Huyết Ma đưa quyển trục cho tên thái giám gần đó nhờ hắn đưa
tới trước mặt Long Quán Thiên. Long Quán Thiên cầm quyển trục lên rồi mở ra xem
xét. Lúc này từ trong quyển trục bắn ra một màn hình nhỏ đang chiếu khung cảnh
bên trong căn phòng nhỏ.
Cánh cửa mở ra, một thân ảnh hối hả bước vào trong sau đó
cung kính quỳ xuống
-Bẩm đại nhân, tiểu nhân đã cho người vào lục soát Phương
Nguyệt Tuyền để tìm bắt những tên còn sống sót về tránh bị tra khảo, lộ ra
thông tin về ngài. Nhưng tên chủ nhân Phương Nguyệt Tuyền thật đáng sợ, hắn đã
nhanh chóng giải quyết tất cả thi thể lẫn tù binh khiến tiểu nhân vô công mà về.
Đáp lại lời của tên đang quỳ dưới đất, một thanh âm trầm lặng
từ trong buồng phát ra
-Được rồi, việc này ta không trách ngươi. Xem ra ta đã đánh
giá quá thấp người này. Tinh anh phái đi không một người trở lại, tất cả đều mất
liên lạc. Chỉ có thể giải thích rằng bọn chúng đều bị bắt hoặc đã chết. Ngay cả
đám cao thủ do dị nhân phái đi cũng chịu cùng số phận. Ngươi tiếp tục phái quân
lục soát vùng phụ cận xung quanh xem còn chứng cớ gì lưu lại không. Nếu có thì
hủy đi.
-Tiểu nhân hiểu rõ.
Thân ảnh đang quỳ dưới đất ngước đầu đứng dậy lộ ra khuôn mặt
béo phệ cùng bộ quan phục triều đình. Người này rõ ràng là tên quan viên mập ục
ích dẫn binh lính tới bao vây Phương Nguyệt Tuyền lấy danh nghĩa trấn áp bạo loạn
sáng nay. Long Quán Thiên nhìn chăm chú vào đoạn phim, hắn biết đây là phương
thức ghi hình đặc thù của dị nhân không cách nào làm giả được. Mà tên quan
trong đó rõ ràng là một tên quan ngũ phẩm nắm binh quyền trong triều, có nhiệm
vụ trấn áp phản loạn cũng như tuần tra bảo vệ trị an cho Thăng Long thành. Kẻ
có thể ra lệnh cho hắn được thì chức quyền có thể nhỏ được sao? Khuôn mặt Long
Quán Thiên trở nên âm trầm. Người ta đem chứng cứ quăng tới trước mặt, giờ
không đưa ra lời phân xử công bình thì quả thật uy danh của hoàng đế đều mất sạch.
Huyết Ma dường như vẫn chưa chịu thôi, hắn đi tới bên cạnh ta mò trong túi áo
ra một chiếc hộp gỗ sờn cũ, nhàn nhạt đả kích tiếp
-Tiểu sư đệ ơi là tiểu đư đệ. Ngươi trung thành với triều
đình như vậy mà có người hãm hại ngươi. Người ta nhân lúc ngươi liều mạng đi
làm nhiệm vụ cho triều đình tới đốt sạch sản nghiệp của ngươi. Trời thiệt không
còn công lý mà. Bọn họ đã vô tình như vậy chắc vật này chắc có lẽ bọn họ cũng
không cần đâu nhỉ?
Huyết Ma nhẹ nhàng mở chiếc hộp gỗ ra lập tức từ bên trong tỏa
ra mùi huyết cực kì nồng nặc khiến tất cả người trong đại sảnh phải nhíu mày lại.
Long Quán Thiên bị lời nói cùng hành động của Huyết Ma chú ý, hắn sực nhớ đến
nhiệm vụ đã giao lập tức tinh thần kích động hỏi
-Đây là vật gì?
Huyết Ma nheo mắt lại, bình tĩnh nói từng chữ khiến đám đại
quan trố mắt sửng sốt
-Yêu … thú … nội… đan.
-Không thể nào. Chẳng phải yêu thú mấy trăm năm qua đều tuyệt
tích rồi sao? Hắn làm sao có thể tìm ra được.
Một tên quan thất thố hô to. Huyết Ma gãi gáy, chẳng thèm
quan tâm tới tên quan kia, đem yêu thú đội đan thu vào giới chỉ thuận tiện liếc
nhìn Long Quán Thiên trả lời
-Thứ này là mấy ngày trước tiểu sư đệ của ta đi vào cấm khu
của bản môn. Nơi này vốn là huyệt mộ của yêu thú. Bên trong do bị lệ khí từ yêu
thú chết đi để lại khiến nơi này tràn đầy ma thú biến dị so với ác thú còn hung
hãn và mạnh hơn nhiều lần. Mà tên sư đệ này quả thật được nữ thần may mắn chiếu
cố. Hắn không những vớ được một quả yêu thú nội đan mà còn tìm được tung tích của
thượng cổ yêu đế Chu Tước đang bị thương nặng. Hắn tính thừa cơ lấy một giọt
máu của Chu Tước đem về không ngờ giữa chừng lại nhận được tin Phương Nguyệt
Tuyền bị phá hủy. Kết quả bởi vì hắn quá nôn nóng khiến Chu Tước phát hiện tung
tích đem hắn giết chết trở về lại Thăng Long thành. Đáng tiếc thật phải không
hoàng thượng?
Huyết Ma dùng giọng giễu cợt hỏi lại Long Quán Thiên. Đây rõ
ràng là trần trụi châm chọc hoàng đế. Nhưng Long Quán Thiên sẽ đem hắn ra chém
đầu sao? Chắc chắn là không. Lời nói của Huyết Ma như mũi kim đâm vào tim hắn.
Long Quán Thiên không tức giận vì lời lẽ đại nghịch bất đạo kia mà tức bởi vì tại
sao không lấy được máu của Chu Tước đem về. Đầu óc Long Quán Thiên loạn chuyển
một hồi liền minh bạch mọi chuyện. Phương Nguyệt Tuyền dạo gần đây phát triển
quá nhanh, lại được hắn ưu ái mặc cho phát triển. Việc này đã đụng chạm tới quyền
lợi của nhiều người, trong đó có dị nhân lẫn nguyên trụ dân. Mặc dù Long Quán
Thiên đã tìm cách hạn chế Phương Nguyệt Tuyền nhưng mọi việc dường như trở nên
phí công khi chủ nhân nơi này có kĩ năng bắt được ma thú biến chúng thành sủng
vật với số lượng lớn. Điều này đồng nghĩa với việc ai chiếm được Phương Nguyệt
Tuyền thì sức chiến đấu của quân đội tăng mấy lần. Mà Phương Nguyệt Tuyền trên
danh nghĩa đã thuộc về đế quốc thế nên các thế lực khác như Quang Minh thần điện
cùng Hắc Ám thần môn và các tiểu thế lực khác làm sao nhắm mặt làm ngơ để triều
đình phát triển đây. Nhìn bề ngoài đại lục rất bình tĩnh, mọi việc đều nằm
trong tầm kiểm soát của triều đình nhưng thật ra không phải. Mỗi ngày minh
tranh ám đấu đều diễn ra. Có nơi hoàn toàn bị các giáo phái chiếm lĩnh, người
dân chỉ biết đến giáo phái mà không biết hoàng đế là ai. Điều này trực tiếp gây
nguy hiểm đến quyền thống trị của Thăng Long đế quốc. Và mọi việc càng trở nên
tồi tệ khi ma tộc chuẩn bị xâm lấn. Các lĩnh chủ chạy đua vũ trang, chiêu mộ
binh lính với danh nghĩa chống ma tộc. Nhưng ai sẽ chắn được khi triều đình xảy
ra biến cố, quân đội suy giảm bọn họ sẽ không nổi loạn tự lập làm vương.
Chính vì việc này việc tồn tại của Phương Nguyệt Tuyền đã
làm đám người có dã tâm gai mắt. Điều đáng sợ chính là quan phỉ cấu kết. Long
Quán Thiên trong lòng nộ khí dâng trào. Phương Nguyệt Tuyền bị phá hủy hắn cũng
không để trong lòng cho lắm. Điều làm Long Quán Thiên buồn bực nhất hiện nay
chính là việc ta lại tìm được những vật phẩm kia, nhiệm vụ mà hơn mười năm nay
triều đình cũng điều bó tay. Hy vọng vốn vụt tắt một lần nữa lại lóe sáng lên.
Chỉ cần tìm đủ thì người đó sẽ được chữa khỏi, lúc đó đừng nói một Phương Nguyệt
Tuyền, cho dù mười cái tương tự như vậy Long Quán Thiên cũng sẵn sàng ban thưởng.
Tiền tài, quyền lực đối với vị hoàng đế như hắn thật sự đáng để vào mắt sao?
Trên đời này có nhiều thứ phải mất đi rồi mới biết là đáng quý. Và hắn sẵn sàng
bất chấp mọi thứ để đạt được nó một lần nữa.
Nếu khi nãy Long Quán Thiên chỉ muốn hợp tác với Huyết Ma
thì giờ đây Long Quán Thiên chính là hạ mình cầu xin Huyết Ma. Cửu Long Môn có
những bí mật quá kinh người, có thể điều tra được những sự việc mà không ai làm
được, tìm được những món đồ đã tuyệt tích từ lâu, và quan trọng nhất chính là sức
mạnh của bọn họ không thể nào lường được. Long Quán Thiên giờ đây đã thật sự
đem địa vị của Cửu Long Môn đặt còn cao hơn cả Quang Minh, Hắc Ám điện. Hắn biết
nếu hôm nay không nói lồi công đạo thì việc hợp tác đều trở thành công cốc,
ngay cả nhiệm vụ hơn mười năm này một lần nữa bị vùi lấp vào quên lãng. Người
đó đã không thể chịu lâu hơn được nữa. Long Quán Thiên nghiến răng, hướng phía
đám quan binh quát lớn
-Đem tên này vào đây? Ta phải trực tiếp tra hỏi.
Đám quan binh chạy ra ngoài nhưng chỉ hơn ba phút sau thì bọn
họ quay lại quỳ xuống bẩm báo
-Khởi bẩm hoàng thượng, Vũ Vĩ Quân đại nhân đã tự sát trước
khi bị bắt. Mời hoàng thượng minh xét.
Rầm
Chiếc bàn gỗ bị Long Quán Thiên một chưởng vỗ nát. Đám quan
viên lập tức lùi lại, bọn họ biết hoàng thượng lần này nổi giận thật rồi. Đám
loạn thần bí ẩn kia cấu kết cùng dị nhân, có thể thêm các giáo phái khác phá hoại
Phương Nguyệt Tuyền, trực tiếp cắt đứt nguồn cung cấp quân sự cho triều đình.
Còn hơn thế nữa, bọn chúng làm cản trợ nhiệm vụ thu thập vật phẩm chữa trị cho
vị đại nhân kia. Hai việc này như bạt tai vả liên tiếp má phải lẫn trái của
Long Quán Thiên, thử hỏi làm sao hắn không cuồng nộ đây. Đấu khí từ người Long
Quán Thiên không biết do vô tình hay cố ý tràn ra khắp đại sảnh khiến mọi người
ở đây không rét mà run. Đây không chỉ đơn thuần là sức ép về thân thể mà bao
hàm cả tinh thần nữa. Long Quán Thiên trị vì Thăng Long đế quốc mấy chục năm,
đã khiến hắn dưỡng thành một cổ đặc thù khí chất làm kẻ bề tôi phải run sợ khi
đối mặt với nó.
Trong vòng hoàn toàn yên tĩnh, nếu lúc này có cây kim rớt xuống
đất thì mọi người sẽ nghe tiếng va chạm. Hơn mười phút sau, Long Quán Thiên hít
một hơi dài đè ép cơn giận xuống, hắn đứng dậy đi tới trước mặt Huyết Ma vái một
xá, nhã nhặn nói
-Về sự việc của Phương Nguyệt Tuyền, trẫm sẽ cho người điều
tra cẩn thận, nếu thật sự chuyện này do quan viên triều đình nhúng tay tham gia
trẫm sẽ cho ngươi một công đạo thỏa đáng. Ngoài ra chi phí tổn thất sẽ do triều
đình chịu trách nhiệm.
Huyết Ma khẽ lắc đầu nói
-Việc trùng tu Phương Nguyệt Tuyền, Cửu Long Môn không dám
làm phiền đến hoàng thượng trợ giúp. Chỉ cần ngài hứa tìm ra thủ phạm cũng như
sau này đừng để bọn chúng đến phá hoại là tốt rồi.
Long Quán Thiên vỗ bàn khẳng định trả lời
-Tốt, trẫm hứa với khanh chỉ cần sau này Cửu Long Môn cùng
triều đình hợp tác không kẻ thế lực nào dám xúc phạm tới Phương Nguyệt Tuyền.
Chỉ bằng một câu nói này của Long Quán Thiên so với thành lập
đại bang phái, gia tộc, thành trấn chỉ như ánh trăng so với mặt trời. Huyết Ma
biết mình đã đàm phán thành công. Từ này Cửu Long Môn sẽ chính thức lộ mặt tại
Đông Huyễn đại lục.