Tiêu Dao Du
Đêm khuya, bầu trời u ám không một ánh trăng sao, gió không
ngừng gào thét, bão cát mịt trời, những đám mây đen dường như bao phủ khắp
thiên địa.
Bên ngoài một khu rừng nguyên thủy, xuất hiện một bóng nhân ảnh,
cõng trên lưng một người, rất nhanh chóng vượt qua từng tán cây rậm rạp.
Một ánh chớp lóe qua bầu trời chiếu sáng gương mặt vốn đã trắng
bệch của bóng nhân ảnh. Hắn khoảng hơn ba mươi tuổi, lông mày rậm và dài, đôi mắt
mang vẻ âm hàn và tàn nhẫn. Người trên lưng là một nam tử tóc dài, đôi mắt nhắm
nghiền, khóe miệng ứa máu. Cánh tay bên trái trống trơn.
Bóng nhân ảnh cố gắng đứng dậy và chay nhanh tới trước, máu
từ vết thương bên tay trái của người nọ không ngừng tuôn ra làm cho y phục của
hắn cũng bị nhuốm sắc hồng.
“Để ta xuống? “ Nam tử tóc dài vô lực, mấp máy môi, giọng
nói cực kỳ yếu nhược. Thân ảnh nọ cũng không dừng lại, cứ tiếp tục lao lên phía
trước.
” Ta sẽ không bỏ huynh đệ của mình ! ” Nam tử kiên quyết
nói. Bỗng nhiên, nam tử dừng chân
“Xuất hiện đi, người của Long Tổ sao lại dấu đầu hở đuôi như
vậy ? “ giọng nói vang lên như chuông đồng mang vẻ trào phúng .
Thanh âm còn chưa ngừng thì bẩy đạo hắc ảnh đã vô thanh vô tức
xuất hiện xung quanh, vây khốn bóng nhân ảnh tại trung tâm ngăn chặn mọi đường
đào thoát của hai người. Nam tử tóc dài khẽ mở mắt, lộ ra ánh nhìn hoảng sợ, thầm
thì nói :
” Bọn họ cần ta, ngươi cứ mặc kệ ta, trốn đi ! “
Nam tử trung niên cười lạnh, : ” Mặc kệ bọn họ là Long Tổ
hay Rắn Tổ, dù sao hôm nay không ai có thể đem ngươi đi ! “
“Long Vũ, đừng tiếp tục trốn tránh nữa, quay đầu lại đi.” Một
thanh âm không thể nhận ra là thanh âm của nam hay nữ u u phảng phất phiêu hốt
trong không trung khiến cho người khác không ngăn được mà cảm thấy sợ hãi.
“Quay đầu, ta cũng có thể quay đầu ư ? Ta còn có thể quay đầu
lại ư ? Bạch Vân Phi, thượng cấp đã hạ lệnh thế nào thì ngươi còn rõ hơn ta.”
Long Vũ chính là nam tử tóc dài, nằm dựa vào gốc cổ thụ, nở một nụ cười thê
lương nói.
“Long Vũ, ngươi nếu thúc thủ chịu trói đi, trước mặt thượng
cấp ta sẽ cầu xin cho ngươi.” Bạch Vân Phi nói, giọng điệu không tự chủ được.
” Hừ ! Các ngươi Long Tổ ăn quýt bỏ vỏ, lời nói mấy ai dám
tin ?! ” Nam tử trung niên tức giận, song quyền nắm chặt, thủ thế bảo vệ Long
Vũ.
” Lý Vân, ngươi dám xen vào chuyện của Long Tổ, đúng là
không biết sống chết ! ” Bạch Vân Phi hung tợn, nhìn chằm chằm Lý Vân.
” Ha ha ! Ta xen vào thì sao ? Bọn người Long Tổ bỉ ổi các
ngươi, đừng nằm mơ nữa, muốn bắt Long Vũ, phải bước qua xác của ta ! ” Lý Vân
song thủ nắm chắc, khí thế đạt tới cực hạn.
“Long Vũ, ngươi đối xử với quốc gia như vậy ư.” Bạch Vân Phi
hung tợn nhìn Long Vũ nói, cũng không thèm để ý tới Lý Vân trước mặt.
” Ta vì sao phải làm như thế ? Không phải vì các ngươi sao ?
Sau sự kiện Vịnh Ả Rập, ta cung cấp tình báo cho thượng cấp, nhưng từ đó, ta đã
nhận ra sự lo lắng, bởi vì ta biết quá nhiều ! Đúng, ta biết quá nhiều, nên phải
chết ! Ha ha ha ! ” Long Vũ hung tợn nói, ánh mắt đỏ ngầu.
Bạch Vân Phi thấy bộ dạng dã thú bị thương của Long Vũ, cơ
thể không khỏi run lên, môi cắn chặt, giơ tay làm một thủ thế, chuẩn bị tiến
công.
Một tiếng sét vang lên, cơn mưa nặng hạt cuối cùng cũng điên
cuồng trút xuống mặt đất. Long Tổ là một tổ chức tối thần bí của Trung Quốc,
thành viên trong đó toàn bộ đều là những kì nhân dị sĩ và những cường giả thân
hoài tuyệt học. Long Vũ từ nhỏ được nhận vào Long Tổ, hắn có khả năng tu luyện
các kỹ năng ám sát, cũng như khống chế thủy hệ. Năm Long Vũ mười tuổi, được đưa
vào làm gián điệp . Long Vũ quen biết Lý Vân ở Việt Nam, Lý Vân không phải là
thành viên Long Tổ, nhưng không yếu hơn gì Long Vũ. Hai người quen biết, thân
quen với nhau. Lý Vân giúp Long Vũ trong một số sự kiện giải cứu con tin ở
zimbanque.
Lý Vân tuy rằng không muốn xen vào chuyện Long Tổ, nhưng vì
bạn thân của mình, hắn không thể khoanh tay đứng nhìn. Khi biết Long Tổ hạ lệnh
truy sát Long Vũ, hắn âm thầm đi theo bảo vệ.
Bạch Vân Phi nhìn Lý Vân nói : ” Bây giờ ngươi rời đi, thì
Long Tổ chúng ta sẽ không gây phiền toái cho ngươi ! “
Lý Vân cười nhạt, cũng không lắm lời, đứng che trước mặt
Long Vũ, nói : ” Lên cả đi ! “
Long Vũ khó khăn đứng dậy, tay phải vỗ vỗ bả vai Lý Vân, ánh
mắt toát ra một tia cảm động, thầm nói : ” Lý Vân, chúng ta vĩnh viễn là huynh
đệ, nhưng hôm nay, ta không muốn ngươi liên lụy, mong ngươi đừng trách ta ! “
Long Vũ chuyển đầu nhìn qua bảy bóng nhân ảnh bao quanh ,
khí thế phút chốc dâng lên đỉnh điểm , trong đầu hắn lại hiện lên hình ảnh bọn
hắn từ khi còn bé. Bọn hắn bẩy người từ nhỏ đã bị quốc gia thu dưỡng, trải qua
vô số huấn luyện phi nhân bằng vào tài năng đã tiến nhập vào Long Tổ.
Bảy bóng người nhanh chóng phi thân tới, quyền kình ảnh cước
nhắm Lý Vân, nhất chiêu quyết tâm hạ sát Lý Vân. Lý Vân lạnh lẽo nhìn chằm chằm,
song quyền vung ra : ” Xích Bích đổng tường ! “
” Binh binh binh …. ” Bảy đòn tấn công phút chốc đã bị cản
phá, thân hình Lý Vân lùi lại, khóe miệng ứa máu. Bảy người nhìn chằm chằm Lý
Vân, ánh mặt lộ ra một chút kính phục.
” Ha ha, Long Tổ bất quá cũng vậy mà thôi. ! Hôm nay ai muốn
đem Long Vũ đi, đều phải chết ! ” Lý Vân điên cuồng cười to, khí thế điên cuồng
tăng trưởng, đồng tử phút chốc trở nên trong suốt, mái tóc đen nhánh hóa thành
bạch sắc.
” Thiên Ma Quyết ! ” Long Vũ thì thào, ánh mắt nhìn chằm chằm
thân ảnh uy vũ trước mặt, một giọt nước mặt rơi nhẹ xuống.
Bảy người đồng dạng cả kinh, Thiên Ma Quyết bọn họ cũng nghe
qua, vốn là ma công bá đạo từ thời thượng cổ, không ngờ Lý Vân hắn lại xảo ngộ
học được. Bạch Vân Phi không nói nhiều, nháy mắt tấn công tới.
” Lập trận : Thất Tinh Bắc Đẩu kháng Thiên Ma ! “
Lý Vân vung tay, trong tay huyễn hóa một thanh băng kiếm,
hàn quang lạnh lẽo lan tỏa khắp bốn phương. Lý Vân hắc hắc cười, nhìn bảy người,
Băng kiếm vung lên, tấn công bảy người.
Thất tinh bắc đẩu trận không phải đồ dỏm, bảy người nhẹ
nhàng cản phá thế công Lý Vân, nhanh nhẹn quyết đoán biển đổi trận pháp, vây khốn
hắn lại. Song phương giao tranh gay gắt, Lý Vân biết trận này không thể phá, với
thực lực của hắn cũng khó lòng.
” Băng Kiếm ! ” Lý Vân hô to, băng kiếm trong tay nát vụn,
hóa thành từng thanh tiểu băng kiếm bắn về phía đám người. Song quyền Lý Vân
hươ lên, nhắm hướng một hắc ảnh đánh tới.
” Phốc ! ” Hắc ảnh phun ra một ngụm máu, thân hình loạn choạng
lùi lại, tạo thành một lỗ hổng, nhưng rất nhanh, có một hắc ảnh khác chen chân
đứng lại, chặn đường Lý Vân.
” Cản ta sao ?! Chết đi ! ” Lý Vân hung tợn, mái tóc bạch sắc
vũ lộng trong gió, song quyền ngưng tụ, thập thành lực đạo nhắm yết hầu người nọ
đánh tới.
” Không ổn. Mọi người dốc toàn lực nào ! ” Bạch Vân Phi thấy
vậy hộ to.
Từng luồng phong quyển, hỏa cầu, thủy cầu , tấn công Lý Vân,
Bạch Vân Phi vũ động song thủ, từng đạo thủy tiễn bắn về phía Lý Vân. Lý Vân cười
nhạt, nguyên tố sao ?! Cho các ngươi kiến thức sự uy mạnh của Thiên Ma .
” Vạn Kiếm Triều Nguyên ! ” Vạn vạn hơi nước bốc lên, hóa
thành từng thanh băng kiếm , tụ tập xung quanh người Lý Vân. hợp thành một tấm
khiên vững chắc.
” Phá Thiên Kiếm ! ” Vạn thanh băng kiếm hòa tan lẫn nhau,
hình thanh một thanh Băng kiếm khổng lổ, từ trên cao đâm mạnh xuống bảy người.
” Mẹ nó ! ” Bạch Vân Phi kìm không được tung lời chửi thề, bảy
người biến sắc, nhưng cũng không còn thời gian né tránh, từng luồng pháp lực cực
mạnh đánh lến băng kiếm , muốn phá vỡ chúng. Bạch Vân Phi hô to : ” Thất Tinh
hàng lâm, Phục Ma ! ” Bảy người dùng bộ pháp ảo diệu, trong tay không ngừng kết
ấn, một tầng lưới kim sắc nhanh chóng hình thành bao bọc bọn họ lại, vừa đúng
lúc Băng Kiếm cự đại kia đâm xuống.
” Rắc ! ” Băng kiếm nát vụn, kim võng vỡ tan. Lý Vân phun một
bụm máu, lảo đảo thối lui về Long Vũ. Bảy người kia đỡ hơn một chút, bởi lẽ áp
lực chia đều cho bảy người cũng ít hơn so với một mình Lý Vân gánh chịu.
Sắc mặt Lý Vân trắng bệch, nhưng vẫn kiên cường đứng vững. Bảy
người cũng từ từ nới chặt vòng vây, bọn họ không muốn để một người trốn thoát.
Long Vũ không đành lòng, muốn nói lời gì nhưng lại thôi, tay
phải khẽ run rẩy. Lý Vân cũng không biết biến đổi của Long Vũ, hắn đang lo lắng
làm sau mình chống lại bảy người này. Bảy người phút chốc đã tấn công tới trước
mặt, Lý Vân cắn răng, song thủ hươ lên, cản phá đòn tấn công này lại.
” Huynh đệ, tới đây được rồi. Ngươi nên đi thôi ! ” Giọng
Long Vũ từ phía sau vang lên, Lý Vân ngạc nhiên, đang muốn nói thì bỗng nhiên,
một luồng lực đạo cực mạnh từ tâm tạng truyền tới, hất hắn văng lên trời. Lý
Vân sửng sốt, rồi hét to : ” Không ! Không ! “
Đòn tấn công của bảy người vốn dĩ đánh lên người Lý Vân,
nhưng vì sự cố bất thình lình này, nên tất cả đánh lên người Long Vũ .
Oanh oanh, thân thể của Long Vũ bị chấn bay lên cao, toàn
thân huyết vũ tuôn rơi, trên mặt hắn xuất hiện một nụ cười vì đã được giải
thoát.
Lý Vân nước mắt nhòe đi, nhìn theo thân ảnh Long Vũ phía xa
xa lộ vẻ không cam lòng.
Oanh, đột nhiên một đạo sấm sét xuất hiện từ đám mây đen từ
không trung trực tiếp đánh vào thân thể Lý Vân. Trong dòng điện cường đại, thân
thể của Lý Vân bị dòng điện hóa giải thành các phân tử biến mất không để lại dấu
vết gì nữa.