Thuẫn Kích

Q.1 - Chương 343: Làm Mất Mặt Nhân Loại


trướctiếp



Cung điện Prague, tĩnh lặng không một tiếng động.

Đám người Christine ngơ ngác đứng ở nơi đó, hai măt nhìn vào cổ thi thể còn lại của huyết quỷ đại nhân, sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt lộ ra vẻ sợ hãi, bọn họ không biết Tang Thiên rốt cuộc là một tồn tại như thế nào, bọn họ cũng không biết Tang Thiên rốt cuộc là ai, nhưng lần này bọn họ rốt cục ý thức được Tang Thiên là một tồn tại kinh khủng bản thân căn bản không thể chạm đến.

Hai bên cạnh Tà Nhãn đại tôn cùng Thiên Nguyệt bà bà đều đứng ở nơi đó, không dám động, thậm chí không dám hô hấp, hoàn toàn không còn ánh mắt thản nhiên tự nhiên như mới vừa rồi.

Đám người Nhan Phi, Lam Tình mở mắt nhìn thanh niên hắc y đang nhíu mày ngồi trên ghế thủy tinh, không ai biết Tang Thiên muốn làm cái gì. Bên trong cung điện áp lực vô cùng, bọn họ bị bao phủ trong sự yên lặng của hắc ám vô tận, rốt cục âm thanh thản nhiên bình tĩnh của Tang Thiên cũng vang lên. "Nhan Phi, cô đi phá hủy thiên diễn chi nguyệt đi." Nhan Phi phía dưới thần sắc ngẩn ra, trầm ngâm một lát, lúc này mới gật đầu.

Đát đát đát! Tiếng bước chân truyền đến, đám người Christine tựa hồ cảm giác được gì đó, ngẩng đầu lên nhìn thấy Tang Thiên đứng dậy hướng bọn họ đi tới, bọn họ theo tiềm thức không ngừng lùi lại phía sau.

Tang Thiên dừng lại, nhẹ giọng nói:" Ta vẫn đang suy nghĩ một vấn đề, các ngươi tại sao lại muốn mở ra nhân linh địa khí Prague."

Đám người Christine, Mã Tiên Lạc đều bị bap phủ trong sợ hãi, giờ phút này ngay cả hô hấp cũng không dám, nào còn dám nói nữa chữ, loại tĩnh lặng sợ hãi này không ngừng hành hạ linh hải bọn họ, mặc dù sợ hãi, nhưng ý thức bọn họ vẫn còn bình thường, bọn họ đều là nghị viện của Cửu Thiên Các, công tước thân vương Thánh Đường, tất cả đều là người đứng đầu trên kim tự tháp của thế giới này, hiển nhiên là có chỗ phi phàm, ý chí kiên cường.

Bọn họ biết hôm nay nhất định lành ít dữ nhiều, nhưng bọn họ căn bản không muốn chết, cho dù chỉ còn một tia cơ hội, bọn họ cũng toàn lực tranh thủ, muốn tranh thủ cơ hội, nhất định phải bảo trì trạng thái thanh tỉnh, bảo trì lý trí, quyết không thể bị sợ hãi hù dọa. Mọi người cũng không dám mở miệng, chỉ là hoảng sợ nhìn chằm chằm người thanh niên đối diện.

"Uh?" Tang Thiên dù giết người, nhưng không thị sát. Hắn có nguyên tắc làm người của mình, chỉ cần không động vào điểm mấu chốt của hắn, hắn tuyệt đối sẽ không giết ngươi, trái lại, nếu như có người đụng vào điểm mấu chốt của hắn, hắn sẽ không tiếc bất cứ thủ đoạn nào cũng phải đem ngươi giết chết!

Tang Thiên cau mày, trên khuôn mặt lạnh lùng lãnh đạm không có chút biểu tình nào, hai mắt bình tĩnh không có một tia tâm tình ba động, ánh mắt của hắn đảo qua trên người đám người Christine, rồi sau đó dừng lại trên người Mã Tiên Lạc. Nói:" Ngươi nói!"

Thanh âm rất bình tĩnh, tựa như cùng một người xa lạ nói chuyện vậy, nhưng chính thanh âm bình tĩnh như vậy, lại làm cho thân hình của Mã Tiên Lạc phảng phất như bị điện giật vậy run lên cầm cập, sắc mặt hắn xanh mét khó coi, trên trán mồ hôi chảy ra liên tục, khóe miệng co quắc mất tự nhiên, không ngừng dùng sức hô hập, phảng phất như không khí xung quanh đang bị rút đi hết vậy. "Nói!" Thanh âm của Tang Thiên tăng mạnh thêm vài phần, từ trong hai mắt hắc mang chợt lóe lên.

Khi Mã Tiên Lạc nhìn thấy hắc mang trong hai mắt Tang Thiên, thất thần một lát, rồi sau đó hắn giơ cánh tay đang run rẩy lên lau mồ hôi trên trán, nuốt nước bọt, lúc này mới mở miệng nói:" Chỉ có mở ra tất cả linh nhân địa khí trong Liên Bang, Thánh Diệu chi quang mới có thể phủ xuống."

Dứt lời, nhưng hắn lại ngây người ra, những lời này là suy nghĩ trong nội tâm hắn, nhưng hắn căn bản không có khả năng nói ra! Tại sao lại...

"Ngươi...ngươi đã làm gì ta?" Mã Tiên Lạc hoảng sợ.

Tang Thiên không để ý đến hắn, tiếp tục hỏi:" Thánh Diệu chi quang là cái gì!"

"Ta...ta cũng không biết, với thân phận của ta, còn không có tư cách để biết Thánh Diệu chi quang." Mã Tiên Lạc không biết bản thân bị làm sao, hắn căn bản là không muốn nói ra những lời này, nhưng căn bản không thể không chế." Chỉ có...chỉ có nghị trưởng đại nhân Nicolas của Cửu Thiên Các chúng ta mới có thể gặp mặt A Fulou đại nhân." "Nói một chút ngươi tạo sao gia nhập Thánh Diệu chi quang." "Có...có thể tiến hóa thành người Meng Bite, tiến hóa thành người Meng Bite có thể hưởng thụ tánh mạng vô tận." "Tiến hóa thành thiên nhân cũng có thể hưởng thụ tánh mạng vô tận vậy."

"Thiên nhân? Hừ!" Sắc mặt của Mã Tiên Lạc phức tạp không thôi, khóe miệng co quắp, hai mắt lộ ra sự thống khổ, nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ hãnh diện. "Ta không muốn làm một nhân loại nhỏ bé thấp kém! Ta muốn trở thành người cao đẳng Meng Bite." "Vậy ngươi cũng biết hậu quả khi nhân linh địa khí mở ra chứ?"

"Ta đương nhiên biết." Mã Tiên Lạc vẫn thống khổ như trước, nhưng lại hãnh diện nói:" Nhân loại nhỏ bé thấp kém nên sớm bị loại bỏ, chờ khi Thánh Diệu chi quang phủ xuống, ta sẽ là người cao đẳng Meng Bite, ta sẽ là người thống trị thế giới này."

Dứt lời, phù phù một tiếng, Mã Tiên Lạc tê liệt trên mặt đất, ý thức của hắn tựa hồ tỉnh táo lại, chỉ vào Tang Thiên run rẩy nói:" Ngươi...ngươi đã làm gì với ta, ngươi... Ta!" "Muốn mở ra nhân linh địa khí sao?" Tang Thiên sắc mặt bình tĩnh, ngữ khí đã không giống như vừa rồi. "Ta...ta..." Mã Tiên Lạc thở hổn hển, hắn một mực bảo mình phải tỉnh táo, nhưng... "Ngươi muốn mở ra nhân linh địa khí sao? Đi đi? Hiện tại đi đi? Ngươi tại sao không đi?" Tang Thiên chỉ vào Mã Tiên Lạc lạnh lùng quát. "Ngươi con mẹ nó tại sao không đi!" Dứt lời, vung lên một cước trực tiếp đá vào cổ Mã Tiên Lạc, răng rắc một tiếng, cổ Mã Tiên Lạc xoay một vòng, đầu gác lên vai.

Xoay người, Tang Thiên chỉ vào đám người còn lại, quát:" Ngươi! Ngươi! Ngươi! Ngươi! Còn có ngươi! Lại đây!"

Mấy người bị Tang Thiên chỉ mặt hoảng sợ lùi về phía sau, thân vương Thánh Đường Honduras, Thiên Nhãn Mã Long Đồ, thiếu chủ Ám Ảnh Xích Liên Phá, bọn họ cũng không dám do dự, quát lớn một tiếng, nhảy lên, trong nháy mắt, thân hình bọn họ bắt đầu vặn vẹo, tứ chi bắt đầu bành trướng, cái đầu cũng to ra, chẳng bao lâu, bọn họ biến thành một đám quái vật thân thể trong suốt thậm chí có thể nhìn thấy mạch máu trong cơ thể, mấy quái vật này sắc mặt trắng bệch giống nhau, đều có móng vuốt sắc bén, hàm răng bén nhọn.

Tang Thiên giơ tay hư không xuất trảo, ba! Một người bị hắn hút lại, tay nắm lấy đầu, hướng xuống mặt đất ấn một cái, răng rắc một tiếng, người nọ trực tiếp quỳ rạp xuống mặt đất, lại xuất ra một trảo, lại có một người bị hút lại, răng rắc một tiếng, quỳ rạp xuống mặt đất, ngắn ngủi hai ba giây, năm sáu người chạy trốn đều bị Tang Thiên bắt trở về, toàn bộ đều quỳ rạp ở trên mặt đất.

"Vi cầu trường sanh, không muốn làm người, tiến hóa người Meng Bite, lão tử có thể lý giải, ngươi có thể tùy ý muốn làm người Meng Bite cũng được, lão tử không rãnh mà đi quan tâm đến các ngươi, nhưng các ngươi đã biết hậu quả khi mở nhân linh địa khí, còn cố ý muốn mở ra, uh? Không phải muốn mở ra? Hiện tại đi mở ngay cho lão tử!" "Tại sao không ai đi? Không phải cảm giác được người Meng Bite là cao đẳng sao? Sao hả? Tại sao không đi! Đi! Đi ngay cho lão tử!"

Dứt lời, Tang Thiên vung lên một cước, trực tiếp đá tới! Một cước này mang theo hắc mang chớp động, ba ba ba, đám người Mã Tiên Lạc, Honduras, Mã Long Đồ trong nháy mắt đầu bay lên khỏi cơ thể, Tang Thiên giơ tay lên, hắc mang chớp động, đầu bọn họ hóa thành một đoàn huyết vụ, hoàn toàn biến mất không thấy đâu. Tang Thiên xoay người, duỗi ngón tay, quát:" Ngươi! Ngươi! Ngươi! Lại đây!"

Ba người Thiên Nghiệp thánh tăng nhìn thấy Tang Thiên chỉ vào mình, cả ba người đều run rẩy, Thiên Nghiệp giơ hai tay trước ngực, hai tay tạo thành chữ thập nhưng vẫn không khắc chế được sự sợ hãi đến từ trong linh hải, thầm hít sâu một hơi, nói:" Chúng ta đến từ Bát Giác Cao Tháp." "Đến từ Bát Giác Cao Tháp thì sao?" Tang Thiên sắc mặt lạnh lùng, chậm rãi đi đến.

Ba người Thiên Nghiệp thánh tăng không dám nhìn thẳng vào hai mắt Tang Thiên, cúi đầu, run rẩy, đáp lại. "Chúng ta là thánh tăng Bát Giác Cao Tháp."

Tang Thiên giơ tay lên, tát vào mặt Thiên Nghiệp. "Nói! Ngươi đến từ Bát Giác Cao Tháp thì sao?" Thiên Nghiệp cảm giác được từ trên mặt truyền đến một cảm giác đau đớn, cả người run rẩy nói:" Chúng ta là thánh tăng Bát Giác Cao Tháp, ngươi không thể..."

Ba! Lại tát một cái vào mặt Thiên Nghiệp thánh tăng. "Thánh tăng Bát Giác Cao Tháp thì sao?" Đát đá đát! Thiên Nghiệp thánh tăng bị mất đi trọng tâm, đi tới phía trước.

"Tháp chủ chúng ta Đại Trí thánh tăng là phật sống chuyển thế."

Ba! Lại tát một cái.

"Phật sống chuyển thế thì sao?"

Ba! Lại tát một cái!

"Đại Trí thánh tăng thì sao?"

"Chúng ta là mệnh đồ của Diệu Thiện thượng sư!"

Tang Thiên đi tới, lại đánh ra một tát. "Diệu Thiện thì như thế nào? Mệnh đồ thi sao?"

Khuôn mặt của Thiên Nghiệp thánh tăng đã trắng bệch, hắn xoay người, chỉ vào Tang Thiên nói:" Ngươi...ngươi không nên khinh người quá đáng!"

"Ta khinh ngươi thì sao?" Tang Thiên lại giơ tay, tát lên mặt Thiên Nghiệp một cái, lúc này trên mặt hắn đã đầy dấu tay năm ngón.

"Ngươi...ngươi...ngươi là mệnh tội chi phạm! Ngươi..." Thiên Nghiệp thánh tăng thở hổn hển:" Tang Thiên! Ngươi...ngươi là mệnh tội chi phạm, sớm muộn...sớm muộn gì ngươi cũng sẽ gặp báo ứng! Vận mệnh...vận mệnh sẽ thẩm phán ngươi! Vận mệnh chí thượng! Ngươi đừng mơ tưởng có thể nghịch thiên sửa mệnh!"

Vù!

Tang Thiên đi nhanh tới, bóp vào cổ Thiên Nghiệp. "Lão tử chính là mệnh tội chi phạm!" Ba! Lại một tát! "Lũ súc sanh các ngươi, còn tự xưng là mệnh đồ!!" Ba! Lại một tát!! "Mở miệng là đầy đạo đức, còn nói chúng sinh bình đẳng!" Ba! Lại một tát!

"Không tăng không lo khổ tu! Ngươi con mẹ nó lại đổi nghề thành tín đồ, tín ai không tín, ngươi đi tin mụ gái điếm Diệu Thiện! Ta cho ngươi tín!" Ba ba! Tang Thiên nói một câu liền tát hắn một cái!

"Vận mệnh chí thượng? Ngươi gọi tới đây cho lão tử? Ngươi gọi đi! Ngươi tại sao không gọi!"

"Ngươi...ngươi..." Khuôn mặt của Thiên Nghiệp thánh tăng đã sưng đỏ cả lên, giống như một đầu heo, kêu to. "Ngươi là tên cuồng đồ! Diệu Thiện thượng sư ba tháng sau sẽ đích thân tới đây, ngài sẽ thẩm phán ngươi!"

Tang Thiên giơ tay lên quăng Thiên Nghiệp thánh tăng ra ngoài cung điện, quát:" Lão tử đang lo nàng ta không đến, nàng dám đến, lão tử liền lột hết quần áo của nàng, treo lên tại Bát Giác Cao Tháp!" "Ngươi... A!!!" Thiên Nghiệp thánh tăng ngửa mặt lên trời hét lớn, chỉ vào Tang Thiên. "Ngươi là mệnh tội chi phạm! Ngươi không được chết tử tế!" "Cút! Lập tức cút ngay cho lão tử! Nếu không cút! Lão tử sẽ giết chết ngươi!"

Ba người Thiên Nghiệp thánh tăng trong lòng vô cùng oán hận Tang Thiên! Nhưng lại bị Tang Thiên quát lên một tiếng, nào còn dám đứng ở chỗ này!


trướctiếp