Khi ta bước ra từ tân thủ thôn, quả thực là khóc không ra nước
mắt, chỉ còn kém huy đao tự cung nữa thôi, đúng vậy, bạn không nhìn nhầm đâu,
ta cũng không nói nhầm đâu, từ ta muốn nói chính xác là huy đao tự cung, ô…
(Mo: Tân thủ thôn – Là nơi người chơi mới đăng kí thì sẽ được
đưa đến đây; Huy đao tự cung: là 1 loại nhục hình: với nam là tự cắt…, với nữ
là tự phá hủy chức năng của nữ tử. Lời của Mo: Nam thì còn liên tưởng tới thái
giám, nữ thì Mo cũng k hiểu là nhục hình sẽ làm kiểu j, èo, tự dưng lại nhớ đến
cánh đồng bất tận, haizz)
Trước mắt là hình tượng của ta trong trò chơi — Tai, mắt,
mũi, miệng đều đầy đủ không thiếu cái nào, hai tay hai chân đủ cả, thậm chí
hình tượng còn hoàn hảo hơn hình tượng ngoài đời của ta nhiều, vấn đề là, vấn đề
là ở giữa hai chân ta lúc đó có một cái gì đó cà lơ phất phơ…
Có lẽ có người sẽ nói rằng, đây chẳng phải là chuyện rất
bình thường sao, là thân nam nhi thì đều có cái nọ cái kia, trừ phi là TJ,
nhưng vấn đề là, ta là nữ a, là nữ nhân vẫn còn nguyên tem nguyên kiện a, sống
hai mươi mấy năm trên cõi đời nhưng cũng chưa từng gả cho ai a…
(Mo: TJ: Thái giám)
Hoàng Hà cuồn cuộn… Cho dù Hoàng Hà có cuồn cuộn thêm một
ngàn năm nữa, cũng không thể rửa sạch nỗi oan ức của ta a, thật muốn nhảy một
phát xuống rồi đầu thai quên đi mọi truyện, ách, trong tân thủ thôn không có
Hoàng Hà, ta cũng không dám nhảy, nếu không phải là nhóm thiết kế phiên bản quốc
tế thì đáng lẽ phải để một con sông Hoàng Hà ở đây, phong cách của ta không phải
là cường điệu hóa mấy chuyện nhỏ nhặt, cho nên ta vẫn nhịn nhục sống tiếp.
Thật ra, ta là Tiêu Thanh Lan, đừng quá để ý đến cái tên đặc
biệt tao nhã đó của ta, thật ra, ở ngoài đời thực ta chính là một trạch nữ
chính hiệu còn có thêm chút thặng nữ, gọi là trạch nữ bởi vì chẳng bao giờ bước
ra khỏi nhà, ngày qua ngày chỉ ở nhà ăn ăn uống uống, thời gian chủ yếu đều
dành để lên mạng, mỗi ngày đều lên mạng viết đông viết tây, đầu tiên là để mọi
người thưởng ngoạn, thỉnh thoảng còn có thể kiếm thêm chút tiền.
(Mo: K biết mọi ng biết chưa nhưng Mo chưa biết nên phải tra
rồi viết luôn cho mọi người: Thặng nữ í chỉ những cô gái độc thân xấp xỉ 30 tuổi,
trước đây còn đc gọi là 3S: Single, Seventies, Stuck. Mo nói sơ sơ thế ai có
nhu cầu tự search nhé!)
Gọi là thặng nữ, bởi vì gặp gỡ qua bao nhiêu người, từ đầu
chí cuối cũng không ai để mắt đến, sống đến hơn hai mươi mấy tuổi đầu mà vẫn
chưa từng chính thức nói lời yêu đương với ai chứ chưa nói đến việc kết hôn rồi
sinh con, cho nên bao nhiêu xuân ý trong lòng đều trôi đi sạch sành sanh, tình
yêu của mẹ dành cho, cũng chỉ có thể dùng để ra đường ngắm các soái ca, hoặc là
lên các diễn đàn xem ảnh chụp gương mặt cái soái ca để oanh tạc một trận, sau
đó nghênh ngang bỏ đi, kệ cho các soái ca ở nơi nào đó ai oán khóc than: Mẹ ơi,
người ở nơi nào a, có người xấu thả bom con, oa oa…
Tổng hợp tất cả các nguyên nhân, cho nên bản cô nương quyết
định mạnh mẽ tiến công vào phiên bản quốc tế của Thục Sơn này, đầu tiên phải
xem qua mấy kênh này, tiến vào con đường lập một tài khoản đã, thêm đó, ta còn
trang bị cả quang não hiện đại, chỉ cần có một dây dẫn và một ổ đĩa để kết nối
là có thể truyền toàn bộ suy nghĩ của não bộ vào bên trong quang não, sẽ tạo ra
một bản sao cực kì chân thật, không khác bên ngoài là bao.
(Mo: Mo đã search thử rồi, nhưng k có hình ảnh của quang
não, chỉ tìm được thế này: Quang não là một thiết bị cực kì tiên tiến, hoạt động
theo tốc độ ánh sáng, nhanh hơn tốc độ điện tử hiện nay nhiều. Nó là 1 thiết bị
đầu não trung tâm, có thể tiếp thu suy nghĩ trong đầu của con người. Không biết
là đã được bày bán hay chưa nữa.)
Thực ra không phải vì ta yêu thích game online, cũng không
phải vì ta yêu thích trò chơi Thục Sơn này, mà là ta bị cả gia đình cùng với
xuân ý trong lòng đẩy vào con đường cùng này, chuẩn bị tinh thần chơi game để
câu dẫn soái ca.
Mục tiêu cao cả, đường đến xa xôi, tiền đồ mờ mịt, gian nan
muôn trùng.
Tất cả mọi tình huống đã được ta chuẩn bị ứng chiến từ trước,
chỉ là không ngờ rằng đến lúc chọn giới tính nhân vật, bị tiếng chuông báo làm
cho sợ mất mật, tay chân run rẩy, chọn nhầm giới tính thành — Nam!!
Phản ứng đầu tiên của ta sau sự kiện đó là đem xóa nhân vật
này đi, nhưng trong quá trình lại bấm nhầm vào xem thuộc tính nhân vật, sau đó
thì không thực hiện được nữa.
Thuộc tính nhân vật trong Thục Sơn chia làm hai loại: tiên
thiên và hậu thiên. Thuộc tính tiên thiên của nhân vật là thuộc tính do hệ thống
cung cấp ngẫu nhiên khi tạo nhân nhật, trong trò chơi cho dù cấp bậc có cao đến
đâu cũng không thể thay đổi được, trừ khi lấy được tiên đan trong truyền thuyết.
Thuộc tính tiên thiên phân thành: Căn cốt, ngộ tính, phúc
duyên, lục cảm, ngũ hạng; trị số gia tăng thấp nhất là 70 cao nhất là một trăm
hai. Ta chẳng may chọn nhầm giới tính nhân vật nhưng lại may mắn, trị số của
ngũ hạng tăng vừa đến một trăm hai, cực kì cao chứ không phải bình thường a!
(Mo: 5 thuộc tính này Mo k chơi game nên k chuyển sang cho
đúng được, riêng phần ngũ hạng mà bạn Tiêu Thanh Lan nhận được ở đây là sức mạnh;
Thêm nữa, ở giá trị cao nhất là một trăm hai. Mo không hiểu tiếng Trung như thế
thì phải luận như thế nào, nhưng k phải là 102-một trăm linh hai cũng k phải là
120-một trăm hai mươi mà lại là một trăm hai, Mo biết nhận mặt số bằng tiếng
Trung mà :D nên k hiểu ở đây tác giả muốn nhắc đến số nào)
Xóa hay là không xóa, đây là một câu hỏi rất lớn mà tự ta phải
trả lời, vấn đề này đã khiến ta dừng lại ở chỗ chọn trang phục cho nhân vật suốt
30 phút
Quyết định cuối cùng: chỉ có một chữ Xóa;
Không xóa làm sao được, thuộc tính tiên thiên tuy rằng rất
quan trọng, nhưng vấn đề câu dẫn soái ca mới là quan trọng nhất, vì thế lập tức
lao vào nhấn chặt cái nút xóa kia.
Ách… Nhân vật không biến mất, tiếp tục ấn, vẫn không có tín
hiệu gì, phải chăng bị lag sao?
Đúng lúc bao nhiêu khúc mắc trong lòng còn chưa được giải
đáp, cả đầu tập trung suy nghĩ thì hệ thống vang lên tiếng ‘Leng keng’, đồng thời
mỹ nữ siêu cấp NPC hướng dẫn tạo nhân vật đã biến mất từ trước nay lại xuất hiện
trước mặt ta, nở một nụ cười vô cùng mị hoặc nói một câu khiến ta chết lặng,
trân trối nhìn mấy dòng chữ.
“Chào bạn, chúc mừng bạn đã trở thành người chơi thứ 10.000
của Thục Sơn, nhận được thuộc tính tiên thiên, đồng thời tài khoản này được cố
định với thiết bị quang não của bạn, không thể xóa bỏ nhân vật, nếu không sẽ
không thể tiếp tục sử quang não để tham gia trò chơi!”
“Thật… Tốt lắm!” Mắc nghẹn đến nửa ngày cuối cùng cũng thốt
ra được một câu, cái này gọi là thưởng cho nhưng ta phải chấp nhận chơi bằng giới
tính Nam, nếu không, ta muốn lập một tài khoản khác thì phải lập tức mua máy
tính mới, thể thì gọi gì là thưởng cơ chứ, chính là cái người thiết kế phiên bản
quốc tế của trò chơi này muốn đùa giỡn người chơi, mà cô chính là nạn nhân đó!
Sờ sờ lại túi tiền của mình cũng chẳng còn bao nhiêu, ta
đành bất đắc dĩ thỏa hiệp, thế là nhân vật ‘Kiến Nam Sơn’ chính thức tiến vào
thế giới Thục Sơn, nơi ta sinh ra là một thôn nhỏ dưới chân núi Nga Mi, sở dĩ
ta dùng tên là Thấy Nam Sơn vì mấy hôm trước ta có đọc bài ‘Thơ uống rượu’ của
Đào Uyên Minh, trong đó có một câu: Thải cúc đông li hạ, du nhiên kiến Nam Sơn.
(Mo: Phong thái tiêu diêu, nhàn tản, đang nhặt hoa cúc bất
chợt ngẩng mặt lên nhìn thấy núi Lư Sơn, núi Lư Sơn ở đây là quê của tác giả.)
Mặc dù sự nghiệp học hành của ta cũng chẳng phải là giỏi
giang gì, nhưng thỉnh thoảng học đòi mấy thứ văn chương thì rất là cần thiết,
chỉ là sau này có một tên hư đốn dám chỉnh sửa lại tên của ta trở thanh ‘Tiện’
Nam Sơn.
(Mo: Khinh bỉ, hèn mọn)
Bởi vì trước mắt là con đường phổ biến nên người qua người lại
rất đông, ta phải tìm một chỗ kín đáo, vụng trộm cởi bỏ thắt lưng liếc nhìn một
cái.
(Mo: Trời ơi….)
Ân! Thổ huyết tại chỗ!
Cái này mang tiếng là phiên bản quốc tế, làm ăn cũng chẳng
ra gì, sao có thể làm ra một cái thắt lưng cấu tạo chân thật đến như vậy, không
hề khác ngoài đời một tí nào, sống đến hai mươi mấy năm trên cõi đời, lần đầu
tiên được nhìn cái thứ này gần đến như vậy, cũng là cái nhìn quan trọng nhất
trong cuộc đời của ta…