Sau khi gặp mấy đứa con gái, rồi làm sân sau gặp bão nó lên
lớp ngồi ngủ ( không quên chào Trang đâu , Trang thấy vẻ mặt nó
mệt mỏi nên cũng không làm phiền .
Cô giáo bước vào . Cả lớp đứng lên chào.
Sau khi nó chào xong lại lằm xuống ngủ . Hắn thì cứ nhìn nó hoài rồi cũng lăn ra ngủ luôn .
Nhưng như thế thì đâu có gì để nói .
Cô giáo ra hiệu ý nói vào đi . Từ ngoài cửa bước vào có hai cô gái rất dễ thương cả lớp ồ lên .
Ồn ào nó không ngủ được . Nó ngước mặt lên .
- mày khai mau sao mày về đây mà không cho tao biết hả con này mày tin tao xử mày không – Lê hầm hầm lên tiếng .
Nó chỉ biết cười trừ để cầu hoà :
- hihi bình tĩnh đi , tao không muốn nói với chúng mày ,để giữ mạng sống thui mà , đừng nóng -
- cái gì mà giữ mạng sống , ai dám động vào mày à , để tụi tao cho nó một trận – Phương hùng hổ lên tiếng .
- huhu tao mà nói cho chúng mày biết thì tao sẽ sống không bằng chết huhu – nó ủy khuất than .
- láo ai lại dám nói vậy hả, mày nói tao nghe nào để tao xử-
Lê bức súc khi có người giám đụng vào bạn của Phương và thủ
lĩnh của bang Away .
- huhu thì mỗi lần gặp tao chúng mày kéo tao đi khắp chỗ này
đến chỗ kia ,hết cho tao ăn như heo rồi lại kéo tao đi hết nơi
này đẹp đến nơi kia , khổ nhất là khoản đi mua sắm ,huhu khổ
thân tao lắm chúng mày tha cho tao – nó năn nỉ ỉ ôi hai đứa bạn.
. . . . . . . .rầm. .rầm. . . . .
Cẩm Lê và Cẩm Phương tưởng rằng nó bị bắt nạt ai dè hoá ra là nó nói mình , hai cô nàng tức lộn ruột .
-hehe- hai chị em nhà họ Nguyễn cười ranh ma khiến nó nổi gai ốc .