Lúc trước nói đến bạch tuộc chúng ta đang cười, hiện tại nói
đến bạch tuộc chúng ta vẫn đang cười, đó gọi là một niềm vui a, nâng đỡ nhau
không ngừng cười như điên, chỉ thiếu không nằm trên mặt đất mà lăn qua lộn lại.
Bất quá người nào đó lại vui không nổi, Hòa Tảo đang cố gắng
đẩy cái đầu béo ú của con bạch tuộc đang dính chặt trên mặt ra, tiếc rằng bạch
tuộc có đến tám tua, so với hai bàn tay gấu kia của hắn thì hơn nhiều lắm, cho
nên luôn mất nhiều hơn được, kéo ra được hai tua lại bị sáu tua còn lại cuốn lấy.
Điều khiến hắn ghê tởm vẫn là cái miệng tối như mực kia của
con bạch tuộc cứ liên tục ghé sát vào mặt hắn, rõ ràng là muốn ăn đậu hủ của hắn,
nghĩ Hòa Tảo hắn anh tuấn tiêu sái, hào hiệp trượng nghĩa, phong lưu phóng
khoáng, nhân nghĩa một cành hoa lê chèn ép hải đường, giang hồ xưng danh Tiểu Bạch
Long, thế nào lại bị một con bạch tuộc thối tha thế này đoạt mất nụ hôn đầu chứ,
vì thế hắn thề sống chết không theo, thà chết chứ không chịu khuất phục!
Trăm bề vội vàng, Hòa Tảo không ngừng quay về phía chúng ta
phát tín hiệu cầu cứu, bất quá mấy người chúng ta đang bận cười, nào rảnh đi để
ý đến hắn. Hòa Tảo nhìn mấy người chúng ta thấy chết không cứu, hắn rốt cuộc
cũng bùng nổ: “Mấy người các ngươi là cái đồ vô lương tâm, nếu lần nữa không đến
cứu ta, ta liền tự sát, để cho đám tiện nhân các ngươi không tìm thấy ta nữa!”
Nghe thấy những lời này, chúng ta cuối cùng cũng miễn cưỡng
ngừng cười, đang lúc Hòa Tảo tưởng rằng uy hiếp có hiệu quả, lời của ta lại một
lần nữa khiến hắn nhận thấy sự hiểu biết của bản thân đối với chúng ta là nông
cạn như thế nào.
“Tên tiểu dạng nhà ngươi, cư nhiên dám bảo chúng ta là tiện
nhân, có tin chúng ta đang lúc ngươi còn sống mà mai phục, giết ngươi đến tè ra
quần, đầu thai chuyển thế, sau đó lại tra ra IP của ngươi, ở trong hiện thực
đem ngươi đánh đến vạn tía nghìn hồng!” Khi ta đang ở nơi này nói ẩu nói tả,
Phù Sinh cùng Khoái Hoạt Đao cũng không quên bày ra một bộ dạng hung thần ác
sát, kỳ thật bọn họ trong lòng sớm đã nghẹn đến nội thương, mấy câu phía trước
kia còn có khả năng, mấy câu phía sau này cũng chỉ là do YY, tra IP cần đến
hacker kỹ thuật thủ đoạn cao siêu, mấy người bọn họ cũng chẳng có ai có được
cái năng lực này.
Trước dáng vẻ độc ác cộng thêm uy hiếp của ta, Hòa Tảo quả
nhiên bị dọa đến, không dám đưa ra chút đòi hỏi nào nữa, từ một cái bộ dạng
hung hãn đáng sợ, đổi sang dùng ánh mắt ủy khuất mà nhìn chúng ta, như oán phụ
ngàn năm, tiểu thụ vạn năm, đem chúng ta nhìn đến trong lòng sợ hãi, ba người hợp
lại tính kế, cảm thấy đùa thế cũng được lắm rồi, bây giờ phải hành động một
chút, nếu không đem hắn khi dễ quá thảm sau này khi lập bang liền không có ai
dám gia nhập vào bang phái chúng ta.
Vẫn là do ta ra mặt, tay cầm Thanh Phong kiếm rách nát, xa
xa chỉ vào con bạch tuộc tinh tai to mặt lớn kia nói: “Oanh! Con bạch tuộc tinh
lớn mật nhà ngươi kia, từ nơi nào đến muốn đi đến đâu, vì sao cứ quấn lấy Hòa Tảo
không buông, mau mau đáp lời, nếu không đừng trách bổn đại gia kiếm hạ vô tình,
đem ngươi trở thành bạch tuộc kho tàu, trở thành mực hấp!” Nghe thấy lời này của
ta, bao gồm cả Hòa Tảo bên trong, toàn bộ đều trợn trắng mắt, nói nhảm cái gì,
trực tiếp chăm sóc không phải tốt hơn sao?
Chuyện càng khiến người ta không ngờ tới đã xảy ra, cái con bạch
tuộc tinh bị chúng ta nhận định là tinh quái NPC kia cư nhiên lại nói chuyện,
hơn nữa còn nói chuyện rất có đẳng cấp: “Ngươi kêu ai là mực hả, ta là bạch tuộc,
bộ tộc bạch tuộc cao quý!” (Y Vân: tự kỷ vô đối… Tử Sa: ng` ta có niềm tự hào
chủng tộc mà =))…)
OMG, ở trong Thục Sơn tinh quái nói chuyện chẳng có gì đáng
ngạc nhiên, nhưng phải là tinh quái cao cấp có trí năng mới làm được, mà cái
con bạch tuộc tinh tai to mặt lớn trước mắt này nhìn không giống tinh quái cao
cấp, như thế mà nói, chỉ có một loại khả năng, chẳng lẽ…
“Chẳng lẽ ngươi là người chơi yêu tộc?” Ta buộc miệng thốt
ra, cái đáp án kia rất nhanh được bạch tuộc tiểu ngư thừa nhận, trong lòng ta
nhất thời nhiệt huyết trở nên sôi trào, nghĩ không ra, nghĩ không ra cư nhiên sẽ
ở đây nhìn thấy người chơi của yêu tộc, hơn nữa còn chọn một tạo hình tàn bạo
như vậy, ta lập tức lấy ra một bức ảnh tinh linh, cầm micro đưa tới gần cái miệng
đen thui kia của bạch tuộc tiểu thư để tiến hành phỏng vấn hiện trường: “Xin hỏi
bạch tuộc tiểu thư, ngươi vì cái gì lại lựa chọn yêu tộc, lại vì cái gì mà lựa
chọn một cái tạo hình khiến người khác hoa mắt như vậy?”
Bạch tuộc tiểu thư có lẽ là lần đầu được người ta phỏng vấn
như thế, cho nên nàng có phần hơi khẩn trương, rất nhanh hít thở không thông liền
từ trên người Hòa Tảo rút về một cái xúc tua trắng như tuyết sờ sờ cái đầu to của
mình, ta đoán nàng vốn hẳn là muốn vuốt vuốt tóc, đáng tiếc nàng đã quên bản
thân hiện tại căn bản không có tóc, ho nhẹ một tiếng, bạch tuộc tiểu thư tiếp
nhận sự phỏng vấn của ta, ngượng nghịu nói: “Ta đây chẳng phải đã làm người quá
lâu rồi sao, muốn đổi chút tư vị thử xem,
hơn nữa làm yêu quái tương đối tự tại, không có gì trói buộc, về phần tạo
hình này…” Nói đến đây trong đôi mắt bạch tuộc tiểu thư bắt đầu tuôn ra những hạt
lệ châu lớn như hạt đậu tương, lộp độp lộp độp như mưa, trực tiếp cấp cho Hòa Tảo
dưới thân nàng một trận tắm vòi sen, Hòa Tảo đáng thương dám giận không dám
nói.
Chờ khi nàng khóc xong, lau lau nước mắt tâm sự với chúng ta
những chuyện cũ đầy chua xót, biểu tình đau khổ chẳng khác gì Đậu Nga: “Các
ngươi nào biết a, bản thể hình tượng của người chơi yêu tộc là do chính hệ thống
tùy cơ chọn, bản thân không thể chọn, ta nhìn vào chúng tỷ muội người chơi yêu
tộc ta cả đám bản thể không phải hồ ly cũng là chim tước, nếu không cũng là mèo
hoặc cá vân vân, cho nên ta cũng liền an tâm, nào nghĩ Thục Sơn cư nhiên ghen tỵ
với mỹ mạo như hoa, chim sa cá lặn, khuynh quốc khuynh thành của ta…” Khi nàng
nói đến đây, chúng ta đều nôn ra, tuy nói tự luyến không phải là cái tội, nhưng
mà một con bạch tuộc tám tua cũng tự luyến, thật sự khiến người khác chịu không
nổi.
(Đậu Nga oan (tên đầy đủ là “Cảm thiên động địa Đậu Nga
oan”, nghĩa là: Nỗi oan của Đậu Nga cảm động đến trời đất), viết sau năm 1291 đời
Nguyên Thế Tổ, tức khi Quan Hán Khanh đã về già. Đây là vở tạp kịch tiêu biểu
và xuất sắc nhất của ông. Nội dung kể về một người đàn bà bình thường chết oan,
khiến trời đất cũng phải rung động; phản ánh tinh thần phản kháng quyết liệt của
nông dân đối với ách thống trị của nhà Nguyên [4].)
Bạch tuộc tiểu thư còn đang đắm chìm trong mỹ mạo tuyệt thế
của chính mình, đợi đến khi bọn ta ói ra mật vàng, nàng rốt cuộc cũng kết thúc
tự luyến, tiến vào chuyện chính: “Ta thế nào cũng không nghĩ đến, cái công năng
ngẫu nhiên kia cư nhiên lại chọn cho ta một bản thể bạch tuộc, ô…” Lại bắt đầu
lộp độp lộp độp, Hòa Tảo lại tắm thêm lần nữa: “Mắt thấy các tỷ muội ta trở
thành sủng nhi trong người chơi yêu tộc, một đống nam nhân vây quanh các nàng,
ta lại không người hỏi đến, có đến biết bao nhiêu khó chịu, cho nên…”
“Cho nên thế nào?” Giờ phút này ta suy yếu đến ngay cả micro
cũng không cầm nổi, nhưng vẫn không buông tha cho tinh thần bát quái tới cùng
như cũ, hỏi tới vấn đề này, chưa từng nghĩ, chuyện kế tiếp mà bạch tuộc tiểu
thư nói, khiến cho Hòa Tảo lần đầu có cái ý niệm phí hoài bản thân trong đầu.
“Cho nên ta liền trụ lại ở đây, hướng trời cầu nguyện, người
nam nhân đầu tiên xuất hiện ở đây, bất kể là đẹp hay xấu, đều là nam nhân trời
cao đã ban cho ta, ta muốn cùng hắn trở thành một đôi ân ái nhất trong Thục
Sơn! Hôm nay…” Bạch tuộc tiểu thư khép đôi mắt nhỏ thẹn thùng khiến chúng ta lại
một lần nữa cười ngất, lằng nhằng nửa ngày nguyên lai nàng là coi trọng Hòa Tảo,
muốn cùng hắn ở chung một chỗ.
Phù Sinh Túy Khách cùng Khoái Hoạt Đao nhìn nhau một cái, cả
hai đều từ trong mắt đối phương nhìn thấy được niềm vui sướng trọng sinh kiếp
sau, may mắn a may mắn, may mà Hòa Tảo đi nhanh trước bọn hắn một bước, nếu
không người đầu tiên bị bạch tuộc tiểu thư nhìn thấy chính là hai người bọn họ
rồi, thật sự là may mắn a! Hai người quyết định sau khi off Thục Sơn sẽ lập tức
đi mua xổ số, lúc này bọn họ đã quên mất lời nói là sẽ cứu Hòa Tảo.
Hòa Tảo đáng thương hắn sau khi nghe thấy những lời đó thì sẽ
thế nào đây?
Vẫn bị trói buộc bên trong tám cái tua của bạch tuộc tiểu
thư hắn đang tìm xung quanh cái đao để cắt cổ, trong miệng không ngừng than thở:
“Để ta chết đi, ta không cần sống thêm ở trong Thục Sơn này nữa, chết đi, để
cho ta thống khoái mà chết đi, ta không muốn bị Thục Sơn đùa giỡn nữa…”
Thời khắc này, ta đối với Hòa Tảo tràn ngập đồng tình, lệ từ
trong hốc mắt bắn ra như bão, bất chấp những cái xúc tua của bạch tuộc tiểu thư
mà tiến lên nắm lấy tay Hòa Tảo, dùng một loại ngữ khí nan huynh kiến nan đệ trầm
trọng nói: “Huynh đệ, chúc mừng ngươi, ngươi rốt cục cũng nhận thức được bản
thân là đang bị Thục Sơn đùa giỡn, nhưng là chúng ta còn muốn tiếp tục kiên
trì, cho dù bị đùa giỡn đến tàn tạ cũng muốn tiếp tục chơi, nếu không chỉ có thể
là thân giả thống cừu giả khoái!”
(Tử Sa: thân giả thống cừu giả khoái- người thân thì đau mà
người thù thì vui…
nan huynh
kiến nan đệ: huynh khó khăn thấy đệ nguy khốn…)
Hòa Tảo lệ tuôn khóc rống nói: “Ca à, không phải ta muốn a,
là ta thật sự kiên trì không nổi nữa, ta xem thường tên thiết kế sư dâm đãng
lũy thừa của Thục Sơn, đánh giá cao chính mình có thể chống lại dâm đãng lũy thừa,
ta sai rồi a!”
“Đệ a, cố chịu đi!” Ta rưng rưng nước mắt vỗ vỗ lưng Hòa Tảo,
sự đau khổ lúc này, chỉ có hai người chúng ta rõ ràng nhất, ở thời khắc này khoảng
cách giữa ta cùng Hòa Tảo đang trong vô hình mà kéo lại gần nhau, Hòa Tảo rốt
cuộc từ sự ép buộc gia nhập hang sói lúc đầu, đến bây giờ đã cam tâm tình nguyện
mà nhảy vào hố lửa, nói ra vẫn là do thiết kế sư Thục Sơn ban tặng!
Không cam lòng bị lãnh lạc bạch tuộc tiểu thư thấy không ai
để ý đến nàng, vội chen lời vào: “Đúng a đúng a, ngươi cũng không thể chết,
ngươi chết rồi ta đi đâu để tìm một người bạn trai cao lớn như ngươi, ngươi xem
ngươi đi, dáng người tốt cơ bắp rắn chắc, không chỉ có hai đầu cơ, trên cánh
tay còn có chuột đang chạy, bụng khẳng định là sáu múi dày, cũng không chừng là
tám múi, nam nhân như vậy chỉ cần nhìn liền khiến người khác chảy nước miếng,
còn có một chòm râu đầy khêu gợi, nga rống rống rống, lão thiên gia thật sự là
quá ưu ái ta rồi !” Bạch tuộc hoa si cười một tiếng dâm đãng a, nhìn Phù Sinh
cùng Khoái Hoạt Đao mồ hôi lạnh từng giọt từng giọt rơi, rất nhanh dồn thành một
dòng suối nhỏ, khi nào thì chòm râu cũng trở thành đại danh từ biểu cảm!!!
Hòa Tảo vừa được ta an ủi xong nghe thấy những lời này của bạch
tuộc tiểu thư, đầu tiên là sửng sờ, ngay sau đó liền lập tức kích động, ôm lấy
tay ta mà kêu khóc: “Ca à, ngươi vẫn là để ta chết đi, ta ngay cả sự trong sạch
của bản thân cũng không thể giữ được, cuộc sống như vậy thì sống còn có ý nghĩa
gì nữa, để ta chết đi!”
Khuyên can mãi, mất của ta hai lạng nước miếng rốt cuộc cũng
đem Hòa Tảo từ đang khóc to khóc lớn khuyên thành khóc nhỏ bi thương, kế tiếp
ta bắt đầu liên hợp với Phù Sinh cùng Khoái Hoạt Đao, cấp cho bạch tuộc tiểu
thư cái công tác tư tưởng, để nàng đem Hòa Tảo buông ra trước, ba người chúng
ta đem nhân cách ra tuyên thệ, tuyệt đối sẽ không để cho Hòa Tảo rời đi, nào
nghĩ bạch tuộc tiểu thư tuy rằng dáng vẻ kinh người, lại rất biết sử dụng đầu
óc, đôi mắt nhỏ liếc nhìn nói: “Nếu như mấy người các ngươi có nhân cách ta
chính là rất nguyện ý tin tưởng, nhưng là các ngươi không có, cho nên bổn tiểu
thư không tin tưởng các ngươi!”
Kế hoạch chuồn êm thứ nhất thất bại, tiến hành phương án
hai: quần ẩu! Nhưng là sau khi ẩu đả vài phen toàn bộ chúng ta đều liền buông
tha, bởi vì bất luận đánh xa hay đánh gần, người bị thương đều là Hòa Tảo, bạch
tuộc tiểu thư luôn có thể dùng Hòa Tảo để che chắn công kích một cách chính
xác, vì để miễn cho đồng đội tương tàn, chúng ta đành phải lần nữa buông tha
cho phương án hai.
Mắt thấy bạch tuộc tiểu thư không chịu buông tha, nếu vẫn tiếp
tục như vậy, chúng ta sẽ không thể đánh quái thăng cấp, bất đắc dĩ hạ quyết định
thay đổi đầu thương đi khuyên Hòa Tảo, để hắn tạm thời mang theo cái con bạch
tuộc tinh này.
Ba người chúng ta tổng cộng hao phí hết bảy cân bốn lạng nước
miếng cuối cùng cũng khuyên được Hòa Tảo miễn cưỡng gật đầu, để cho bạch tuộc
tiểu thư đi theo đám chúng ta, nhưng hắn không thừa nhận đó là bạn gái hắn.
Có thể có cái kết quả này, bạch tuộc tiểu thư cũng vẫn là
tương đối vừa lòng, sau khi buộc Hòa Tảo lập lời thề, mới buông hắn ra, cử động
đầu tiên sau khi Hòa Tảo nhận được tự do chính là nhảy xuống sông Dân, không phải
là bởi vì sau khi chịu nhục mà tự sát, chính là bởi vì nước mắt cộng thêm nước
miếng của bạch tuộc tiểu thư vừa rồi khiến hắn cả người nhớp nhúa, đương nhiên
là phải nhảy xuống để tẩy rửa sạch sẽ mới được.
Trong lúc Hòa Tảo tẩy rửa, chúng ta cũng hỏi về tên cùng đẳng
cấp của bạch tuộc tiểu thư: Phỉ Vũ; cấp bậc mười chín, phương pháp công kích là
phun ra nội đan.