Chuyện đáng nhắc tới là, đang trong quá trình giết quái, Phù
Sinh đột nhiên nghĩ đến bạch tuộc trong hiện thực có thể phun ra mực nhuộm đen
mặt nước xung quanh, khiến cho kẻ địch đang truy đuổi tìm không ra phương hướng,
vậy bạch tuộc trong game cũng có công năng này hay không? Cái nghi vấn này đã
được xác nhận ở chỗ Phỉ Vũ tiểu thư, kể từ đó chúng ta lại lần nữa xây dựng
phương án, gặp phải thủy quái, liền để Phỉ Vũ phun mực, khiến tinh quái không
thể phân biệt phương hướng không thể nhìn thấy được vật, sau đó lại để cho mấy
người khác thay nhau đi giết, như vậy hiệu suất được nâng cao không ít, tính sơ
sơ, chúng ta đã giết hơn mười tinh quái, số lượng Tị Thủy Châu cũng từ hai tăng
lên ba, vẫn còn thiếu một viên.
Trải qua một đoạn thời gian hợp tác, chúng ta đã dần dần
thăm dò được tính nết của Phỉ Vũ, con Bạch Tuộc Tinh này, trừ bỏ bộ dạng trông
hơi xấu một chút, hơi háo sắc một chút, những cái khác cũng không tệ lắm, có thể
làm bằng hữu. Đương nhiên, những người nghĩ như vậy tuyệt đối không bao gồm Hòa
Tảo, hắn đối với Phỉ Vũ tuyệt đối là kính nhi viễn chi, hận nàng không thể lập
tức biến mất ngay trước mắt, bất đắc dĩ là Phỉ Vũ cứ luôn quấn lấy hắn, căn bản
không có khả năng buông tha cho hắn, Hòa Tảo trong lòng hận đến nghiến răng, âm
thầm quyết định, đợi sau khi off Thục Sơn liền đi mua mười cân bạch tuộc về ăn,
ăn chết nàng, ăn chết nàng!
(Tử Sa: Kính nhi viễn chi: thận trọng tránh xa…- trong trường
hợp này)
Một người thì muốn đợi ăn cua, một người khác lại muốn ăn bạch
tuộc, tuy rằng mục đích của mỗi người bất đồng, nhưng đều là những kẻ phàm ăn!
Sau này khi đã quen rồi, chúng ta hỏi Phỉ Vũ, vì cái gì lại
không đi làm nhiệm vụ biến thân, Phỉ Vũ hồi đáp nói rằng nàng đã ở chỗ Thủy Mẫu
cầu được chiếu thư, nhưng nhiệm vụ học biến thân đòi hỏi phải đi đến một nhà
Thanh Long khoái hoạt ở dưới đáy nước mới được, đường dẫn đến đáy nước cực kỳ
gian nan nguy hiểm, không cẩn thận một chút liền sẽ bỏ mạng, cho nên nàng chuẩn
bị đợi đến lúc cấp ba mươi mới đi.
Nói tới đây Phỉ Vũ đột nhiên nổi lên hứng thú, mặc kệ Hòa Tảo
còn đang giết một con Cóc Tinh, tiến lên dùng xúc tua gắt gao ôm lấy một cánh
tay của Hòa Tảo nói: “Tình yêu, đợi sau khi ta học xong biến thân, chàng liền
có thể nhìn thấy bộ dạng hình người của ta, tin rằng đến lúc đó nhất định sẽ rất
xứng đôi với chàng, chàng nhất định sẽ yêu chết ta!”
Hòa Tảo đáng thương, sau khi bị Vũ háo sắc ôm lấy, nhất thời
không thể khống chế tốt phi kiếm, miễn cưỡng để cho con cóc kia từ trong kiếm
quang trốn thoát, hướng vào mặt hắn mà đánh, mà lúc này Hòa Tảo đã ngẩn ra,
quên để cho phi kiếm trở về che chở, chỉ có thể mở to mắt mà nhìn con cóc kia
đánh về phía mình.
“Ồm ộp ồm ộp!” Con cóc ở không trung kêu lên những tiếng vui
vẻ, chỉ tiếc chưa đợi nó đánh đến, trước mắt đầy thứ gì hoa hoa trắng trắng,
màn cuối cùng trước khi chết con cóc nhìn thấy chính là những chiếc răng nhọn của
cái miệng đen ngòm của cái thứ hoa hoa trắng trắng kia cắm vào đầu nó. (Y Vân:
ôi mẹ ơi, thắp nhang thương cảm cho bạn cóc!!!)
Sau khi Phỉ Vũ hấp thu kinh nghiệm của con cóc bị cắn chết,
còn phi thường bất mãn: “Người ta đang cùng bạn trai bàn tình nói yêu, cái con
cóc chết tiệt này lại một chút cũng không thức thời, chết là đáng.” Nói tới đây
nàng lại đem mặt xoay về hướng Hòa Tảo, dùng cái thanh âm ngọt ngào đến phát ngấy
nói: “Tảo Tảo, chàng nói sao?” Tảo Tảo là nhủ danh Phỉ Vũ đặt cho Hòa Tảo, ban
đầu cũng không phải là cái này, là Tiểu Tảo Nhi, Hòa Tảo liều chết phản đối, đến
chết không theo, mới đổi thành Tảo Tảo.
Hòa Tảo nãy giờ vẫn sửng sờ ở nơi nào, nghe thấy lời của Phỉ
Vũ, hắn khóe miệng giật giật mà gật gật đầu, động tác kia, tư thế kia, thần
thái kia, tuyệt đối là liều mạng như người máy kiểu mới.
Sau khi đoạn nhạc đệm này qua đi, mãi cho đến khi ta off Thục
Sơn, rốt cục cũng gom đủ bốn viên Tị Thủy Châu, có thể để cho mấy người chúng
ta tùy ý xuống nước giết quái, bất quá là ngại về thực lực, giới hạn về bề
ngang một dặm, trong phạm vi hình vuông một dặm dọc theo bờ sông.
Mấy ngày kế tiếp chúng ta vẫn đều hẹn nhau ở tại sông Dân giết
quái, một giờ trong hiện thực tương đương với một ngày trong game, mà ta trừ bỏ
ngủ, vấn đề sinh lý, cùng với tiểu thuyết đổi mới của bản thân, thời gian khác
đều dùng để onl Thục Sơn giết quái, thời gian online kỷ lục đạt đến tám giờ, vượt
qua cả nhân viên văn phòng.
Mẹ ta tuy rằng không hạn chế ta chơi game, nhưng mỗi lần
nhìn thấy từ trong đôi môi ưu mỹ của bà đều phải ném ra một câu tao nhã: “Không
lo làm việc đàng hoàng, có thời gian thì không lo đi tìm vài người xem mắt, sớm
chút đem mình gả ra ngoài.”
Ta không nghe thấy, ta cái gì cũng không nghe thấy, sau những
chuyện liên tiếp xảy ra cùng với đám Tô Dương, lòng ta đã bị đã kích thành nhiều
mảnh nhỏ, tạm thời là không nhìn thấy ánh rạng đông của ái tình.
Sau khi trải qua một đoạn thời gian gian khổ giết quái, cấp
bậc của ta đã tăng lên đến ba mươi mốt, thu hoạch khá lớn a, Khoái Hoạt Đao cấp
ba mươi ba, Hòa Tảo cũng đến cấp ba mươi, Phỉ Vũ so với hắn thấp hơn hai cấp, về
phần Phù Sinh đã phá cửa ải cấp ba mươi lăm, còn cách trang bị Hắc Hồng Kiếm
hai cấp, cho nên giai đoạn này hắn ra sức chém giết nhất, quả thực tựa như là
phía sau đang có một đám sói đuổi theo hắn vậy. (Tử Sa: linh cảm của anh Phù
Sinh này đúng ghê… ta thích :D)
Có thể thăng cấp nhanh như vậy, trừ bỏ ngoài sự nỗ lực của
chính mình, không thể không nói sông Dân thật sự là một bảo địa a, tinh quái
kia gọi là giết không bao giờ hết, đó gọi là một cái làn gió xuân thổi lại sinh
a, phỏng chừng điểm xoát mới của thủy nhãn này mỗi ngày đều không ngừng nhả
tinh quái ra ngoài.
Tinh quái sông Dân này rơi ra bảo bối không tính là nhiều,
nhưng được là phần lớn đều không tệ, so với những thứ tạp nham mà tinh quái địa
phương khác rơi ra thì tốt hơn nhiều, gần đây chúng ta giết quái thuận tay,
trang bị trên người tự nhiên cũng điểu thương đổi pháo, không còn dùng đến
Thanh Phong Kiếm thưộc tính rác rưỡi nữa, mà là dùng tới Tứ Giai Tiên Binh Nguy
Mính, Tước Tuyết, quần áo trên người cũng tăng thêm thuộc tính tốc độ, so với
lúc trước nghèo kiết hủ lậu cả đám tốt lên không ít.
(Tử Sa: Điểu thương đổi pháo: nghĩa là sự thay đổi như từ
cây thương phóng chim đổi thành súng pháo..)
Mặt khác Vô Vi Kiếm Quyết mà Bạch Cốc Dật đã truyền cho ta,
ta đã rất quang vinh thăng đến tầng năm, nay phất tay kiếm khí chừng trăm đạo,
công phu kiếm khí bằng tay này, soái là rất soái, uy lực cũng lớn, ít nhất trước
mắt uy lực này so với Nguy Mính, Tước Tuyết không kém là bao, nhưng chân khí
tiêu hao so với ta sử dụng tiên kiếm là lớn hơn không ít, luyện lên theo từng tầng,
mức độ tiêu hao cũng càng lúc càng lớn.
Số lượng chân khí cùng với Luyện Khí Quyết tương quan mật
thiết, Luyện Khí Quyết ta luyện là của Thanh Thành phái, chia làm hai mươi tầng,
mỗi một tầng, càng lên cao liền sẽ có độ tăng trưởng đáng kể, hơn nữa còn lĩnh
ngộ một môn pháp thuật đặc hữu của Thanh Thành phái, tỷ như là Hộ Thân Cương
Kính, Thái Ất Thần Lôi, Nguyên Thần Ngao Du, Tiên Thiên Nhất Khí Cầm Nã Thủ vân
vân.
Bất quá ta dường như vẫn là đối với sự thăng cấp của nhân vật
cùng kiếm quyết cảm thấy hứng thú hơn, cho nên kinh nghiệm giết quái phân cho
Luyện Khí Quyết thật sự là rất ít, cũng dẫn đến Luyện Khí Quyết của ta hiện tại
vẫn còn đang bồi hồi dưới tầng thấp, rất cần nỗ lực a.
Vì có thể dùng nhiều Vô Vi Kiếm Quyết, tăng nhanh tốc độ
thăn cấp, ta đành phải đem kinh nghiệm điều phối một lần nữa, phân một lượng lớn
cho Luyện Khí Quyết, để cho giới hạn chân khí của ta tăng thêm.
Hôm nay bọn ta cân nhắc rằng Phỉ Vũ đã gần đến cấp ba mươi,
có phải hay không nên để nàng đi làm nhiệm vụ biến thân rồi, như vậy tránh cho
nàng suốt ngày đem cái thân bạch tuộc hoa hoa trắng trắng kia xuất hiện trước mặt
chúng ta, tuy rằng chúng ta là đã tiếp nhận rồi, nhưng rốt cuộc cũng không nhìn
hình người cho thoải mái.
Cho nên họp lại tính toán thương lượng, quyết định để bốn
người chúng ta bảo giá, hộ tống Phỉ Vũ đi đến nhà Thanh Long kia học tập biến
thân, Hòa Tảo đối với quyết định này của chúng ta cực kỳ không hiểu, hơn nữa
còn tỏ vẻ hắn là sẽ tuyệt đối không đi .