“Trong giờ làm việc đừng nên nói chuyện riêng được ko? Nói vấn đề a nghỉ việc trước được chứ?” 1 câu nói của Hà Nghệ khiến tôi bị nghẹn họng,
khí thế của tôi bỗng yếu đi vài phần.
“Anh cảm thấy a vào công ty là bởi vì tôi?” Hà Nghệ tỏ vẻ ngây thơ.
“Chẳng lẽ ko phải sao? Còn việc cô tiến cử tôi với Richard, còn tăng
lương cho tôi, nếu ko phải cô thì những điều tốt đẹp này sao có thể tới
lượt tôi?”
Hà Nghệ nhún vai: “Có lẽ tôi nên phê duyệt đơn
thôi việc của a, ko ngờ a là người có mạch suy nghĩ rối bời như vậy, và
còn là nhân viên ko có tự tin”.
Sếp đúng là sếp, vài câu nói đã đè bẹp hoàn toàn khí thế của tôi xuống, tôi im lặng, ngoan ngoãn nghe tiếp lời Hà Nghệ.
“Ko sai, lúc đầu đúng là tôi nhìn thấy danh sách cuộc gọi của a, tôi
cũng biết a đến ứng tuyển ở công ty tôi, nhưng khí đó tôi còn chưa biết
tên a, sơ yếu lý lịch lại ko có ảnh, dù tôi muốn cũng chẳng biết nên
giúp như thế nào? Còn chuyện tôi tiến cử a với Richard, chuyện rất bình
thường, đổi lại 1 người khác tôi cũng sẽ tiến cử, vả lại Richard vẫn
luôn rất hài lòng biểu hiện của a, chẳng lẽ đấy ok thể chứng tỏ rằng
tiếng Anh của a rất tốt sao? CÒn chuyện tăng lương của a, nếu ko phải a
gọi điện thoại cho tôi, tôi hoàn toàn ko biết a tăng lương rồi”.
Hà Nghệ lấy tay chống cằm, nửa như đang cười nhìn tôi: “Trước hết , tôi phải nói rõ với a, mỗi nhân viên trong công ty đều rất quan trọng.
NHưng, dù sao tôi và a cũng chênh nhau rất nhiều cấp, tôi ko thê nào đi
quan tâm chuyện thăng chức và tăng lương của a, giống như chuyện a từ
chức, thực ra nên nộp đơn cho Lý Hàm mới đúng, theo lẽ thường, tôi chỉ
nhận đơn thôi việc của cấp quản lý khu vực Trung QUốc trở lên.”
Mặt tôi bắt đầu nóng ran, đúng thế, tôi chỉ là 1 nhân viên tầng thấp
nhất của công ty, làm j đủ tư cách nộp đơn xin việc cho phó tổng giám
đốc.
Hà Nhã đưa trả đơn xin việc cho tôi: “Điều duy nhất tôi
chiếu cố a chính là việc nói giúp Dương Hiểu Lan, tiện thể nhắc a luôn,
so với a, vị trí của Dương Hiểu Lan ở Đức Cần cao hơn vị trí của a trong công ty rất nhiều. Nên a có thể cầm đơn xin thôi việc về rồi.”
Tôi xấu hổ cầm lấy đơn thôi việc, trong lòng đầy nghi ngờ. Ko đúng, rõ
ràng là Hà Nghệ đã lừa tôi trước, tại sao tôi phải cảm thấy ngại ngùng.
Tôi quay lưng mở cửa. Nắm cửa được chà bóng làng hiện ra hình ảnh Hà
Nghệ, Hà Nghệ đang đặt tay trước ngực, có chút hồi hộp thở ra. Tôi quy
đầu lại, Hà Nghệ mặt mày nghiêm nghị đứng lên, bước nhanh ra ngoài.
Bình thường mà nói, hễ tới thứ 6 , lúc tan sở mọi người đều đi như bay,
nhưng tôi vẫn ở lại tăng ca. Từ khi nghe theo ý kiến Hà Nghệ, tôi cố
gắng hết sức trao đổi với Ray, còn sau khi gọi cả Lý Hàm,Ray ko còn kiên trì phải theo trình tự kết cấu của hắn, nhưng đùn hết 1 loạt bảng biểu
dự án cần điền cho tôi, 2 ngày nay tôi điền đến nhức đầu hoa mắt, code
cũng chưa viết được bao nhiêu, thứ 6 đành ở lại tăng ca.
Hà Nghệ
cũng ở lạ tăng ca, lúc 9h tôi cố tình chạy sang chô Hà NGhệ nhìn, nhưng
Hà Nghệ đã rời khỏi rồi, trong lòng tôi cảm thấy thất vọng, rất nhanh
lại cười nhạo trong lòng, nghĩ gì nhỉ? Ko lẽ tôi hy vọng Hà Nghệ sẽ xin
lỗi tôi sao?
Ở cổng vảo tàu điện, Hà Nghệ bận bộ váy liền màu xanh
lá nhạt, hệt như tiên nữ hoa sen trong truyền thuyết, yêu kiều đứng
trước cửa tàu điện, Những người đàn ông, phụ nữ già trẻ ra vào đều buộc
phải ngoái nhìn cô ấy. Khi thấy tôi đi tới, đôi mắt Hà Nghệ cong lên như lưỡi trăng khuyết, cười ngọt ngào với tôi.
Tôi vốn định quay người
bỏ đi, nhưng vừa nhìn thấy nụ cười của Hà Nghệm đầu tôi kêu lùng bùng,
đôi chân ko tài nào nhích lên được. Ôi, nếu tôi là tổ chức ngầm thì nhất định sẽ trở thành kẻ phản bội thôi, quá dễ dàng bị sắc đẹp mê hoặc rồi.
Hà Nghệ cười lấy lòng, khoác lấy cánh tay tôi, rất dịu dàng nói: “Chúng ta đi ăn cơm nhé”
Tôi hít 1 hơi thật sâu, dùng 1 chút lý trí còn sót lại rút cánh tay ra: “Emma, đừng lừa tôi nữa, trò chơi đã kết thúc lâu rồi, đúng thế ko?
“Tôi ko cố ý lừa a, tôi chỉ là ko muốn thân phận của mình ảnh hưởng đến quan hệ giữa a và tôi mà thôi. Nếu ngay từ đầu a biết tôi là sếp của a, a còn dám hẹn hò với tôi 1 cách tự nhiên sao? Sự lừa dối này có thể
thông cảm mà. Giống như rõ ràng nhà a rất dơ, nhưng biết tôi đến nên vội vàng quét dọn sạch sẽ, chẳng phải giống nhau cả sao?” Hà Nhã cuối thấp
đầu đứng trước mặt tôi, giống như đứa bé bất cẩn đánh vỡ chiếc bát, lần
đầu tôi thấy Hà Nhã thật thà như vậy..
Được rồi, Hà Nghệ nói thật ra cũng đúng, cô gái xinh như vậy nói gì cũng đúng cả. Huống hồ tôi cũng
ko giận lắm, dù Hà Nghệ cố tình lừa gạt tôi, tôi cũng ko cảm thấy tức
tối lắm, giống như đang nằm mơ 1 giấc mơ tuyệt vời vậy.