Lúc này Vu Thiên không đứng đối mặt với tên cao to đó nữa mà đứng hơi
chếch sang một bên. Sau đó, Vu Thiên đấm một cú vào xương sườn gã, hắn
muốn thử xem khả năng chống cự của tên này như thế nào.
- Thông!
Một tiếng, tên cao to thật không ngờ động tác của Vu Thiên lại nhanh
đến vậy, nói né chiêu của mình là né ngay được, mà nói đánh mình cũng
đánh ngay được. Cho nên, lúc này gã đang ở thế thất thủ. Nhưng cũng chỉ
cảm thấy có hơi căng xương sườn một chút thôi. Sau đó, gã không có
chuyện gì quay lại chỗ đứng lúc đầu.
Vu Thiên sau khi quan
sát kỹ lưỡng đối thủ đứng trước mặt mình, hắn biết tên này không chỉ tốc độ nhanh mà lực xuất chiêu cũng rất mạnh, xét về mặt đỡ đòn cũng tạm
coi là một cao thủ. Đột nhiên xuất hiện một đối thủ từ trên trời rơi
xuống, Vu Thiên cũng cảm thấy rất hưng phấn.
- Đến đây đi, xuất tuyệt chiêu của anh ra đi, cho tôi thấy anh rốt cuộc mạnh đến mức nào.
Biết tên cao to không hề đơn giản như bề ngoài, Vu Thiên liền khích bác gã, hi vọng có thể ép gã ta xuất ra nhiều tuyệt chiêu hơn.
- Tiểu tử, tốc độ của ngươi rất nhanh, quyền cước cũng rất chắc chắn, nhưng nếu muốn đánh bại được ta, đó là điều không thể.
Sau khi nói xong những lời này với Vu Thiên, tên cao to bắt đầu động.
Nhưng gã không trực tiếp xuất chiêu như lần trước nữa mà thay vào đó
dùng cả thân thể xông vào Vu Thiên.
Vu Thiên thấy tên cao to
xông tới, hắn đoán ngay tên đó chuẩn bị dùng thân hình vĩ đại mà chèn ép mình. Nếu như tên đó lấy thịt đè người thật thì mình chỉ có nước bị húc bay, nghĩ vậy cho nên hắn vội vàng hét lên một tiếng, sau đó lập tức sử dụng khinh công mà đại thúc đã từng dạy. Một chiêu “đại bàng giương
cánh” khiến cả người hắn bay lên cao, cách mặt đất khoảng ba bốn mét đủ
để tránh cú đánh của tên cao to kia.
Tên đó vốn dĩ đã có sự
chuẩn bị trước, gã định dùng tốc độ nhanh kết hợp với lực lượng mạnh tấn công Vu Thiên. Vì gã xem ra, toàn bộ thân thể Vu Thiên đều đã bị thân
thể mình vây chặt, kế tiếp sẽ bị mình đánh bay. Nhưng gã đâu thể ngờ Vu
Thiên lại biết “bay”. Vội vàng điều chỉnh thân thể đứng khựng lại, gã
quay đầu nhìn chằm chằm Vu Thiên hỏi:
- Đây là khinh công đúng không?
Vu Thiên đứng ở phía sau tên đó, lẳng lặng nhìn gã rồi gật đầu.
- Quá tốt, quả nhiên ngươi biết khinh công, môn khinh công này, ngoài
được xem trên TV ra thì ngươi là người thứ nhất sử dụng nó mà ta từng
gặp. Tốt lắm, chúng ta nên đánh trực diện một trận đi.
Sau
khi nói xong những lời này với Vu Thiên, gã bật cười đầy sảng khoái.
Tiếp đó có thể thấy trong hai mắt gã xuất hiện sự run sợ, chiếc áo đang
mặc bị một sức mạnh phá nát, lộ ra thân hình cường tráng, cơ bắp cuồn
cuộn.
Vu Thiên cũng không có ý định ra tay tấn công trong lúc cơ thể gã không ổn định, chính là để ép gã phải xuất ra tuyệt chiêu.
Bây giờ thấy gã đã bắt đầu xung trận, Vu Thiên cũng lộ ra vẻ mặt hưng
phấn. Vu Thiên thừa hiểu lúc trước tên này tung ra mấy loại công phu vớ
vẩn chỉ để tung hứng với mình tí thôi, bây giờ mới thật sự là tuyệt
chiêu của gã.
Tên cao to cởi trần, đứng đối diện với Vu
Thiên, chỉ thấy hai tay của gã đang gồng lên. Sau đó từ trên người gã
phát ra những tiếng “rạc, rạc..” như tiếng pháo nổ.
- Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam!
Vu Thiên thấy biểu hiện của tên đó nhịn không được kêu lên.
Loại ngạnh công phu này mặc dù Vu Thiên không biết, cũng chưa từng gặp
qua, thế nhưng Lục thúc đã từng nói với hắn. Trong võ thuật Đông Phương
quốc có một môn công phu như vậy, chiêu này bên trong công lực mạnh, bên ngoài cũng cường tráng, thuộc dương cương. Vững như Thiết Thạch mà
quyền giới lại không thể làm tổn thương.
Nghe thấy Vu Thiên hô Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam, tên cao to cũng cười haha:
- Không sai, chính là Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam, thế nào? Sợ rồi sao?
Vu Thiên biết chiêu này của gã tương đương với Vu Gia Đấu Khí đệ nhị
trọng của mình là có lá chắn phòng ngự. Chỉ có điều Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam không biến hóa như Vu Gia Đấu Khí. Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam
chỉ có thể tránh được đao kiếm vì lá chắn phòng ngự là nhục quyền. Còn
Vu Gia Đấu Khí đệ nhị đến cả súng ống còn có thể tránh được.
- Ha ha, sợ ư? Trong từ điển của Vu Thiên tôi không có từ sợ, nhưng anh
cũng khiến tôi khá bất ngờ đấy, ha ha. Được, đến đây đi, với tuyệt chiêu này của anh, tôi cho phép anh đấu tay đôi với tôi một trận.
Hiện tại, ngọn lửa trong người Vu Thiên cũng đang nhen nhóm bởi những miếng võ mà tên cao to kia thể hiện.
- YAAAA…!
Tên cao to nghe thấy Vu Thiên nói không sợ liền vừa gào thét vừa xông
lên. Có vẻ tên cao to cho rằng Vu Thiên đang khoác lác. Thử hỏi, xã hội
hiện đại bây giờ, loại võ công Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam này đã thất
truyền từ lâu, nếu là lần đầu nhìn thấy loại võ công này thì làm sao có
thể biết được cách ứng phó? Cho nên khi gã ra tay với Vu Thiên, gã tin
rằng tuyệt chiêu của mình có thể khiến Vu Thiên gục ngay dưới chân. Lúc
đó, coi như mình cũng trả hết món nợ nhân tình với Lý Đối Nhãn.
Vu Thiên thấy tên cao to với cơ bắp cuồn cuộn kia xông về phía mình, vẻ mặt hắn vẫn đầy tràn đầy hưng phấn.
Sau đó, Vu Thiên không hề có bất kỳ động tác né tránh nào. Mà học theo
tên đó, hét lên một tiếng rồi lao thẳng về phía đối thủ chém ra một
quyền.
- Rầm!
Âm thanh lần này vang lên không
những to, mà còn mạnh hơn hai lần trước. Hơn nữa so với hậu quả mà nó để lại thì càng không thể so sánh. Bởi vì, sau khi Vu Thiên và tên cao to
đối quyền với nhau thì ở chỗ hai người đứng lần lượt xuất hiện hai cái
hố to.
Nhìn cái này cũng đủ biết đây là hậu quả do hai luồng
sức mạnh to lớn va chạm. Cả Vu Thiên và tên cao to đồng thời chịu lực
tấn công mạnh mẽ của đối phương, đều chọn cách đem cỗ lực lượng này đẩy
xuống mặt đường xi măng nơi mình đứng, cho nên trên mặt đường mới xuất
hiện hai cái hố to như vậy.
Sau một quyền này, Vu Thiên tiếp
tục chuyển động, sau khi thu nhục quyền về, hắn vận nội công, xuất chiêu đánh thẳng vào phía trước ngực tên cao to, tay trái không dư thừa phối
hợp với tay phải đánh úp về phần đầu tên đó. Thực ra, Vu Thiên muốn quan sát khả năng phản ứng của gã ra sao.
Ban nãy xông tới chỗ Vu Thiên, tên cao to đã phát huy một chiêu với lực công kích mạnh nhất.
Nhưng một chiêu mạnh như vậy cũng chỉ ngang tài ngang sức với nhục quyền của Vu Thiên mà thôi. Bây giờ Vu Thiên lại huy động liên tiếp hai
chiêu, tên cao to hoảng loạn thu quyền về phía trước ngực ý đồ cản lại
cú tấn công vào ngực mình của hắn.
- Thông…!
Vu
Thiên đắc thủ, dưới một quyền này, tên cao to cảm giác tim gan trong
người mình như run lên, một ngụm máu tươi đột nhiên chạy trong yết hầu
gã, khiến gã không chịu được chỉ muốn phun ra ngoài. Nhưng cũng chính
lúc này, gã lại cảm giác được một chưởng khác từ cánh tay phải của Vu
Thiên đang đánh úp xuống đầu mình. Nhất thời không phòng bị kịp, gã đột
nhiên nhắm mắt lại.
Tên cao to quá rõ ràng nếu bị chưởng này
của Vu Thiên đánh trúng, thì mình nhất định sẽ chết. Bởi vì Kim Chung
Tráo Thiết Bố Sam có thể làm lá chắn cho thân thể, nhưng không thể phòng ngự ở huyệt Thái Dương. Đây là kiến thức cơ bản mà các võ giả phải
biết. Mà hôm nay gã lại để lộ ra yếu điểm này, lúc này gã có muốn không
chết cũng khó.
Gã đành nhắm mắt chịu đựng một chưởng này của
Vu Thiên, thậm chí gã còn nghĩ nếu như mình được chết dưới tay của Vu
Thiên thì cũng không uổng phí một đời làm võ giả đi khắp thế gian, dù
sao Vu Thiên quá mạnh. Ngay cả tuyệt học Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam của mình cũng dễ dàng phá vỡ, người như vậy bây giờ còn được mấy người?
- Một giây, hai giây, ba giây...
Trong thâm tâm tên cao to âm thầm đếm, thế nhưng chờ hơn nửa phút, vẫn
chưa thấy chưởng của Vu Thiên đánh tới, gã liền mở mắt ra.
Đập vào mắt hắn là Vu Thiên đang đứng đối diện. Vừa nãy, một chưởng kia
không phải hoàn toàn có thể lấy mạng mình sao, nhưng không biết Vu Thiên đã thu về từ bao giờ? Bây giờ hắn đang cười cười nhìn mình.
- Vì sao? Vì sao ngươi không giết ta?
- Không muốn giết, ý tôi là không cần phải giết!
Không giải thích gì thêm, Vu Thiên chỉ cảm giác một người luyện võ đến
trình độ này, lại còn trẻ tuổi như vậy, nếu chết dưới tay mình có phải
tàn nhẫn quá không?
- Là ta thiếu tư cách sao? Không được chúng ta phải đánh tiếp?
Tên cao to vừa nghe thấy Vu Thiên nói không muốn giết mình, gã liền
nghĩ mình không đáng để Vu Thiên phải ra tay. Lòng tự trọng của một võ
giả nổi lên khiến gã nắm chặt hai nắm đấm. Chuẩn bị cùng Vu Thiên đánh
tới cùng.
- Anh còn tuyệt chiêu gì nữa sao? Nếu như vừa rồi
là biểu hiện mạnh nhất của anh, tôi khuyên anh không nên động thủ, bởi
vì anh vốn dĩ không phải là đối thủ của tôi. Hơn nữa, sở dĩ tôi không
giết anh, là bởi vì tôi nghĩ một thân võ học này của anh mà phải chết
dưới tay tôi thì thật đáng tiếc, cho nên tôi tha không giết anh nữa. Có
lẽ chờ đến khi nào anh trở nên mạnh mẽ hơn thì hãy tới khiêu chiến với
tôi.
Vu Thiên vừa nói vừa cười nhìn tên cao to. Hắn biết rõ
để có được một thân bản lĩnh đó, trừ khi gặp được thời cơ ngàn năm có
một, chứ không thì gã phải không ngừng luyện tập, không ngừng cố gắng
hơn nữa mới làm được.
- Thế nhưng lúc nãy ta vẫn còn muốn giết ngươi.
Vừa nghe Vu Thiên nói không giết mình, không phải vì mình không đủ tư cách thì tên cao to đó bèn đáp lại một câu như vậy.