Cổ Vương
Không biết là từ bao giờ ánh mắt của nàng bắt đầu theo dính lấy hắn.
Nàng luôn luôn thừa dịp hắn không chú ý sẽ vụng trộm nhìn xem hắn, nhìn hắn cầm búa ở trong sân chặt củi, nhìn
theo hắn cầm thùng, đi lấy nước đổ đến nhà bếp…
Nóc nhà hỏng hắn sẽ sửa chữa.
Vách tường hư hắn sẽ gia cố.
Cứ mỗi lúc hắn không chú ý, ánh mắt của nàng sẽ vụng trộm đi theo hắn, bất quá khi hắn quay đầu nhìn lại, nàng
vội vàng thu hồi tầm mắt, sẽ làm bộ như bản thân thật bận rộn, không có
chú ý đến hắn…
A a a! Nếu bị hắn phát hiện bản thân nàng luôn lén nhìn hắn, như vậy thật xấu hổ nha!
…………………
Vừa làm xong việc của buổi trưa, Sa Vô
Kỵ toàn thân ướt đẫm mồ hôi, dưới ánh nắng mặt trời, nhìn hắn thật mạnh
mẽ và thu hút, để tiêu bớt thời tiết nóng bức, hắn đi đến cạnh giếng,
đem thùng nước đổ từ trên đầu xuống…
Sa Vô Kỵ một thân ẩm ướt, mái tóc đen
rối tung càng tăng thêm vẻ quyến rũ, trên làn da ngăm đen từng giọt nước lòe lòe tỏa sáng óng ánh…
Khí lực mạnh mẽ, đường cong rắn chắc
phản phất sức mạnh vô hạn khiến cho Sở Tuyền không thể kiềm chế được mê
mẩn, trái tim đập loạn…
Phong thái của hắn tràn ngập tính hoang dã, cánh tay cường tráng hữu lực vô số lần ở ban đêm ôm lấy nàng cùng
nhau vu sơn mây mưa, một lần, lại một lần khiến nàng thở gấp liên tục…
Nàng vẫn còn nhớ rõ rành mạch hương vị
của hắn, nhớ rõ hắn là như thế nào tham lam mút cắn lấy đôi môi, bàn tay to lướt qua khắp da thịt mẫn cảm của nàng, lưu lại rõ ràng ấn ký thuộc
loại của hắn, luôn luôn khiến cho nàng phải run rẩy không thôi… Càng
không thể quên được hắn là như thế nào dùng hỏa chước gắng gượng ở giữa
hai chân của nàng làm càn chà đạp…
Từng chi tiết hoan ái vào ban đêm nàng
đều nhớ thật rõ, bây giờ hồi tưởng lại, hai gò má của nàng bắt đầu đỏ
ửng, thân mình nóng lên…
Vào ban ngày, vẻ mặt của hắn vẫn luôn luôn lãnh đạm, trầm ổn, tìm không thấy một tia nhiệt độ…
Nhưng đến khi vào đêm tối, ánh trăng
lên cao, bầu trời đêm bắt đầu yên tĩnh, hắn liền giống như đổi thành một người khác, y hệt như một dã thú ăn không đủ no, ở trên người nàng phát tiết tất cả tinh lực, thẳng đến khi nàng toàn thân bủn rủn, mệt mỏi
không còn một tia khí lực, nhưng vẫn còn có thể cảm giác được sức lực
của hắn vẫn cuồn cuộn, vẫn còn quyến luyến nàng như cũ không thôi…
Ai nha! Nãy giờ nàng nghĩ đi đâu rồi vậy??? >0_00o