“Thật có lỗi! ta đi với bạn rồi” - nói xong nàng quay sang
liếc Tử Nhược đầy thâm ý quay sang nhìn Tử Nhược.
Nghe thế tên tự xưng Lam Minh quay qua nhìn cái tên ngu ngu
đang cắm đầu vào ly rượu từ nãy đến giờ, sau đó làm bộ giật mình nói:
“ A! tiểu đệ đi với tiểu thư xinh đẹp đây sao! Thật không để
ý, thứ lỗi! Thứ lỗi”
“Để nhận lỗi, ta có thể mời tiểu đệ cùng với tiểu thư đây
sang kia uống vài ly chứ?”
Trợn mắt nhìn Kỳ Huyên một cái như thể nói:”Tai họa của
ngươi nha! Bây giờ đổ vỏ cho ta à!”. Nhưng nói thì nói vậy vậy trong lòng gã
cũng có chút không phải vị với lại hôm nay không được thoải mái nên quết định
ngầm đi hỏi thăm mười tám đời tổ tông tên Bốn mắt:” Con bà ngươi! Ngươi bơ lão
tử từ đầu đến giờ cuối cùng giả bộ ngạc nhiên vác mắt chó, miệng thúi sang đây
sủa lão tử hả? ta @#@***%@ nữ nhân cả nhà ngươi”. Giọng nói không chút kiên nhẫn
của gã vang lên:
“Ngươi có thể lăn!”
Câu trả lời không thèm cấp mặt mũi của Tử Nhược khiến cho mặt
hắn hơi vặn vẹo một chút nhưng rất nhanh kiềm chế được lại, bày ra phong độ
thân sĩ nói:
“Này! Đệ đệ này,dù ta có chút không phải nhưng đã chân thành
xin lỗi ngươi. Ngươi cũng không cần thô tục với ta như vậy chứ, Thật sự, nhân
phẩm của ngươi quá là kém cỏi đấy?”
“Ai là đệ đệ của ngươi! Ta *** cho ngươi mặt mũi đấy! Ngươi
là cái động vật gì thế? Ta nhắc lại lần cuối “ Ngươi đã có thể cuồn cuộn lăn”.
Cớ làm phiền đại gia ta mất hứng nếu không lúc đấy ngươi chỉ có thể đi ra bằng
cáng” – Tử Nhược nổi nóng đạo.
“Con bà thằng ranh kia! Mài có biết mài đang nói gì không?”
“ Ranh con! Dám nói chuyện như thế với Nhị gia à! Mài chán sống
mẹ nó rồi, làm thịt nó hả giận cho Nhị gia anh em”
“Phải! Chém chết pà nó đê! Dám ăn nói như vậy với Nhị
gia……Phế hết chân chó của nó………………Cắt gân nó”
“XXX….. mười tám đời tổ tông nó, thông ass nó!”
Nhìn mấy tên xăm trổ đầy mình, đầu trọc lốc, tóc mầu heo
vàng đang vừa nhao nhao thóa mạ vừa cầm mấy chai bia trên bàn vừa hùng hổ đến
sau tên bốn mắt lòng bàn hắn bắt đầu xiết chặt lại, ánh mắt hơi lóe lên hàn
quang lạnh lẽo.