Một chiếc xe Mercedes-Benz đời S màu đen phóng như như bay tới, trong xe có
một nam một nữ. Nam mặc một bộ quần áo Armani's, thoạt nhìn
có vẻ cũng khá đẹp trai, tuy nhiên hấp dẫn sự chú ý của
người khác lại là có gái ngồi cạnh hắn. Vẻ ngoài như tiên
nữ, khí chất cao quý, cử chỉ cao nhã, mỗi cái nhăn mày, mỗi
nụ cười đều cực kỳ tao nhã, khiến cho người ta không thể không
tấm tắc ngưỡng mộ.
Hai người này chính là Sở Phàm và
đại tiểu thư. Bọn họ cùng tới khu nhà Lam Cảnh thị sát xem
công việc tiến triển ra sao.
Sau khi xuống xe, Sở Phàm và
đại tiểu thư đi về phía khu nhà Lam Cảnh. Bước vào khu nhà này cảm giác như đi vào một khu công viên hiện đại, toàn bộ kiến
trúc khu nhà là vườn cây và công viên, môi trường và con người
hòa hợp, hai mặt thực dụng và môi trường đều được xem xét,
trong vườn lại có vườn, cảnh quan bao trùm, đẹp không sao tả
xiết. Hơn nữa khu nhà xa khu phố xá sầm uất, có vẻ u tĩnh,
dường như con người được ở nơi đồng cỏ bao la, cảm thụ gió mát trăng thanh, trời đất rộng lớn.
Hơn nữa kiến trúc khu Lam Cảnh nam bắc đều có nước, hình thành nét đặc sắc của khu
lầu các giữa hồ. Khu nhà ở tọa lạc trước mặt hồ. cảnh sắc
non sông tươi đẹp thu vào tầm mắt, đất đai rộng lớn, sông núi
quanh co, trong núi có suối róc rách, dưới cầu nước chảy trong
veo, các loại thực vật phong phú đa dạng kết hợp rất tự nhiên, mang theo ý thơ, cảm xúc bốn mùa. Hoàn cảnh khu nhà thật là
tràn đầy ý cảnh.
Kiến trúc và hoàn cảnh như vậy, người ở sẽ đánh giá được cả về tính thực dụng và sự hài hòa,
Sở Phàm không tin là không bán được nhà. Nhà thế này giá
khoảng 16.000 đã là quá rẻ, chủ yếu là do ảnh hưởng của
khủng hoảng kinh tế. Nếu trước đây, nhà tốt như thế này giá
ít nhất cũng phải là 18.000 hoặc tới 20.000.
Người quản
lý hạng mục công trình là Lưu Trung nghe nói đại tiểu thư và
Sở Phàm tới thị sát trung tâm giao dịch, vốn đã sớm ra đón,
vội vàng giới thiệu với Sở Phàm và đại tiểu thư tình hình
công việc. Lưu Trung vừa nói vừa dẫn đại tiểu thư và Sở Phàm
đi tới trung tâm giao dịch nhà. Ở đây đang có hơn mười công nhân
đang làm việc tất bật. Hình thế cơ bản của trung tâm giao dịch
đã thể hiện ra. Hơn một nửa khu giao dịch đã trang hoàng xong,
bởi thế có thể thấy hiệu suất làm việc rất cao của Lưu Trung.
-Đại tiểu thư, tối này toàn bộ trung tâm giao dịch nhà đại thể sẽ
được trang hoàng xong. Ngày mai công việc chủ yếu là hoàn
thiện, cố gắng đạt tới mức tốt nhất có thể, hoàn toàn dựa
theo yêu cầu phải đẹp đẽ, tráng lệ của Sở tiên sinh đưa ra.
Lưu Trung nói.
-Không tồi, không tồi. Tôi thấy rõ là giám đốc Lưu rất cố gắng hoàn thành nhiệm vụ. Trung tâm giao dịch nhà này có tác dụng trọng yếu lắm. Nó giống như là một cái cửa sổ, người dân thông qua
cửa sổ này mà phán đoán nhà bán ra lần này tốt hay không. Cho nên việc trang trí khu trung tâm này nhất định không được sơ
suất.
Sở Phàm trầm giọng nói.
-Sở tiên sinh, yên tâm đi. Tôi sẽ không để cậu thất vọng đâu!
Lưu Trung nói.
-Được!
Sở Phàm gật đầu, sau đó cùng với đại tiểu thư giám sát quá
trình trang hoàng khu trung tâm mua bán, trong quá trình đó đưa ra không ít kiến nghị, tới buổi chiều mới rời khỏi tiểu khu Lam
Cảnh.
-Đại tiểu thư động viên tôi rồi. Tôi làm gì có tài cán gì chứ.
Chẳng qua là từ Thiếu Lâm Tự đi ra nên có chút võ nghệ thôi.
Cả đời này chỉ cần có thể bảo vệ bên cạnh đại tiểu thư, nhị tiểu thư thì đã là đủ rồi.
-Như vậy sao được. Như thế
tôi và Tiểu Vân chả lẽ trở thành tội nhân thiên cổ sao? Giữ anh ở bên mình, không cho anh có thể bộc lộ tài hoa, thực hiện
khát vọng. Điều đó sẽ làm tôi không an tâm nổi.
Đại tiểu thư nói xong khẽ thở dài:
-Có đôi khi tôi nghĩ, để anh làm vệ sĩ cho chúng tôi thực sự là ấm ức cho anh.
-Cho nên Sở Phàm, anh cũng phải phấn đấu đi. Tôi nguyện ở sau lưng
ủng hộ cho anh, cho dù anh có thất bại nhưng anh đã cố gắng,
vậy cũng sẽ không hối hận.
Sở Phàm
trong lúc này cũng không biết phải nói gi. Hắn không ngờ đại
tiểu thư lại quan tâm tới hắn như vậy. Điều này mang lại cho
hắn một tình thân ấm áp.
-Tôi từng nghe một câu chuyện
cổ, kể rằng ở một bộ lạc xa xôi, một người đàn ông muốn
giành được trái tim người con gái mình ngưỡng mộ thì phải
tiến vào nơi núi sâu rừng thẳm có nhiều mãnh thú, giết được
một con mãnh thú để thể hiện lòng thành của mình. Có một số người ra đi không thể trở về, chôn thân trong bụng mãnh thú. Có một số người lại giết được mãnh thú trở về, cưới được
người con gái mình ngưỡng mộ. Quy định kỳ quái của bộ lạc là có nguyên nhân của nó. Phụ nữ trong bộ lạc đều hy vọng con
cháu mình phải cường tráng dũng mãnh, như vậy mới có thể sinh tồn giữa bốn bề nguy cơ. Cho nên họ chỉ chọn những người đàn
ông có năng lực làm chồng, những người không có năng lực sẽ bị mãnh thú đào thải!