Đại Đạo Tu Tiên
Con rắn
trông to là thế mà vô cùng nhanh nhẹn. Nó uốn mình tránh con chim ưng
rồi liền sau đó phun nọc độc. Nọc của con rắn văng tới đâu, nơi đấy liền tan, xủi bọt, bốc khói tới đó. Quả thật không phải con rắn bình thường!
Rất may là hướng con rắn phun không phải là chỗ hắn đứng. Trần Hữu ngay
lập tức được cảnh tỉnh, hắn nhanh chóng chạy đi, nấp sau 1 cái thân cây
cổ thụ khác khá xa nơi 2 con vật ấy giao đấu. Tính hiếu kỳ đã không cho
hắn bỏ đi mà bắt hắn ở lại theo dõi cuộc chiến của 2 con quái vật ấy.
Nói là cách khá xa, nhưng hắn nghĩ chỉ 1 cái trườn của con rắn là tới,
vì thế, nếu mà hắn thấy con chim ưng bị thất thế thì ngay lập lức hắn sẽ bỏ chạy ngay. Hắn tạm gọi con chim ưng gián tiếp cứu mạng mình kia là
Thần Ưng, còn con rắn tí nữa giết chết mình là Xà Quỷ
Thần Ưng vô cùng nhanh nhẹn, đòn vừa rồi không thể làm khó nó. Thần Ưng
cũng không dám khinh xuất, không dám để cho chất độc ấy chạm vào người,
vừa né nó xong liền tiếp tục tấn công, lần này nó giơ móng vuốt sắc nhọn của mình lên lao tới. Xà Quỷ không dám để cho đôi vuốt đó chạm vào
mình, nó vặn vẹo thân hình, né ngang né dọc đi liền với việc phun nọc
độc. Nó cố gắng giãn khoảng cách với Thần Ưng nhưng chú chim ưng lại
không để hắn làm điều đó.
Hai bên ở vào thế giằng co. Sau khi chiến một thời gian, bất ngờ con rắn đưa nanh ra và lao thẳng về phía Thần Ưng, chú chim ưng bị giật mình né vội sang 1 bên. Lợi dụng điều đó, theo đà Xà Quỷ lao đi được 1 quãng,
giãn khoảng cách với Thần Ưng. Liền ngay sau đó, Xà Quỷ phun nọc độc
xung quanh người tạo thành áo giáp độc không thể tới gần. Thần Ưng ngay
sau khi nhận ra là bị lừa liền lập tức sáp lại ngay, nhưng lúc này áo
giáp độc đã được hoàn thành, thấy vậy chú chim ưng có vẻ trần trừ. Ngược lại với Thần Ưng, khi thấy đã được bảo vệ, Xà Quỷ liên tiếp phun độc
tấn công Thần Ưng không cho nó được nghỉ ngơi.
Thần Ưng tránh né liên tục, nó không làm gì ngoài việc đó. Dường như nó
đang suy tính điều gì. Được 1 lúc Thần Ưng bất ngờ vẫy cánh thật mạnh.
Gió thổi vù vù, bão tố dần dần nổi lên. Từng đợt, từng đợt cuồng phong
ập vào người Xà Quỷ. Xà Quỷ dường như không quan tâm đến điều đó, gió
thổi tuy mạnh nhưng cũng không gây tổn hại đến nó, cũng như không thể
đẩy ngược lại chất độc là nó phun ra. Nó tiếp tục nhắm vào Thần Ưng phun từng dòng độc dịch. Thần Ưng vừa né, kiên trì vỗ cánh thật mạnh. Không
biết nó đang định làm gì.
Sau chừng khoảng 1 tuần trà Thần Ưng liền dừng lại, lao thẳng vào Xà
Quỷ. Xà Quỷ cậy mình có áo giáp độc ngạo nghễ đứng nhìn, nhưng chỉ khi
Thân Ưng gần lao vào mình thì nó mới cảm thấy có gì đó không ổn. Nó nhìn quanh thân thể mình, áo giáp độc đã sớm tiêu hao gần hết, chỉ còn lại
một lớp rất mỏng mà thôi. Nó hoảng hốt tránh né nhưng đã muộn. Thần Ưng
đâm xuyên qua người Xà Quỷ như cây kim chọc qua tấm vải vậy. Xà Quỷ
dường như không cam tâm, nó điên cuồng phun nọc độc, giãy giụa. Thần Ưng cũng kêu lên đau đớn, độc dịch dù chỉ còn 1 lớp mỏng nhưng vẫn còn quá
kinh khủng, mặc dù vậy Thần Ưng vẫn không hề trậm trễ, liên tục đâm qua
đâm lại thân thể Xà Quỷ. Cuối cùng nó lao tới, đâm xuyên qua đầu Xà Quỷ, mỏ kẹp theo 1 cái túi màu đen đen, nhìn lướt qua Trần Hữu 1 cái rồi bay đi. Trần Hữu rùng mình, ngay đến con rắn khổng lồ còn bị giết thì hắn
làm sao có cơ hội sống sót. Hắn chắc mẩm rằng mình con chưa xứng đáng
làm thức ăn cho Thần Ưng a. Con rắn vô lực đổ rầm xuống. Ngay cạnh hắn!
Tới lúc này hắn chưa hoàn hồn, hắn vẫn chưa thể tin được mình vừa toát
chết trong gang tấc. Phải chừng một nén nhang, hắn mới ngồi phệt xuống
đất, quên đi cả con quái vật khổng lồ bên cạnh, thở dốc. Rồi phải chừng
một nén nhang tiếp theo hắn mới bình tĩnh trở lại. Hắn nghe đâu đây có
tiếng trẻ con la hét, nhưng hắn cũng chẳng có để tâm tới điều đó. Giờ
hắn đang suy nghĩ xem có nên đi tiếp hay không. Đây mới là phía bên
ngoài mà đã gặp phải con quái thú nguy hiểm như thế, đi vào bên trong
chắc chắn sẽ còn gặp nhiều loài đáng sợ hơn, không biết sẽ còn điều gì
hay thứ gì chờ đợi hắn phía trước nữa. Hắn đâm tỏ ra do dự. Sau khoảng
một thời gian uống cạn chén trà, hắn liền quyết định.