Nhưng hiện tại gã đã gần như hoàn toàn hiểu rõ. Lâm Phong làm như
vậy không hề là chuyện bé xé ra to mà thậm chí như vậy vẫn
còn chưa đủ.
Thanh Long khống chế tâm thần. Lúc này gã
đã biết Sở Phàm tuyệt đối không phải người tầm thường. Bởi
vậy gã phải toàn tâm toàn ý đối chiến với Sở Phàm, tuyệt
đối không thể có chút phân thần sơ xuất. Nếu không, kẻ chết
cuối cùng chắc chắn là chính gã.
Thanh Long quyết định
áp dụng chủ động công kích, gã chính là tu luyện "Thập Nhị
Hình quyền" trong Hình Ý Quyền, bao gồm mười hai bài: long
hình, hổ hình, hầu hình, mã hình, đà hình, kê hình, diêu
hình, yến hình, xà hình, thai hình, ưng hình, hùng hình (rồng, hổ, khỉ, ngựa, gà, én, rán, kỳ đà, la, ưng, gấu, báo).
Mà gã tu luyện "Thập Nhị Hình quyền" này chủ yếu để chủ động
công kích, di chuyển với tốc độ cao để khống chế kẻ địch!
Bởi vậy Thanh Long thân như gió giật lao về phía Sở Phàm, một chiêu hổ quyền nhằm thẳng vào mặt, ngay sau đó là một hầu quyền
khéo léo vào bụng Sở Phàm. Hình Ý Quyền này theo tâm mà
động, sau khi phối hợp với Thập Nhị Hình quyền thì biến hóa
vô cùng, chiêu thức phức tạp khó phân, uy lực rất lớn. Trong
khoảng thời gian ngắn quyền phong đầy trời vây vòng quanh Sở
Phàm.
Sở Phàm và Thanh Long chiến đấu hừng hực khí thế, bên này Kim
Cương và Ngân Hồ liên thủ đối phó mười gã áo đen. Nói chính
xác thì kể cả Triệu Hổ, trong mười gã áo đen này chỉ còn
lại sáu tên còn sức chiến đấu. Mà sau khi Kim Cương nổi giận
gầm lên, một mình hắn đối phó cả sáu gã cũng không thành vấn đề, huống chi còn có Ngân Hồ bên cạnh tương trợ.
Lúc
này chiến ý của Kim Cương tràn ngập dị thường, trong lòng hắn
nhiệt huyết sôi trào, kích động không ngừng, bởi vì đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Thiếu chủ của mình. Trước kia chưa
được nhìn thấy Thiếu chủ, hắn vẫn luôn kính sợ, nghĩ rằng
Thiếu chủ có lẽ là một người cao quý, nhưng sự bình dị gần
gũi của Sở Phàm lại nằm ngoài dự liệu của hắn. Càng khiến
hắn kích động hơn chính là một tiếng "người anh em" của Sở
Phàm. Kim Cương vốn là một người có tình cảm phong phú, hắn
cho rằng nếu Thiếu chủ coi hắn là anh em, như vậy cho dù bảo
hắn nhảy xuống sông, lao vào lửa vì Thiếu chủ, hắn cũng không
chối từ. Tính mạng của hắn đã sớm giao phó cho Thiếu chủ của mình.
Bởi vậy Kim Cương càng thêm phấn khích xuất thủ.
Vậy thì lúc này ai có thể ngăn nổi Kim Cương? Không có, tuyệt
không có ai!
Đám thanh niên áo đen này kêu la thảm thiết,
trong mắt chúng tràn ngập sự sợ hãi khủng bố. Ánh mắt chúng
nhìn Kim Cương căn bản không phải đang nhìn một con người mà là
đang nhìn một con quái vật, một con quái vật KinhKong chỉ xuất
hiện trong phim ảnh.
Đúng vậy, sự hùng mạnh của Kim Cương đã vượt xa xa xa xa sự tưởng tượng của chúng. Càng khủng bố
hơn chính là dường như Kim Cương chưa dùng hết toàn lực, hơn nữa còn thêm Ngân Hồ với thân pháp huyền ảo, xuất thủ nhanh chóng, phương vị độc chuẩn, khiến bọn chúng hoàn toàn thất bại tới
mức rối tung rối mù.
Lâm Phong và Lâm Phi Dật tránh ở
một góc bên trong âm thầm quan sát biến hóa của trận chiến.
Trong lòng bọn chúng vô cùng căm hận hai người Kim Cương và Ngân
Hồ vừa mới đột nhiên xuất hiện. Chúng đã nhận thấy tình hình không ổn, càng đánh tiếp chắc chắn bên Sở Phàm sẽ càng chiếm ưu thế lớn. Thấy tình thế không ổn, Lâm Phong và Lâm Phi Dật
chuẩn bị trốn đi, khom người, lặng lẽ chạy trốn ra cửa. Nhưng
hành động của chúng lại không thể thoát nổi ánh mắt của một
người.
-Ngăn tất cả các cửa lại, mọi người ở đây tạm thời không được ra ngoài.
-Hai thằng nhóc kia, dám can đảm bước ra
ngoài một bước, xem tao có xé rách cái chân chó của chúng mày không nào.
Tiếng hô như sấm, trực tiếp dọa cho Lâm Phong
và Lâm Phi Dật chết điếng người. Trong nháy mắt, Kim Cương đã
tới bên cạnh chúng. Thân thể to lớn của Kim Cương có thể nói
là đã bao phủ toàn bộ cả hai người. Lần đầu tiên Lâm Phong và
Lâm Phi Dật cảm thấy sợ hãi.
-Mày, mày muốn làm gì?
Lâm Phong trấn định cảm xúc, hỏi.
-Chủ tao nói mày không thể đi. Ngoan ngoãn đứng đó cho tao, nếu không tao sẽ xé cả tay lẫn chân mày ra đó.
Kim Cương nói xong quay sang phía khác của quán bar nơi cả đám nam nữ đang ôm lấy nhau thành một đám, quát:
-Tất cả các người cũng vậy, đứng không được nhúc nhích, không được chạy trốn, không được dùng di động. Nếu tao phát hiện ra ai
không tuân thủ, vậy thì sẽ giống như cái bàn này.
Kim Cương nói xong đột nhiên một đấm thẳng vào cái bàn bên cạnh. "Bốp"
Cái bàn không ngờ bị một đấm này của Kim Cương làm gãy đôi!