Thuẫn Kích

Q.1 - Chương 140: Đánh Cho Ta


trướctiếp



Thanh niên một thân trang phục hắc y chậm rãi đi đến, không biết tại sao. Kenny phảng phất như rơi vào vực sâu vô tận vậy, lại giống như rơi vào trong đại dương tĩnh mịch, hắn liều mạng giãy dụa, nhưng vẫn như trước không thể nhúc nhích, ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập, hắn muốn cử động, muốn đứng dậy. Nhưng thân thể hoàn toàn cứng ngắc, theo thanh niên hắc y nhân kia từng bước tới gần, Kenny sắc mặt trắng bệch, hô hấp không thông.

Lúc này, trong nháy mắt khi thanh niên hắc y xuất hiện trước mặt hắn, nhất thời một cổ uy áp làm cho Kenny trong khoảng khắc liền run rẩy tê liệt nằm trên mặt đất, trên mặt tràn ngập khiếp sợ, đôi mở to nhìn chằm chằm, vô cùng khiếp sợ hình thanh niên hắc y, giống như nhìn thấy tử thần vậy.

Tang Thiên đi tới, đem thanh niên nằm nhuyễn hôn mê trên mặt đất cả người dính đầy bùn đất nâng lên, khuôn mặt ngăm đen kia không phải là Vương Thiết thì con ai, giơ tay lên, trong lòng bàn tay Tang Thiên xuất hiện ánh sáng nhạt màu trắng sữa, bạch quang xuyên thấu vào sau lưng Vương Thiết tiến vào trong cơ thể, ba ba ba âm thanh vang lên rất nhỏ, đem xương khớp đã gãy của Vương Thiết nối lại, ngay cả lỗ thủng đầy máu trước ngực cũng chậm rãi khép lại.

"Huấn...huấn luyện viên."

"Không phải muốn báo thù sao?Đứng lên!"

Câu lạc bộ Xích Viêm, phân bộ Vị Ương, bên trong đại sãnh xa hoa.

Hành động vừa rồi của Thiên Sát đại công quả thật hù dọa không ít người, nếu như không kịp thời phát hiện, một khi "Từ âu bạo tạc lôi" phát nổ, trời ah! Tất cả mọi người ở đây một người cũng không chạy thoát, nhìn thấy vẻ mặt nghi hoặc của mọi người, Thiên Sát đại công cầm lấy một ly hồng tửu ha ha cười nói:" Mới vừa rồi chỉ là một tiết mục biểu diễn mà thôi, mọi người cứ tiếp tục, tiếp tục."

Bên trong đại sãnh Hồ Tuấn, Trương Khai Cương đã dìu Tiễn Vĩ bị thương nghiêm trọng đứng lên, nhìn thấy trước ngực Tiễn Vĩ một lỗ thủng đầy máu như vậy, hai người giận dữ không thôi:" Đây mà là tỷ thí sao! Căn bản là các ngươi cố ý đả thương người, người của Thánh Đường ở đây chẳng lẽ mặc cho câu lạc bộ Xích Viêm làm càn như vậy sao?"

Cách đó không xa, một thân trang phục màu trắng với hoa văn màu đỏ nổi bật, Tiêu Đông đang cầm một ly hồng tửu, nhẹ nhàng nhấp một ngụm:" Thánh Đường làm việc không cần tới phiên ngươi khoa tay múa chân."

"Ngươi!"

Hồ Tuấn, Trương Khai Cương không dám nói, chỉ có thể nuốt giận ngồi xuống trở lại, hiện tại bọn họ có chút hối hận khi tham gia yến hội này của câu lạc bộ Xích Viêm.

"Ha ha, Tiêu Đông lão đệ, đây ta kính ngươi một ly!"

Thiên Sát đại công vừa dứt lời, đang nhàn nhã đi tới, thì đột nhiên một tiếng hết thảm truyền đến, sau đó một người từ bên ngoài bay vào trong đại sãnh.

Bịch!

Người đó từ trên không trung rơi mạnh xuống đất, mọi người nhìn thấy:" Đây không phải là người quản lý phân bộ Vị Dương của câu lạc bộ Xích Viêm Kenny sao? Tại sao lại bị như vậy?"

Nhìn thấy Kenny miệng phun máu tươi, thần sắc thống khổ không chịu nổi, Thiên Sát đại công rất là kinh ngạc, trầm giọng quát:" Kenny, xảy ra chuyện gì, là ai đánh ngươi thành như vậy."

Kenny không có đáp lại. Trả lời hắn là một giọng nói khác, âm thanh từ bên ngoài đại sãnh truyền vào.

"Là ta!"

Âm thanh rất lãnh đạm, nhưng truyền vào trong tai mọi người thì lại như tiếng sấm, chấn động làm cho đầu của mọi người cảm thấy mê muội.

Công kích bằng âm vực thật là mạnh, là ai?

Mọi người đều nhìn ra hướng cửa đại sãnh, nhìn thấy một thanh niên hắc y đang tiến vào, người thanh niên này sắc mặt nghiêm nghị, không có một tia tâm tình ba động, hắn lẳng lặng xuất hiện tại cửa, phảng phất như một đại dương tĩnh mịch vậy, bình tĩnh làm cho người ta cảm thấy đáng sợ, nhất thời một loại cảm giác hít thở không thông bao phủ cả đại sãnh, làm cho nội tâm của mọi người đêu kinh hãi.

Thiên Sát đại công, Simon khi nhìn thấy người thanh niên này, trong lòng đều cả kinh, đồng thời thốt lên:" Là hắn!"

Simon không thể quên được chuyện hai ngày trước, bản thân bị người này dùng một chiêu vứt trên mặt đất, mà Thiên Sát đại công cũng quên không được hai ngày trước, một quyền Thiên Sát lôi động quyền của mình bị người thanh niên này dễ dàng ngăn cản.

Cùng lúc đó, ngồi ở cách đó không xa một thân trang phục màu trắng Tiêu Đông trong lòng cũng kinh hãi.

Là hắn!

Tang Thiên!

Nhìn thấy Tang Thiên, Tiêu Đông liền nhớ tới mấy ngày trước đây. Nữ thần trong lòng mình Lam Mị đại nhân cùng Tang Thiên quần áo không chỉnh tề nằm bên trong phòng, càng nghĩ hắn càng phẫn nộ, ba một tiếng, chén rượu thủy tinh trong tay Tiêu Đồng trong nháy mắt bị nghiền nát, hống tửu rơi xuống trên mặt đất.

Cách xa Tiêu Đồng khoảng ba thước một người thanh niên đang ngồi. Người thanh niên này trên mặt luôn mỉm cười giống như gió xuân vậy, hắn nằm ngửa trên ghế, tay tái đặt ở tay vịn trên ghế, tay phải cầm một ly hồng tửu, nhìn người thanh niên đột nhiên xuất hiện trước của, hắn có chút cau mày.

Tang Thiên là ai, trên thế giới này không người nào biết.

Hắn đi vào đại sảnh thậm chí ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn một người, đối với Vương Thiết bên cạnh quát lên:" Mới vừa rồi người nào đánh ngươi!"

Tiếng quát truyền vào trong tai mọi người, vô cùng đinh tai nhức óc.

Mọi người đều khó hiểu, cũng không biết người thanh niên đột nhiên xuất hiện này là ai, hơn nữa khẩu khí dĩ nhiên lớn như vậy!

Nghe được âm thanh của Tang Thiên, khuôn mặt ngăm đen của Vương Thiết nhất thời phẫn nộ, mười năm! Suốt mười năm phẫn nộ bị hắn chôn dấu tận sâu trong đáy lòng, giờ khắc này dường như hoàn tòan bộc phát, hắn nhớ rất kỹ! Chính là Kenny! Kenny mang theo người đến phế đùi phải của ông nội hắn! Báo thù! Báo thù!

Ngao!

Vương Thiết gào lên giống như dã thú vậy, phẫn nộ đi tới bên Kenny đang nằm run rẩy trên mặt đất.

Kenny sợ hãi, liền cố gắng đứng lên, lien tục lùi về phía sau!

Mà lúc này, Tang Thiên hư không xuất một trảo, Kenny đang lùi lại đột nhiên thân thể chấn động, ngay sau đó có một lực hút cực mạnh hút hắn tới, thân thể hắn hoàn toàn như con gà con vậy té xuống trước mặt Vương Thiết.

Vương Thiết nhìn cừu nhân mười năm trước đánh ông nội hắn bị tàn phế, hai mắt nhất thời đỏ lên. Quát lên một tiếng lớn, một quyền đếm vào mặt Kenny.

Phốc!

Kenny phun ra một ngụm máu tươi, gương mắt bên phải liền bị sưng đỏ lên.

"Đối xử với cừu nhân. Chỉ có giết! Do dự gì!" Lúc này đây sắc mặt của Tang Thiên tràn đầy uy nghiêm đáng sợ, lãnh khốc, nắm lấy cổ chân của Kenny, nhấc lên. Rồi sau đó trong nháy mắt nện mạnh xuống phía dưới, răng rắc răng rắc tiếng xương cốt bị gãy nát vang lên.

Tiếng quát đinh tai nhức óc, tiếng xương cốt bị chấn nát không ngừng quanh quẩn trong đại sãnh, không ngừng vang lên trong tai mọi người.

Người kia là ai?

Dám ở câu lạc bộ Xích Viêm làm càn như vậy.

Không ai biết.

"Còn có người nào đả thương ngươi! Đánh cho ta!"

Tang Thiên ngẩng đầu lên, ô quang trong con mắt màu đen lóe lên, mỗi khi liếc nhìn qua, mọi người chỉ cảm thấy linh hồn ở dâu trong bàn thân hoàn toàn bị bao phủ trong sợ hãi.

Thiên Sát đại công hai tay nắm chặt, trầm giọng quát lên:" Ngươi rốt cuộc là ai! Vì sao lại đến câu lạc bộ Xích Viêm chúng ta gây rối!"

Tang Thiên cũng không có nhìn hắn, mà lúc này, Vương Thiết đang nhìn chằm chằm vào Simon, Simon hừ lạnh một tiếng, chỉ vào Tang Thiên:" Ngày hôm trước ngươi còn thiếu ta một mạng, hôm này sẽ là ngày chết của ngươi!"

Dứt lời. Thân thể của Simon đột nhiên nhảy lên trên không, cùng lúc đó, vô số lam hạc thủy tinh liền xuất hiện, ở trên không 2 tay của Simon dang rộng ra. Chân trái duỗi thẳng, chân phải gấp lại, bày ra khí thế Bạch Hạc Lưỡng Sí, quang thân léo lên ánh sáng màu lam nhạt quỷ dị, quanh thân thể hắn có rất nhiều lam hạc thủy tinh đang xoay tròn.

Hưu!

Một âm thanh bén nhọn truyền đến, Simon lần nữa hóa thành một đầu lam hạc, ở giữa không trung hắn nghiêng người bốn mươi lăm độ đánh tới Tang Thiên phía dưới, đồng trong lúc đó, vô số lam hạc thủy tinh cũng trong nháy mắt lao tới.

Mọi người vừa rồi đã nhìn thấy một chiêu tràn đầy uy lực này của Simon. Một chiêu đánh tới, vậy mà trước ngực Tiễn Vĩ liền xuất hiện một lỗ thủng đầy máu, thật là rất lợi hại.

Tang Thiên lẳng lặng mà đứng, mắt nhìn thấy lam hạc do Simon hóa thành từ trên không đang dánh tới, hắn vung cánh tay lên, đan thủ thành trảo, ba một tiếng, từng đợt lực lượng ba động lấy Tang Thiên làm trung tâm lan ra bốn phía. Một tầng một tầng, mọi người cơ hồ có thể cảm giác được luồng lực lượng ba động này làm cho người ta sợ hãi.

Một lần nữa nhìn lại trung tâm đại sãnh, chỉ thấy Bạch Hạc Lưỡng Sí của Simon, đã bị Tang Thiên chế trụ lấy cổ chân phải của hắn.

"Chết!"

Rít lên một tiếng, Simon cố gắng xoay tròn, nhưng căn bản không thể giãy ra, bàn tay kia phảng phất như bàn tay của ác ma vậy giữ chặt lấy cổ chân hắn.

"A!"

Simon ngửa mặt lên hét lớn một tiếng, quang mang màu lam xung quanh bản thân đột nhiên bùng lên, vặn vẹo ác liệt giống như một thanh trường kiếm vậy.

"Đi chết đi!!!"

Vô luận Simon giãy dụa như thế nào, nhưng căn bản vẫn không thể mảy may rung chuyển được cánh tay kia, dù là một chút cũng không có!

Thát thát cục cục, vô số lam hạc thủy tinh lao tới, nhưng đột nhiên khi cách Tang Thiên còn một thước thì dừng lại, rồi giống như thiêu thân lao vào lửa vậy rơi xuống mặt đất.

"Loại hàng hóa cải tạo như ngươi, cũng dám xuất hiện ở đây sao!" Tang Thiên lạnh lùng quát lên, nắm lấy cổ chân của Simon, vung tay phải lên, năm ngón tay nắm chặt thành quyền, một quyền đấm ra. Đánh vào lòng bàn chân của Simon.

Nhất thời. Âm thanh xuy xuy xuy liên tục vang lên.

Một cổ hắc mang giống như giao long vậy xuất hiện dưới cổ chân Simon, xẹt qua đùi phải Simon hướng tòan thân hắn lan ra. Mà quang mang màu lam quang thân Simon đều bị giao long hắc mang trong nháy mắt cắn nuốt hết.

Simon hét lên một tiếng thảm thiết, bịch một tiếng, ngã trên mặt đất, nhưng đã không còn hô hấp nữa.

Nhất chiêu!

Mọi người thậm chí không biết thanh niên hắc y bên trong đại sãnh làm như thế nào mà ngăn cản được công kích sắc bén của Simon, càng không biết hắc mang giống như giao long kia rốt cuộc là cái gì? Không người nào biết.

Thanh niên này rốt cuộc là ai?

Sao có thực lực kinh thế hãi tục như vậy?

Thực lực của Simon mạnh mẽ như thế nào, mọi người có lẽ đều không biết. Nhưng bọn họ tận mắt nhìn thấy Simon xuất ra một chiêu, làm cho trước ngực Tiễn Vĩ xuất hiện một lỗ thủng đầy máu. Mà hiện tại, nhìn Simon nằm dưới mặt đất không biết sống chết, mọi người đều hít vào một hơi thật sâu, không thể tin nhìn thanh niên hắc y kia.

Thiên Sát đại công trong lòng lửa giận điên cuồng thiêu đốt, nhưng mà người thanh niên trước mặt này có thể dễ dàng tiếp được Thiên Sát Lôi Động quyền của hắn, làm cho nội tâm hắn có chút cố kỵ.

"Ngươi rốt cuộc là ai!"

"Hắn là Tang Thiên." Lúc này, Tiêu Đông với một thân trang phục màu trắng đột nhiên đứng dậy, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tang Thiên, nói ra từng chữ một:" Huấn luyện viên Học viện quân sự Phương Đông, Tang Thiên."

Gì!

Tang Thiên? Hắn chính là Tang Thiên gần đây danh tiếng hết sức vang dội sao? Nghe nói người này thực lực cường hãn, hơn nữa làm việc vô pháp vô thiên, không kiêng nể gì, hôm nay vừa thấy, quả nhiên như thế, dám trực tiếp xông vào câu lạc bộ Xích Viêm, đánh chết Simon câu lạc bộ Xích Viêm, nhưng câu lạc bộ Xích Viêm là một trong mười đại câu lạc bộ của Liên Bang àh!

Tên Tang Thiên này không muốn sống sao?

Một tên huấn luyện viên nho nhỏ cũng dám khiêu khích với câu lạc bộ Xích Viêm một trong mười đại câu lạc bộ của Liên Bang.

"Tang Thiên, ngươi dám ở trước mặt mọi người đả thương người, ta, đại đội trường Thánh Đường Tiêu Đông sẽ bắt ngươi lại để tiến hành điều tra!"

Tiêu Đông vừa dứt lời, ngồi ở cách đó không xa Hồ Tuấn liền đi ra, phẫn nộ chỉ vào Tiêu Đông:" Mới vừa rồi Simon đã thương Tiễn vĩ, sao Thành Đường các ngươi lại mặc kệ!"

Xoát xoát!

Cũng không thấy Tiêu Đông có động tác gì, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một khẩu súng quỷ dị nhắm vào Hồ Tuấn.

Ba một tiếng!

Sau khi Hồ Tuấn trúng đạn, quanh thân hắn liền bị lục quang bao vây, lục quang kết thành một cái lưới, mà Hồ Tuấn thì đang kêu la thảm thiết trên mặt đất, cả người run rẩy.

Súng năng lượng i-ông!

Đây là súng chuyên dùng của Thánh Đường.

Tiêu Đông thản nhiên nói:" Dám nghi ngờ tới uy nghiêm của Thánh Đường, giết không tha!"

Dứt lời. Hắn giơ súng năng lượng i-ông nhắm vào Tang Thiên, trên mặt xuất hiện nụ cười lạnh.


trướctiếp