“Bất kể chủ quan hay khách quan gì, chúng ta không có khả
năng là được rồi.” Lạc Thủy từ trong túi lấy ra sách cùng bút ký, vuốt thẳng nếp,
đặt lên giá sách, ngữ khí kiên định.
Tiết Diễm Yến thở dài, tiếp tục cùng miến cay chiến đấu, thật
sự là rất ngon.
“Aizz, Diễm Yến, ngươi thế nào biết chúng ta ở tại căn tin?”
“Sao không ngẫm lại ta là ai chứ.”
Cái bộ dạng kia, thế nào càng nhìn càng giống hệt Họa Thủy,
Lạc Thủy vẻ mặt ngây thơ hỏi: “Ngươi là ai vậy, ta không quen, chạy đến phòng
chúng ta làm gì, bất quá nhìn bộ dạng kia kỳ thực rất xứng với Họa Thủy.”
Tiết Diễm Yến một ngụm miến cay thiếu chút nữa phun ra: “Ba
ngày không đánh, liền có thể lên mặt, xem ta ăn xong sẽ trừng trị ngươi thế
nào.”
Lạc Thủy căn cứ vào việc thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng,
tính đi rửa mặt đánh răng súc miệng giặt giũ, sau đó sẽ nằm lên giường onl
game, không nghĩ ở phía dưới lại bị “muỗi” oanh tạc, ai đó khiến cho nàng đớn
đau rơi lệ. (Tử Sa: Diễm tỷ này wả là cá tính nha =)))
…
Lấy ra chậu rửa mặt, tìm hồi lâu không thấy kem đánh răng,
nhớ tới hồi sáng đã đem kem dùng hết vứt đi, vốn còn định sau khi ăn cơm tối
xong sẽ đi mua, thế nhưng lại quên đi mất.
“Diễm Yến, kem đánh răng cho ta mượn dùng chút nha.”
Kết quả là ở nơi rửa mặt Lạc Thủy đồng học nửa ngày không
nghe thấy hồi thanh, bước ra liền nhìn thấy Tiết Diễm Yến đang quay về phía máy
tính với vẻ mặt chăm chú, Lạc Thủy hồ nghi bước đến xem, tức giận nhìn hàng chữ
lớn trên màn hình:
[Thế giới] Thảo Nguyên Phi Yến: Bán ảnh đẹp của Nhược Thủy
Tam Thiên, ai mua trả giá.
Lạc Thủy chỉ về phía Tiết Diễm Yến: “Ngươi đang làm cái gì?”
Tiết Diễm Yến xem thấy sự tình bại lộ, không thể biện minh
được gì nữa, vỗ vỗ cái ghế bên cạnh ý bảo nàng ngồi xuống: “Tiểu Thủy Thủy, ngồi
đi ngồi đi.”
Lạc Thủy ở trong lòng hung hăng khinh bỉ Diễm Yến đồng hài một
phen, xem cái bộ sắc mặt kia của nàng ta liền biết có âm mưu, ngữ khí ngoài miệng
không được tốt: “Muốn gì, cứ nói thẳng ra đi.”
Tiết Diễm Yến kéo Lạc Thủy ngồi xuống, nha đầu này quả nhiên
hiểu rõ nàng: “Ngươi xem, lời ta đã xuất ra rồi cũng không thu lại được, nhờ
vào nhân khí của Nhược Thủy ngươi, bức ảnh này kiếm được mấy ngàn kim tuyệt đối
không thành vấn đề.”
Lạc Thủy phẫn nộ, vài ngàn kim trong game thì đáng giá bao
nhiêu tiền: “Vài ngàn kim, ngươi liền đem ta bán?”
“Không thể nói như vậy nha, chỉ là bán ảnh thôi, hơn nữa
ngươi còn dám xem thường mấy ngàn kim?” Tiết Diễm Yến xoay người tiếp tục quay
lại đối diện với máy tính, “Dù sao, ngươi đồng ý cũng phải bán mà không đồng ý
cũng phải bán.”
Lạc Thủy không còn cách nào, cũng đành để tùy nàng ta vậy,
Tiết Diễm Yến luôn miệng dao tâm đậu hũ, hơn nữa làm việc cũng cực có chừng mực,
Thanh Thanh gia tộc trên thế giới đang không ngừng công kích nàng, phỏng chừng
Diễm Yến cũng để vào mắt.
Giặt giũ xong mở game ra, liền nhìn thấy thế giới loạn thành
một đám.
Một viên sỏi làm động cả mặt hồ, Tiết Diễm Yến học ngành
truyền thông quả nhiên nhiên am hiểu sâu về công quan* học.
*Công quan: quan hệ xã hội.
[Thế giới] Hoa Khất Cái: Ảnh của Nhược Thủy, ở đâu ở đâu?
[Thế giới] Buổi Sáng Tập Thể Dục: Thảo Nguyên Phi Yến ra giá
đi.
[Thế giới] Thanh Thanh Tiểu Yêu: Ra giá đi, ta kỳ thật cũng
muốn xem nhân yêu có cái dạng gì.
[Thế giới] Bầu Trời Bạch Ngọc Kinh: Chúng huynh đệ tỷ muội bình
tĩnh bình tĩnh, ai biết được ảnh kia có phải là bản thân Nhược Thủy hay không?
Ai biết được Thảo Nguyên Phi Yến có phải là kẻ lừa đảo hay không chứ?
[Thế giới] Niêm Diệp Phi Hoa Chưởng: Dám hoài nghi lão bà ta
bước ra đây.
[Thế giới] Liếm Môi Nói Anh Yêu Em: Thượng đế làm chứng Thảo
Nguyên Phi Yến lương thiện nhất.
[Thế giới] Hoa Khất Cái: Không ảnh không chân tướng.
[Thế giới] Thảo Nguyên Phi Yến: Muốn tin hay không thì tùy,
dám chứng nhận ảnh là đồ thật, tuyệt không giả dối, giá cao thì bán, thế giới
công khai đấu giá.
[Thế giới] Thảo Nguyên Phi Yến: Chú ý chú ý, Hoa Khất Cái ra
giá 1000 kim.
[Thế giới] Tô Thiển Hoan: Thế giới này thật điên cuồng.
[Thế giới] Tinh Thần Bị Chà Đạp: 2000.
Tinh Thần thế nào cũng ra giá chứ?
[Bang hội] Nhược Thủy Tam Thiên: Tinh Thần?
[Bang hội] Tinh Thần Bị Chà Đạp: Ta chính là đi giúp ngươi
nâng giá.
Lạc Thủy đổ mồ hôi, vạn nhất không ai ra giá cao hơn ngươi,
vậy không phải lãng phí sao?
Sự thật chứng minh sự lo lắng của nàng là dư thừa.
[Thế giới] Thanh Thanh Tiểu Yêu: Đừng tranh với ta, ta cả đời
thích nhất là xem tiện nhân có cái dạng gì, có mặt đi ra ta liền có tiền mua.
3000!
Lạc Thủy cười lạnh, thật đúng là có tiền a.
[Thế giới] Thảo Nguyên Phi Yến: Chú ý, loài cẩu ra giá vô hiệu.
[Thế giới] Thanh Thanh Tiểu Yêu: Ngươi có ý gì?
[Thế giới] Thảo Nguyên Phi Yến: Xem không hiểu a? Xem không
hiểu ta cũng không có biện pháp, ta không nói cẩu ngữ, Tỷ tỷ hảo tâm hảo ý nói
cho ngươi biết, mười ngươi cũng không bằng một nửa Nhược Thủy.
[Thế giới] Thanh Thanh Tiên Nhi: Có bản lĩnh thì đem ảnh ra
đây nhìn một cái, nói mạnh miệng thì ai làm chẳng được.
Thanh Thanh Tiên Nhi vừa nói xong, trên thế giới xuất hiện rất
nhiều thanh âm phụ họa, nữ nhân này, a a, có ý tứ. Mỗi lần nói chuyện đều cực
có tính kích động cũng rất có kỹ xảo.
[Thế giới] Thảo Nguyên Phi Yến: Có bản lĩnh thì xuất tiền
mua a!
[Thế giới] Tinh Thần Bị Chà Đạp: Miệng cẩu tính toán làm gì,
còn chưa nhổ răng.
[Thế giới] Thanh Thanh Tiểu Yêu: Thảo Nguyên Phi Yến XXCCHGK
[ lời nói thô tục được hệ thống che chắn ]
[Thế giới] Tứ Hải Quy Nhất: Không nói nhảm, 4000.
[Thế giới] Thảo Nguyên Phi Yến: Còn có ai ra giá nữa không?
[Thế giới] Tây Môn Trái Chủ: Ta đại diện cho Nam Cửu Khanh đồng
học, xin Thảo Nguyên Phi Yến đợi một chút.
[Thế giới] Chanh Xinh Tươi: Oa, đại thần cũng muốn ra giá
mua ảnh?
[Thế giới] Mưa To Gió Lớn: Đại thần đâu đại thần đâu?
Theo sau đó Lạc Thủy liền nghe thấy một tiếng “đinh”, hệ thống
thông báo: Hảo hữu Nam Cửu Khanh của bạn online.
[Thế giới]NamCửu Khanh: Thảo Nguyên Phi Yến, ta dùng hai tiểu
lâu tùy ý của “Tuyệt Diễm Phần Thiên” đổi với ngươi.
Mọi người hít sâu vào một hơi, trên thế giới một mảnh âm
thanh thổn thức, vô luận là trong game hay ngoài hiện thực, nhà cửa vẫn là thứ
giá trị nhất, giá trị sử dụng cao lại còn không dễ bị mất giá, hai tiểu lâu của
“Tuyệt Diễm Phần Thiên” là cái khái niệm gì, lúc đầu hệ thống hỏi mua của bọn hắn
cũng mua không được.
Tiết Diễm Yến nhìn chằm chằm vào Lạc Thủy nhìn trái nhìn phải,
nửa ngày mới xuất ra một câu: “Nhìn không ra ngươi lại giá trị như vậy a.”
Lạc Thủy cũng cảm thấy mình không quá giá trị như vậy.
Vì vậy Tiết Diễm Yến trên thế giới lớn tiếng định, Nam Cửu
Khanh cao giá mua thành.
Không biết Diễm Yến sẽ đem tấm ảnh thế nào gửi cho đại thần,
Lạc Thủy khẩn trương, ánh mắt của Diễm Yến không chuẩn a: “Diễm Yến, ngươi chuẩn
bị gửi cái ảnh nào cho hắn?”
Tiết Diễm Yến gõ mạnh bàn phím: “Vốn muốn lấy tấm ảnh đoàn
viên của ngươi.”
“Ngàn
vạn lần xin đừng!” Ảnh đoàn viên chụp lúc ngày đầu tiên mới vào đoàn, vẫn giống
như là một tên tiểu tử, Lạc Thủy ghé vào trên mép giường nói: “Ngươi đừng nói
là đã gửi đi rồi?”
Diễm Yến nguýt nàng: “Đừng kích động như vậy chứ?”
Lạc Thủy nóng nảy, bình thường thế nào không phát hiện nàng
ta cứ ông nói gà bà nói vịt như vậy chứ: “Rốt cuộc là đã gửi đi chưa?”
“Ta
chẳng phải chưa nói xong sao, ai khiến ngươi ngắt lời?”
“Được
được, ta sai, ngươi nói ngươi nói.”
“Ta
nói đại thần chúng ta tiền trao cháo múc đi, đại thần nói được, sau đó hỏi ta
muốn tiểu lâu cũ hay là hiện tại, sau đó ngươi xen đến.”
Lạc Thủy thở phào nhẹ nhõm, may mắn còn chưa đem cái ảnh kia
gửi đi, nhanh như chớp chạy xuống, kéo theo Tiết Diễm Yến ra khỏi ghế.
Tiết Diễm Yến chưa bao giờ biết Lạc Thủy lại có khí lực mạnh
như vậy, ương ngạnh đẩy nàng ra: “Ngươi làm gì làm gì, cường đạo a.”
Lạc Thủy ngượng ngùng cười cười: “Ngươi không phải muốn ảnh
sao, chúng ta nhanh đi tìm một bức.”
Tiết Diễm Yến lúc này mới hoàn toàn minh bạch, không phải
chính là muốn nàng gửi cho đại thần một tấm ảnh xinh đẹp chút sao, mấy tin đồn
gần đây trên thế giới đều là sự thật rồi, cũng chơi game lâu như vậy, người
trong game không biết nàng là nam hay nữ, lúc này canh nhiên chủ động muốn chọn
ảnh gửi, tình huống gì đây?