Cho dù là kẻ thần kinh vững tới kẻ nào khi bị ba con hoàng
kim boss bao vây cũng sẽ nhũn ra mà thôi. Tiểu Ly cũng vậy. Trước bị tấn công bởi
bạch thố đã khiến nàng chật vật không thôi. Tuy không thể thắng nhưng Tiểu Ly vẫn
có thể bỏ chạy, nhưng chỉ vì đám người khi nãy bao vây làm nàng không thể chạy
được. Bây giờ thì đám người đó chẳng biết trốn đi đằng nào, và thay vào đó là
hai con hoàng kim boss khác. Tiểu Ly đã hoàn toàn tuyệt vọng, chạy cũng không
thoát, đánh cũng không thắng có lẽ giải thoát sớm mới là tốt nhất. Dù sao nàng
cũng chỉ mới tập chơi mà thôi, chết đi cũng không thiệt hai quá lớn.
Nghĩ thế, Tiểu Ly buông long tay cầm kiếm, hai mắt khép hờ
như đang chờ đợi một cái cắn, cào xé giết chết nàng. Nhưng đợi mãi mà vẫn không
có chuyện gì xảy ra cả. Tiểu Ly lấy làm lạ, nàng hé nhẹ đôi mắt phượng ra nhìn.
Tiểu Ly lập tức nhìn thấy hai con boss khi nãy đang bao vây và tấn công boss bạch
thố.
Khi nãy nó hung hăng tấn công nàng bao nhiêu thì bây giờ nằm
một chỗ run rẩy bị kẻ thù công kích bấy nhiêu. Cuối cùng, bạch thố cũng không
thể chống cự nổi những đòn tấn công như vũ bão, lăn đùng ra chết.
Dường như con huyết thử này vẫn còn chưa buông tha cho bạch
thố. Nàng thấy nó há to miệng ra như đang lẩm nhẩm cái gì đó, và bỗng nhiên
thân thể đang nằm dưới đất của bạch thố được nâng lên không nhanh chóng bị đám
huyết vụ thoát ra từ miệng huyết thử kia bao bọc thành một quả trứng thủy tinh.
Cuối cùng quả trứng thủy tinh bị nén lại rồi bay tọt vào miệng của huyết thử.
Nhìn mặt của nó đầy vẻ hưởng thụ như đã được ăn một món ngon lành vậy.
Sau khi giải quyết xong hoàng kim boss bạch thố, ta quay
sang nhìn Tiểu Ly. Nàng bây giờ đang ngồi dựa vào gốc cây, cả người dường như
vô lực. Tâm trạng ta hiện giờ rất vui, thu được kinh nghiệm từ bọn nhóc con
kia. Tuy giết boss nhưng đồ bạo suất từ nó cũng không phải là quý giá chỉ là
vài món đồ xanh ta không dùng được, mà ta cũng không hấp thụ boss để tăng điểm
tiềm năng, mà chuyển thành hình thái biến dị thú hóa: hoàng kim boss bạch thố.
Tại sao không tăng điểm tiềm năng mà lại muốn biến thành bạch thố? Hì hì, trò
vui còn ở đằng sau, hình thái này sẽ là điểm nhấn quan trọng cho toàn bộ kế hoặch
đê tiện của ta.
Hiện giờ cũng chưa vội, hạt mầm ta đã gieo xuống rồi, bây giờ
chỉ cần chuẩn bị kĩ càng và chờ đợi thì mùa vụ lần này ta sẽ bội thu.
Ta bước từng bước nặng nề về phía Tiểu Ly. Tiểu hắc huyết
cũng ngoan ngoãn chạy lon ton sau lưng ta. Thân thể không lồ của ta đang đứng
trước mặt nàng, chiếc mũi hướng tới gần hít một hơi. Thơm quá xá, chính là mùi
xử nữ. Ta ngất mất. Cái gì, dám nói ta sỗ sàng với phụ nữ à! Nghe cho kĩ đây,
ông đang ở trong hình dạng ma thú hít ngửi là chuyện bình thường thôi, ta như vậy
là còn khách sáo a. Nếu thích ta còn có thể lè lưỡi liếm khắp cả người nàng còn
được, nhưng mà không, chính nhân quân tử như ta sao có thể làm những chuyện
thương thiên hại lý như vậy được.
Ta dùng những chiếc móng vuốt bén như lưỡi dao đặt nhẹ lên
vai của Tiểu Ly rồi từ từ kéo khắp cả người nàng. Cả người Tiểu Ly run rẩy lên
từng chập, nhìn thiệt là đáng yêu.
Không bị hệ thống trừng phạt a, thế là thêm một phát hiện nữa,
ở trong tình trạng thú hóa có thể sờ mó lung tung người khác giới. Thế mà mấy
cái quảng cáo cứ chắc nịch khẳng định “Chân Đế” không có bug. Ta thì thấy bug đầy
cả ra đấy thôi, nhưng nếu nhìn theo hướng khác mà suy nghĩ lại thì có lẽ ta
chính là một con bug sống trong “Chân Đế” vậy.
Thôi, tha cho nàng vậy, trêu chọc thì cũng đã chọc rồi, ta
bây giờ ở trong lốt ma thú có muốn tiến tới thì lực bất tòng tâm mà thôi. Trừ
khi giải trừ thú hóa, nhưng như vậy bí mật của ta sẽ bị bại lộ, rất nguy hiểm.
Ta không muốn vì dại gái một khắc mà ôm hận thiên thu đâu.
Ta quay lưng bỏ đi vào ác thú sâm lâm bỏ mặc Tiểu Ly ngồi đó
nhìn theo. Nàng cứ tưởng là chết chắc nhưng không ngờ đến phút cuối cùng thì
con huyết thử này lại tha cho nàng. Tại sao nó không tấn công thì nàng nghĩ nát
óc cũng không ra. Khi nãy nó ngửi ngửi thân thể nàng một lúc rồi quay đầu bỏ
đi. Chẳng lẽ người mình hôi đến chuột cũng phải chê hay sao. Tiểu Ly cảm tính
đưa vạt áo lên mũi ngửi vài cái. Không được ta phải đăng xuất và đi tẩy táo
ngay thôi- Tiểu Ly thầm nghĩ.
Không ngờ hành động quái lạ của ta lại làm cho Tiểu Ly có
suy nghĩ kì quái như thế. Ta cũng không hề biết sau khi thoát khỏi trò chơi, Tiểu
Ly liên tục tẩy táo ngâm bồn tới gần bốn tiếng đồng hồ, quả là kinh khủng a.
Ta bây giờ đang trong rừng tre gần ác thú sâm lâm dùng kĩ
năng luyện chế cơ quan rồi ngồi đó mà vót chông. Nơi này không khí cũng rất
trong lành, trời xanh trên đầu khắp nơi là màu xanh tươi mát nỏn nà của những cụm
tre. Nếu hỏi ta thích gì nhất khi sống ở Việt Nam thì có thể trả lời là những rừng
tre bạt ngàn luôn tạo cho ta một xúc cảm khó có thể hình dung bằng lời.
Ngồi nơi đây, tất cả mọi thứ đời thường đều dần tránh xa khỏi
ta, cảm giác bình thản tới lạ kì xâm chiếm trí óc. Kể từ khi tinh thần lực được
nâng cao thì cảm nhận của ta đối với thiên nhiên lại được nâng lên một tầm cao
mới. Cảm giác dung hòa với thiên nhiên cảm thụ những thứ trước giờ chưa bao giờ
nhận ra vô cùng tuyệt diệu nhưng chỉ có điều là
- Úi da, tiểu hắc huyết ngươi cẩn thận một tí, một con lọt
qua tới bên này rồi nè.
Ta đưa trủy thủ đâm vài nhát vào con hỏa nghĩ đang cắn chặt
bả vai trái của ta.
Rừng trúc này là sào huyệt của bọn Hỏa Nghĩ cấp 12, chúng đối
với ta và tiểu hắc huyết cũng không uy hiếp nhiều nên ta để cho tiểu hắc huyết
tự mình đánh với bọn chúng, rèn luyện tiểu hắc huyết mau mau tăng cấp. Còn ta
thì ngồi bên cạnh vót chông, nhưng lâu lâu cứ có một con hỏa nghĩ không yên phận
chạy sang bên này tấn công ta, làm mất đi cảm xúc thiệt là mất hứng.
Đây là cây chông thứ 200. Thiệt là mỏi tay quá đi. Ta dùng
rìu đốn hạ những cây tre già cao nhòng xung quanh, rồi chặt chúng thành từng đoạn
cao hơn nữa thân người, cuối cùng là dùng trủy thủ chặt chéo một góc 70 độ cho
từng cây. Nói là đơn giản như thế nhưng khi làm mới thấy khó, có lẽ vì sức mạnh
của ta chỉ vỏn vẹn một điểm nên tay ta không đủ sức để chẻ chúng ra dễ dàng.
Ài, có lẽ sau này thôn phệ vài con hoàng kim boss nên tăng vài điểm sức mạnh
thôi, nếu cứ đà này mà đi vuốt chông sau chừng 1000 cây thì hai tay ta đem vứt
sọt rác là vừa.
200 cây cũng đủ để tạo 10 hố chông cơ bản. Chông nhọn thì đã
chuẩn bị xong, tiếp theo là công việc cũng chẳng kém phần mệt nhọc : đào hố.
Ta lại nai lưng cầm chiếc xẻng mà xúc xúc đào đào như một thằng
đào đường lắp cống chính hiệu.
- Phò phò phò, cuối cùng cũng đào xong cái thứ năm, mệt chết
đi được.
Nhìn thành quả lao động khổ sai nãy giờ ta kiềm lòng không
được cảm thán một tiếng. Năm chiếc hố xếp thành vòng tròn, chính giữa là khoảng
trống đủ cho ta khi hóa thành thạch thử vương có thể đứng được. Mỗi chiếc hố
sâu tới hai mét rưỡi, trừ khi kẻ rớt xuống hố là tên cao hơn hai mét, nếu không
thì đừng mong trèo lên được.
Đing Đông – người chơi Nhìn Cái Gì đã chơi được 5 giờ, xin mời
đăng xuất để nghỉ ngơi. Nếu không, sau 5 phút sẽ cưỡng chế đăng xuất.
Chậc, chỉ còn công đoạn cuối cùng là cắm chông thì coi như cạm
bẫy hoàn tất, thế mà lại khéo sao hết 5h chơi. Mặc dù tiếc nuối chưa được thử
hiệu quả của tuyệt kĩ tuyệt sát cạm bẫy nhưng ta cũng đành thoát ra thôi. Bị hệ
thông cưỡng bức thoát ra thì sẽ bị trừng phạt, ta thì không muốn bị sét đánh
lãng nhách như thế đâu.
Mới chỉ 6 giờ chiều mà thôi. Vẫn còn sớm chán, sao ‘’Chân Đế’’
không cho một ngày đăng nhập thêm vài tiếng nữa nhỉ. Cứ cà nhắc một tí thời
gian thế này làm người chơi ghiền còn hơn hút vài tép hêrôin nữa là. Ta nước một
ngụm nước bọt xuống rồi đành nuối tiếc mà đặt đầu khôi xuống giường.
Bây giờ nên làm gì đây ! Học bài hay ngủ đây ? Ngủ thì vẫn
còn quá sớm, thôi thì đành siêng năng một bữa vậy, mấy ngày nay toàn lo chơi mà
bỏ bê bài vở, làm bàn học lâu nay ít sử dụng nay còn ít hơn của ta chỉ kém một
tí nữa thôi là thành ổ của bọn gián rồi.
Ta uể oải cầm cuốn sách dày hơn 500 trang lên. Ái chà, nhức
đầu quá a, mỗi lần nhìn thấy cái cuốn ‘’từ điển kiêm bách khoa toàn thư’’ là ta
choáng váng xây xẩm mặt mũi. Dù sao, cũng phải cố ‘’gặm’’ hết bài mấy hôm nay mới
có thể đi ngủ được.
…………….
Quái lạ, vô cùng kì lạ. Mọi bữa ngồi học một trang là ta gần
như tẩu hỏa nhập ma. Thế mà hôm nay không biết bị con gì nhập vào hay sao ấy.
Bài giảng ở lớp cứ như nằm sẵn trong đầu ta vậy, đọc trang nào là ta có thể nhớ
rõ ràng rành mạch trang ấy, vả lại còn có thể lý giải thấu đáo triệt để những
lý luận trong cuốn sách giáo khoa này nữa chứ.
Chẳng lẽ là do tu luyện tinh thần lực Phong Nha kinh ? Đúng
vậy chỉ có một nguyên nhân ấy là có thể giải thích cho sự việc kì lạ này thôi.
Cho dù là do nguyên nhân gì thì xem ra việc này cũng không tồi. Từ nay ta khỏi
phải nhăn mặt nhíu mày khi lên trả bài cho thầy cô. Không còn tình trạng cắn
nát bét cây bút trong lúc làm bài kiểm tra nữa. Với trí nhớ của ta hiện nay muốn
học thuộc cuốn từ điển Anh-Việt cũng không đáng gì. Đây chính là cái môn mà ta
ghét cay ghét đắng.