Thao Thiết chầm chậm đi tới trước mặt ta, ngay cả đám quan
binh giơ vũ khí chỉa vào người cũng không làm Thao Thiết động dung tí nào.
- Tiểu sư đệ, ngươi có biết ngươi phạm sai lầm ở chỗ nào
không? Bản môn không cấm dùng kĩ năng để kinh doanh nhưng ngươi dùng nó vào lợi
ích cá nhân mà quên đi ngươi học được chúng từ nơi nào. Gía như ngươi mỗi tháng
gửi về bản môn một phần kim tệ kiếm được thì hiện giờ đâu gặp rắc rối thế này.
Việc thứ hai cũng là việc quan trọng nhất, đó là thân phận ngoài đời của ngươi
đã bị lộ để cho đám cầm quyền kia biết được mới dám tới nơi này gây rối. Cho dù
ngươi có sức trả thù trong này nhưng ngoài đời thì ngươi làm sao bảo vệ được bản
thân mình cơ chứ.
Theo từng lời nói của Thao Thiết, khuôn mặt ta càng biến sắc,
hắn nói hoàn toàn đúng ta không cách nào cãi lại được.
- Vậy hôm nay ngươi tới đây làm gì?
Thao Thiết vuốt khẽ mái tóc bạc trắng của mình nhàn nhạt nói
- Ta tới tiếp thu nơi này. Tiểu đệ à, sau vụ bạo loạn này
ngươi có lẽ đã không còn đủ tiền để tiếp tục kinh doanh rồi. Cho dù cố gắng nữa
thì trong tương lai khi nơi này mở rộng thì một mình ngươi có đủ sức thu thập bảo
bảo đản cùng sủng vật đản để cung ứng hay không. Vả lại có khi bị đám nhàn rỗi
kia tới làm phiền. Nghiêm trọng hơn nữa là ngoài đời thực gia đình ngươi sẽ bị
giám sát, bị ép buộc làm theo ý chúng. Tới lúc đó công sức ngươi bỏ ra đều là
con số không mà thôi.
Thao Thiết ngưng một lúc rồi nói tiếp
- Tất nhiên ta sẽ không để ngươi chịu thiệt. Bản môn tuy
không giàu có gì nhưng trả nợ cho ngươi cũng vẫn thừa sức. Ngoài ra những rắc rối
hiện nay ta sẽ giải quyết hết ngoài ra thay ngươi đòi lại một chút công đạo. Tiểu
đệ à, hãy nghe ta khuyên đi. Từ bỏ nơi này làm một người bình thường đừng nhúng
vào chuyện này nữa, với số tiền hiện có cũng đủ để gia đình ngươi trang trải cuộc
sống rồi. Qúa tham lam thì cuối cùng người bị hại chính là ngươi mà thôi.
Ta cúi đầu trầm tư không nói gì. Đức đứng bên cạnh thấy ta
như vậy thì đi lên tức giận quát
- Các ngươi rốt cuộc là ai? Dám tới nơi đây cướp đoạt tài sản
của người khác.
Thao Thiết liếc nhìn Đức, nhàn nhạt nói
- Tiểu tử, ta không phải cưỡng đoạt mà là tiếp thu. Tất cả
những gì Tiểu Thanh có được toàn bộ đều do Cửu Long môn ban phát. Chúng ta lấy
lại có gì là không được. Vả lại hiện giờ ma tộc sắp xâm lấn, Cửu Long môn cũng
nên xuất thế góp một chút sức cho triều đình. Nếu ta đoán không lầm thì các
tiên phái khác cũng sẽ nhanh chóng xuất hiện. Các ngươi nếu muốn tu luyện lên
100 cấp thật nhanh thì đi tìm tu chân phái mà nhập giáo.
Ba chữ Cửu Long môn vừa ra khỏi miệng Thao Thiết lập tức khiến
cho một số kẻ động dung. Mặc dù chỉ là tin đồn nhưng tin tức Cửu Long môn có
chín con yêu thú trấn môn đã ngầm lưu truyền trong dân gian. Mọi người tới lúc
này mới biết trên cấp thần thú còn có sự tồn tại của yêu thú. Điều đáng chú ý
hơn chính là tin tức về tu chân phái sắp trọng hiện nhân gian. Tên quan béo phệ
khi nghe Thao Thiết muốn tiếp thu Phương Nguyệt Tuyền thì khuôn mặt chợt co
rúm, hắn liếc nhìn tình thế xung quanh một hồi sau đó chỉ tay về phía Thao Thiết
quát lớn
- Yêu dân to gan, dám tung tin đồn giả mị hoặc dân chúng.
Quân bây, bắt hắn lại cho ta.
Hơn một trăm tên quan binh cấp 80 lập tức xông tới. Thao Thiết
nhìn đám quan binh kia chỉ nhếch mép khinh thường
- Tiểu đệ, và đây là sai lầm cuối cùng của ngươi. Hành sự
quá nhân từ để cho bọn chúng leo lên đầu người lúc nào không hay. Lão tử hôm
nay sẽ cho các ngươi biết cho dù là gamer hay NPC chọc giận đến Cửu Long môn đều
không có kết quả tốt. Nợ máu trả bằng máu, hôm nay chỉ là bắt đầu mà thôi.
Thao Thiết ngửa đầu gầm lớn, sau lưng hắn mọc ra một cặp
long dực màu đen sẫm. Thao Thiết nhún người bay vọt lên không trung, kế tiếp đủ
loại ma pháp cầu từ trên không giáng xuống như mưa rơi khiến đám quân binh
trúng đòn khổ không chịu nổi. Ma pháp cầu bất chấp là người nào, chỉ cần trong
tầm tấn công của nó tất cả đều bị oanh kích. Mọi chuyện không dừng ở đó, sau
lưng Thao Thiết trống rỗng hiện ra hơn mấy trăm đầu quái điểu. Bọn quái điểu vừa
xuất hiện liền hợp với Thao Thiết phun ra ma pháp công kích.
Ta nhìn đồng bọn bị ma pháp tấn công thừa sống thiếu chết liền
hướng về phía Thao Thiết gầm lớn
- Dừng tay.
Thao Thiết không những không dừng lại còn ra tay nặng hơn.
Ta vung tay triệu hồi Tiểu Cửu, Tiểu Bạch cùng Tiểu Hắc Huyết ra trợ giúp. Lúc
này Thao Thiết cười lớn
- Tiểu sư đệ, ngươi còn nộn lắm, bị ta chọc giận liền đã triệu
hồi đám sủng vật ra. Hắc hắc hắc, ta vừa xuất đạo còn chưa tìm được sủng vật
thích hợp. Đã vậy ta cũng không khách sáo. Lại đây với papa nào đám tiểu tử.
Thao Thiết vung tay bắn ra ba luồng huyết khí phân biệt lao
tới ba sủng vật của ta. Bọn chúng vừa chạm vào người ba con sủng vật lập tức
tóe ra thành ngàn vạn huyết ti cột chặt lấy ba đứa đem chúng trói thành đòn
bánh tét. Đám huyết ti nhưng rắn rít hướng về phía miệng của ba con sủng vật mà
chui vào khiến chúng nó đau đớn gầm rú liên hồi.
Ta không cam lòng nhìn thấy chúng đau khổ như thế liền hóa
thành thạch thử vương. Thân thể ta nhanh chóng trương phồng lên, lớp lông đen
nhanh chóng lan ra toàn cơ thể, chưa đầy mười giây ta đã hoàn toàn hóa thành thạch
thử vương.
- Là thạch thử vương. Thì ra hắn là hoàng kim thú cuối cùng
trong bộ ba hoàng kim boss.
Một tên gamer đứng gần đó chỉ tay về phía ta lớn tiếng hét.
Ta lúc này bất chấp tiếng la hét triệu hồi ra một đầu phi hành ma thú nhờ nó
đưa lên không trung. Thao Thiết nhìn dáng vẻ to béo của ta đang cố sức bay lên
hắn vỗ đầu mình cười lớn.
- Đây là chân thân gì vậy ? Ha ha ha ha, quá yếu kém rồi. Ta
sẽ cho ngươi xem Thao Thiết chân pháp. Ngày hôm nay cũng là ngày Huyết Ma Vương
phủ xuống nhân gian, ha ha ha ha ha.
Thao Thiết cũng theo đó biến hình. Cả người hắn phát ra kim
quang chói mắt từ từ hóa to ra. Kèm theo kim quang là luồng uy áp đáng sợ tỏa
ra khiến đám người xung quanh không rét mà run, ngay cả vũ khí cầm trên tay
cũng không nắm vững. Kim quang dần yếu đi, thay vào đó là một đầu quái thú cả
người như lang, thân được bao phủ long lân, đầu bò sừng nai, vuốt diều dâu, điều
đặc biệt là cái đầu to gần bằng cả thân người.
Quái thú hướng đám người dưới đất gầm một tiếng làm cả khu đất
khói bụi tràn lan. Một số người tinh thần yếu ớt đã lăn ra đất té xỉu. Quái thú
từ trên không trung hạ xuống đất, do hình thể quá khổng lồ nó lập tức lọt vào
thế công kích của mọi người. Tuy nhiên điều đáng sợ là mọi đòn công kích chạm
vào người nó đều bị dội ra, không gây tổn thương gì cả.
- Phòng thủ tuyệt đối.
Lang ca liếc mắt thì đã biết đây là kĩ năng gì. Điều hắn lo
ngại nhất cuối cùng đã xảy ra. Lang ca đoán rằng ta học kĩ năng phòng thủ tuyệt
đối ở Cửu Long môn thì lý gì Thao Thiết lại không sở hữu chứ. Nếu thời gian của
cả hai người là bằng nhau thì ít nhất trong vòng một tiếng đồng hồ quái thú này
chính là bất khả xâm phạm. Hắn mặc dù có sức tự bảo vệ mình nhưng người khác
thì không. Lang ca nhanh chóng kéo tay Báo ca chạy ra khỏi đám hỗn độn. Quái
thú há to mồm phun ra lam hỏa thiêu đốt đám quan binh, cái đuôi như ngọn roi sắt
quật vào những tên phía sau khiến chúng đều bị trọng thương. Móng vuốt thì như
giảo thịt cơ, kẻ bị trúng đòn liền hóa thành bãi thịt vụn. Đám quan binh lớp bị
cháy đen, lớp bị giảo vụn đều chết không toàn thây. Con quái thú không ngừng ở
đó, miệng nó như cái vòi rồng đem đem tất cả thi thể nuốt vào bụng, ngay cả mẫu
thịt nhỏ.
Đám gamer khi thấy có quái thú xuất hiện còn tưởng rằng sự
kiện gì đó đang được tổ chức. Vẻ mặt bọn chúng toát ra vẻ tham lam, cũng rút
binh khí lao tới. Chu tước khu đã hoàn toàn biến thành bãi chiến trường. Điều
đáng sợ chính là máu tươi đã tràn ngập khắp nơi ấy vậy mà không có xác chết nào
nằm trên đất. Thi thể NPC sau khi chết thì đều bị quái thú nuốt trọn, mà thi thể
của gamer thì bị luồng bạch quang bao phủ cuối cùng biến mất.
Trận hỗn chiến diễn ra được hơn mười phút đồng hồ thì từ
chân trời vang lên tiếng long ngâm cùng phượng minh. Tiếp đó hai đoàn quang ảnh
một lam một hồng từ phía hoàng cung bay thẳng tới nơi này. Khi hai quang ảnh tới
gần thì mọi người nhận ra đó là một con rồng màu xanh lục và một con phượng
hoàng màu hỏa diễm. Trên đầu lục long nhảy xuống một người, thân mặc hoàng bào,
hông mang bạch ngọc bảo kiếm, cả người toát ra đế khí chấn nhiếp quần hùng. Người
này không ai khác chính là hoàng đế Long Quán Thiên. Lúc sẫm chiều, khi nghe
tin Phương Nguyệt Tuyền xảy ra bạo loạn bị phá hủy tan hoang thì Long Quán
Thiên muốn triệu ta vào cung hỏi rõ sự tình. Không ngờ lúc này trong kinh thành
lại phát ra luồng khí thế bá đạo, ngay cả Long ca cũng cảm giác khó chịu. Long
ca bảo đây là yêu khí từ một con yêu thú cường hãn phát ra. Long Quán Thiên
nghe được tin này thì khuôn mặt tái xanh, hắn không nghĩ ra làm thế nào nơi này
lại xuất hiện yêu thú. Long Quán Thiên không dám sơ suất lập tức cùng Long ca
và Phượng tỷ chạy nhanh đến nơi này. Từ trên không, Long Quán Thiên nhìn thấy
ngọn nguồn xuất phát của yêu khí chính là từ phía Phương Nguyệt Tuyền. Điều này
càng làm hắn nghi hoặc không thôi. Lúc này hắn nhớ tới lời nói trước kia của
ta, trong lòng thấm phỏng đoán rằng chẳng lẻ Cửu Long môn đánh tới kinh thành.