Tên đội trưởng ngay lập tức phản ứng lại. Thanh kiếm trong
tay quơ ngang nhắm phá tan chiếc lưỡi giam cầm hắn cùng huynh đệ. Nhưng ngay lập
tức hắn liền thất vọng nhận ra rằng tấm lưới được đan bằng dây thừng bề ngoài
nhìn rất yếu ớt đơn bạc như thế nhưng lại cực kì dai chắc. Hắn chém vài nhát
vào nhưng tấm lưới vẫn trơ trơ ra không hề có dấu hiệu bị hư hại.
Hắn hít một hơi thật sâu ôn định lại tâm tình. Bây giờ không
thể hoảng loạn nếu không tất cả sẽ đều bị chết. Hắn đưa mắt nhìn sang xung
quanh thì thấy những thành viên còn lại trong nhóm đều bị sa vào lưới đang treo
tong ten trên cây giống như thế. Chỉ riêng có hai tên khác may mắn thoát khỏi cạm
bẫy đang há hốc mồm nhìn cảnh tượng đang xảy ra trước mắt.
- Nhanh tìm kiếm vị trí đặt bẫy thả chúng ta xuống nếu không
chết cả lũ bây giờ.
Hắn hét lên đề tỉnh hai thành viên đang trong cơn hoảng loạn
kia. Nếu tên đội trưởng không hét lên còn đỡ, đằng này vừa la lên làm cho hai
tên còn lại chưa kịp định thần lại bị lâm vào khủng hoảng.
Hai tên ấy mặt mũi xanh lét, cơ mặt nhăn nhúm trông cực kì
khó coi. Rồi sau đó, chúng quay lưng rồi chạy biến vào rừng để mặc đồng bọn tự
sinh tự diệt.
- Này, đừng chạy chứ, thả bọn ta xuống, nếu không các ngươi
sẽ bị ma thú…
A a a a a a a
Tên đội trưởng còn chưa dứt lời thì tiếng hét thê lương truyền
lại từ hướng hai tên hèn nhát vừa bỏ chạy khi nãy.
Hắn bây giờ thật sự sợ hãi, nỗi sợ xuất phát từ sâu trong
linh hồn. Dẫu biết đây chỉ là một trò chơi không hơn không kém nhưng mà dù sao
những chuyện quỷ dị, ma quái như thế này thì ở nơi nào cũng làm cho người ta sợ
hãi.
Hắn thà ở trên chiến trường cầm kiếm chém giết người chơi
khác, cho dủ bị đâm lùng ruột lòi phèo hay chém đứt đầu cũng không sao. Đó chỉ
là đau một tí rồi thôi, sau đó hồi sinh rồi tiếp tục chơi. Nhưng hoàn cảnh hiện
nay lại khác, từ khi vào sâm lâm cho tới nay, ngay kẻ mặt kẻ thù ra sao hắn còn
chưa biết thì đã tổn hại gần hai mươi thành viên. Mà tên nào chết cũng thật sự
khó coi và vô cùng kì quái.
Hắn tới bây giờ vẫn chưa thấy cách đồ sát quái lạ như thế
này ít nhất là giữa ma thú cùng người chơi với nhau. Thử hỏi có ma thú nào lại
dẫn dắt người chơi vào cạm bẫy rồi hạ thủ hay không? Mâu thuẫn, cực kì mâu thuẫn.
Một cấp thấp ma thú thì làm sao có đủ trí tuệ để dẫn dụ kẻ
thù rơi vào phục kích của chúng. Mà những cạm bẫy quái ác từ nơi khốn kiếp nào
xuất hiện. Do người chơi hoặc do NPC sắp đặt. Không đúng, hắn tuy cấp bậc không
cao nhưng về phương diện thông tin thì không hề khuyết. Chân Đế có lẽ đã xuất
hiện mấy trăm loại nghề nghiệp kì quái ví dụ như vong linh pháp sư, cuồng chiến
sĩ, đại đao chiến sĩ, cận chiến tế ti hay đại loại như thế nhưng chưa có nghề
nghiệp nào lại lắp đặt cạm bẫy như thế này.
Thơ săn? Cạm bẫy làm hắn liên tưởng tới nghề nghiệp thợ săn.
Nhưng tới giờ vẫn chưa có người chơi nào nghề nghiệp là thợ săn cả. Hoặc một giả
thuyết khác có nghề nghiệp thợ săn nhưng số lượng cực ít hoặc cũng có thể duy
nhất nghề nghệp không chừng.
Thế nhưng tên này tại sao không bẫy ma thú mà lại nhắm người
chơi mà xuống tay. Giết chết người chơi cấp thấp như bọn hắn cùng lắm thu được
mốt ít đồ đạc lặt vặt không giá trị lại còn tăng ác danh cho chính bản thân. Phải
biết rằng ác danh tăng cao thì kẻ đó không cách nào bước chân vào thành trấn được,
trừ phi bị binh lính tống giam hoặc người chơi khác đồ sát để giảm ác danh xuống.
Nếu không phải người chơi mà lại là ma thú thì càng bất hợp
lý. Ma thú ủng hữu trí tuệ cà có thể sắp đặt cạm bẫy tinh vi như thế ít nhất
cũng từ bát cấp trở lên. Ma thú đẳng cấp trên tám mươi sức mạnh gần như vô địch
đối với đẳng cấp người chơi hiện nay mà lại rảnh hơi đi làm chuyện linh tinh
như thế này sao.
Càng suy nghĩ hắn càng mơ hồ chẳng lẽ hệ thống có bug hay
sao. Lần này đăng xuất phải thông báo với công ty Tuyệt Đỉnh mới được. Trong
khi tên đội trưởng vắt óc ra suy nghĩ phân tích vấn đề thì từ trong bụi cây
bóng đen từ từ xuất hiện ra trước mặt bọn họ.
Đó là một con thạch thử khổng lồ, đi bên cạnh nó là một con
trư cùng đôi nanh dài chỉa nhọn vô cùng bắt mắt. Nếu nói con trư to bằng chiếc
xe tải cỡ nhỏ thì con thạch thử bên cạnh nó to gấp đôi. Bọn chúng tuy khác loài
nhưng có chung đặc điểm chính là bộ lông màu đỏ thẫm, không biết đây vốn là màu
nguyên thủy của chúng hay là do giết và nhuốm máu của quá nhiều người nên bộ
lông của chúng mới trở nên như thế. Nhưng dù là trường hợp nào thì tên đội trưởng
nhận ra ánh mắt của hai tên ma thú đều không phải là thứ tốt lành gì. Trong mắt
bọn chúng có lẽ nhóm của hắn là một miếng mồi béo bỡ.
Tên đội trưởng bây giờ thật sự hối hận. Khi hắn trên diễn
đàn có đọc qua thông tin rất khoa trưởng về bọn ma thú hắn không tin. Hắn cho rằng
ma thú ở tân thủ thôn cho dù mạnh cũng không đến nỗi nào đáng sợ, chẳng qua là
đám “gà con” mới chơi ấy không có kinh nghiệm nên khi bị đồ sát, ấm ức trong
lòng lên diễn đàn tung tin đồn nhảm.
Tuy một phần kiêu ngạo là thế, nhưng hắn cũng không hề khinh
địch. Đăng nhập vào trò chơi, hắn liền tụ tập một số bạn bè cùng cấp sau đó rủ
rê thêm vài tên nữa để đi săn những con boss này. Nhóm của hắn đã chuẩn bị đầy
đủ lắm rồi nếu không nói là vũ trang tới tận răng. Thảo dược trị thương các loại,
vũ khí cùng áo giáp cấp hai mươi làm cho hắn tốn bộn tiền, nhưng hắn không tiếc
vì khi giết được boss thu hoặch đơn giản một cây hoàng kim vũ khí cũng đủ bù lỗ
mấy chục lần số tiền hắn bỏ ra. Kể cả kế hoặch hành động cũng hoàn thành, chỉ cần
cả nhóm gặp được boss là sát ngay.
Hắn tự tin đầu của những con boss này đã là vật nằm trong
túi rồi nhưng hoàn cảnh hiện nay làm cho hắn vô cùng hối hận. Hắn hận tại sao lại
quá tự tin, hận tại sao lại sơ ý như vậy và hận cả đám thuộc hạ vô dụng không
tuân thủ mệnh lệnh. Chỉ là tất cả đều quá trễ, tên đội trưởng thở dài một tiếng
nhìn huyết thạch thử tiến gần lại cái lưới đang giam cầm bọn hắn.
Tuy vị trí của lưới là khá cao thế mà con huyết thạch thử
kia đứng lên bằng hai chân đã có thể với tới được bọn hắn. Trong đoàn hiện giờ
chỉ có mình hắn là bình tĩnh nhìn từng cử động của con boss nọ. Đồng bọn của hắn
thì không được như thế, bọn chúng la hét vang vọng cả một mản rừng, hai tay quơ
quào vũ khí khắp nơi với hy vọng là đẩy lui được con huyết thử.
Vô ích, tất cả chống cự tại giờ phút này đều trở nên không
còn ý nghĩa nữa. Nếu bọn hắn không rơi vào bẫy thì có thể bỏ chạy thoát thân,
cho dù bị truy sát không không đến nỗi toàn đoàn tử vong. Nhưng bây giờ, bọn hắn
cứ như là trái cây đã chín muồi đang đợi kẻ tới hái mà thôi. Kẻ tới hái này
không phải là người mà là một con boss và thứ nó dùng để hái cũng không phải là
bàn tay năm ngón xinh xắn mà lại là ba móng vuốt dài thườn thượt kia.
Con huyết thử lại gần bọn hắn, tiếp đó nó đứng lên bằng hai
chân sau. Bàn tay trái giữ chặt tấm lưới giúp cho nó cố định thân thể cũng như
giữ cho tấm lưới không lung lay. Còn ba móng vuốt của tay phải đưa ra phía sau
cuối cùng đâm mạnh vào tấm lưới. Nó đâm vào rồi lại rút ra, sau đó tiếp tục đâm
vào. Kèm theo âm thanh xé rách da thịt chính là tiếng la hét của những tên xấu
số trong lưới kia. Theo thời gian tiếng kêu gào từ từ lắng xuống cũng đồng
nghĩa rằng những tên kia tánh mạng đã không còn nữa.
Tên đội trưởng cùng bốn tên còn lại nhìn cảnh tưởng như thế
cũng đều im thin thít. La ư? Hay gào thét? Có ích gì chăng! có giúp bọn hắn
thoát khỏi được bàn tay của tử thần sao? Những tên sống sót đã chấp nhận số phận.
Cả bọn đều chờ đợi nạn nhân kế tiếp là mình, có lẽ mong chóng kết thúc còn tốt
hơn bị dày vò về tâm linh như thế này.
Sau một khắc im lặng, tiếng gào thét lại tiếp tục vang lên.
Rồi sau đó cả cánh rừng lại chìm trong im lặng như dáng vẻ vốn có của nó. Im lặng
để chờ con mồi tiếp theo dấn thân vào.
…………………………………………�
�.
Đing Đông - Chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì thăng lên cấp
20, được 5 điểm tiềm năng tự do phân phối.
Thiệt là khó khăn mà, cuối cùng ta cũng đã trèo lên tới cấp
hai mươi rồi. Nhìn vết thương đang ứa máu khắp người ta không khỏi thở dài. Hiện
giờ ta đang ngồi dựa vào gốc cây, trên tay là bình thiết tiên đan đang uống dở.
Cái trò Chân Đế có cần chân thật như thế không? Đau nhức âm ỉ xương cốt rồi còn
mệt mỏi nữa chứ. Bị truy sát cũng không phải là chuyện tốt lành gì cả, nhất là
tất cả người chơi của tân thủ thôn cùng binh lính NPC hợp sức đuổi giết.
Sột soạt
Tiếng bụi cây lay động bên phải ta vang lên, bỗng chốc xuất
hiện một nhóm hơn mười người hướng phía ta chạy tới.
- Người anh em, có thấy một con huyết thử chạy về phía này
không?
Một tên trong nhóm thấy bộ dáng thảm hại của ta liền chạy tới
hỏi thăm tin tức.
- Có có, nó vừa mới cào ta mấy cái rồi chạy về phía kia kìa.
Các người phải giết nó trả thù cho ta a. Ta bị hạ hơn năm cấp rồi, hic hic, vừa
vào rừng là bị nó giết tính tới lần trước là bốn lần rồi. May mắn hôm nay ta có
chuẩn bị nếu không chắc lại tiếp tục chết dưới móng vuốt của nó nữa quá.
Mặt ta nhăn nhó cố gắng nặn ra một giọt nước mắt. Nếu ta đẹp
trai hơn một tí có lẽ đi đóng phim và đoạt giải Oscar cũng không khó khăn gì.
Đây là nhóm thứ tư chạy tới hỏi thăm rồi. Nhóm nào ta cũng nói đúng một lời và
khuyến mãi thêm một giọt nước mắt đau khổ uất hận nghẹn ngào như thế.