Ai Hiểu Được Lòng Em?

Chương 55: Lý Do Hoàn Hảo


trướctiếp

Giang Nhân Ly lất toàn bộ quần áo ra, xếp từng bộ từng bộ vào trong va ly. Mấy ngày nay cô sống rất thoải mái, tuy rằng trong lòng luôn có những con sóng nhỏ, nhưng cô rất cảm kích Tả Dật Phi, cho dù anh có mục đích gì khi giúp cô đi chăng nữa. Người khác đối tốt với cô, bọn họ sẽ nhớ kỹ. Ai đối với cô không tốt, cô sẽ nhớ ký. Đó chính là con người của cô.

Tả Dật Phi vẫn chưa đi làm, anh đứng trong phòng khách, trong tay cầm một điếu thuốc. Giang Nhân Ly nhìn anh, bừng tỉnh, cô chưa bao giờ biết, hoá ra anh cũng học hút thuốc. Hồi còn học đại học, bởi vì cô không thích khói thuốc cho nên anh trở thanh nam sinh duy nhất không hút thuốc.

Cũng đúng, bọn họ sớm không còn như trước, anh học hút thuốc cũng có thể hiểu.

“Em muốn đi?” Tả Dật Phi vẻ mặt không nhìn ra có gì xấu.

Cô gật đầu: “Đã quấy rầy anh lâu rồi.”

Bọn họ đã giống như là bạn tốt nhiều năm, trong mắt không có một chút xấu hổ, chỉ thản nhiên nhìn đối phương.

Anh liếc nhìn va ly trong tay cô, anh hỏi: “Em thực sự muốn rời bỏ Mạc Tu Lăng?”

Giang Nhân Ly dừng một chút: “Đúng vậy.”

Tả Dật Phi nở nụ cười: “Vậy ở lại đây đi.”

“Hứ”. Cô không lên tiếng.

“Bởi vì, anh sẽ là lý do hoàn hảo cho em.”

Cô giật mình, cô biết anh nói đúng. Nếu như cô muốn rời bỏ Mạc Tu Lăng, thì Tả Dật Ph chính là lý do. Tin tưởng lý do này không chỉ có Uông Túc Lỗi, mà ngay cả Giang Thánh Minh cũng tin. Cho dù trước đây bọn họ đã từng chia ly.

Giang Nhân Ly dừng lại nhìn anh: “Vậy sẽ mang lại phiền phức rất lớn cho anh.”

“Không sao.” Anh nheo mi: “Cho dù chúng ta không thể ở cùng một chỗ, anh cũng muốn giúp em một lần.”

“Được, em giúp anh thành toàn.”

Giang Nhân Ly ở lại nhà Tả Dật Phi. Cô căn bản không cần cố ý ra hiệu. Cô tin nghĩ, không lâu sau Uông Túc Lỗi sẽ chủ động tìm cô nói chuyện, sau đó là cha cô, có lẽ còn có rất nhiều, rất nhiều người. Mới nghĩ tới đó là cô đã cảm thấy đau đầu. Có điều muốn làm được thì cần phải cố gắng.

Suy đoán một lát cô biết ngay Giang Nhân Mạn gọi điện thoại tới là vì cái gì. Cô trực tiếp tháo pin ra, cô không muốn cả vú lấp miệng em nói qua loa một câu.

Cuộc sống bình thản, coi như là buồn chán đi! Tả Dật Phi kỳ thực bề bộn nhiều việc, ban ngày căn bản không có thời gian rảnh. Giang Nhân Ly cũng không quấn quít lấy anh, cô tự mình tìm việc mà làm, một mình chơi cờ vây. Đến lúc cô cảm thấy thật sụ buồn chán, cô mới tìm Tả Dật Phi nói muốn đi ra ngoài chơi.

Tả Dật Phi thấy cô như vậy, cũng không có suy nghĩ nhiều liền đồng ý.

Cô một mình đi đến vùng ngoại ô trước đây, hoá ra tâm tình thay đổi, ngay cả cảnh vật cũng khác lạ. Hai bên đường cây cối đủ loại, có loại trơ trụi, lại có loại sum xuê xanh biếc, không khí trong lành, nhưng lại lạnh lẽo.

Vẫn may, mọi người ở đây rất hiếu khách, cũng có người còn nhớ cô, mời cô vào nhà chơi. Cô cũng không có khách khí, cùng ngồi quanh bếp sưởi với mọi người. Ở đây không có lò sưởi mà chỉ dùng chậu than, chính là bỏ than vào trong chậu, rất nhiều người ngồi quanh sưởi ấm. Có cảm giác nguyên thủy nhng cô rất thích.

“Vì sao cô đi một mình? Lần trước cô có đi cùng chồng mà?”

Giang Nhân Ly cười cười: “Anh ấy bề bộn nhiều việc.”

Bác nông dân này lập tức vào trong nhà lấy ra một quả bưởi dùng dao bổ. Loại quả này thật phiền phức, vỏ thì dày, ruột thì ít. Nếu là cô, có lẽ cô đã lười bổ mà không ăn nữa.

Bọn họ đưa cho cô nếm thử.

Cô nhận lấy, tách từng múi ra, giống như là xe bì thịt lợn vậy, chính là ruột quả.

(hự. Bó tay chị Ly! Đúng là tiểu thư >_

trướctiếp