Hiển nhiên tên tóc vàng đối với Trần Minh Lượng trêu ghẹo bạn gái của
hắn, cũng chuẩn bị giáo huấn một phen, ba người cùng nhau đêm Trần Minh
Lượng vây quanh ở giữa, mà Trần Minh Lượng còn hướng về cô gái đó nháy
mắt. Những người khiêu vũ xung quanh nhận thấy hình thức không đúng,
tranh thủ thời gian mà dạt về một bên, bất quá cũng không đành lòng rời
khỏi mà muốn ở lại xem nào nhiệt, vô tình hình thành một vòng tròn bao
quanh.
Trong các quán rượu nhỏ như vậy thì tình cảnh như thế cũng là bình
thường, thế nhưng loại nào nhiệt sau hậu trường như thế này thật sự rất
ít, do vậy nên mọi người cũng muốn xem trò hay. Tới nơi này đều là muốn
tìm kích thích, đánh nhau thì càng có nhiều người chung quanh đều cảm
giác rất xúc động, xung quanh đã vang tiếng hò hét cùng thét chói tai
của mọi người.
Lưu Tinh nhìn quanh hết thảy, trong mắt tàn ngập hưng phấn, một bên
hướng mắt đến Cam Cường ý bảo hắn không nên can thiệp vào. Nhìn ánh mắt
Lưu Tinh cùng với bộ dáng đầy hưng phấn (kích động) của Trần Minh Lượng, Cam Cường biết hai vị ông chủ này muốn chơi đùa (đùa giỡn), lần trước
cũng là sự việc cách đây 5 năm.
“Có thể cầm giúp ta chứ?” Lưu Tinh một bên đưa di động cho Tôn Mị.
“Hả? Anh muốn làm gì?” Tôn Mị không giải thícs kích thích sao?h được,
bất quá cũng nhận lấy đị động ấy. ‘Hả? N73?’ Tôn Mị vừa rồi vẫn chú ý
đến người Lưu Tinh, cũng không có thấy Lưu Tinh mang theo điện thoại di
động bên người. Hiện tại vì sao lại có nhỉ? Bởi vì N73 của Lưu Tinh là
màu đen, cong của Tôn Mị là màu trắng, rốt cuộc giống như một cặp dành
cho tình nhân.
“Muốn tìm kiếm một chút kích thích không?” Lưu Tinh nhìn đối phương nói.
“Đương nhiên!” Tôn Mị rất thích liền gật đầu, tuy rằng không biết nam
nhân trước mắt này sẽ làm gì, nhưng trên người Lưu Tinh có khí chất
không giống với người bình thường nên hấp dẫn lấy nàng.
“Đã gặp qua nam nhân đánh nhau bao giờ chưa?” Lưu Tinh nhìn đối phương hỏi.
“Anh là bạn của người kia sao?” Tôn Mị liếc qua Trần Minh Lượng đang bị
vây ở giữa rồi nói với Lưu Tinh, “Bọn họ có đến 3 người, hơn nữa đều là
người xấu, hỗn tạp, anh đi qua...!”
“Cô tựa như đối với ta không có long tin nha!” Lưu Tinh nhìn đối phương
cười nói, “Đánh cuộc được không? Nếu như ta thắng, tặng ta một cái hôn
ngọt ngào vậy được không?”
“Nếu như anh thua thì sao?” Tôn Mị sau khi nghe thấy vậy liền hỏi.
“Vậy ta chịu ủy khuất một chút, tặng cho cô một cáu hôn ngọt ngào!” Lưu Tinh vừa cười vừa nói.
"Tốt, thành giao!" Nữ nhân cười cười rất thẳng thắn đáp ứng, cũng không
có bởi vì Lưu Tinh chiếm tiện nghi mà cảm thấy tức giận, nhưng ngược lại nàng cảm thấy rất kích thích, rõ ràng nàng không thấy phiền phức.
“Haha sảng khoái! Ta sẽ cho cô biết, đây là lần đặt cược hay (thú vị)
nhất trong cuộc đời cô” Lưu Tinh nhẹ nhàng sờ sờ cằm mỹ nữ vừa cười vừa
nói.
Tôn Mị ngồi ngẩn người tại chỗ, sau đó bên mép không tự giác lộ ra vẻ mĩm cười, rất quyến rũ, rất mê người.
‘Trời sinh cường giả khí thế cao ngạo cùng coi rẻ thiên hạ, ẩn dưới bề
mặt vô cùng bình thường , như thể chỉ thích hợp cho dành riêng cho họ
thực hiện! Thú vị! Thú vị!’ (RiO: câu này dịch hơi khó nghe)
Lưu Tinh hướng quay bar nhìn, chọn hai cái chai rượu cầm lên tay.
“Ta thích nhất xem chai rượu đánh lên người, thì bổng nhiên ‘phanh’ nổ
tung một tiếng, cảm giác giống như là chính mình trong buổi đốt pháo
chúc mừng, là chúc hai chúng ta gặp nhau, hôm nay ta cho cô nghe hai
tiếng!” ()Lưu Tinh hướng về phía mỹ nữ bên người chớp chớp mắt, sau đó
quơ lấy hai bình rượu liền hướng đám người đi vào.
“Cố gắng lên ~~ !” Nữ nhân vươn tay hướng về phía Lưu Tinh làm một cái
tư thế cố gắng, bộ dạng giống như tiểu nữ nhân (Hán Việt hay hơn), lúc
này có vài phần khả ái giống Hạ Tuyết.
“Này, tiểu tử thối, cũng dám đi cua bạn gái của ta, con mẹ nó đúng là
ngươi muốn chết sao?” Tóc vàng hướng về phía Trần Minh Lượng mắng.
"Đúng nha, đúng nha, cũng dám đi cua bạn gái của đại ca chúng ta... !" Hai tên côn đồ ở một bên phụ họa nói.
“Sao? Đại ca?” Trần Minh Lượng sau khi nghe thấy cười cười, đem cúc áo
sơmi cởi ra, sau đó đem áo vắt trên cánh tay, “Thật không tưởng tượng
nổi nha, tuổi trẻ như vậy mà đã làm đại ca, vẫn còn dẫn theo tiểu đệ
nữa, các ngươi không có quan hệ huyết thống đấy chứ? Nếu như ngươi cho
là mang theo hai tên thân thích là có thể trở thành xã hội đen mà nói,
vậy ngươi thật sự là đem cái xã hội này nghĩ quá giản đơn rồi!"”
"Con mẹ nó, ngươi đánh rắm!" tên tóc vàng đỏ mặt nói, bị Trần Minh Lượng nói đến đỏ mặt, làm đại ca phiền nhất chính là người khác nói hắn mang
tiểu đệ coi là hắn mang theo thân thích, bởi vì nói như vậy chứng minh
dưới tay hắn thật sự là không có ai.
Lưu Tinh cười cười rồi từ trong đám người đi vào, sau đó nhìn Trần Minh
Lượng bị người vây quanh nói “"Ôi!!!! Ta nói Lượng tử, anh bây giờ thế
nào lại thích để mặc người khác cười vậy?”
"Di? Lại tới một người, thế nào, ngươi là vì hắn mà ra mặt giúp sao?" Tóc vàng nhìn Lưu Tinh đi tới hỏi.
“Ra mặt hay không ta không biết, ta chỉ biết là thượng đế sáng tạo ra
thế giới này, cũng không phải cho các ngươi tưởng như vậy đã trang b”
(giống Ngưu bức) Lưu Tinh vừa dứt lời, hai tay từ phía sau lưng quơ lấy
hai bình rượu hướng hai tên tiểu đệ của tên tóc vàng hung hăng đánh tới.
"Phanh ~~!"
"Phanh ~~!"
Chỉ là trong nháy mắt, hai cái tiểu đệ đã đả đảo trên mặt đất, trên đầu liên tục máu chảy ra phía ngoài.
“Rượu ngoại quốc bán rất đắt, mùi vị cũng không tệ, cũng nên cho bọn họ
thưởng thức một ít chứ nhỉ, hoá ra bình rượu này cũng không rắn chắc cho lắm, va chạm một cái đã vỡ rồi!” Lưu Tinh đem hai mảnh vở của bình rượu đem ném xuống đất vừa cười vừa nói.
"A ~~!" Tiếng thét chói tai, toàn trường thét chói tai, động tác của Lưu Tinh triệt để là cho người chung quanh kích động mãnh liệt, bất kể là
nam hay là nữ, vì Lưu Tinh mà thét chói tai. Kích thích, đây chính là
bọn họ đã tìm kích thích, song cũng làm cho bọn họ cảm khái, hoá ra đánh người cũng có thể phiêu dật (nhẹ nhàng). như vậy ~~!
Nhìn thủ hạ ngã trên mặt đất một lần hai người, tóc vàng đầu tiên là
sững sờ, đột nhiên buông bạn gái ra, hung hăng một quyền hướng Lưu Tinh
đánh tới.
"Con mẹ nó ngươi muốn chết ~~!"
Lưu Tinh không có né tránh, đứng yên tại chỗ, trên mặt vân như cũ mang
theo vẻ chán chường tà ác vô sỉ mỉm cười. Thì ở xung quanh đám người
muốn xem nắm tay đánh trúng vào mặt hắn, ‘Ba~~!’một tiếng, nắm tay tại
dừng lại trước mặt Lưu Tinh, Trần Minh Lượng hung hăng cầm lấy cổ tay
tên tóc vàng, không thể để cho hắn lại tiếp tục đánh về phía trước.
"Muốn chết? Đây là vấn đề để cho ta phiền muộn hơn hai mươi năm, không
biết là cuối cùng nên đi tìm nơi nào, vốn ta đang muốn đến đây tìm một
cô gái chỉ dẫn cho nàng nhận ra phương hướng, thế nhưng không thành
công. Là có một ngày ta chỉ vào giường và nói với nàng “Cô nằm xuống”
kết quả nàng nhăn nhó nhưng vẫn nằm sấp xuống trên giường!” Lưu Tinh vừa cười vừa nói, sau đó nhìn cô gái bên cạnh tên tóc vàng hỏi, "Cô biết
hai người khác nhau như thế nào không?"
“Không biết!" Nữ nhân kia nghe lời Lưu Tinh rồi nói ra, hiển nhiên đối
với người bạn tóc vàng này của nàng cũng không phải có để ý.
“Một thân thể thì hướng về phía trước, còn một thân thể thì hướng về
phía dưới, đây chính là cái hai người khác nhau” Lưu Tinh vừa cười vừa
nói, sau đó nhìn Trần Minh Lượng một bên nói "Lượng tử, nữ nhân này cũng không có cảm nhận được phương hướng, bất quá rất thích hợp ngươi!”
"Đúng không?" Trần Minh sáng nghe Lưu Tinh lời nói rồi cười cười, đột
nhiên cầm lấy tên cổ tay tên tóc vàng hung hăng một cước đá vào bụng đối phương, tên tóc vàng không thể chịu được trực tiếp ôm bụng quỳ trên mặt đất.
"Nhưng là ta là một người quan niệm truyền thống rất mạnh, không muốn ta thời gian tới vợ của ta phản bội, bất quá không cùng nữ nhân này phát
sinh chút sự tình gì, tựa hồ đối với ba vị huynh đệ ngã xuống không dậy
nổi này."
"Cái này dễ thôi, nói cho ta chủ ý của ngươi." Lưu Tinh nói.
“Nói?”
"Đưa ra quy định, thuê cái phòng hai người, sau đó các ngươi cùng
nhau... Thủ dâm. Thế nào, phương pháp này tốt chứ?" Lưu Tinh vừa cười
vừa nói. (Nói thật mấy câu trên theo ý hiểu của tớ, biên có thể sửa ý
giúp.)
“Ngươi cho là trang b ha, mang hai tên tiểu đệ này rời khỏi đây, thời
gian lão tử ra ngoài lăn lộn ngươi còn đang trong lòng mẹ ngươi bú sữa
đấy... !”
"Ha ha, khá lắm tinh lực dồi dào a!" Lưu Tinh cười cười, sau đó vỗ vỗ
khuôn mặt cô gái ở bên cạnh tên tóc vàng, "Còn là xử nữ sao?"
"Không... Không phải!" Nữ nhân nhìn Trần Minh Lượng cùng Lưu Tinh cũng
không vì đã đánh người ở chỗ nàymà tỏ ra sợ hãi, đặc biệt một bên Trần
Minh sáng, vẫn còn cầm đồng hồ kim loại mở từ trên tay ra. (hơi khó nếu
đọc theo dấu “.” “,”)
"Ah, vậy đã là phụ nữ rồi sao~? Rất tốt, khẩu vị của hắn chính là ưa
thích người như vậy. Về phần cái tên tóc vàng này, cô sẽ không muốn làm
người nhà của người tàn tật chứ? Ha ha, hi vọng các người ngày hôm nay
có một buổi tối vui vẻ."
Lưu Tinh vừa cười vừa nói, sau đó hướng quầy bar đi đến, giống như một
vị tướng quân đánh trận thắng lợi trở về, phía sau tên tóc vàng và bộ
dáng thê thảm của ba người, cùng tiếng thét chói tai phảng phất của
nhưng người vậy xung quanh giống như vì Lưu Tinh mà ủng hộ.