Thành Đạt lầm
lũi gùi chiếc gùi linh lương khổng lồ đi dọc theo những con đường đầy ánh đèn
thiên đăng, ồn ào tiếng rao hàng, tràn ngập những hình ảnh biến hóa chào mời.
Gã đi đến một gian hàng nhỏ, xập xệ, không quảng cáo, không nhân viên chèo kéo
khách hàng, nằm nép mình giữa hai cửa hàng bán linh dược và pháp khí to lớn
hoành tráng tại góc khu thương mại.
“A! Anh Đạt,
anh đến rồi!”
Chủ tiệm một
thanh niên tầm 27, 28 tuổi, thân hình nhỏ thó, lùn tịt, tóc tai bờm xờm, rối loạn,
thưa thớt, nhìn thấy Thành Đạt thì vui mừng reo lên. Gã thanh niên này là Đầu
Đen, một trong những ‘người anh em’ thân thiết của Thành Đạt khi gã còn lang
thang nơi đầu đường góc chợ, là thành viên của một tổ chức xã hội đen chuyên
mua bán những đồ phi pháp. Đầu Đen cũng là một tu sĩ tu tiên nhưng thiên phú tu
luyện bình thường, cũng không có hứng thú tu luyện hay bất kỳ điều gì cao xa,
pháp lực thấp kém vô cùng, chỉ chuyên tâm lo việc bang hội, đứng ra làm đầu mối
tìm kiếm ‘anh em’, ‘khách hàng’ và tiêu thụ một số mặt hàng sạch sẽ cho tổ chức.
Băng đảng của gã ta thuộc hệ thống ‘chợ đen’ của thị trấn Sơn Đông, có thế lực
rất sâu đậm, có khả năng tìm hàng rất mạnh mẽ, chỉ cần không phải là sao trên
trời, trăng dưới nước thì không gì là không thể tìm được. Ngay từ khi ngộ ra những
vấn đề liên quan đến sát khí và chiến tranh tâm lý, Thành Đạt đã lập tức dùng
phi thư truyền tin cho gã nhờ gã tìm hộ những thông tin, kiến thức liên quan.
“Thứ ta muốn
mua có tìm được không?” Hợp tác với nhau đã lâu, hai bên không cần phải làm trò
lông lá với nhau nữa. Thành Đạt không quanh co lập tức hỏi thẳng.
“Đương
nhiên. Đương nhiên.” Đầu Đen cười hắc hắc đáp “Thứ anh cần tìm tuy vô cùng hi hữu
và quý hiếm nhưng với chúng tôi chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Ai da... Đáng tiếc
anh lại giới hạn giá trị tối đa của bộ pháp quyết đó không vượt qua 30 viên
linh thạch nếu không, tôi có thể mang đến những thượng phẩm quý giá và lợi hại
hơn gấp hàng ngàn lần.”
Vừa nói, gã
vừa lật tay một cái. Một luồng hào quang mờ nhạt bắn từ trong cái túi đeo bên
hông của gã ra. Một quyển sách mỏng liền hiện ra trên tay gã như có phép thuật.
Thấy cảnh này, Thành Đạt tấm tắc mất một hồi. Chiếc túi nhìn cũ kỹ rách nát kia
là một pháp bảo không gian có thể chứa được một lượng đồ vật lớn gấp nhiều lần
so với bề ngoài của nó. Thành Đạt dù không nghĩ đến phải sử dụng nó như thế nào
nhưng vẫn thèm muốn món này từ lâu. Nhưng cái giá lên đến 13 viên linh thạch cấp
bốn thực sự nằm ngoài tầm với của gã, buộc gã phải tạm thời đè nén tham tâm.
Chưa đến lúc. Vẫn chưa đến lúc.
“Cứ để lại
đó. Nếu đúng là hàng tốt năm sau ta sẽ quay lại mua.” Thành Đạt nửa đùa nửa thật.
Gã đưa tay đón lấy quyển sách và mở ra xem qua phần mục lục giới thiệu nội dung
bên trong.
Chiến quyết!
Cư nhiên quyển sách này là một bộ công pháp thuộc về chiến quyết. Thành Đạt vừa
đọc một chút giới thiệu đã giật mình kinh hãi, suýt chút nữa hô lớn.
Chiến quyết
là tên gọi một hệ thống công pháp đặc biệt. Tác dụng chính của những công pháp
trong hệ thống này không nhằm ở chỗ giúp gia tăng tốc độ tu luyện hay chiến lực
của tu sĩ mà nhằm ở việc đào tạo ra một đoàn đội chiến đấu, thiên về hỗ trợ và
phối hợp với nhau, mục đích cuối cùng là đào tạo ra những đội ngũ quân đội tu
tiên chính quy thiện chiến, hùng mạnh bất chấp thực lực nhỏ yếu của mỗi cá thể
trong chiến đoàn. Do đặc thù này, nên chiến quyết được coi là hệ thống công
pháp đặc trưng của những tổ chức thế lực cực lớn trong tu tiên giới (tiêu tốn để
đào tạo, nuôi dưỡng và duy trì một chi quân đội là quá lớn, vượt quá mọi khả
năng của bất kỳ một thế lực vừa và nhỏ nào, nên họ chỉ tập trung vào những loại
công pháp có tác dụng đẩy nhanh tốc độ tu luyện hay tăng cường chiến lực của một
cá thể). Chiến quyết cũng là một trong những hệ thống công pháp sử dụng sát khí
và chiến tranh tâm lý lợi hại nhất. Hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của Thành Đạt.
Đương nhiên, nhiều loại công pháp cao cấp cũng có khả năng vận dụng sát khí tốt
hơn thế này nữa. Nhưng những công pháp đẳng cấp đó đến cả lấy lão tổ tông trong
Thiên Linh Phái dốc hết tài lực ra cũng không mua được chứ đừng nói đến một tên
tu sĩ Luyện Khí kỳ tiêu pha phóng khoáng như Thành Đạt.
Lúc này, gã
Đầu Đen đứng bên cạnh Thành Đạt không ngờ lại nghiêm túc nói
“Anh Đạt
này. Tôi nói thực anh đừng giận nhé. Sát khí và chiến tranh tâm lý đều là những
thứ chỉ phù hợp cho lũ chiến tu hay lũ thiên tài cao quý được trời cao ưu đãi
hay có thế lực thâm sâu sử dụng. Những tiểu nhân vật chạy ăn từng bữa như chúng
ta việc gì phải để mắt đến những thứ cao thâm này. Tôi nghe nói anh đã đạt đến
tầng thứ ba của Linh Thủy Thuật và tầng thứ hai của Cang Kim Thuật, Thanh Mộc
Thuật, Canh Địa Thuật rồi phải không? Chỉ mới năm năm mà đã đạt được thành tích
ưu mỹ đến như vậy, chứng tỏ anh là một thiên tài tu luyện Ngũ Hành Nông Thuật.
Sao anh không chuyên tâm tu luyện mấy thứ đó để trở thành một nhà nông vĩ đại,
tạo ra linh lương, linh thạch cho bản thân tiêu xài tu luyện, sống một cuộc sống
ấm no, an nhàn. Việc gì phải đâm đầu vào cái tảng đá chiến tu đó. A... Chiến
tu! Bọn người đó đúng là rất nổi tiếng và được đám đông tung hô, ca ngợi không
thôi nhưng thực chất chỉ là một lũ nghèo mạt rệt. Ngoài đám quý công tử có núi
vàng chống lưng hay những kẻ không còn gì để mất thì làm gì còn ai muốn đi làm
cái nghề đó nữa chứ?”
Đầu Đen nói
vậy là muốn tốt cho Thành Đạt. Điều này thì Thàn Đạt có thể hiểu được. Nhưng
câu nói cho rằng chiến tu chỉ thích hợp với đám tu sĩ quý tộc đã thực sự chọc
giận gã. Cơn phẫn nộ là cho máu nóng bốc thẳng lên đầu gã làm gã ù hết cả tai,
chóng cả mặt, vất vả lằm mới kìm giữ bản thân lại được. Thành Đạt không nói gì
chỉ cho quyển sách công pháp vào người rồi đưa gùi linh lương cho gã Đầu Đen
quyết toán. Cảm nhận được quyển sách trong túi. Thành Đạt tự thề với mình sẽ tu
luyện thành công và trở thành một chiến tu thiên hạ vô định, cho thế gian biết
không có gì trên đời này là gã không thể làm được.
“Linh lương
ở đây có ba trăm hai mươi cân, tuy chất lượng hơi kém một chút nhưng vẫn đáng
giá ba mươi mốt viên linh thạch. Quyển công pháp này là vật khó tìm nên giá trị
cũng là ba mươi viên linh thạch. Khấu trừ hai thứ cho nhau, anh còn dư ra được
một viên linh thạch nữa. Anh không có ý kiến gì chứ?”
Đầu Đen thấy
Thành Đạt nổi giận thì cũng không khuyên tiếp nữa, quay qua xem đống linh lương
rồi nói rành mạch từng thứ một. Thành Đạt lúc này không còn tâm chí đâu mà so
đo một hai với gã lập tức gật đầu rồi quay lưng bỏ đi luôn, không để ý gì đến cả
một viên linh thạch còn dư lại. Lúc này đây trong đầu gã chỉ có cuốn công pháp
tu luyện kia và lập tức muốn tìm một nơi để chiêm nghiệm nó cho rõ ràng rành mạch.
Huyết Luyện
Ma Pháp. Đó là tên chính thức của quyển công pháp mà Thành Đạt vừa mua được. Giống
như mọi công pháp thuộc hệ thống Chiến Quyết khác, nội dung chính của quyển
công pháp này chủ yếu nói về cách thức vận dụng công pháp này để huấn luyện
đoàn đội tu sĩ thành những đơn vị quân đội chiến đấu tập đoàn, quy mô tối thiểu
là một trăm người trở lên. Điểm đặc sắc nhất của bộ công pháp này là thích hợp
với những tu sĩ có tư chất không cao, điều kiện tu luyện thiếu thốn, thời gian
tu luyện ngắn ngày. Ưu điểm lớn nhất của nó là có thể đem oán khí, hung khí,
sát khí của người tu luyện dung nhập vào trong pháp lực của họ rồi dùng những
thủ đoạn đặc biệt, biến thành chúng những thứ vũ khí giết người cực kỳ khủng
khiếp. Ngoài những thứ liên quan đến những phần trên ra, trong quyển công pháp
còn có ghi lại một số thủ đoạn sử dụng sát khí trong chiến đấu và tu luyện cũng
như ma công đặc sắc như Huyết Luyện Thuật có thể đem oán khí dung nhập vào máu
huyết, biến máu huyến bản thân thành chất kịch độc hay dùng để phối hợp với Huyết
Tế Thuật, tà thuật đem lượng máu huyết chứa đầy oán khí kia ứng dụng vào việc
luyện công, luyện đan, luyện khí... Thú vị nhất là Huyết Trì, một loại pháp khí
cực kỳ tà ác, có thể sử dụng oán huyết để luyện người sống thành những yêu
binh, ma binh hung tàn ác sát và rất nhiều diệu dụng khác. Trong quyển công
pháp này có không ít thủ đoạn, ma thuật lợi dụng sát khí, hung khí, oán khí...
những thứ mà Thành Đạt đang muốn tìm kiếm. Đáng tiếc, chúng đều không thích hợp
với những cuộc quyết chiến một chọi một.
Tất cả những
kiến thức trong bộ Huyết Luyện Ma Pháp này không phải là kiến thức cao siêu,
thâm bí, huyền ảo gì mà là những kiến thức rất phổ biến trong giới tu sĩ tu ma,
tu yêu. Nhiều môn phái tu tiên cũng công khai sử dụng những tà thuật này để đào
tạo nô binh (những đơn vị binh lính do các tu sĩ có thân phận là nô lệ tạo
thành). Trên thực tế, loại công pháp tu luyện coi trọng oán khí của người tu
luyện này không thích hợp cho nhưng tu sĩ bình thường tu luyện mà chỉ thích hợp
với những nô lệ, những người có số phận bi thương, trải qua nhiều ngang trái khổ
cực không thể dùng từ ngữ bình thường mà miêu tả hết được.
Nô lệ là một
giai cấp đặc biệt trong thế giới tu tiên. Những người này còn được gọi với một
tên gọi khác là những đồ vật hình người. Xuất thân của họ cũng vô cùng đa dạng
và phức tạp. Có người do nghèo khổ quá phải tự bán thân, có người do nợ tiền nợ
bạc mà bị đem bán, có người do bị bắt cóc, có người là hàng binh chiến tranh,
có người là con cháu của các nô lệ... Trong tu tiên giới, nộ lệ là một món tài
sản như bao loại tài sản khác. Những người này được sử dụng với nhiều mục đích
khác nhau. Những đại môn phái sử dụng nô lệ làm người hầu kẻ hạ trong nhà, tá
điền trồng cấy linh lương trên các linh điền, phu khai thác các mỏ khoáng sản,
chiến binh trên chiến trường, đỉnh lô luyện công, ‘lò nhân luyện’ trong luyện
đan, nuôi dưỡng linh thảo cao cấp... Nghề nghiệp các nô lệ có thể bị ép phải
làm vô cùng nhiều và đều có đặc điểm chung là vô cùng cực khổ và nguy hiểm. Tuổi
thọ của các nô lệ thường không vượt quá 25 tuổi là bằng chứng rõ nét nhất cho
việc này.
Thiên Linh
Phái tuy là một môn phái nhỏ nhưng cũng có nô lệ của riêng mình. Ước chừng 100
nô lệ này hiện đang được môn phái sử dụng làm phu khai thác tại một quặng mỏ
thuộc quyền sở hữu của môn phái. Khi biết được rằng Huyết Luyện Ma Pháp thích hợp
với các nô lệ, trong đầu Thành Đạt lập tức hiện lên ý tưởng sử dụng đám nô lệ
này. Đương nhiên gã không có hứng thú với việc huấn luyện những con người đáng
thương đó thành chiến binh, ma lính gì cả. Gã chỉ muốn dùng Huyết Luyện Thuật
lên người bọn họ, rồi sau đó dùng máu huyết đó để luyện thành Huyết Trì rồi sau
đó... hắc hắc hắc... Thành Đạt nhanh chóng tưởng tượng đến hình ảnh gã đem theo
một đội yêu binh, yêu tướng đi đánh cướp khắp nơi hoành hành bá đạo, đè đầu cưỡi
cổ lũ nhà giàu, bọn quyền cao chức trọng, lũ cao thủ cao cao tại thượng kia ra
mà hành lạc. Chắc chắn sẽ rất thú vị!
Những ý
nghĩ tà ác đó hiện ra trong đầu Thành Đạt rất nhanh rồi bị gã mạnh mẽ áp chế xuống
tận đáy lòng. Gã còn đủ khôn ngoan để hiểu được rằng đó chỉ là ý tưởng, là giấc
mơ đầy tươi sáng trong một tương lai rất xa xôi. Hiện tại gã còn nhiều việc hơn
phải làm. Một trong số đó chính là tiêu hóa được những kiến thức liên quan đến
sát khí và vận dụng được các thủ đoạn sử dụng sát khí. Những cái khác, nói sau
đi. Mà cái quyển công pháp này thực sự có rất nhiều thứ đáng để học tập và
nghiên cứu. Cứ từ từ rồi xôi sẽ nhừ! Đám nô lệ vẫn ở đó đợi chờ gã, không ai lấy
mất đi đâu mà sợ. Thành Đạt mỉm cười, co mình trong một góc khuất, như một tên
đứa trẻ mồ côi nơi đầu đường góc phố xưa kia. Gã ngẩng đầu lên nhìn đám thiên
đăng và các cửa hàng bay lơ lửng phía trên cao kia, miệng khẽ lẩm bẩm
“Nhất định
sẽ có ngày ta đập rớt các ngươi xuống đất! Con bà nó! Có chút tài cán là nhảy
lên đầu người ta như thế đấy à!”
Sáng sớm
hôm sau, Thành Đạt không đi gặp mấy người anh em cũ lâu ngày không gặp mà lập tức
trở về Thiên Linh Sơn. Chỉ một đêm ngủ dưới chân mấy cửa hiệu bay kia thôi đã
làm cho gã gần như phát điên rồi. Nếu còn tiếp tục ở lại nơi đây nữa, chắc gã
thật sự phát điên luôn chứ không còn giữ nổi bình tĩnh như hiện tại nữa. Trên đời
này thử hỏi có thứ gì đáng ghét hơn một gã thanh niên thân cao tám thước, to
béo khỏe mạnh phải chịu cảnh đi dưới mông đít người khác chỉ vì không biết bay
cơ chứ! Tuyệt đối không có gì có thể làm gã điên ruột hơn thế nữa. Con bà nó!
Thành Đạt
trở về núi Thiên Linh Sơn vào chiều tối ngày hôm đó. Gã dọn dẹp nhà cửa vườn tược
qua loa một chút rồi lại lấy quyển Huyết Luyện Ma Pháp ra tiếp tục nghiên cứu,
học hỏi. Càng đọc, càng nghiền ngẫm suy nghĩ cẩn thận, Thành Đạt càng cảm thấy
khiếp sợ trước trí tuệ uyên thâm của vị cao nhân đã sáng tạo ra bộ công pháp
này. Rất rõ ràng, không chỉ đơn thuần là một bộ công pháp chiến quyết chuyên phối
hợp đoàn đội tác chiến quy mô lớn như những gì mục lục của quyển công pháp này
giới thiệu. Trong quyển công pháp mỏng manh này là cả một đại dương bao la những
kiến thức cao siêu đến mức dù có Thành Đạt có bỏ ra vài chục năm để nhấm nháp
cũng không thể tiêu hóa hết tất cả được. So với những kiến thức được viết ra
trong sách, những gì gã tự lĩnh ngộ về sát khí thật quá mức đơn sơ và giản dị.
Không nói đến cái gì sâu xa, chỉ riêng việc vận dụng sát khí của bản thân vào
cuộc sống và cả chiến đấu thôi, vị tiền bối cũng vạch ra đến hàng chục phương
pháp vô cùng bình thường, đơn giản mà lại cực kỳ thực dụng. Hơn nữa, các phương
thức này không hề mâu thuẫn nhau. Một tu sĩ có sát khí trong mình có thể tu luyện
tất cả chúng một lúc mà không hề phải lo lắng các pháp quyết bài xích lẫn nhau,
gây hại cho người sử dụng. Nếu có thể luyện thành tất cả các pháp quyết này,
Thành Đạt tin chắc bản thân sẽ lột xác, trở thành một siêu nhân bất khả chiến bại,
tung hoành ngang dọc không địch thủ. Đến khi đó, chắc chắn sẽ có nhiều tu sĩ
cao quý trên đời này gặp phải ác mộng trường kỳ với gã.
Đáng thương
cho ‘con ếch’ Thành Đạt. Chỉ vì gã ‘ngồi dưới giếng quá lâu mà nhầm tưởng bầu
trời chỉ to hơn cái miệng giếng của nó có chút xíu. Gã đâu biết rằng những thứ
gã đang không ngừng cảm khái, tôn sùng kia, đều chỉ là những kiến thức sơ đẳng
nhất về vận dụng sát khí, chiến tranh mà thôi! Những gì gã chưa biết, không hiểu
vẫn còn nhiều lắm. Chỉ cần bước chân ra khỏi ngôi nhà nhỏ bé, chênh vênh trên
triền núi Thiên Linh sơn này thôi, gã sẽ còn phải kinh ngạc dài dài. Cứ từ từ
mà hưởng thụ đi nhá, bé yêu!