Xong phim, ta kéo hai người bọn họ đi vào nhà hàng Giả Nhật
Tinh Cầu.
Không có gì xảy ra ngoài ý muốn, trang phục của ta cứ mô-đen
thời thượng như thế, lôi kéo ánh mắt của vô số người, cũng có nhiều người khe
khẽ nói thầm, chắc là đang khích lệ ta.
Trong đám bạn học của chúng ta thì lắm kẻ có tiền, cho nên lần
họp lớp này, đơn giản liền bao cả lầu hai của nhà hàng Giả Nhật Tinh Cầu, để
làm nơi tụ họp.
Trước khi chúng ta đến, đã có đồng học tới trước, đi lên cầu
thang, nghe thấy lầu hai có tiếng chuyện trò phát ra, cư nhiên là thảo luận về
game Thục Sơn mới nhất, thật sự có chút làm ta giật mình, không nghĩ tới trong
đám đồng học có không ít người đang chơi Thục Sơn, trong đó có một cái giọng nữ
đặc biệt lanh lảnh, ở đó lớn tiếng khoa trương chính mình trong game lợi hại thế
nào thế nào, được hoan nghênh thế nào thế nào.
Nàng ta chỉ tự mình khoa trương thôi cũng còn chưa tính, hết
lần này tới lần khác còn có người ở bên cạnh nịnh nọt khiến người khác buồn
nôn, lời nịnh kia vừa dứt lời nịnh khác lại tiếp nối, mấy lời bợ đỡ kia, quả thực
làm người khác thực buồn nôn, trước kia khi còn đi học chưa từng phát hiện
trong đám đồng học có loại hiện tượng này a, thế nào sau khi tốt nghiệp đi làm
liền biến thành cái dạng này rồi.
Trương Bội Bội nhỏ giọng nói: “Ngươi còn nhớ cái người đang
một mực nói chính mình thế này thế kia kia là ai không?”
Ta lắc lắc đầu, tuy nghe có chút quen tai, nhưng nhất thời
thật chưa thể nhớ ra, Trương Bội Bội hơi khinh thường nói: “Cái người đó chính
là Hoa Yên lúc trước cùng ngươi giành Tô Dương, bất quá cùng ngươi không giống
nhau, ngươi là không biểu lộ thành không, cô ta là đánh N lần chết N lần, đáng
tiếc Tô Dương vẫn chưa từng coi trọng cô ta.”
Nghe thấy thế, đầu óc ta lập tức bừng tỉnh, nguyên lai là cô
ta, khó trách nghe quen tai như vậy, muốn hỏi ta tại cao trung đồng học nào
nhìn không thuận mắt nhất, Hoa Yên kia khẳng định là đứng đầu trong số đó, còn
nhỏ mà không lo hảo hảo đọc sách chỉ biết trêu hoa ghẹo nguyệt, cư nhiên còn
dám câu dẫn Tô Dương- người tình trong mộng của ta, may là Tô Dương không để mắt
đến cô ta, nếu không ta liền xông đến đem cô ta đánh cho hủy dung mới thôi.
Đã có tình địch tiềm ẩn, ta đây nhất định phải cẩn thận ứng
phó mới được, sau khi hạ quyết tâm, mấy người chúng ta tiếp tục cất bước theo cầu
thang đi lên, đến nơi có đồng học phụ trách chiêu đãi, ký tên vào sổ, sau đó bước
vào, chỉ thấy lầu hai lớn như thế đã có thiệt nhiều đồng học đến, hoặc nam hoặc
nữ, câu hỏi câu đáp trò chuyện vui vẻ, trong đó có một người đặc biệt chói mắt,
không cần người khác chỉ điểm, ta liền đoan chắc đó là Hoa Yên, bộ dáng của cô
ta không thay đổi gì nhiều, vẫn cái dạng phó yêu tinh kia, y phục mặc thản ngực
hở lưng, nổi bật lên là cái bộ ngực ít nhất là cỡ D kia, mỗi khi nàng ta cười rộ
lên, cả phía trước chính là sóng lớn mãnh liệt, khiến nam nhân nhìn thấy mắt
phóng lục quang.
Nha, dựa vào cái gì mà ngực của cô ta lại lớn như vậy, của
ta lại nhỏ như vậy, nhân phẩm của ta luôn tốt hơn cô ta nhiều, hừ, khẳng định
là thời điểm mẹ cô ta sinh ra cô bị bò sữa bước qua, cho nên mới có thể sinh ra
người có đôi ngực bò sữa như vậy.
Lão đồng học gặp mặt thôi, đương nhiên phải chào hỏi nhau một
chút, dạo một vòng, phát hiện ra Tô Dương còn chưa đến, ân, vừa lúc, có thể để
ta làm chút ít chuẩn bị.
Cùng với đồng học chào hỏi xong tiến đến chỗ Hoa Yên đang đứng,
nữ nhân kia cư nhiên dám dùng cằm nhìn ta, chào hỏi ta một cách lạnh lùng thờ
ơ, nha nha, ngươi không để ý tới ta, ta cũng không thèm để ý tới ngươi đâu, đồ
nữ nhân ngực bự không não.
Đang lúc ta muốn rời đi, một trong những người nịnh hót nãy
giờ vẫn vây quanh cạnh Hoa Yên, đồng học A đột nhiên gọi ta lại nói: “Di, ngươi
không phải chính là người trước kia tại trường cứ hay chạy đi tìm Tô Dương sao,
bất quá dường như nghe nói ngươi mỗi lần tìm Tô Dương, đều sẽ phát sinh thiên
tai nhân họa, thật sự là đáng thương nga.” Trong miệng nói đáng thương, trên mặt
lại là một bộ thích thú.
Mẹ kiếp, tiểu dạng nhà ngươi, được lắm, ta không tìm ngươi
gây phiền, ngươi cư nhiên đến chọc giận ta, xem ra không để cho ngươi chút nhan
sắc LOOK LOOK, ngươi sẽ không xem ta ra gì.
Ta trong lòng ác độc nghĩ, trên mặt còn lộ nét cười, biết rõ
tính ta Kim Lăng cùng Trương Bội Bội sau khi nhìn thấy vẻ tươi cười như thế của
ta, đều cảm thấy trong lòng nảy lên một trận ác hàn, hai người từ từ lùi về sau
vài bước, cách xa phần tử nguy hiểm là ta.
Ta cực kỳ lịch sự hướng đồng học A gật đầu: “Là ta, đồng học
ngươi thật nhớ rất tốt, ta cũng không nhớ rõ ngươi là hành hay tỏi gì, ngươi cư
nhiên còn nhớ rõ ta, không sai không sai, xem ra ngày thường nhất định là thường
xuyên nhắc tới ta rồi, nếu không thế nào nhớ kỹ ta như vậy.”
Đồng học A sau khi nghe thấy ta nói cô là hành tỏi một thân
như vậy, lập tức giận tím mặt, mắt thấy như nổi bão, Hoa Yên bên cạnh ngăn cản
cô, sau chuyện ta trước kia từng vài lần đi tìm Tô Dương vừa rồi tuôn ra từ đồng
học A, Hoa Yên liền sắc mặc không tốt nhìn chằm chằm vào ta, nay rốt cuộc phải
đứng ra lên tiếng.
Xí, ta mà sợ cô ta sao? Sợ cô ta thì ta liền không gọi là
Tiêu Thanh Lan rồi!
Hoa Yên có chút khinh thường dùng cằm ngước lên thành góc
150 độ nói: “Nghe nói ngươi trước kia thường xuyên đi tìm Tô Dương, ngươi đó sẽ
không là thích Tô Dương chứ?” Không đợi ta trả lời cô ta lập tức tiếp một câu:
“Đùa, cũng không tát nước tiểu xem mình là cái dạng gì, cư nhiên dám thích đệ
nhất soái ca của trường chúng ta, thật sự là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.”
Ta không có phát hỏa, mà là rất ôn nhu nhìn cô ta: “Xin hỏi
ta là cái dạng gì a?”
Hoa Yên lại dùng cái ánh mắt đầy tự cao liếc nhìn từ đầu đến
chân ta một lượt: “Muốn vóc người không vóc người, muốn khuôn mặt không khuôn mặt,
cả người như bước ra trong đám dân chạy nạn, muốn khiến Tô Dương coi trọng
ngươi? Kiếp sau đi!” Xúc phạm ta xong, cô ta bắt đầu tiến hành khoe khoang: “Ít
nhất vóc người cùng khuôn mặt cũng phải như ta mới được, đặc biệt là vóc người,
thấy được không?!” cô ta ngạo nghễ ưởn bộ ngực ngoài cỡ D của mình ra, khiến
cho bộ y phục kia vốn đã không kham nổi trách nhiệm nặng nề lại suýt nữa rách
toét tại chỗ.
Tất cả nam nhân có ở đó nhìn thấy đều chỉ cảm thấy sau ót
nóng lên, trong lỗ mũi lặng lẽ tuôn ra hai dòng máu đỏ.
“Rất tốt rất vĩ đại!” Đây là tổng kết của ta đối với bộ ngực
của cô ta, sau đó liền đối với đại não của cô ta xuất ra một cái tổng kết kinh
điển: “Thực ngốc thực ngờ nghệch!”
Không đợi Hoa Yên hiểu rõ đó là ý gì, ta đã tại chỗ cho cô
ăn đập một chút, lúc này, ta thân thể nhỏ bé lại xuất ra lực kinh người, đem tất
cả mọi người làm cho hoảng sợ.
Ta một bên đánh một bên miệng không quên mắng: “Mẹ kiếp đồ
bò sữa nhà ngươi, lão nương ta tâm tình đang không tốt, ngươi cư nhiên còn dám
chọc giận đến ta, ngực lớn là cái quái gì, ta liền đem ngươi đánh thành không
ngực, xem ngươi sau này còn có tư cách gì mà ngạo mạn, mẹ kiếp ngươi, cư nhiên
dám khinh bỉ ta, ngươi có biết là ta hận nhất người ta nói ta không xinh đẹp
không, nói ta không vóc người, ngươi lại còn muốn phạm cấm, đánh chết cho
đáng!”
Mỗi con người ở đây, rốt cuộc cũng nhận thức được cái gì gọi
là hung nhân,đây chính là hung nhân điển hình, người có gan nhỏ hơn một chút
thì bị dọa đến lùi sát vào ghế lạnh run.
(Tử Sa: Hung nhân- con người hung hãn)
Kim Lăng cùng Trương
Bội Bội đứng từ xa xem kịch, bọn họ từ nãy đến giờ vẫn là xem Hoa Yên không thuận
mắt, hiện tại cô ta bị đánh chính là đại khoái nhân tâm, về phần ta, bọn họ cũng
không lo lắng, biết ta ra tay có chừng mực, sẽ không gây ra chuyện lớn gì.
(Tử Sa: Đại khoái nhân tâm: tất cả đều hài lòng)
Còn mấy lá gan lớn thì lại nghĩ đến việc đến khuyên can,
không đợi bọn họ mở miệng, hung nhân ta liền buông lời trước: “Người nào dám đến
khuyên can, không phân biệt đối xử, tất cả đều bị đánh!” Lời vừa nói ra, tất cả
mọi người đều dập tắt cái ý nghĩ đi khuyên can, chỉ nắm chặt di động, vạn nhất
to chuyện, lập tức báo cảnh sát.
Hoa Yên bị đánh kêu thê thảm a, kiểu tóc cùng trang phục đắt
tiền của cô ta toàn bộ đều bị ta hủy sạch sẽ, lông mi giả cũng bị ta nhổ không
còn một cọng.
Cô ta mắt đỏ kêu rên, ngực trúng N cú đả kích, đả kích không
mạnh lắm, nhưng mỗi một lần đều đánh trúng vào chỗ đau nhất, làm cho nàng ta
đau đến kêu cha gọi mẹ, bất quá nha đầu này cũng có vài phần cốt khí, cư nhiên
vẫn không thốt ra lời câu xin tha thứ.