Phiến Điệp là thị trấn trung tâm của Kim Sơn, nơi này cũng rất
phát các tòa nhà cao tầng mọc lên san sát. Hôm nay là ngày nghỉ mọi người đi du
lịch, ngắm cảnh dã ngoại khá đông các phòng trong khách sạn Royal Tulip đã hết
phòng chỉ còn phòng đặc biệt dành cho nguyên thủ quốc gia. Royal tulip có chất
lượng phục vụ tốt nhất ở đây nên được ủng hộ cũng là điều dễ hiểu.
Kì tỷ không thể đi khách sạn khác sao!
Ngồi dựa lưng vào ghế sô pha xem ti vi Tử Nhược có chút .lực
bất tòng tâm đạo với người gian trong.
Tỷ không thích! Khách sạn này còn được nhất, chứ mấy cái
khác điều kiện không được tốt lắm.
Giọng nói nữ nhân dịu dàng từ phòng tắm trong gian trong vọng
ra kèm theo tiếng nước róc rách tuyền ra phòng khác đến tai hắn khiến hắn có
chút ngứa ngáy không nhịn được mà liên tưởng hắc ám.Trong lòng thầm nói: “
không tốt sao được! Phòng cho nguyên thủ quốc gia mà!” đạo:
Hay tỷ ởi đây nhé! Ta ra khách sạn nào gần đây thêu phòng
cũng được, sáng mai ta quay lại! ở đây có chung phòng có chút bất tiện a.
Ha! Ha! Đệ sợ ta vậy sao! Ta nữ nhân nên sợ mới đúng chứ! Đệ
nhát như cáy vậy! tiểu vương bát! ….hi hi … sau này gọi đệ là tiểu vương bát a!
haha … mắc cười chết ta!
Bị Mạc kỳ Huyên chêu chọc suốt từ lúc gặp nhau đến giờ bây
giờ lại kêu hắn là Vương Bát khiến mặt hắn có chút ám lại.
Hừ! Không phải ngươi thích trêu ta lắm sao! Ta làm vương bát
cho ngươi xem còn dám dụ dỗ ta nữa không! Hắc hắc.
Nấp sau cánh tận 15’ mãi mới thấy nó có động tĩnh, bây giờ hắn
đang đeo cái mặt nạ độc màu đen do đài loan sản xuất thấy của có động tĩnh định
lao ra ai ngờ bị cột nước áp súc cao văng ngay vào mặt.
Định đùa với tỷ sao? không biết đã là Chấp năng giả có thể
thả ra thần thức sao. Đệ còn non và xanh lắm… Ha!ha!- Tiếng cười như yêu tinh
thực hiện được âm mưu đen tối vang lên.
Bị cột nước ép vào mặt làm chật mắt kiếng chả nhìn thấy gì,
theo phản xạ tay hắn vung ra chộp tới nhưng Kỳ Huyên tránh được chỉ chụp được
cái gì đó mềm mềm có chút bông bông. Theo quán tính văng ra xa, đầu hắn có hơi
choáng nhưng vẫn nghe thấy bên tai cái “Roẹt”.
Văng ra hơn mét Tử Nhược vội vàng lồm cồm bò dậy,lột mặt nạ
ra và bầy ra tư thế phong thủ, mi tâm nhăn lại nghiêm túc. Nhưng ngay sau đấy vẻ
mặt hắn chuyển đổi một trăm tám mươi độ, mặt hắn ngệt mặt nhìn Kỳ Huyên..
Vì vừa mới tắm xong nên nàng cũng chỉ quấn quang người chiếc
khăn tăm màu trắng mà khăn bây giờ lại trên tay hắn. Nhìn Khuôn mặt nhỏ nhắn
đang dần đỏ ửng vì tức giận pha chút thẹn thùng, mím đôi môi gợi cảm lại. Sau
đó tầm mắt xuống bên dưới cần cổ thon dài, trắng ngần một chút…. Rồi chút nữa….
thêm chút nữa......
Mũi hắn nóng lên, còn tiểu huynh đệ thì đang ngẩng cao đầu
kháng nghị khiến hắn
không tự chủ được mà đưa chiếc khăn trắng ngần mềm mại còn
chút hơi ấm lên mũi ngửi ngửi, hít hà hai cái. “Thiên đường a! Đâu là thiên
đương thì đây chính là thiên đường a!”
AA…..ahhhhhhhh! Tên thái! Đồ khốn nạn này!@#@%@#!..........Hỗn
đản! Ngươi đi chết cho lão nương! – Kỳ Huyên nghiến răng nghiến lợi gầm lên.