Đại Đạo Tu Tiên
- Thế nào –
Bạch Chi Tam đứng sau vừa nói vừa cười – Thiên Nam huynh vừa ý chứ ở đây là hai trăm đứa trẻ con chừng 10 tuổi, đệ đã phái người đi khắp nơi tìm kiếm về cho huynh đấy, không biết có đứa nào hợp nhãn huynh không.
- Vừa ý thì chưa biết, nhưng tấm lòng Bạch Chi Tam huynh đã cất công
giúp cho tiểu đệ thế này, tiểu đệ cảm động chả biết nói gì. Tiểu đệ đành nợ huynh một món ân tình vậy. Huynh không cảm thấy phiền khi tiểu đệ
xem qua 1 chút chứ?
- Mời Thiên huynh!
Ngoài sân là hai trăm đứa trẻ đứng thành 5 hàng, mỗi hàng 40 đứa, trên
mặt những đứa trẻ có đầy đủ biểu tình, đứa sợ hãi, đứa cố làm ra vẻ kiên cường, đứa khóc, đứa lại vô tư cười đùa, nhưng khi Thiên Nam bước ra,
tất cả đều im bặt. Từ người Thiên Nam tỏa ra 1 cỗ khí áp uy nghiêm khiến những đứa trẻ không dám nhúc nhích mảy may.
Đột nhiên Thiên Nam rút từ trong tay ao ra 1 thanh kiếm. Thanh kiếm này
khi vừa được rút ra liền tỏa ánh hào quang và phảng phất mùi tanh của
máu, sát khí thật kinh người.
- Thiên Nam huynh, đây là ý gì? – Bạch Chi Tam thấy vậy thất kinh kêu to
Trong số hai trăm đứa bé này chỉ có khoảng một trăm hai mươi đứa là mồ
côi, nô lệ hay mua được của những gia đình nghèo, chết không đáng tiếc,
nhưng tám chục đứa còn lại đều là con nhà danh giá, lão đã phải hứa hẹn
nhiều thứ như là được đi theo Thiên Nam anh hùng và hứa nếu không được
chọn sẽ được toàn vẹn trở về. Trong số đó có cả những mối làm ăn của hắn mà hắn không hề muốn mất đi.
- Bạch huynh an tâm, ta chỉ muốn thử bọn trẻ này chút đỉnh thôi, tuyệt
không tổn hại mảy may đâu. Giao tình hai nhà chúng ta đã bao nhiêu năm
nên đệ cũng không muốn làm Bạch huynh khó xử.
Nghe những lời này, lòng Bạch Chi Tam mới được giãn ra, thờ dài một cái. Quả thực nếu lão quái vật này mà muốn đánh thì chả ai ở đây có thể là
đối thủ của lão, kể cả hắn nếu liều chết mà đánh cũng chỉ chống đỡ được
một hai. Lão cũng không thể vì hai trăm đứa trẻ này mà hủy đi mối quan
hệ làm ăn với Thiên gia được hơn nữa có muốn cản cũng lực bất tòng tâm
a, có điều nếu toàn bộ hai trăm đứa trẻ này chết đi, uy tín của não sẽ
bị giảm mạnh, nhiều mối làm ăn bị mất, con đường kiếm cơm sau này có
phần gian nan hơn.
- Vậy thì xin tùy Thiên huynh xử trí.
Thiên Nam mỉm cười gật đầu, quay mặt về những đứa trẻ kia nói nhỏ nhẻ mà nghe rất rõ:
- Trong số các ngươi, có thể có kẻ biết ta là ai, có kẻ không. Điều đó
không quan trọng. Ta không quan tâm gia thế của các ngươi, chỉ cần các
ngươi đáp ứng được những yêu cầu của ta thì các ngươi có thể đi theo ta. Làm gì thì dần dần ta sẽ tiết lộ, nhưng yên tâm, ta sẽ không bạc đãi
các ngươi và đương nhiên sẽ được hưởng nhiều chỗ tốt. Các ngươi sẽ được
học ăn uống đầy đủ, sẽ được học những võ công thượng thừa đủ để trở
thành những tuyệt đỉnh cao thủ trong võ lâm……
Thiên Nam liền giơ tay phải lên trời, 1 con rồng màu vàng cuộn từ cánh
tay Thiên Nam bắn lên vô cùng dũng mãnh làm không khí xung quanh nóng
rực, sau đó lại khoát tay 1 cái, ngay lập tức không khí lại trở về như
lúc bình thường. Những đứa trẻ ngước nhìn lên đầy vẻ ngưỡng mộ, trẻ con
mà, cứ cho chúng thấy những gì chúng thích thì chúng mới có quyết tâm để đạt được.
- …… Ta sẽ thử thách các ngươi. Ai vượt qua vòng thử thách ấy sẽ có cơ
hội được đi theo ta. Nếu có 1 đứa vượt qua, đương nhiên đứa ấy sẽ thắng
cuộc. Nhiều hơn 1 đứa, ta sẽ tiếp tục thử thách cho tới khi nào chỉ còn 1 người mà thôi. Thử thách của ta, vừa khó, vừa khổ lại nguy hiểm. Các
ngươi, ai sợ chết hay thấy mình không đủ khả năng, hãy tự tách ra khỏi
hàng, lùi hẳn về phía sau đi. – Thiên Nam nghiêm nghị nói
Gần năm chục trẻ đã lùi lại. Dù gì cũng mới chỉ 10 tuổi, chúng chưa sẵn
sàng với cái chết. Với lại đa phần trong số này đề là con của những nhà
danh giá, có địa vị cao, ăn sung mặc sướng quen rồi, nghe thấy bảo phải
chịu khổ, đau với nguy hiểm thì rút lui ngay.
Thiên Nam không vì thấy thế mà buồn rầu, trái lại ông cảm thấy rất hài
lòng. So với ban đầu ông nghĩ là phải gần trăm đứa bỏ cuộc ngay từ đâu
thì con số này cũng đáng để vui a.
- Ừm, vậy các ngươi đã sẵn sàng đối mặt với hiểm nguy thì ta cũng nên bắt đầu ngay thôi.
Thiên Nam vung Thiên Long kiếm lên trời, huyết vân nổi lên, bầu trời
biến sắc. Từng đoàn huyết vân quay cuồng rồi hợp lại, đi theo 1 đường cố định theo 1 đường cố định như thể có bàn tay thần kỳ của ai đó nắn vậy. Đoàn huyết vân như mảnh vải đỏ khổng lồ bao trùm Thiên Nam cùng với lũ
trẻ.