộ Dung Tiểu Thiên, không cần biết thế nào, đợi trời sáng nói sau.

"Vậy ngày mai gặp, " Mộ Dung Tiểu Thiên nói xong, hướng hai người vẫy vẫy tay, lựa chọn logout.

"Trời a, cảnh tượng đặc thù, không cho phép logout, " Mộ Dung Tiểu Thiên cùng với Bạch Vân đồng thời kêu lên tiếng. Bọn họ đồng thời nhận được thông báo của hệ thống.

"Sao vậy, hai người không thể quay về, " Linh nhi giương đôi mắt to hỏi.

Mộ Dung Tiểu Thiên cùng Bạch Vân trầm trọng gật đầu.

"A, không sao hết, đến phòng muội ngủ đi, phòng mặc dù hơi chật chội, nhưng muội làm cái giường rất lớn rất thoải mái ." Linh nhi vui vẻ cười rộ lên.

Mộ Dung Tiểu Thiên tâm trạng bỗng lơ lửng, quả thực mừng muốn chết, hắc hắc, nghe nói bên trong hệ thống làm chuyện đó, cảm giác cùng với bên ngoài là giống nhau nga! "À, đúng rồi, Tên Trộm đại ca, " lúc này Linh nhi đưa ánh mắt chuyển hướng về phía Mộ Dung Tiểu Thiên: "Đành ủy khuất huynh đi đến cây đại thụ khác nghỉ ngơi một đêm, đại thụ xung quanh đây đều ngoài trăm năm tuổi, phía trên rất rộng rãi, hơn nữa cành lá vô cùng xum xuê, chắc không bị lạnh đâu .

Mộ Dung Tiểu Thiên đang từ trên trời rớt xuống đất cái bịch, giả bộ cứng rắn nói: "Yên tâm đi, huynh có mang theo lều trại trong giới chỉ."

Bạch Vân mím môi cười khẽ, nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên nháy nháy mắt, xoay người đi theo Linh nhi lên phòng ngủ, khiến Mộ Dung Tiểu Thiên cảm thấy xấu hổ.

"Thật là, không ngờ nhìn thấu suy nghĩ xấu xa của ta, " Mộ Dung Tiểu Thiên than thở một câu, lắc đầu, chọn một vị trí gần đống lửa, sau đó từ hỗn độn giới chỉ lấy ra một cái lều cắm trại đơn giản, dựng lên rồi chui vào ngủ.

Một đêm yên tĩnh, khi tia sáng đầu tiên của ánh dương chiếu xuyên ra tán lá rậm rạp của rừng cây, Mộ Dung Tiểu Thiên đã nghe được tiếng nói chuyện của Bạch Vân cùng với Linh nhi, cuống quít đứng lên chui ra khỏi lều.

"Buổi sáng tốt lành, " Mộ Dung Tiểu Thiên một bên cùng với hai người bọn họ chào hỏi, một bên thu hồi lều trại.

"Tối hôm qua ngủ có ngon không, " Bạch Vân giống như cố nín cười nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên, vẻ mặt khôi hài.

"Rất ngon, ngủ rất ngon, " Mộ Dung Tiểu Thiên trả lời, nhanh chóng thu thập lều trại để che dấu vẻ mặt xấu hổ.

"Chúng ta bước tiếp theo nên làm gì, " Bạch Vân thấy Mộ Dung Tiểu Thiên thu thập xong liền mở miệng hỏi.

"Nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này, " Mộ Dung Tiểu Thiên quyết đoán trả lời: "Bên ngoài còn rất nhiều chuyện tình chờ chúng ta đi làm, quyết không thể bị giam ở trong này." Mộ Dung Tiểu Thiên nói xong triệu hồi ra Tiểu Bạch.

"A, chỉ một ngày không gặp, liền có thêm một tỷ tỷ xinh đẹp, Lão đại, ta thực bội phục ngươi!" Vì Mộ Dung Tiểu Thiên mãnh liệt yêu cầu, Tiểu Bạch rốt cục đáp ứng Mộ Dung Tiểu Thiên không kêu bằng ‘cha’ nữa, nhìn bộ dáng Tiểu Bạch, so với ngày hôm qua đã khá hơn nhiều.

"Tiểu Bạch, nếu mang chúng ta bay ra ngoài, ngươi phải đạt tới bao nhiêu cấp mới có thể làm được, " Mộ Dung Tiểu Thiên không để ý đến lời trêu chọc của Tiểu Bạch, mà là nói thẳng vào vấn đề.

"Muội sẽ không theo huynh đi, muội cũng không đáp ứng làm Anh Hùng của huynh, " Tiểu Bạch vẫn chưa trả lời, Linh nhi đột nhiên mở miệng .

"Huynh cũng không có yêu cầu muội làm Anh Hùng của huynh, nhưng rời khỏi nơi này không phải là điều mà muội vẫn mơ ước sao?" Mộ Dung Tiểu Thiên chăm chú nhìn Linh nhi: "Muội yên tâm, huynh sẽ không vì mang muội thoát ra ngoài mà yêu cầu muội làm gì, sau khi rời khỏi đây muội muốn đi đâu cũng được, "

Mộ Dung Tiểu Thiên nói xong, không nhìn Linh nhi, đem ánh mắt chuyển hướng về phía Tiểu Bạch, câu trả lời của Tiểu Bạch mới là chuyện trọng yếu lúc này, liên quan đến phương án hành động của bọn họ.

" Khoảng cách cao như vậy, ít nhất ta cũng phải đạt tới lv 20 mới có thể, "

Tiểu Bạch trả lời, Mộ Dung Tiểu Thiên một chút cũng không nghi ngờ tính chính xác, đừng thấy Tiểu Bạch ngày hôm qua có thể chở sức nặng hai người, đó là bởi vì đang rớt xuống, cho nên chỉ cần làm giảm tốc độ rớt xuống mà thôi, cùng với việc hướng lên trên bay đi là hai chuyện khác nhau.

"Xem ra phương án trông cậy vào Tiểu Bạch là không thể thực hiện được , " Mộ Dung Tiểu Thiên âm thầm suy nghĩ, luyện đến lv 20, cho dù có dồn hết điểm kinh nghiệm của tổ đội cho Tiểu Bạch cũng phái mất 10 ngày thời gian, thời gian dài như vậy, bọn họ căn bản là đợi không được.

"Chúng ta đi, trước quan sát tình huống bên ngoài sơn cốc một lần rồi nói sau, " Mộ Dung Tiểu Thiên suy nghĩ xong, hướng Bạch Vân với Linh nhi vẫy tay, dẫn đầu đi ra rừng cây.

Có Linh nhi dẫn đường, bọn họ thăm dò cũng nhẹ nhàng rất nhiều, vài con quái vừa gặp Linh nhi đã bỏ chạy, ở khu vực đám quái tụ tập thành bầy đàn thì Linh nhi đều dẫn bọn họ đi vòng qua.

"Tiểu Bạch, ngươi bay lên cao xem thử, có lối nào có thể thoát khỏi đây hay không, " Mộ Dung Tiểu Thiên thật sự tìm không được đường ra, đành phải để Tiểu Bạch đi thử thời vận, dù sao trên không trung nhìn rõ ràng hơn.

Mộ Dung Tiểu Thiên liền nhờ Linh nhi dẫn đầu, tìm một nơi an toàn ngồi xuống nghỉ ngơi đợi Tiểu Bạch quay về.

Trong chốc lát, Tiểu Bạch bay trở về, hướng Mộ Dung Tiểu Thiên nói: "Lão đại, toàn bộ xem qua , bốn phía sơn cốc đều là vách đá bằng phẳng, ngay cả chút lồi lõm để đặt chân leo lên cũng không có."

Mộ Dung Tiểu Thiên nhíu mày, ngồi trên một tảng đá lớn bắt đầu suy nghĩ, Bạch Vân các nàng đều im lặng ngồi bên cạnh, tất cả lâm vào trầm mặc.

"Không có khả năng a!" Mộ Dung Tiểu Thiên ở trong lòng âm thầm suy nghĩ, nhất định phải có một con đường ra. Hệ thống không có khả năng thiết lập một khu vực hoàn toàn đoạn tuyệt thông tin liên lạc cùng với bên ngoài, lại không cho người chơi logout, như vậy còn không phải là một tử cốc sao. Như vậy, chẳng phải là người chơi lạc tới sơn cốc này, chỉ có chết mới có thể rời đi?

Hệ thống sẽ sắp đặt như vậy sao? Mộ Dung Tiểu Thiên vừa tự hỏi vừa tự trả lời . Đường ra khẳng định là có , chỉ là mình bây giờ vẫn không phát hiện mà thôi, nhưng không biết phải bắt đầu tìm từ đâu? Mộ Dung Tiểu Thiên nhắm hai mắt lại bắt đầu yên lặng suy nghĩ!

"Có, " Mộ Dung Tiểu Thiên đột nhiên kinh hỉ như điên nhảy dựng lên.

"Tiểu Thiên, có phát hiện gì, " Bạch Vân với Linh nhi cả người chấn động, trong ánh mắt đều lộ ra vui mừng, nhìn bộ dáng kích động của Mộ Dung Tiểu Thiên, các nàng biết Mộ Dung Tiểu Thiên nhất định có phát hiện mới.

"Nước, tiếng nước chảy, lúc chúng ta mới vừa rơi xuống, nghe được tiếng nước chảy, " Mộ Dung Tiểu Thiên kích động nhìn Bạch Vân: "Nếu sơn cốc này là hoàn toàn phong bế , vậy nước là từ nơi nào chảy tới được, rồi lại chảy đi đâu?"

"Đúng vậy, em sao lại không nghĩ tới điều này, " Bạch Vân cũng cao hứng vỗ tay cười rộ lên.

"Hai người không nên cao hứng quá sớm, " lúc này Linh nhi vẻ mặt uể oải, hắt một bát nước lạnh: "Ngọn nguồn con suối kia muội rất rõ ràng, ngay chỗ hai người rơi xuống đi về phía đông không xa, là đầu nguồn con suối, nước từ nơi đó phun ra."

"Vây hạ nguồn của con suối chảy tới đâu?"Mộ Dung Tiểu Thiên vội vàng hỏi.

"Muội cũng không biết, " Linh nhi lắc đầu.

"Như thế nào? Muội vẫn chưa đi tới đó ? Lúc thăm dò vừa rồi, cũng không thấy muội dẫn chúng ta đi theo phương hướng dòng nước."

Linh nhi hướng Mộ Dung Tiểu Thiên liếc mắt, hung hăng nói: "Thứ nhất, con suối kia rất ngắn, dòng nước rất gần chân núi, thứ hai, quái mạnh nhất sơn cốc là tam đầu quái thường xuyên xuất hiện phụ cận con suối . Thứ ba, phía hạ nguồn dòng chảy chính là nhà của tam đầu quái, thứ tư, bởi vì muội không muốn đi chịu chết, cho nên vừa rồi muội mới không mang các người đi tới khu vực gần con suối, câu trả lời của muội , huynh vừa lòng chưa ?"

Một lần nữa, Mộ Dung Tiểu Thiên dám trăm phần trăm khẳng định đường ra ngay tại hạ nguồn của dòng nước cuối chân núi, chính là phía trong lãnh địa của tam đầu quái.

Đây là do trò chơi đặt ra, một cửa thử thách tam đầu quái này nếu không vượt qua , thì không thể đi ra ngoài!


trướctiếp