Nghi thức trao vương vị được cử hành tại lễ đường cao nhất lâu đài Dracula, hai bên có hai hàng bá tước Dracula
tộc đứng thẳng, bọn họ đều là tộc đồng minh với Dracula tộc, ký kết hiệp ước liên minh hữu nghị vô kỳ hạn. Huyết tộc đơn cánh vẫn như cũ là Cord Rhys cùng nữ bá tước Avis làm đại biểu, hai người vẫn đứng phía dưới
hàng đồng minh, mặt đầy tức giận.
Mà ở giữa
đại lễ đường có một vương tọa màu đen, ngoại trừ hai bên tay vị được
trang trí bằng hai chiếc đầu lâu khô ra, mọi thứ khác đều được chế tạo
từ huyền thiết. Jayne đứng trước vương vị, cầm trong tay vương miện màu
vàng, nhìn chăm chú vào đôi nam nữ đang bước tới trên thảm đỏ.
Một thân phục sức quý tộc chính thống
màu đen KING, hai mắt hơi híp lại, trong hồng mâu không có nửa điểm cảm
tình. Bên cạnh Chân Mịch một thân trang phục trắng, khuôn mặt vẫn như cũ không chút biểu tình. Bàn tay to năm tay Chân Mịch thật chặt, bắt buộc
nàng phải hơi mỉm cười, thoạt nhìn hơi có chút mất hứng.
Hai người đi đến trước mặt Jayne, Chân
Mịch thối lui sang một bên, Jayne mỉm cười giơ vương miện lên cao, thật
cẩn thận mang lên cho KING, sau đó lại thối lui sang bên cạnh.
KING xoay người sang chỗ khác, thần sắc
ngưng trọng, hồng mâu xẹt qua mọi người. Hai nhóm bá tước huyết tộc đều
quỳ xuống, một tay đặt trước ngực, gục đầu xuống, cùng hô to: “Chúc mừng Dracula vương!”
KING không nói gì, chỉ hơi vươn tay ra, mọi người đứng lên.
Tầm mắt xẹt qua Nam Cung Phiêu, hồng mâu nheo lại, bàn tay to chuyển đến phía sau Chân Mịch, nắm lấy cái eo nhỏ
của nàng, ôm nàng vào lòng. Bạc môi ôn nhu hạ xuống, hôn lên đôi môi đỏ
mọng đang run run. Hắn sẽ không bỏ qua bất kỳ một cơ hội nào để đả kích
nàng, muốn tinh tường nói cho nàng và Chân Mịch, sự thống hận của hắn,
sự phẫn nộ của hắn!
“Ba ba ba!”
Đại đường vang lên một loạt tiếng vỗ
tay, tâm Nam Cung Phiêu lại càng thêm đau, cúi mắt xuống, không dám tiếp tục nhìn hình ảnh hạnh phúc kia.
Snow nắm tay nàng, ôm lấy thắt lưng của nàng, thấp giọng an ủi: “Đừng thương tâm, kết quả này đối với em mà nói là tốt nhất.”
Nam Cung Phiêu gật gật đầu, chậm rãi ngẩng mặt lên, nhẹ giọng hỏi: “Ca ca, anh có thể làm cho em quên KING không?”
“… Đơn thuần quên một người, muốn hắn
bản nhân mới có thể làm được, ta chỉ có thể cho ngươi tiêu trừ sở hữu
trí nhớ, bao gồm ta.”
“Ca ca!” Nam Cung Phiêu kiễng chân, hai
tay khoác lên cổ Snow, bạc môi ghé sát vào bên tai hắn, “Mang em rời
khỏi nơi này, được không?”
“Ân? Em muốn đi đâu?” rất hợp ý hắn!
“Đi đâu cũng được, đi tìm Lam Dã đi…”
Nàng đã muốn tan nát cõi lòng không hề còn khí lực, không cần ở lại nơi
này, chỉ cần đừng làm cho nàng x hình ảnh KING và mẹ thân thiết, cho dù
xuống địa ngục, nàng cũng nghĩa vô phản cố.
“Em thật xác định sao? Đi chào mother nh.é
“Nàng đã được hạnh phúc, là em đã thỏa mãn…” tâm vừa đau vừa hạnh phúc, vừa hư không vừa thỏa mãn.
“Ân, ca ca đi cùng em…” Snow cúi xuống
ôm lấy nàng, để cho nàng hoàn toàn dựa vào trong lòng mình, xoay người
theo cửa hông rời khỏi đại đường Dracula.
Bọn họ vừa rời đi, Chân Mịch lập tức đẩy KING ra, phẫn nộ trừng mắt lườm hắn: “Ngươi còn muốn đả kích nàng tới
khi nào!” nếu như thế mà không nhìn ra tình cảm của bọn họ, nàng(Chân
Mịch) chính là người mù.
King không trả lời, quay đầu đi, phát
hiện A Phiêu cùng Snow đã không thấy bóng dáng, đại chưởng cũng lập tức
buông lỏng nàng ra. Hắn xoay người nói với đám huyết tộc phía dưới: “Hôm nay là ngày chuyển giao vương vị, ta, Á Địch Dracula, trước mặt ba vị
trưởng lão huyết tộc tuyên bố ba chuyện.”
Đứng ở gần hoàng đế nhất ba vị trưởng
lão cùng nhìn nhau, một người nam nhân trung niên ở giữa tiến lên vài
bước, cung kính hỏi: “Vương có chuyện gì phân phó?”
“Thứ nhất, ta quyết định làm cho Snow trở thành người thừa kế vương vị kế tiếp.”
“Không!” một huyết tộc trong đó đứng lên, phẫn nộ hét lớn: “Hắn có cái tư cách gì… A! !”
Còn chưa kịp nói xong, thân thể đột
nhiên bùng lên một ngọn lửa mãnh liệt, trong chớp mắt cháy sạch hôi phi
yên diệt. Toàn bộ người nhất thời chuyển tầm mắt qua trên người KING,
trong đôi mắt toát lên màu đỏ thị huyết.
KING thong thả quay ánh mắt lại, tiếp
tục lời nói chưa xong: “Ta sẽ làm cho hắn hấp thụ dong máu chính thống
của thân vương Dracula, chính thức trở thành huyết tộc Dracula thuần
huyết, còn có ai có dị nghị không?”
Ánh mắt uy nghiêm xẹt qua, hắn là vương, ai dám phủ quyết ý kiến của hắn chẳng khác nào tự tìm tử lộ!
Có tiền lệ ở phía trước, không một bá
tước Dracula tộc nào dám có lời nói hay hành động thiếu suy nghĩ, dù có
không cam lòng cũng không dám nói lời nào.
Cord tiến lên vài bước, đi ra giữ thảm
đỏ, kiêu ngạo ngẩng mặt lên, lạnh lùng nói: “Ngài làm thế sẽ làm hôn
loạn huyết thống thuần huyết, sẽ không sợ Dracula tộc hậu đại bị khác
thuần huyết loại thay thế sao?”
King nhếch mép cười tà ác, nhìn chăm chú vào Cord: “Việc này không nhọc huyết tộc đơn cánh lo lắng, có bản lĩnh
hãy phong ấn ta một lần nữa, đừng nói là tương lai sau này của Dracula
tộc, cho dù là hấp huyết vương cũng là của ngươi.”
“Ha ha… Ngươi nghĩ rằng ta và người huyết tộc đơn cánh không dám sao?”
Lời này vừa nói ra, toàn bộ bá tước
Dracula tộc đều tiến lên phía trước vài bước, con ngươi chuyển thành màu đỏ, hung thần ác sát, như là muốn ngay lập tức xé xác Cord.
King hừ lạnh một tiếng, nói: “Ta đương
nhiên biết huyết tộc đơn cánh dám!” Hắn thong thả dựng thẳng hai ngón
tay lên, “Ta nói chuyện thứ hai, cho dù tuyên bố giải trừ minh ước giữa
Dracula tộc và huyết tộc đơn cánh, cho dù từ nay về sau huyết tộc đơn
cánh là địch nhân của Dracula tộc!”
“Ngươi!” Cord sợ tới mức vội vàng lui về phía sau vài bước, sợ hãi nhìn các tộc nhân Dracula đối diện.
KING vừa tuyên bố xong, tất cả tộc đồng
minh của Dracula tộc lui về phía sau từng bước, tính nhúng tay vào
chuyện này. Mà nhóm bá tước Dracula tộc, lộ ra nụ cười tà ác, vươn đầu
lưỡi liếm liếm cánh môi, đều ra vẻ sẵn sàng lao lên.
KING vươn tay, ánh mắt quét qua Avis,
sau đó nói với Cord: “Ta nể mặt nữ bá tước Avis, buông tha các ngươi một lần. Nhưng là lần tới gặp lại người huyết tộc đơn cánh các ngươi còn
khi dễ Dracula tộc, thì đừng trách ta không khách khí!”
Cord nghe hắn nhắc tới Avis, vội vàng
phẫn nộ rống to: “Ta không cần mặt mũi nữ nhân kia, nàng không hề là
người của huyết tộc dơn cánh! Hừ!” Hừ lạnh một tiếng, bỏ lại Avis tiêu
sái xoay người rời đi.
“Cord! Cord! !”
Avis chạy lại, đang muốn đuổi theo đi,
thân ảnh màu đen bỗng dưng vọt đến trước mặt nàng, bàn tay to kiềm trụ
cổ nàng, bạc môi ghé sát vào, tà ác hỏi: “Avis bá tước, hiện tại ngươi
thuộc bộ tộc nào?”
“Ta… Ta, ta là MOTHER của con!”
“Không! Khi ngươi thương tổn nữ nhân của ta, không! Hoặc là sớm hơn, khi ngươi phản bội ta, khi làm cho ta bị
Cord phong ấn ngươi đã không phải mẫu thân ta! !”
“Ta… Ta không xuống tay với Nam Cung Phiêu!”
“Nhưng vết trảo trên cổ nàng nói cho ta biết, ngươi có ý đồ giết nàng! !”
“Ngươi!”
Bàn tay to nhấc nàng lên, quăng về phía
Dracula tộc, phân phó nói: “Mang nàng cất vào trong 《thiên sứ gãy cánh》, treo tại đại đường Dracula! Nhớ rõ đừng hấp nhiều quá, nếu giết chết
nàng ta muốn các ngươi đền mạng!”
“Dạ, vương!”
Vài nam nhân Dracula tộc cao lớn nhấc Avis lên, hưng phấn mà đi vào phòng trong.
“Không! Á Địch, ngươi không thể đối xử với ta như vậy, ta là mẫu thân ngươi, ngươi không thể đối xử với ta như vậy! !”
Avis sợ hãi thét chói tai, khiến Chân
Mịch không khỏi rùng mình một cái, nàng phi thường hiểu rõ những năm
tháng bị tra tấn trong 《thiên sứ gãy cánh》, đối những ngày sợ hãi vô hạn sống không bằng chết này, không dám hồi tưởng.
KING quay đầu, ánh mắt đặt ở trên người
Jayne, còn chưa nói gì, Jayne đã cảm giác được khí tức phẫn nộ của hắn,
vội vàng lui về phía sau từng bước, vươn bàn tay về phía hắn, sợ hãi
nói: “KING, ta là thân vương Dracula, ngài không có quyền hỏi đến…”
“Phải không?” Không đợi Jayne nói xong,
thân ảnh cao lớn đã muốn đi đến trước mặt hắn, hồng mâu nổi lên ánh lửa
nóng rực, “Vào thời điểm ngươi xâm phạm Chân Mịch, ngươi có tôn trọng
quốc vương Dracula thuần huyết không? Vào thời điểm ngươi phái sát thủ
đối phó A Phiêu, có nghĩ tới sẽ có hôm nay không?”
“Đối với Chân Mịch, ta chỉ là trong lúc nhất thời chịu không nổi dụ hoặc!”
“Ngươi nói là nàng dụ hoặc ngươi?”
“Không!” Chân Mịch vội kêu to, phẫn nộ chỉ vào Jayne, “Là hắn dùng sức mạnh! !”
KING hơi nhíu mày nhìn hắn, nở nụ cười tà ác: “Ta tin tưởng nữ nhân của ta.”
“Ta là phụ vương của ngươi! Trên người chảy dòng máu Dracula, ngươi cư nhiên tin tưởng nàng, nàng chính là một ngoại nhân! !”
“Nàng là mẹ A Phiêu, không phải sao?”
Jayne lập tức sửng sốt, kinh ngạc trợn
to mắt: “Ta đối phó với A Phiêu chính là muốn tặng lễ vật cho ngài, làm
cho Chân Mật vĩnh viễn sẽ không rời khỏi ngài, chẳng lẽ như vậy đều là
sai sao?”
King lắc đầu, nụ cười càng thêm âm trầm: “Đáng tiếc là, A Phiêu là nữ nhân của ta!”
“…” Chân Mịch bỗng dưng sửng sốt, sợ hãi nhìn KING, nguyên lai hắn cùng nữ nhi đã có quan hệ thân mật!
Nhìn hắn khắp nơi bảo hộ Nam Cung Phiêu, còn trước mặt nhiều huyết tộc như vậy tuyên bố quan hệ giữa bọn họ, hơn nữa khi xử phạt Dracula phản bội còn đồng thời che dấu tâm ý giận dữ vì A Phiêu, từ điểm đó, nàng có thể xác định KING nhất định yêu Nam Cung
Phiêu!
Nhưng là vì sao lại muốn lấy nàng để kích thích A Phiêu chứ?
Chân Mịch tinh tường biết, KING đã sớm
không thương nàng , thậm chí dùng các loại vật thể cường bạo nàng, cũng không nguyện ý chạm vào nàng một chút nào. Trước kia hắn căn bản sẽ
không làm như vậy, đến ngay cả hấp huyết của nàng, hắn cũng cảm thấy là
một loại tiết độc. Khi gặp lại, giữa bọn họ chỉ còn lại có cừu hận.
Quý tộc đều giống nhau, một lần phản bội vĩnh viễn coi là bất trung, không thể tha thứ, vĩnh viễn.
Cừu hận?
Chẳng lẽ chỉ vì cừu hận phản bội kia muốn đả thương nữ nhi của nàng sao? Chỉ tôn nghiêm của vương giả mà tra tấn A Phiêu sao?
Nàng không hy vọng xa vời được KING tha
thứ, chỉ cần cầu đình chỉ này hết thảy, đình chỉ sự tả thù khiến nàng
đau lòng kia, còn muốn trả lại tình yêu cho nữ nhi của nàng, bù lại sai
lầm của nàng với hắn, bù lại cừu hận của hắn…
Jayne chỉ vào Chân Mịch, chất vấn KING: “Nói ra những lời này, ngài sẽ không sợ nàng thương tâm sao?”
“Ngươi nghĩ rằng ta cũng giống ngươi sẽ
chạm vào nữ nhân dơ bẩn này nữa sao?” KING bỗng dưng kiềm trụ cổ hắn,
điều cuối cùng ta muốn nói, là muốn rửa sạch tất cả phản đồ trong
Dracula tộc!
“Không! Ta… Ta thân vương!”
“Vương, hắn là thân vương thuần huyết, ngươi không thể lén xử quyết của hắn!”
KING mạnh mẽ quay lại trừng ba vị trưởng lão, uy hiếp đảo qua mỗi một vị bá tước Dracula ở đây: “Ta không thể dễ dàng tha thứ bất kỳ một lần phản bội nào. Ai không phục hãy đi lên
khiêu chiến ta, thua vương vị thuộc về hắn! !”
Vài bá tước huyết tộc ủng hộ Jayne lập
tức tiến lên vài bước, con ngươi hơi hồng, căm tức nhìn KING. Một nữ
nhân trong đó trầm giọng nói với KING: “Buông hắn ra, chúng ta quy thuận ngươi, vẫn tiếp tục là người Dracula tộc. Nếu không, hôm nay ngài cũng
đừng nghic rời khỏi nơi này!”
Nam nhân cao lớn đi đến bên phải KING,
hai tay khoanh trước ngực, kiêu nhướng mày: “Cho dù ngài là hấp huyết
vương, đối phó với mười ba bá tước chúng ta, phần thắng cực kỳ nhỏ.”
“Sinh tử của ngài sẽ quyết định ở trong này, Á Địch điện hạ!”
“Hoặc là ngài thích trở lại trong quan tài, ngủ say trăm năm hơn?”
Một nam nhân khác đi đến bên trái hắn, những người khác đều bắt đầu vây quanh hắn, đôi mắt nổi lên sát khí.
Những đồng minh Dracula tộc khác đều lui về phía sau, không tính ra mặt, yên lặng xem xét. Dracula tộc ai làm
vương đều không sao cả, bọn họ không cần làm vật hy sinh vô vị, không
giúp bên nào. Nếu là hỗ trợ êb thua, bọn họ sẽ tổn thất càng nghiêm
trọng.
Dù sao danh vọng của Dracula tộc trong
huyết tộc vẫn là số một số hai , hơn nữa từ sau khi KING tỉnh dậy,
Dracula tộc sẽ một lần nữa trở lại thành huyết tộc thuần huyết nhất,
càng cường đại hơn.
Ba trưởng lão cung thuộc phái trung lập, thối lui sang một bên, bọn họ chỉ ủng hộ kẻ cường giả!
“Được!” KING buông Jayne ra, đối mặt với mười ba bá tước Dracula, nhếch mép cười tà mị, “Đối nghịch với ta chỉ
có một con đường là chết! !”
Vừa nói xong, mười ba thân ảnh màu đen nhảy dựng lên, KING lóe hồng mâu ra, đón nhận, một hồi ác chiến hết sức căng thẳng!
Chân Mịch đứng ở một bên, nhìn chăm chú
vào nhóm huyết tộc đang lao vào nhau giữa đại đường, rõ ràng có thể thấy được ánh sáng phát ra từ người KING, bất quá chính là dừng một chút,
năm huyết tộc bỗng dưng hóa thành năm làn khói.
KING đáp xuống giữa đại đường hai bàn
tay to máu chảy đầm đìa, tám người khác vây quanh bốn phía hắn hạ xuống, hoãn khẩu khí, tiếp tục công kích những vị trí yếu hại của hắn!
Chân Mịch đang xem rất khẩn trương,
Jayne nhân cơ hội vọt đến trước người nàng, một tay xuyên qua bụng nàng, phẫn nộ quát: “Ngươi đi chết cùng hắn đi! !”
“Ách…” Chân Mịch kinh ngạc nhìn bàn tay
to kia từ từ rút ra khỏi bụng mình, sự đau đớn nhanh chóng truyền ra
toàn thân, hơi thở tử vong bao phủ nàng, nhưng vẫn kiên trì gắng gượng,
hung hăng trừng mắt nhìn Jayne.
Bao nhiêu năm bị nhốt trong 《thiên sứ
gãy cánh》 đã khiến thân thể nàng vô cùng suy yếu, linh khí sớm không còn mấy, vẫn chưa hồi phục được khí lực.
Đôi mắt đẹp thoảng qua, KING vừa vặn bị
tám người nặng nề đẩy ngã xuống mặt đất, sáu cái cọc gỗ đều đang đâm về
phía vị trí trái tim của hắn, mà hắn đang bị hai ma cà rồng không biết
tên dùng sức vây khốn hai tay.
Chân Mịch cắn chặt răng, dùng hết khí
lực toàn thân đẩy Jayne ra, cố lấy một tia linh khí cuối cùng hộ thể,
chấn trụ miệng vết thương của mình, tiến lên về phía KING.
Chỉ nghe thấy “Tê tê tê” sáu thanh âm
đâm thủng vang lên, toàn bộ sáu cái cọc gỗ đâm vào phía sau lưng Chân
Mịch, xuyên qua, chỉ còn cách thân thể KING vài ly vài thước.
King nhăn mi lại, nhìn chăm chú vào Chân Mịch đang ghé trên người hắn, đôi mắt tràn đầy kinh ngạc: “Vì sao! !”
Môi đỏ mọng trào ra một ngụm máu tươi,
Chân Mịch nở một nụ cười nhẹ đầy thống khổ, nhìn chăm chú vào hắn:
“Buông… Cừu hận, đừng… Đừng thương… Tâm.. Của nàng… nữa.” Nói xong, đôi
mắt đẹp bỗng dưng mất tiêu cự, vô lực gục đầu xuống.
“Lên! !”
Bên cạnh, hai ma cà rồng cùng tiến lên
phía trước vài bước, một tay đem cọc gỗ đẩy mạnh, nghe thấy “Tê tê” hai
tiếng, ba trong số sáu chiếc cọc gỗ đâm vào thân thể KING.
King không nghĩ nhiều, mạnh mẽ tụ tập
linh khí, bắn lên trên, hai tay vươn về phía bọn họ, đâm thủng thân thể, chuẩn xác bắt lấy trái tim bọn họ, bóp nát!
“Ba ba! Hai người hóa thành hai luồng bụi đen, biến mất trong không khí.”
KING thừa dịp những người khác chưa kịp nhảy đến, ôm lấy Chân Mịch, hồng mâu lóe ra, hư không biến mất trước mặt mọi người.
Jayne đã chạy tới, phẫn nộ trừng mắt
giữa đại đường trống không, dùng sức rít gào: “Á Địch Dracula, ta mới là hấp huyết chi vương! ! !”