Ra khỏi thành giết quái thú. Bảo Nhi nhìn thấy Nguyệt Nguyệt đang tỏ ra vô cùng hứng thú với vẻ ngoài của mình, vội chạy nhanh tới bàn, cầm lấy
một chiếc hộp dài khoảng 1 mét đưa cho Nguyệt Nguyệt. Nguyệt Nguyệt ngay lập tức mở cái hộp đó ra, trong ấy là một chiếc răng nanh màu xanh lam, cái vật này dùng thế nào nhỉ? “Chúng ta mua nó lúc quyết định sẽ chơi
trò chơi này, đây vốn là mua cho cậu, ai ngờ lúc vừa nhìn thấy cái này,
cậu ngay lập tức phán câu không thèm chơi, hại tớ phải để nó mốc meo
trong xó”.
Nhìn vẻ mặt của Nguyệt Nguyệt vẫn tỏ ra mờ mịt không hiểu gì hết, Bảo nhi liếc mắt
một cái, rồi thở dài nói “Bộ cậu không hề phát hiện lúc chúng ta chơi
trò này đều mang theo một cái vô tuyến điện hả? Cái răng đó kỳ thật
chính là vật dùng để khống chế biểu tình của nhân vật trong trò chơi
cũng là máy cảm ứng khí dùng để cảm nhận các động tác. Hơn nữa, tớ nói
cho cậu nghe, máy cảm ứng này rất lợi hại đó nha, có thể đánh chữ, lựa
chọn giọng nói và biểu hiện động tác của thân thể, nói chung nó giúp
chúng ta có khá nhiều lựa chọn khác nhau.Nếu không có vật này, thì lúc
nói chuyện ở chỗ đông người ầm ỹ muốn chết, sao nghe ra được là ai muốn
nói gì với ai chứ”.
Thú thật
thì Nguyệt Nguyệt vốn là đứa tối dạ, nghe giang hồ đồn đại, công ty HJ
đang bí mật nghiên cứu cách làm cho tin tức tồn tại trong không gian
game online, nếu thành công đây chính là cải cách rất lớn đó nha. “Máy
cảm ứng là cái gì?”. Trên mặt của Nguyệt Nguyệt biểu hiện rõ suy nghĩ
không cách nào tìn nổi, cầm vật đó nắm nắm trong tay, lòng thầm nghĩ,
trò chơi này có thể chơi như vậy hả?
Tuy nói là
có thể khống chế biểu tình của nhân vật trong trò chơi, sau đó là khống
chế giọng nói, cùng một số động tác đơn giản, nhưng so sánh với việc
điều khiển nhân vật bằng bàn phím thì đây thực sự là một bước tiến vượt
bậc. Mà nhân vật có biểu tình trông cũng sinh động hơn nhiều chứ, đây
cũng là nguyên nhân khiến game này hiện đang là game hot nhất.
Bảo Nhi
khinh bỉ nhìn Nguyệt Nguyệt, phải trải qua một khoảng thời gian dài như vậy, mới phát hiện ra ưu điểm của nó sao? Giúp Nguyệt Nguyệt lau mồ hôi và cài máy cảm ứng vào chỗ thuận lợi, thuận tiện đóng luôn tài khoản
của nàng lại. Bởi vì máy cảm ứng này dù sao vẫn là sản phẩm đang trong
quá trình phát triển nên vẫn còn nhiều hạn chế. Một máy cảm ứng chỉ dùng được với một computer, nên giả dụ nếu computer đó chưa kịp khóa tài
khoản lại mà đã bị đánh mất thì sao? Xin chúc mừng bạn, lúc đó bạn sẽ
phải mang máy cảm ứng của mình tới công ty HJ, tìm bộ phận kỹ thuật để
chuyển hoán máy cảm ứng, rất chi lằng nhằng và rắc rối. Nên tóm lại cẩn
thận vẫn hơn.
Nguyệt
Nguyệt cùng Bảo Nhi cũng chỉ biết một chút về trò chơi này, nhưng thấy
rất là hay ho nên vội chạy đi đăng ký rồi download game đó về. Sẵn tiện, hai người cũng đã chạy một vòng đi gặp gỡ mấy tay mới nhập môn như mình và vô diễn đàn hóng tin tức. Đột nhiên, trên màn hình hiện lên một dòng chữ “đại khu Phong Vân bài hành bảng” [1], vội nhấp chuột vào xem. Bảo
Nhi đã bảo điện báo của nàng nằm ở chỗ nhị khu, nên nàng cũng muốn mở
“điện tín nhị khu Phong Vân bảng”[2] ra xem. Trên màn hình hiện rõ
ràng: Điện tín nhị khu Phong Vân bảng phân biệt cấp bậc của các nhân vật theo của cải và PK [3]. Nguyệt Nguyệt liếc nhìn một chút, hạng nhất là
một người có tên “ Huyết Sắc Mị Hoặc”, đứng đầu tuyệt đối. Nguyệt
Nguyệt không tránh khỏi sự cảm khái, người này thực trâu bò. Người đứng
nhất bảng xem ra khá phô trương. Cấp bậc ( hay còn có nghĩa là level)
hiện tại của hắn là 93, người đứng thứ hai là “Dương Thành Phi Tương”
thua hắn tận bốn cấp bậc.Còn một cô gái tên là “Lạc Vũ Phỉ Phi” xếp hạng thứ hai mươi trên bảng của cải. Bảng xếp hạng điểm danh những người
đứng đầu tới số 50 là hết.
Đột nhiên
Nguyệt Nguyệt nhìn thấy nhân vật xếp thứ mười lăm trên bảng xếp hạng là
Liễu Thôi Tuyết lấy tên hiệu là “Tuyết Vực Mị Cơ” level 84 đang ở trong
phòng ngủ cùng một nhóm các cao thủ, tất cả họ đều là bạn của nàng.
Chợt nghĩ ra, không biết Thôi Tuyết có biết Lạc Vũ Phỉ Phi không, cho
nên Nguyệt Nguyệt lên tiếng hỏi chuyện “Tuyết, cậu có biết Lạc Vũ Phỉ
Phi không?”.
Thôi Tuyết
nghe thấy Nguyệt Nguyệt hỏi vấn đề này máy nhíu lại, nói một tràng “Cậu
hỏi về cô gái đó làm gì? Nếu cậu có chơi trò chơi này mà thấy cô ta thì
hãy tránh xa ra một chút. Và nếu có bị người ta khi dễ nhớ kêu chúng tớ. Nhóm của Bảo nhi đều luyện tới level 80 rồi, mặc dù vẫn ở trong khu vực hỗn tạp không thể tính là siêu mạnh, nhưng cũng không dễ để cho kẻ khác bắt nạt”.
“Ai cha,
nếu mình mà tham gia trò chơi này thể nào mà chẳng chạm mặt với Lạc Vũ
Phỉ Phi, cô ta chính là bạn gái của Trần Tuấn Kiệt, mình phải cách xa cô ta ra thì làm sao mà báo thù?”. Nguyệt Nguyệt bất đắc dĩ nghĩ, hơn nữa mình có đồng ý tránh xa cô ta chắc gì cô ta đã không khiêu chiến với
mình. Bảo Nhân Hòa Đình thấy vậy không khỏi sửng sốt, không ngờ nổi cô
gái cấu kết với Trần Tuấn Kiệt cư nhiên là cô gái bị các nàng ghét nhất. Hơn nữa xem ra, trong trò chơi này, người kết hôn với Lạc Vũ Phi Phi
chính là Tiêu Sái Tam Thiếu Gia Trần Tuấn Kiệt kia.
Nghĩ đến
đây Bảo Nhân Hòa Đình thật muốn đi tìm cái tên tiểu tử Trần Tuấn Kiệt đó hành hạ trăm ngàn lần tới chết thì thôi. “Nguyệt Nguyệt, đừng khổ sở,
tớ sẽ giúp cậu giết chết hai đứa khốn không ra gì đó, xem bọn nó sau này còn dám khi dễ người khác nữa hay không. Tớ thật muốn biết cô gái đó
lợi hại đến mức nào? Dám dùng tiền để áp bức người khác, có bản lĩnh hãy dùng tiền mà đến dọa chúng ta đây này”.
Bảo Nhi tức giận bất bình an ủi Nguyệt Nguyệt. Bảo Nhi ở trong trò chơi này có thể coi như đại gia có tiền, chẳng qua là không thèm chấp loại con gái chỉ
giỏi phách lối như cô ta thôi. Hơn nữa, gia tộc Bảo Nhân cũng là một gia tộc có địa vị và rất nổi tiếng, nếu cô gái kia dám dùng tiền để so với
Bảo nhi thì đúng là không cách nào sánh bằng.
“Nhưng điều tớ muốn nói chính là tớ không có tiền? Biết tìm đâu ra một gia tộc có
tiền mà chịu cho mình dung thân đây?”. Nguyệt Nguyệt tiện tay vớ lấy cái gương trên bàn chiếu vào gương mặt thanh tú của mình, nhìn gương mặt
nàng nhìn là biết ngay không thể nào là người giàu có được. Bi kịch
thật! (PC: ơ, sao thanh tú lại ko giàu??? *ngơ ngác*)
Thôi Tuyết cùng Bảo nhi trên trán nổi đầy những đường đen xì, con nhỏ này thật thà quá đáng, chả phải nó có ông và cha rất giầu có đấy hay sao? Không đi
xin người nhà mà lại đi vay lãi ở ngân hàng đúng là đồ ngốc.
“Tớ đã lỡ
nói là sẽ bỏ qua cho hai người bọn họ. Nhưng tớ thật không cam lòng,
không cam lòng chút nào, vì sao chứ? Vì sao hai người đó có lỗi rành
rành như vậy mà vẫn đối với tớ kiêu ngạo quá đáng thế nhỉ?”. Nguyệt
Nguyệt không cam lòng ngửa mặt lên trời, la hét váng trời xanh, khiến
cho mấy cô bạn thấy vậy đều run run. Nguyệt Nguyệt lúc này cũng đã
download xong game rồi, trang bị cũng đầy đủ hết rồi, vào game chơi đã
tính sau, những vấn đề lo lắng cứ quẳng đấy.
Trong phần
lựa chọn nhân vật, Nguyệt Nguyệt lựa chọn nhân vật Tú Nhã của phái Điểm
Thương, là con gái của chưởng môn nhân phái Điểm Thương, đồng thời cũng
được mệnh danh là một trong tam đại mỹ nhân của võ lâm, tình tình thông
minh lanh lợi, sử dụng kiếm. Phía dưới phần giới thiệu của nhân vật Tú
Nhã còn đề: sử dụng nhân vật Tú Nhã, thuộc tính võ công là hỏa, tuyệt
kỹ là năng lực hồi sinh, có thể làm sống lại cấp bậc của quái vật và sai nó giúp mình chiến đấu, kỹ năng càng cao khả năng triệu hồi quái vật và năng lực hồi sinh càng lớn. Nguyệt Nguyệt lựa chọn xong phần nhân vật
chuyển sang lựa chọn thuộc tính, tự do hoạt động trong năm giờ. Thuộc
tính nguyên thủy là : thể chất 9+HP32, nhanh nhẹn 12+MP30, trí lực
9+SP120, còn thừa 5 điểm được thưởng Nguyệt Nguyệt muốn nghiên cứu cách để có thể gia tăng thời gian tham gia trò chơi, nhưng thực sự đã nghiên cứu nửa ngày mà không ra, đành nghe theo lời Thôi Tuyết đem số điểm
thưởng đó thêm vào điểm thể chất, dựa theo cách nói của Thôi Tuyết thì
làm như vậy có nghĩa là tự bảo vệ mình ‘giang hồ hiểm ác, mình chém
người thì được, quyết không để người ta chém mình’ . Máu nhiều chính là
ưu thế, dù không đánh lại được người ta, nhưng nhiều máu thì tỷ lệ chạy
trốn cũng cao hơn.
Sau đó
chính là vấn đề đặt tên, Nguyệt Nguyệt đầu tiên lựa chọn tên là “Lam
Nguyệt” nhưng hệ thống trả lời rằng tên này đã được sử dụng. Đành chuyển hướng lựa chọn tên “Hồng Nguyệt” kết quả vẫn là tên đã tồn tại. Cuối
cùng Nguyệt Nguyệt lựa chọn tên là “Lam Nguyệt Lệ” thì mới có thể sử
dụng.
Nguyệt
Nguyệt đăng nhập vào trò chơi, phát hiện nàng được sinh ra trong một vì
sao bên trong một thạch đình. Bên ngoài mọi người lui tới đi qua đi lại
cũng rất nhiều, trông đều hết sức chậm rãi. Rõ ràng nàng nhớ Thôi Tuyết
bảo vừa mới bắt đầu nhân vật của mình đã có thể chạy được rồi, nhưng sao bây giờ lại chỉ có thể đi nhỉ? “Bảo Nhi à, vì sao tớ không thể chạy
thế? Ta đem cái răng kia nhấn thế nào cũng vô dụng, vẫn là không thể
chạy”.
Nguyệt Nguyệt giằng co nửa ngày không hiểu ra sao. Bảo Nhi suy nghĩ một lát sau đó hỏi Nguyệt Nguyệt “cậu cấp mấy rồi?” ”Tớ vừa mới tiến vào , đương nhiên là cấp 1″.
“A, vậy
không thể chạy đâu, trò này phải đến cấp 2 mới có thể chạy, cấp 10 có
thể nhảy, cấp 40 mới được ngồi xuống, cấp 50 mới có thể bay. Hắc hắc,
còn có …” Bảo Nhi nói tới đây thì khóe miệng treo một nụ cười tà ác.
“Còn có cái gì nữa? Nói hết đi đừng có ngập ngừng kiểu này được không?” ”Còn có
một chuyện rất hay đó là cậu đến cấp 50 mới có thể lập gia đình và sinh
con. Muốn kết hôn thì đến Phá Thiên Lý kết hôn rồi sinh đứa nhỏ, và có
thể mang đứa nhỏ đi đánh quái thú và tăng cấp bậc. Nhưng với tình hình
trước mắt, người có thể thành công trong việc sinh ra một đứa bé vẫn
chưa có. Nhưng cũng vẫn có rất nhiều người đi làm nhiệm vụ nhân duyên,
cần có một đứa bé để chơi đùa nên họ đến chỗ hệ thống yêu cầu kết hôn
này để đùa chơi cho vui”.
Nguyệt
Nguyệt nghe đến đó không tránh khỏi sự kinh ngạc, hóa ra trò chơi mà
cũng có thể sinh con. Đúng lúc này, Nguyệt Nguyệt phát hiện ra trên
kênh thế giới xuất hiện một dòng chữ màu lam.
(Tại Phá
Thiên Lý, cấp năm mươi phát ngôn có màu màu lam, cấp sáu mươi là màu
xanh đậm. Cấp bảy mươi màu tím, tám mươi màu cam, chín mươi cấp là màu
vàng. Việc phát ngôn này mỗi khu vực đều có, nhưng tại Phá Thiên Lý,
nhân vật từ cấp 50 trở lên mới có thể phát ngôn trên kênh thế giới). (PC: chú thích 1 chút cho dễ hiểu, ý câu này là các nhân vật đều được phép
phát ngôn bình thường, màu của câu nói sẽ theo cấp bậc, nhưng để phát
ngôn trên kênh thì phải từ cấp 50 trở lên)
Cuộc nói
chuyện đó diễn ra giữa Lạc Vũ Phi Phi (tên có nghĩ là mưa bay bay) và
đối thủ. Cô ta cao giọng, kiêu ngạo mắng: “Hồ Điệp Ngạo Mạn (tên này có
nghĩ là bươm bướm kiêu ngạo) đồ đê tiện nhà ngươi, còn muốn chạy sao?
Mới bị giết có một lần mà đã sợ rồi hả? Có bản lĩnh thì đừng có chạy.”
Xung quanh là rất nhiều bàn dân giang hồ đang hóng hớt. Ca Đả Tương Du (tên có nghĩa là anh trai làm tương): a a ~ mọi người mau ra đây xem a, nữ sát thủ lại xuất hiện!
Tỷ Mại
Tương Du (tên có nghĩa là chị gái bán tương): Tiểu đệ à! đừng lau đao
nữa, nó mòn bây giờ, ngươi chỉ là đồ yếu đuối mà thôi. Hòa Thượng Tối Ái Phiêu Nhu (tên này có nghĩa là hòa thượng yêu nhất là sự dịu
dàng): Nữ sát thủ vì sao lại giết đệ nhất mỹ nữ? Chẳng lẽ có nguyên nhân gì không thể cho mọi người biết? Hắc hắc…
Bé Con, Túi Ta Có Kẹo Này: Xin chào mọi người, đây là Bát Quái giải trí xã, xin hãy để phóng viên mã số 03 ta tường thuật sự việc cho mọi người, buổi trưa
này ở Linh Tinh môn khẩu phát hiện nữ sát thủ số một khu chúng ta hành hạ đến chết mỹ nữ số một , Hồ Điệp đã một lần chết ở Linh Tinh Môn Khẩu, lần này sẽ ra sao?
muốn biết sự tình về sau, xin mọi người hãy tiếp tục đón xem Bát Quái
giải trí xã, cảm ơn!