Ngoại trừ phương pháp phân loại nhóm máu này ra, còn có một loại biện
pháp phân loại khá thông dụng là RH. Vào năm 1940, nhà khoa học phát
hiện, trong hồng cầu của phần lớn mọi người đều chứa một loại kháng
nguyên gọi là RH ( lại trở thành kháng nguyên nhóm máu D).
Trên y học, đối với người trong hồng cầu có kháng nguyên RH nhóm máu trở thành RH dương tính. Mà những người trong hồng cầu không chứa đựng kháng
nguyên RH lại là RH âm tính. Trong đó người có nhóm máu RH dương tính có thể nhận máu cúa người có nhóm máu RH âm tính. Nhưng người có nhóm máu
RH âm tính lại không thể nhận máu của người có nhóm máu RH dương tính.
Nhóm máu RH phân loại không chỉ đơn giản phân chia nhóm máu người ra thành
nhóm máu RH âm tính và nhóm máu RH dương tính. Loại phương pháp phân
loại này còn kết hợp với hệ thống phân loại nhóm máu ABO, tách ra thành
nhóm máu A- RH dương tính, nhóm máu B- RH dương tính, nhóm máu O - RH
dương tính, nhóm máu AB- RH dương tính và nhóm máu A- RH âm tính,, nhóm
máu B- RH âm tính, nhóm máu O - RH âm tính, nhóm máu AB- RH âm tính. Tất cả là tám loại nhóm máu.
Người Trung Quốc, nhóm máu RH dương
tính là tuyệt đại bộ phận. Tỉ lệ cao tới 99,7%, mà nhóm máu RH âm tính
chỉ chiếm được 0,3%. Trong đó 0,3 % người có nhóm máu RH âm tính, lúc
này lại chia thành các loại RH âm tính theo nhóm máu A, B, O, AB với tỉ
lệ lần lượt là 33:1. Nói cách khác, người có nhóm máu AB- RH âm tính như Triệu Trường Phong, ở Trung Quốc chỉ chiếm tỉ lệ một phần vạn. Có thể
thấy được nhóm máu này hiếm tới mức nào!
Trước Triệu Trường
Phong, kho máu tỉnh Trung Nguyên chỉ phát hiện ra hai người có nhóm máu
AB – RH âm tính trong những người đã hiến máu. Lần này phát hiện Triệu
Trường Phong cũng là người có nhóm máu AB - RH âm tính AB, tất nhiên
giống như lấy được chí bảo, nên bọn họ nhớ kỹ tất các các tư liệu về
Triệu Trường Phong.
Đương nhiên, cho dù người hiến máu bình
thường. Trong kho máu sẽ thành lập hồ sơ lưu trữ. Chỉ có điều hồ sơ lưu
trữ sẽ không tỉ mỉ giống như Triệu Trường Phong mà thôi.
Chuyện
nói tới đây, liền miêu tả sinh động hơn vì sao Bác sĩ Trương của kho máu tỉnh Trung Nguyên tìm Triệu Trường Phong. Kho máu nhất định là cần dùng máu của Triệu Trường Phong để cứu người. Hơn nữa người cần cứu nhất
định có quan hệ với cô gái mặc áo khoác da chồn tên là Lâm Hân Bình kia.
Năm nay Lâm Hân Bình hai mươi hai tuổi, là nghiên cứu sinh của trường đại
học sư phạm Trung Nguyên chuyên khoa lịch sử khảo cổ, có thầy là Chu
Hoành Xương, giáo sư chuyên gia giám định văn vật nổi tiếng cả nước, chủ công giám định văn vật.
Lâm Hân Bình là con gái một, gia cảnh
giàu có. Cha cô là Lâm Đông Phong. Cuối thời kì những năm 80 ông ta đã
dẫn theo vợ tới thường trú tại Hắc Long Giang thành phố Hắc Hà, kinh
doanh buôn bán với người Nga ở vùng sát biên giới. Tài sản trong tay đã
sớm hơn triệu.
Bởi vì buôn bán với biên giới lợi nhuận rất lớn,
vợ chồng Lâm Đông Phong cũng vui mừng mà quên trở về, giao Lâm Hân Bình
cho ông nội là Lâm Mãn Đường sống ở thành phố Trung Châu chiếu cố giúp.
Cũng may lúc ấy Lâm Hân Bình đã bắt đầu học đại học, cũng không cần Lâm
Mãn Đường phải lo lắng nhiều. Về phần tiền tài, vợ chồng Lâm Đông Phong
không lúc nào tiếc với Lâm Hân Bình. Lâm gia lúc này chỉ có một mình
nàng độc đinh a.
Thân thể của Lâm Mãn Đường vô cùng khỏe mạnh.
ngày thường ngay cả đau đầu nhức óc đều rất ít thấy. Nhưng trưa hôm nay
sau khi ăn cơm xong, Lâm Mãn Đường đột nhiên bắt đầu hộc máu. Điều này
đã khiến Lâm Hân Bình cảm thấy sợ hãi. Cô và vú nuôi vội vàng gọi 120
kêu xe cứu thương tới đưa ông nội đến bệnh viện. Đến bệnh viện, sau khi
bác sĩ làm kiểm tra, nói cho Lâm Hân Bình biết, Lâm Mãn Đường bị chảy
máu dạ dày cấp tính, cần phải lập tức truyền máu.
Lâm Hân Bình quát vào mặt người bác sĩ kia:
- Vậy còn không mau chạy đi truyền máu. Cần bao nhiêu tiền tôi lập tức giao ra!
Người bác sĩ kia khó khắn lắm mới nói cho Lâm Hân Bình hiểu, bọn họ vừa mới
xét nghiệm nhóm máu của Lâm Mãn Đường. Nhóm máu của Lâm Mãn Đường là một loại nhóm máu AB - Rh âm tính khá hiếm thấy. Hiện tại bệnh đang không
có thể cung cấp loại máu này. Không may, bọn họ gọi điện thoại đến kho
máu tỉnh Trung Nguyên, trong kho máu trong không dự trữ loại nhóm máu
này!
- Vậy phải làm sao bây giờ? Bác sĩ cô nói cho tôi biết đi?
Lúc ấy Lâm Hân Bình vội tới mức phát khóc.
Bác sĩ nói cho Lâm Hân Bình viết, nhóm máu AB - RH âm tính có tỷ lệ di
truyền nhất định. Bọn họ đề nghị Lâm Hân Bình xét nghiệm nhóm máu một
chút, xem có có cùng nhóm máu hay không.
- Được, các người mau xét nghiệm đi!
Lâm Hân Bình không nói hai lời, lập tức bảo bác sĩ xét nghiệm.
Bác sĩ rút máu của Lâm Hân Bình đi xét nghiệm. Lâm Hân Bình thì ở bên cạnh
lo lắng chờ kết quả. Hơn mười phút sau, bác sĩ tiếc nuối nói cho Lâm Hân Bình biết, nhóm máu của cô là nhóm máu AB - RH dương tính, không cùng
nhóm máu với ông nội cô!
- Làm sao bây giờ? Bác sĩ, làm sao bây
giờ? Các người nhất định phải nghĩ biện pháp cứu ông nội của tôi! Bất kể tiêu tốn bao nhiêu tiền tôi đều đồng ý!
Lúc ấy Lâm Hân Bình quá cuống, khóc lớn.
Bác sĩ hỏi Lâm Hân Bình, Lâm Mãn Đường lão nhân còn có con cháu nào nữa
không. Có thể bảo bọn họ qua xét nghiệm nhóm máu một chút, xem có cùng
nhóm máu với Lâm Mãn Đường hay không.
Nhà Lâm Hân Bình mấy đời
đều chỉ là có một con. Ngoại trừ Lâm Hân Bình và Lâm Đông Phong ra,
không còn có con cháu nào khác. Nhưng giờ phút này, Lâm Đông Phong lại ở tận Hắc Long Giang cách đó mấy ngàn km. Cho dù gấp gáp trở về, chỉ sợ
cũng không kịp.
Lâm Hân Bình bất lực khóc rống lên.
- Đừng khóc, cô gái!
Bác sĩ vội vàng khuyên nhủ:
- Ngoài ra, còn có một biện pháp. Chính là cô chạy tới kho máu tỉnh Trung Nguyên, bảo bác sĩ bên kho máu tìm ra hồ sơ người hiến máu có nhóm máu
AB - RH âm tính. Sau đó cô liên hệ với bọn họ, xem bọn họ có chịu hiến
máu hay không.
Lúc này Lâm Hân Bình mới ngừng khóc vội vàng địa chỉ do bác sĩ viết chạy tới kho máu tỉnh Trung Nguyên.
Bác sĩ kho máu tìm hồ sơ người hiến máu có nhóm máu AB - RH âm tính, tổng
cộng có ba người. Trong đó một người tháng trước khi hiến máu đã kiểm
tra thấy có triệu chứng của bệnh viêm gan. Người đầu tiên bị gạt bỏ. Như vậy chỉ còn lại sinh viên đại học kinh tế tài chính Hoa Bắc Triệu
Trường Phong và một vị chiến sĩ giải phóng quân.
Bác sĩ Trương
kho máu đã gọi điện thoại cho chiến sĩ giải phóng quân đầu tiên. Kết quả vị chiến sĩ giải phóng quân tháng mười một năm trước đã phục viên trở
về nhà ở Quảng Tây.
Bác sĩ Trương tiếp theo dựa theo tư liệu lưu
trên hồ sơ của Triệu Trường Phong gọi điện thoại cho Triệu Trường Phong. Kết quả liên tục gọi ba lần, Triệu Trường Phong vẫn chưa quay trở về.
Lâm Hân Bình lập tức cảm thấy sốt ruột. Cô muốn lái xe đến Đại học Hoa Bắc
tìm Triệu Trường Phong. Bất kể tốn bao nhiêu tiền, Lâm Hân Bình cũng
phải khiến Triệu Trường Phong qua hiến máu. Đúng lúc này, Triệu Trường
Phong lại gọi điện thoại lại.