Nói hắn may mắn cũng là có nguyên do, luyện công pháp mang
tính phụ trợ phần trăm cho hắn khai nhãn không đến bảy phần trăm. Nhưng dị năng
của hắn rất bá đạo thì cũng cần linh hồn lực tương đương như thế, linh hồn lực
của hăn so với các dị năng giả khác cường rất nhiều để hắn đột phá chỉ thiếu
cái trăm đó, cần cảm ngộ.
Chìm đắm trong vô hạn giết chóc, lén lút hấp thụ máu huyết của
nạn nhân trong nhiệm vụ hắn được giao đẳng cấp của hắn chỉ trong hai năng đã
lên cấp ba thượng cấp đỉnh. Tốc độ phát triển chóng mặt của hắn cũng đến lúc dừng
lại, hắn nhận ra mình có hút huyết kẻ khác, năng lượng chạy trong cơ thể hắn
vài vòng sau đó bị tống xuất cơ thể qua lỗ chân lông. Khi đó, hắn cũng rất giật
mình nhưng nghĩ kĩ chắc là do mình thăng cấp quá nhanh cần thời gian để củng cố.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ thứ chín, hắn nghỉ phép một thời
gian, trong tổ chức hắn đã được nhận định là hạt giông mới, một vũ khí bí mật
nên tổ chức sẽ không cho hắn độc lập hành sự mà cử người làm vú em cho hắn. Người
được cử đến làm vú em thuộc thiên tổ khiến hắn có chút hồi hộp và mong đợi càng
cho hắn ngạc nhiên người đến là một đại tỷ.
Đại tỷ này tên Mạc Kì Huyên, nàng khoảng 28 tuổi. Là một thục
nữ tiêu chuẩn, nàng vẻ đẹp thành thục, nữ tính. Khuôn mặt oval, Tỵ tựa quỳnh
giao, mi vũ mĩ mâu mang chút u buồn, mài cong đen nhánh, tóc huyền đễ xõa đến
ngang vai, thân hình lồi lõm, eo thon mảnh khảnh. Dụ hoặc thế này, thì làm sao
mà chụi nổi chứ nhất là với kẻ luyến tỷ như hắn nên khi thấy nàng hắn cũng phải
thất thần một, hai giây. Tuy nhanh chóng hồi tỉnh, nhưng mặt hắn cũng thấy hơi
nóng lên, ngượng ngùng đi đến chiếc Lamborghini Murcielago màu hồng đỗ ven đường.
“A…ừm! chào tỷ hân hạnh được gặp mặt! Tỷ hảo, ta là Long
Nha, chắc tỷ là người giám sát của ta?” – giọng nói của của Tử Nhược có chút mất
tự nhiên vang lên.
Hi…hi! Tiểu ca thấy tỷ đẹp lắm sao? Sao bộ dáng như sợ ta ăn
thịt thế?
Kì Huyễn vừa nói vừa gỡ chiếu kính D&G gọng ngọc bích,
có đính hạt kim cương lóng lánh xuống dùng nó hất hất mái tóc. Nhìn thấy động
tác mang vẻ vũ mị, phong tình như vậy của nàng khiến mặt hắn đỏ lên một tầng nhạt:
“Ha! Ha! Ngượng ngùng, ngượng ngùng.” – Tuy hắn không đẹp
trai lắm nhưng ngượng ngùng cười cười nói cũng có chút hình tượng
“Tiểu ca thật dễ thương à nha! Ta là Mạc Kỳ Huyên người bảo
vệ cậu lần này, cũng không nên nói gián sát a. Vì đây là bảo vệ hạt giống của tổ
chức mà!” – Kì Huyễn chớp chớp mắt che miệng cười mỉm nói.
Ài! Đúng là hồng nhan họa thủy a! Thấy nụ cười mang vẻ ngây
thơ của nàng đông chí Tử Nhược của chúng ta lại trời trồng rồi. Lòng hắn cảm
khái “ Yêu tinh hại người a! Thế này là mệnh ta rồi!”
Hai người nói thêm vào câu rồi Tử Nhược lên xe. Chiếc xe bắt
đầu lăn bánh lên đường tới Kim Sơn.