- dừng lại , không được động đến cô ấy – 1 chàng trai tuấn tú lên tiếng .
- dạ – lũ kia răm rắp nghe lời ,lùi ra xa .
Nó giờ nhìn thấy hắn trông thật thảm .
Hắn bị chói trên chiếc ghế , người đầy máu me , đôi mắt lờ đờ như không còn sức sống .
Nó nhìn hắn sót xa , chỉ muốn ôm hắn thật chặt, lau đi những vết máu kia , xoa dịu nỗi đau cuả hắn .
- em đến rồi à – chàng trai tuấn tú tiếp tục lên tiếng .
- anh thả anh ấy ra đi , anh ấy có đắc tội gì mới anh đâu – Nó tỏ vẻ khó chịu .
- không đắt tội sao , em thấy người ta cướp đi người con gái em yêu ,cô ấy không thèm nhìn lấy 1 cái – Khánh vẻ mẵt đau khổ .
Khánh ra những cú đấm vào hắn .
Nó vội vã ngăn cản
- dừng lại đi , anh dừng lại đi mà – hai hàng nước mắt cuả nó chảy dài , nó cởi chói rồi ôm chặt lấy hắn .
- em đừng khóc , anh không sao đâu – hắn đưa bàn tay nhẹ nhàng lau khô những giọt nước mắt cuả nó .
- em khóc vì hắn ta , em làm tôi đau lắm em biết không , em đã lần nào chịu quay đầu lại 1 lần để nhìn thấy tôi chưa ? Đã lần nào em nghĩ đến tôi dù chỉ là thoáng qua chưa ? – Khánh thảm thiết .
- em biết em nợ anh nhiều , anh đã bảo vệ em dù phải hi sinh cả mạng sống cuả mình nhưng tình yêu không thể cưỡng ép được – nó đứng dậy rút con dao ra đâm thẵng vào người mình .