Từ đó, một huyền thoại mới bắt đầu. Huyền thoại về một ông trùm. Huyền
thoại về một người có cái hung danh vang dội, Hạo Chín Ngón. Hắn trở
thành một gã điên cuồng, khát máu, hung tàn. Lý Hạo sử dụng rất nhiều
thủ đoạn, ngoan độc có, giảo hoạt có. Hắn chiêu mộ đàn em, thôn tính
những băng nhóm nhỏ yếu, dần dần khiêu chiến với những bang phái lớn
mạnh. Ngày hắn trả thù Thái Tử là ngày mà giới giang hồ khắc ghi nhất.
Tiếng gào thét tê tâm liệt phế của Thái Tử như xoáy sâu vào lòng mỗi kẻ
đứng tại hiện trường.
Lý Hạo leo từng bậc thang lên đứng đầu giới giang hồ Sài Gòn. Hắn thống nhất tất cả băng nhóm. Sau khi chinh phục
toàn bộ thế giới ngầm, hắn rất khôn ngoan chuyển sang tẩy trắng, dùng
những đồng tiền phi nghĩa đem vào đầu tư các ngành công nghiệp, thương
nghiệp và dịch vụ. Chân rết của Lý Hạo đã bao trùm mọi ngành nghề, mọi
tầng lớp trong xã hội. Có thể gọi Lý Hạo là Ông Vua Không Ngai ở Sài Gòn cũng không phải điều gì đáng chê cười.
Vài chục năm sau, Lý Hạo
chuyển giao bang phái cho đám tay chân thân tín quản lý, còn các tập
đoàn doanh nghiệp thì ủy quyền cho những đứa con của hắn làm chủ. Đích
thực là hổ phụ không sinh khuyển tử. Con của hắn khuếch trương các doanh nghiệp ra càng nhiều ngành nghề hơn nữa, và đang có dấu hiệu có thể chi phối được cả nền kinh tế trong nước.
Từ khi Lý Hạo lui về ở ẩn,
thì cái tên Hạo Chín Ngón dần đi vào quên lãng, giờ đây giới xã hội đen
chỉ còn nghe kể lại về những truyền kỳ của Hạo Chín Ngón. Không ai biết
rằng con người từng khuynh đảo Sài Gòn một thời, lúc này đang ẩn mình
trong khu biệt thự Lan Tím.
**********
Hiện tại, Lý Hạo
đẩy ra song quyền, một quyền đấm tới theo đường thẳng như hổ vồ mồi, một quyền tạo thành đường cong như rồng uốn lượn. Đây là một môn võ công bá đạo, chí dương chí cương, chuyên môn lấy mạnh chống mạnh, lấy nhanh
thắng nhanh. Bởi vì hiện giờ, Lý Hạo đang chú trọng luyện quyền, nên
động tác vô cùng chậm chạp, nhưng mỗi một chiêu một thức lại ẩn chứa rất nhiều huyền ảo.
Hắn chăm chú đi quyền mà không để ý vào lúc này
trên bầu trời đang có những luồng điện màu vàng rạch ngang bầu trời,
Những tia chớp đó xuất hiện ngày càng dày đặc, vằn vện khắp một khoảng
không. Bất chợt một tiếng sấm động vang lên, một tia chớp sáng rực đánh
thẳng xuống vùng đất Lý Hạo đang đứng.
Lý Hạo nghe thấy tiếng sấm thì ngước nhìn lên, hắn chỉ kịp trợn mắt nhìn thấy ánh sáng vàng chóe
đánh thẳng xuống đỉnh đầu. Hắn ngây người, giờ đây hàng loạt những hình
bóng thân quen hiện lên trong tâm trí hắn. Có hình ảnh sư phụ hắn, người mà hắn luôn kính yêu tôn thờ. Có người con gái ấy, người con gái đầu
tiên làm trái tim hắn rung động, cũng là người con gái có số phận bất
hạnh ấy, hắn thấy cô ấy mỉm cười với hắn, hắn thấy cô ấy dang rộng hai
tay như muốn ôm chầm lấy hắn. Và có những người phụ nữ của hắn, những
đứa con của hắn, những chiến hữu vào sinh ra tử cùng hắn…
Sau đó, hắn thấy mình chìm vào những giấc mơ dài, những giấc mơ hỗn loạn ngắt
quãng. Hắn cảm giác giống như đang xem những thước phim đan xen với
nhau, chưa hết cảnh quay này lại chen vào cảnh quay khác. Có cảnh những
tòa nhà ngả nghiêng, hàng rừng cây bốc cháy, khói lửa mịt mù, những ngọn núi sụp đổ, những hòn đảo vỡ vụn chìm dần xuống đáy biển. Rồi đến cảnh
những quân đoàn chiến đấu kịch liệt, những đội quân chiến đấu ở khắp
nơi, trên đất liền, trên mặt biển, trên khắp bầu trời.
Tiếp theo, hắn thấy một giống loài kì quái đang bắt bớ, giết hại dân chúng. Lý Hạo nghe thấy những tiếng kêu gào thảm thiết, tiếng ai oán thê lương thấu
tận trời xanh. Và những người ấy bị lôi đi xềnh xệch, hai tay vươn về
phía hắn, ánh mắt chất chứa nỗi bi ai, môi mấp máy dường như muốn cầu
xin điều gì đó với hắn.
Giấc mơ cuối cùng là giấc mơ dài nhất, Lý Hạo được trải nghiệm một cuộc sống hoàn toàn khác. Hắn được nhìn thấy
mọi hành động của nhân vật chính trong mơ, hắn có thể thấu hiểu được ý
nghĩ, cảm nhận được sự vui sướng, cũng như nỗi đau khổ của người đó. Hắn trải qua giấc mơ đó thật dài, thật dài, rồi chìm sâu vào giấc ngủ.
**********
Tí tách! Tí Tách! Hai giọt mưa rơi xuống mí mắt khiến hắn choàng tỉnh khỏi giấc ngủ. Lý Hạo mở bừng mắt, nhổm người chồm dậy, hắn giơ cả hai tay
lên trời, gào thét như điên dại: “Mình không chết, mình không chết. Ha
ha ha, Lý Hạo này không chết. Trời đánh Lý Hạo này cũng không thể chết
được, ha ha ha ha…”
Sau cơn điên cuồng, hắn dần bình tĩnh lại,
đánh giá cảnh vật xung quanh mới nhận ra nơi này hoàn toàn xa lạ. Đây là một khu vườn rộng rãi, xung quanh trồng toàn những cây cảnh quý hiếm.
Hắn rảo bước đi về phía trước thì thấy cả một vườn hoa đủ màu sắc đang
lung lay đón nhận sự tẩy lễ của cơn mưa phùn.
Theo thói quen
thường ngày, Lý Hạo nhấc tay phải vuốt ve lên phần cụt trên ngón út của
bàn tay trái. Hắn lặng người đứng yên như trời trồng, giống như có một
luồng sét đánh thẳng vào trái tim hắn, khiến tim hắn nhói lên đập thình
thịch. Hắn nhìn xuống quần áo của mình đang mặc lại phát hiện toàn bộ
quần áo đều một màu vàng, xung quanh lại thêu hình rồng uốn lượn vô cùng uy vũ.
Không hổ là ông trùm một phương, rất nhanh Lý Hạo đã dằn
nỗi xúc động xuống, hắn nhanh chóng đi về phía trước để khẳng định suy
đoán của bản thân. Tiếp theo, hắn nhìn thấy một tòa nhà cực kỳ rộng lớn. Hắn cứ đứng dưới mưa lặng lẽ nhìn tòa nhà, chốc lát lại ngước nhìn
những cảnh vật xung quanh. Hắn lẩm bẩm: “Mọi thứ đều rất giống những gì
xuất hiện trong mơ, tòa nhà này, cây cối này, cả mái đình ở đằng kia
nữa, đều y hệt. Chẳng lẽ mình vẫn còn đang mơ.”
Hắn
vung tay tát mạnh vào má của mình. Hắn thấy đau điếng, cảm giác ran rát
từ bên má và bàn tay truyền lên tận óc. Đúng lúc này, tiếng eo éo như
tiếng gà trống thiến vọng đến: “Hoàng thượng, ôi giời, hoàng thượng đây
rồi, ngài làm lão nô lo quá. Sao ngài lại đứng dưới mưa thế kia. Hoàng
thượng mau vào đi, kẻo cảm lạnh đấy ạ.”