Edti: A Tử
Nguyệt Nguyệt liền như vậy thất thần bị
đại thần dắt đi rồi! Đợi cô phản ứng lại thì bọn họ đều đã đến chổ vách
núi nghe âm thanh thác nước ầm vang, Nguyệt Nguyệt không rõ vì sao hắn
mang chính mình đến nơi này, cô quay đầu nhìn đại thần nói : “Chúng ta
tới đây lý làm cái gì?” Đại thần chính là nhìn cô.
: “Vì sao không nói cho ta?”
: “A?”
Nói cho hắn
biết cái gì a? ? ? ? nhìn đến Nguyệt Nguyệt hiển nhiên còn chưa hoàn
hồn, căn bản không hiểu được chính mình vừa yêu cầu chuyện gì, hắn chỉ
phải mở miệng lần nữa hỏi.
: “Vì sao không nói cho ta chuyện nàng bị luân bạch?”
: “Nha, cái kia a
—— ta cảm thấy không có gì hay nên không nói a.” Rốt cuộc cô mới hiểu rỏ đại thần hỏi về chuyện chính mình bị luân bạch, Nguyệt Nguyệt liền
không sao cả đáp.
Hắn nhẹ nhàng thở dài một hơi nói: “Ta là phu quân của nàng.”
: “Còn không phải
nha! Ta nói là phải chờ ta cấp 50 ta mới có thể đối với ngươi phụ
trách!” Nguyệt Nguyệt nhanh chóng đáp.
Hừ! ! ! Nghĩ đến chuyện tên phúc hắc đại thần này lừa mình, cô lại càng phát không cam lòng a!
: “Đây chẳng qua là vấn đề thời gian!”
: “Nhưng hiện giờ vẩn còn không phải nha!”
: “Nàng không
hy vọng ta trở thành phu quân của nàng sao?” Đại thần khẩu khí đầy uy
hiếp và tràn đầy nguy hiểm hỏi.
Nguyệt Nguyệt trong lòng nói thầm, không hy vọng thì có năng lực thay đổi sao? Nếu trả lời không hy vọng… vị đại thần này sẽ đồng ý hay sao? Cô miệng vểnh lên nói: “Ta không hy vọng…,
nếu mà nói như vậy xong, ngươi liền sẽ không bắt ta đối với ngươi phụ
trách sao?”
“Không thể!” âm thanh vô cùng kiên định trả lời.
Nguyệt Nguyệt giận! Hướng hắn rống lớn
nói: “Vậy ngươi còn hỏi ta làm cái gì? Trêu chọc ta vui lắm phải
không?” gương mặt lạnh băng trước màn hình như nhận được cái nóng của
mặt trời, nháy mắt tan ra, mang theo nụ cười thản nhiên, chọc cô ấy thật sự rất vui vẻ nha!
Cô ấy phẩn nộ giống như một chú mèo đang tức giận dựng đứng lông trên người lên, đối với mình ở nơi này nhe răng trợn mắt. Bất quá hắn cũng không muốn đem những lời này nói ra, đem cô
dọa chạy cũng không hay.
Tiếp theo hắn mở miệng nói: “Ta chỉ là
muốn cho nàng biết, về sau bên cạnh nàng sẽ có ta, có chuyện gì cũng có
thể nói cho ta biết, làm cho nàng thói quen dựa vào ta, hiểu không?”
Biết? Đương nhiên đã hiểu! Bất quá ta
Nguyệt Nguyệt mặc dù có thời điểm có chút ít mơ hồ, nhưng là cái câu
kinh điển kia thì đã nghe qua, cô đối với giáo dục của đại thần nói :
“Mẹ ta trước kia có nói với ta, dựa vào núi núi đổ, dựa vào người người
chạy, cho nên vẫn là dựa vào chính mình sẽ tốt hơn!”
Trước màn hình máy tính An Lạc Phi nhìn
thấy nhừng lời này của Nguyệt Nguyệt trên trán hiện đầy hắc tuyến, nói
như thế nào nửa ngày mà nha đầu này vẫn là không rõ ý tứ của mình? Nghĩ
hết nửa ngày hắn thở dài mở miệng nói: “Đi thôi! Ta dẫn nàng đi luyện
cấp.”
Luyện cấp a? Nguyệt Nguyệt nhìn nhìn cấp bậc của mình, có chút buồn bực nói: “Hiện tại không muốn đi luyện cấp,
hơn nữa dù sao luyện cấp cũng không đủ để người ta đến luân bạch.” Hơn
nữa cô không nói ra miệng là, đến cấp 50 còn phải phụ trách với đại hôi lang này, tính như thế nào cũng mệt nha! Hắc hắc, nếu đến không được
cấp 50 vậy không phải lỗi của ta.
“Tin tưởng ta, ta sẽ không để cho chuyện như vậy đã xảy ra lần nữa.” Đại thần vẻ mặt thành thật nói.
Nguyệt Nguyệt vẫn chưa để ý đến hắn,
chính là đối với màn hình le lưỡi nghĩ thầm: tin tưởng lời nói của ngươi coi bộ ta xương cốt cũng không còn rồi, cùng ngươi ra ngoài luyện cấp
so với chết còn nhanh hơn nha, ai bảo ngươi là đại thần chứ! Con gái đối với ngươi chảy nước miếng nhiều như vậy, hiện tại Nguyệt Nguyệt đã trở
thành cái gai trong mắt bọn họ rồi nha!
”Phu nhân!”
“A!”
“Ta còn khoảng hai ngày nữa sẽ trở về.”
”Nga?”
“Sau khi trở về ta sẽ có nhiều thời gian online hơn.”
“Ách, sau đó thì sao?” Nguyệt Nguyệt không hiểu đại thần nói việc này làm cái gì.
“Cho nên ta hi vọng nàng có thể mau chóng lên cấp 50, sau đó cấp vi phu một cái danh phận.”
“Vì sao a? Ngươi rất gấp lắm sao?”
“Huynh đệ trong bang thực vội.”
“Chuyện của ta và ngươi, bọn họ sốt ruột cái gì?” Nguyệt Nguyệt thật sự không có cách nào khác suy nghĩ cẩn thận chuyện mình và hắn kết hôn có liên quan gì đến chuyện người trong bang
của hắn.
“Bọn họ nói thân thể bang chủ của họ bị
người ta khinh bạc nên phải mau mau có danh phận chứng thực. Bằng không
chúng ta điều không còn mặt mũi nào cả.” Lời này đương nhiên là lời nói
dối , bất quá hắn sẽ không nói cho Nguyệt Nguyệt biết nguyên nhân là vì
hôm nay xuất hiện cái tên ‘ Tầm Nguyệt ’.
Nguyệt Nguyệt hết chỗ nói rồi. . . . . . Xin hỏi hắn trong bang là sợ bị mọi người nói ra nói vào sao? lại tích cực như vậy.
An Lạc Phi đang nhìn Nguyệt Nguyệt thấy
biểu tình tinh quái của cô, rồi nghĩ đến nguyên nhân cô không muốn đi
luyện cấp, hơn nữa cô còn bày ra bộ dáng ta đây không đi luyện cấp là có mục đích, tùy tiện liên tưởng liền hiểu được cái nha đầu này có chủ ý
gì.
(A Tử: pó tay tgiả chém quá, nhìn qua
màn hình mà đoán đc biểu tính, bộ dáng rồi đoán đc suy nghĩ của ng ta
lun, chém quá chém lun.)
Hắn sao lại cho cô đươc như ý chứ? Hắn
có biện pháp mời cô ngoan ngoãn chiếu theo ý nghĩ của chính mình làm đi. Hắn cũng cái gì cũng không nói hướng thác nước đi tới, đi đến dưới
thác nước đối mặt với cô hô: “Lại đây!”
”Nha!” Nguyệt Nguyệt nghe được đại thần gọi mình, chạy nhanh tới, sợ rằmg chính mình chặm chạp sẽ chọc tới hắn, nhất là đã biết người này chính là phúc hắc đại thần, liền sợ đại thần
cũng đối phó mình cũng tàn bạo giống với ‘Lạc Vũ Phỉ Phi ’ chính mình
liền thảm.
Đại thần lại kéo tay Nguyệt Nguyệt, nhẹ nhàng đem cô ôm vào ngực, chỉ vào thác nước bên cạnh bảo cô xem, lúc
này Nguyệt Nguyệt mới phát hiện nguyên lai phía sau thác nước còn có một động, cô tràn đầy tò mò nhìn cái kia động nóng lòng muốn thử, nhưng mà
cô cũng chỉ mới cấp 10 ~! Ánh mắt đáng thương nhìn đại thần.
: “Có nghĩ tới muốn đi không?”
: “Có nha ~! muốn
nha.” Nguyệt Nguyệt gật đầu. Thiết kế cái động ẩn kia, bên trong có cái
gì bí mật đi, nghĩ đến đây Nguyệt Nguyệt cảm giác được tính mạo hiểm
trên người mình kêu gào, không ngừng kêu, vào xem! Vào xem a.
Đại thần cố ý nhìn vẻ mặt khó xử của cô nói: “Nhưng là, nơi đó dường như trên cấp 50 mới có thể đi vào a!”
”A ——! Nha.” Nguyệt Nguyệt vẻ mặt thất
vọng nhìn cái cửa động kia, hảo buồn bực a! Thật sự muốn đi vào a, nếu
sẽ ở nơi đó thiết kế một cái hố, thì bên trong nhất định sẽ có chút thú
vị gì đó nha, nhưng là bây giờ mình mới cấp 10 a, đều do đại thần, tại
sao lại nói cho mình biết a, nếu như mình không biết…, sẽ không phải tò
mò!
: “Hơn nữa. . . . . . .” đại thần nói đến một nửa liền cố ý dừng lại, hắn cũng không
tin Nguyệt Nguyệt có thể chịu được mê hoặc không mắc mưu.
Quả nhiên, Nguyệt Nguyệt vừa thấy được đại thần tung mồi câu, bổ nhào qua bắt hắn nói : “Hơn nữa cái gì a?”
: “Hơn nữa nghe nói nếu vượt qua đó sẽ được thưởng bảo vật huyền bí nha!” Lúc này
trước màn hình dường như là có một đại hôi lang đang dụ dổ tiểu hồng
mạo, trên mặt chợt lóe lên nét tươi cười gian trá. Bảo vật? Nguyệt
Nguyệt nước miếng mau tràn ra rồi, hận không thể bây giờ có thể nhào
vào trong cái động kia. Nhưng là vừa nghĩ tới cấp bậc của mình, cả người cũng giống như quả bóng xì hơi.
Nhìn Nguyệt Nguyệt đáng thương giống như quả bóng xì hơi, đại thần ở nơi nào quyết miệng an ủi: “Ta mang nàng
luyện cấp rất nhanh, chờ vi phu có danh phận, lại mang nàng đến chổ này
được không?”
Ai ~! Nguyệt Nguyệt trong lòng thầm thở
dài nói: đại thần, ngươi thật sự rất gian trá, biết rõ chính mình sẽ
không đi luyện cấp, kết quả lại là cho mình hi vọng. Vì sao ngươi nhất
định phải như vậy vội vã cùng ta kết hôn a?
Nguyệt Nguyệt lại nhìn một chút thác cửa động sau thát nước, chỉ phải u oán gật gật đầu. Ai ——! Dường như cũng
chỉ có thể như vậy đi. Nguyệt Nguyệt suy tư, hay là đi luyện cấp đi, chờ mình có cấp bậc rồi, ít nhất sẽ không giống ngày đó, chỉ có thể bị
người ta đánh, ngay cả lực phòng thủ cũng không có.
Nói đến nhiệm vụ tìm kiếm chủ nhân linh
giới kia của mình cũng cần chính mình đến cấp 50. Nghĩ đến nhiệm vụ linh giới kia, Nguyệt Nguyệt ý thức được chính mình dường như đã không có
chuyên tâm đi tìm chủ nhân linh giới, nhiệm vụ này vẫn luôn là bị chính
mình quăng qua sau đầu, cô nhíu mày nghĩ, dường như như vậy có điểm thực xin lỗi tình lang của mỹ nữ Thu Hương đang chờ!
Ngay lúc Nguyệt Nguyệt muốn hỏi một chút chuyện, đại thần khẽ cau mày một chút đối với Nguyệt Nguyệt nói: “Trong bang vừa mới báo ở Vụ Phong cốc đã phát hiện ‘ Xuyên Sơn Giáp Ma ’, ta
đi qua hỗ trợ, nàng cũng nên cùng ta đi, kinh nghiệm rất cao.”
Nhìn đại thần chuẩn bị mang theo mình
rời đi, Nguyệt Nguyệt không biết đột nhiên nghĩ đến cái gì, cô đột nhiên một chút liền vẻ mặt tinh thần, cô đầy cõi lòng hi vọng nhìn của hắn:
“Đại thần ~ có bao nhiêu người tới giúp a?”
“Phu nhân. . . Nàng tính gọi ta như vậy có phải không?”
Cái gì gọi hắn như vậy? Không gọi hắn
đại thần, chẳng lẽ gọi hắn Huyết Sắc Dụ Hoặc a? Nhiều chử như vậy đánh
rất mệt nha! “Kia bằng không thì gọi thế nào?” Nguyệt Nguyệt mắt lộ mê
mang, nghĩ mình không phải vẫn là gọi hắn như vậy sao?
“Ai ——! Quên đi, chờ ta có danh phận lại để cho nàng đổi cách xưng hô!” khi đã hiểu ra đại thần liền nói làm cô thẹn quá thành giận dậm chân nói: “Ngươi rốt cuộc nói hay không các
ngươi giúp có mấy người a?”
Hắn sau khi suy nghĩ một chút mở miệng nói: “Có hai trăm người đi.”
: “Vậy trong bang các ngươi có bao nhiêu nam nhân ?”
Huyết Sắc Dụ Hoặc: “Ân —— hẳn là có hơn 190 người đi!” Đối với cái này cái vấn đề chúng ta đại thần trả lời có điểm chần chờ.
Điều này làm cho Nguyệt Nguyệt phi
thường là không lý giải, không phải nói cái khu vực này có rất nhiều
cô gái thích đại thần sao? Vì sao trong bang của hắn cư nhiên chỉ có
khoảng 10 cô gái?
: “Các cô gái tới giúp làm sao lại ít như vậy?”
Nghe được vấn đề của Nguyệt Nguyệt, đại
thần trên mặt đỏ sậm hiện lên một tia mất tự nhiên quay đầu hướng Nguyệt Nguyệt kêu lên: “Nào có vì sao, nàng rốt cuộc có đi hay không ?”
Nguyệt Nguyệt nín nghẹn miệng nói :
“Thật sự là không tính nhẫn nại, muốn ta đi thì sau khi xong việc ngươi
phải giúp ta làm một việc nha.”
: “Làm cái gì?”
: “Ngươi xong việc thì giúp ta triệu tập tất cả mọi người đến để ta gặp mặt có được không?”
Đại thần không hiểu được nhìn cô: “Làm cái gì?”
“Ai nha! Đến lúc đó ngươi sẽ biết ——
ngươi không phải vội vã đi hỗ trợ sao? Chúng ta mau qua tới đi!” Sau khi nói xong, liền lôi kéo đại thần đi ra ngoài, chờ Nguyệt Nguyệt lôi kéo
đại thần đi đến thành nam, đại thần đột nhiên đi lên phía trước kéo
Nguyệt Nguyệt trở về.
Nguyệt Nguyệt khó hiểu nhìn của hắn nói : “Không phải rất gấp lắm sao? Làm sao còn giữ chặt ta à?”
Huyết Sắc Dụ Hoặc: “Nàng đi ngược rồi! Vụ Phong cốc ở thành đông!”
囧~! ! tật xấu mù đường của Nguyệt Nguyệt lại tái phát rồi, nhưng là trước mặt đại thần, cô cũng chẳng có mặt mũi đi thừa nhận. Nguyệt Nguyệt một chút ngượng ngùng, đỏ bừng cả khuôn
mặt, nhưng lại không chịu thừa nhận dở hơi nghiêm trọng, xạo xạo nói:
“Đều là trách ngươi không nói rõ ràng, cũng không phải ta không biết
đường, ta không cần dẫn đường rồi, ngươi mang theo đi qua đi!”
Nhìn Nguyệt Nguyệt trên mặt che kín đỏ
ửng ở nơi đó nói xạo, hắn ý vị thâm trường nhìn cô một chút, nhưng là
không vạch trần cô, sủng nịch cười cười. Chờ hắn đem tọa kỵ ‘ hỏa phượng hoàng ’ triệu ra, sau đó mời Nguyệt Nguyệt cùng hắn cưỡi cùng.
Nguyệt Nguyệt của chúng ta lúc ấy liền
há hốc mồm nhìn đại thần cưỡi một con hỏa phượng hoàng đỏ như lửa, cô
liền đồng ý, cô cả người cũng đã xuất hiện ở trên lưng hỏa phượng hoàng, Nguyệt Nguyệt nhìn nhân vật của mình ‘ Lam Nguyệt Lệ ’ nhẹ nhàng tựa
vào trước ngực đại thần, mặt hơi hơi đỏ hồng.
(A Tử: công nhận là đọc nhiều võng du ời, chưa có VD nào chém như VD này cả, hjc)
Đột nhiên cô nghĩ đến trong cái này trò
chơi dường như cô còn chưa có gặp qua người có tọa kỵ a, ngay cả ba
người trong phòng ngủ đều không có. Cô kích động hướng trong phòng ngủ hoan hô: “Trong trò chơi này cũng có tọa kỵ sao?”
“Tọa kỵ?” Ba người đều là mê mang nhìn
Nguyệt Nguyệt. Tọa kỵ đó là gì? Anh tuấn, mốt, lại dùng tốt đó a, có tọa kỵ ngươi trốn chạy nhanh, chạy trối chết cũng nhanh chút, hơn nữa còn
là tọa kỵ còn có thể cho hai người cưỡi, đây chính là vật phẩm tốt nhất
a.
Bất quá ở ba người trong ấn tượng, Phá
Thiên trước mắt vẫn chưa mở ra hệ thống thú cưỡi a, bất quá đến là tiền
một lát có tung tin vịt quá, sẽ ở trong kỳ nghỉ hè mở ra hệ thống thú
cưỡi đi! Bất quá tin tức là thật hay không sẽ không được biết rồi, lúc
ấy còn có một số người có gọi điện thoại đến công ty trò chơi hỏi qua,
có phải hay không sắp tới mở ra hệ thống sủng vật. Bất quá đáp án đều
chỉ là kế hoạng của bên bộ phận kỹ thuật, thỉnh người chơi kiên nhẫn
chờ!
Trong ba người liền có Bảo Nhi lòng hiếu kỳ tối tràn đầy rồi, cô hướng Nguyệt Nguyệt nháy nháy mắt vài cái nói : “Làm sao? Ngươi nghĩ mở hệ thống thú cưỡi cùng đại thần cùng nhau ôm
thân thiết hay sao?”
Nguyệt Nguyệt trực tiếp nắm lên trong
tay một quyển sách hướng Bảo Nhi đánh, sau đó Bảo Nhi liếc mắt một cái
sau trực tiếp đem cô bỏ qua, cô quay đầu chỉ vào màn ảnh của mình đối
Chung Đình cùng Thôi Tuyết vẫy vẫy tay: “Các ngươi sang đây xem xem này
Đại Điểu (con chim lớn), đây là không phải tọa kỵ?