Gương Yêu
Gương được đặt ở phía đông tầng hai, sát với cửa sổ,
mỗi khi mặt trời lên cao, ánh mặt trời rực rỡ chiếu sáng lên người cô, phản xạ
rực rỡ trên tường.
Cô đang ở trong một không gian không thời gian không
giới hạn, chỉ có thể từ gương quan sát bên ngoài, đáng tiếc hướng là có hạn,
chỉ thu hẹp trong phạm vị phản xạ mà thôi; Cô biết đây là một căn phòng của
phái nữ, là người đàn ông kia cố ý sắp xếp cho một người phụ nữ không tồn
tại.(Vô...8..Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)
Trong lòng anh rất yêu người phụ nữ kia, nhưng người
phụ nữ này đã không còn trên đời, tuy nhiên người đàn ông lại không thể tự kềm
chế, vì nhớ nhung mà hao mòn sinh mạng của anh, thậm chí chuyển đến một căn nhà
cách biệt với nội thành xa hoa, thà ở lại nơi gọi là chốn thôn quê sơn dã này.
Thôn quê là một nơi tràn ngập sức mạnh, hơn nữa tuyệt
đối không phải là sức mạnh chính nghĩa, nơi này vừa tối vừa sâu, dày đặc đầu
trâu mặt ngựa, yêu ma quỷ quái, là nơi mà người ngoại giới không thể dễ dàng đi
vào… thậm chí, ngay cả thời gian cũng hỗn loạn.
Cô là Gương yêu, cuộc sống ở đây quả thật rất dễ dàng,
cho dù ánh mặt trời chiếu lên người cô cũng không lo lắng, vì nơi này là cực
âm, chỉ cần là yêu quái đều có thể hoạt động vô cùng tự nhiên, sức mạnh được
tăng cường.
Trong phòng còn có một “sinh vật” khác, cô đến đây vài
ngày cũng đã gặp được rất nhiều “bạn cùng phòng”, chúng nhân lúc đêm dài yên
lặng đến trước gương đánh giá cô, tự giới thiệu về mình, đồng thời giới thiệu
đơn giản về ngôi nhà này cho cô. (Vô9Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)
À, vẫn còn có phép tắc! Vì ở đây có quá nhiều ngoại
tộc, cho nên sau khi họp bàn mọi người đã quyết định đặt ra vài quy tắc, ví dụ
như không được can thiệp vào công việc của tộc họ, không được ngăn cản “bữa ăn
người lạc lối”, không được làm ảnh hưởng đến cuộc sống của con người, cũng
không được hiện thân để con người phát hiện ra sự kỳ quái.
Mặt khác, mỗi tháng đều mở đại hội quản lý một lần,
bất kỳ ai cũng có thể tham gia, có thể thảo luận những vấn đề thắc mắc.
Sau khi cô hiểu đại khái thì vội vàng mỉa mai, nói
Bạch Giới Hằng là con mồi của cô, không cho ai được hành động thiếu suy nghĩ.
“Hội lâm thời” được cử hành ở trước mặt cô, vì gương
không thể di chuyển, cho nên mọi người đành phải chen chúc đứng trước gương
nhìn chỗ được chiếu đến. (Vô.10....Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)
Đúng là loại quỷ kỳ quái nào cũng đều có, có kẻ nói
Bạch Giới Hằng là một trong chủ nhân của gia đình này, không nên biến thành con
mồi, cũng có kẻ nói điều thứ nhất trong những điều lệ của Hắc Sơn—không được
can thiệp vào sinh hoạt của con người.
Đúng vậy, nơi này tên là “Hắc Sơn”.
Nghĩ nghĩ, cô như khẳng định mình đã từng nghe qua cái
tên như vậy rồi.
“Chào buổi sáng.”
Giọng nói buồn bực truyền đến, cô mừng rỡ nhìn phía
bên tay trái, bóng người đàn ông mình chờ mong đã xuất
hiện!(Vô..22...Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)
Bạch Giới Hằng đi từ từ đến trước gương, như say mê
nhìn gương, ngón tay thon dài nhẹ vỗ về lên mặt gương, tràn đầy bi tình cảm
thương.
“Hôm nay chỉ có mình anh......” Anh khó chịu nói, bóng
hình của anh trong gương lại làm cho anh khó chịu, “Tất cả đều là ảo giác sao?”
Đặt gương một đêm ở đây, vốn chiếu ra hình ảnh của
mình anh mới đúng, nhưng lại xuất hiện cả bóng hình Hạo Lâm.
Đêm đó anh uống rượu, chỉ sợ mình hoa mắt, tuy nhiên
anh định thần nhìn lại, lại vẫn thấy trong gương không có anh, chỉ có Hạo Lâm
đang mỉm cười với anh!
Vậy mà đêm tiếp theo, anh vẫn luôn đợi trước gương
uống rượu than thở, nhìn vật nhớ người, lúc đó, có thể nhìn thấy Hạo Lâm đang
cười với anh qua gương, thậm chí nói chuyện.
Bởi vậy anh uống rượu suốt ngày, ước gì cứ say như thế
mà chết đi, ít nhất trước khi chết còn có thể nhìn thấy Hạo Lâm.
Gương yêu nhìn Bạch Giới Hằng thâm tình chân thành
cũng không chuyển động, bởi vì trong nhà này, cũng không phải chỉ có một mình
anh...... Nghe, tiếng bước chân đang đi, có người lên tầng hay, đi đến hành
lang.
“Đại thiếu gia.” Giọng nói cung kính vang lên trước
cửa, “Cậu lại đến đây sao?”
“Ừ?” Bạch Giới Hằng mơ mơ màng nhìn ra cửa, “Duệ Ân
à?”(Vô..12...Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)
Cửa bị mở ra, Gương yêu nhìn thấy một người tóc ngắn
mỏng, mặc áo sơ mi quần dài, trong tay cầm khay, từ từ tiến vào, hơn nữa còn
đặt khay lên bàn.
“Mời dùng bữa sáng.” Giọng người đến không thấp không
cao, nhưng vẫn nghe rõ.
Vẻ ngoài tóc ngắn sát tai, hoàn toàn là kiểu tóc của
đàn ông, tuy nhiên ngũ quan lại thanh tú, chỉ cần thêm chút trang phục, hẳn là
một mỹ nữ làm mắt người ta phải sáng lên.
Có điều bọn ma quỷ ở đây đã nói như thế nào về người
đó vậy nhỉ? À, nữ quản gia đàn ông.
Cho nên cô biết đó là con gái, là quản gia ở tòa biệt
thự cổ này, nghe nói có số mệnh và biệt thự nối kết với nhau, cuộc đời này
không thể rời khỏi Hắc Sơn.
“Tôi không đói bụng,” Bạch Giới Hằng lười biếng nói.
“Giúp tôi mang rượu đến.”
“Đại thiếu gia, cậu đứng lên đi, không nên uống rượu
nữa,” giọng Bành Duệ Ân có vẻ mất kiên nhẫn. “Sự thật là tôi không tán thành
việc cậu uống rượu mấy ngày nay, từ đó đến nay, cậu đã uống quá nhiều rồi!”
“Tôi muốn uống! Cô quản tôi nhiều thế ư!” Anh gầm nhẹ.
Không uống rượu, thì anh nhìn thấy Hạo Lâm thế nào?
“Trong nhà hết rượu rồi.” Cô nhún vai một cái, hai mắt
mở to.(Vô....13.Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)
Bạch Giới Hằng trợn tròn mắt. Bà Bành đã rất lợi hại,
Bành Duệ Ân này càng lợi hại hơn! “Đi mua đi.”
“Hôm nay tôi có việc xử lý giúp nhị thiếu gia, không
có thời gian, thật xin lỗi.” Cô nói đến vô cùng không thật lòng, đi từng bước
về phía sau, “Nếu rảnh, đại thiếu gia có thể tự đi ra ngoài, thời tiết hôm nay
tuy có mây mù, nhưng gió cũng không tệ.”
“Bành Duệ Ân?!” Anh nhảy dựng lên, “Cô và tôi có giao
tình gì, cô cố ý muốn làm chiêu này?”
“Bạch Giới Hằng, cậu vừa mới dùng tư cách chủ nhân để
nói chuyện với tôi, cũng đừng nhắc lại giao tình gì với tôi nữa!” Bành Duệ Ân
đã bước ra ngoài cửa, “Thôi tưởng niệm về người đã mất đi, lo mà dùng thời gian
của cậu cho tương lai ấy!”
Dư âm chưa tan, Gương yêu lập tức lại nghe thấy tiếng
đá cửa.(Vô...14..Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)
Ừm, kẻ quản gia này lớn lên từ nhỏ với người gọi là
thiếu gia kia, cho nên sức lực và tính tình chẳng hề thua kém đàn ông, nghe nói
chơi ném bùn, đấu vật không gì không thông, là phụ nữ nam tính hóa mười phần.
Bạch Giới Hằng vừa tức vừa giận trở lại trước gương,
cắn môi đi qua đi lại, anh nhìn gương vài lần. Nếu không uống rượu, ảo giác sẽ
không xuất hiện đúng không? Anh không có Hạo Lâm thì không sống nổi!
“Duệ Ân có thể nhân lúc mình không ở đây đập vỡ gương
đi chăng?” Anh bắt đầu lo lắng chuyện này, “Không, cô ấy không thể nào biết bí
mật của gương được......”
Nói đùa, cho dù cô quản gia đàn ông kia muốn đập vỡ
gương đi, cũng phải nhìn xem có thể thành công hay không chứ! Gương là chỗ ở
của cô, làm sao có thể để con người phá đi như vậy!
Bạch Giới Hằng đi đến trước gương, cực vì quý trọng
chạm vào mặt gương, cả bàn tay dán lên gương, Gương yêu bên trong cũng mở hai
tay ra, chạm vào tay anh cách lớp gương.
“Chờ anh, Hạo Lâm...... anh sẽ không bỏ mặc em.” Anh
thống khổ nói, tiếp theo ngay cả hai má cũng dán lên.
A a...... Gương yêu mỉm cười, cô cũng chạm mặt vào,
chỉ có như thế, mới có thể cảm nhận được sự đau thương của người đàn ông kia từ
từ chảy vào cơ thể cô. Những ngày qua dù thỉnh thoảng họ có chạm vào nhau,
nhưng không có diện tích lưu thông lớn như bây giờ, cho dù cô là yêu, thì vẫn
cần đồ ăn.(Vô.15....Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)
Đau thương và tinh lực của con người, chính là thức ăn
của cô.
“Em chờ anh.” Cô hiện thân trong gương, mềm nhẹ mở
miệng.
Bạch Giới Hằng như nghe thấy giọng nói, anh từ từ rời
gương đi, nhìn bóng hình người phụ nữ rõ ràng trong gương—không sợ hãi, không
kinh ngạc, chỉ có tình yêu nồng nàn!
“Hạo Lâm!” Anh mừng như điên nhìn gương, “Em...... Em
thật sự tồn tại.”
“Em chờ anh.” Cô nói từng chữ một.
Anh không nghe thấy tiếng, nhưng anh lại có thể nhìn
khẩu hình ở miệng kia, Hạo Lâm nói sẽ chờ anh, chờ anh đi mua rượu sao?
“Không thành vấn đề! Chờ anh!” Anh kích động lui về
sau, vẫn như say nhìn người phụ nữ dịu dàng trong gương “Nhất định phải chờ
anh.”(Vô....17.Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)
Gương yêu đáp lại bằng nụ cười đẹp, nhìn Bạch Giới
Hằng nóng ruột lảo đảo chạy ra bên ngoài.
Đến nội thành Hắc Sơn cần hai ba giờ, anh vội vàng,
không muốn để Hạo Lâm đợi lâu.
Đau buồn của người đàn ông cộng thêm sức mạnh của Hắc
Sơn, Gương yêu nở nụ cười hài lòng, cô cảm giác được sức mạnh trở về thân thể,
giống như sau khi ngủ say, lại sống lại lần nữa!
Một ít thức ăn dự trữ cũng gần hết, đây là thời gian
nên bổ sung thức ăn mới.
Cô vung ngón tay nhỏ lên, đóng cửa còn mở lại, ánh mắt
thoáng nhìn, rèm cửa sổ tự động buông ra, từ từ thả xuống.
Sau đó, Gương yêu duỗi lưng một cái, cánh tay vươn
thẳng về phía trước, cứ như vậy ra khỏi mặt gương.
Mặt gương màu bạc thoáng gợn nước, như là hồ nước màu
bạc gợn từng trận sóng, một cánh tay bỗng chui ra từ gương, sau đó là cánh tay
kia, tiếp theo là hai chân ra khỏi, sau đó là cả một người phụ nữ sống động cứ
như thế mà ra khỏi gương.
Khi sợi tóc cuối cùng cũng ra ngoài, mặt hồ màu bạc
lại cứng lại thành mặt gương, chiếu lên cô với bộ quần áo xanh
nhạt.(Vô.18....Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)
“Cảm giác thật tốt, làm mình thấy như một con người.”
Gương yêu mỉm cười, vừa lòng nhìn dáng vẻ lần này.
Dưới lầu truyền đến từng tiếng động cơ, cô từ từ đi
đến bên cửa sổ, vén rèm cửa sổ lên, có thể thấy hai chiếc xe một lớn một nhỏ
chạy nhanh ra khỏi tiền đình rộng lớn, chiếc màu đen là Bạch Giới Hằng, màu đỏ
còn lại là Bành Duệ Ân, tòa nhà này trong nháy mắt chỉ còn là nơi tồn tại của
ma quỷ.
Gió bắt đầu kéo lá rụng lên, trên bầu trời càng u ám,
Gương yêu ngẩng đầu mỉm cười, cho tới bây giờ cũng chưa từng gặp cảnh thiên
thời địa lợi nhân hòa như thế—âm khí Hắc Sơn, tình yêu của Bạch Giới Hằng, còn
có trận gió thổi trước cơn bão này.
“Gương yêu ra rồi! Gương yêu ra rồi!” Xa xa, dưới lầu
có rất nhiều nhóm ma quái đang truyền tin tức
này.(Vô...19..Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)
Nỗi thương tâm của con người là thức ăn duy nhất của
cô, vì cô luôn có thể nhìn thấu dục vọng của con người, biết nỗi nhớ và hi vọng
ở chỗ sâu nhất trong lòng họ là gì, cho nên cô luôn biến thành đủ loại sinh vật
kiểu dáng, mê hoặc lòng người, cho đến khi hấp thu gần hết sinh mệnh của đối
phương, cô mới trở lại vô gương.
Cuối cùng mình là ai, cô cũng không nhớ rõ, cô chỉ
quan tâm đến đồ ăn lần này.
Si mê như thế, cô càng có thể lấy được nhiều nỗi buồn
đúng không?
Gương yêu nhìn lên không, mây đen đã dày đặc, tiếng
sấm mơ hồ như vang lên từ chỗ sâu nhất của tầng mây, sấm chớp lóe sáng chiếu
trắng màn trời.
Gương yêu thỏa mãn nở nụ cười, cô chờ, Bạch Giới Hằng,
con mồi của cô.
******
Ầm! Một tia chớp đánh trúng cây gần đó, ánh lửa lóe
lên, nhưng vì mưa nhiều, lại bị dập tắt trong nháy mắt.
Giọt mưa lớn đến mức ngay cả cần gạt nước cũng không
kịp lau đi, trước mắt mơ hồ, khiến đường về nhà nửa giờ càng trở nên xa xôi.
Bạch Giới Hằng mua bốn thùng rượu đỏ, đây là lượng lớn
nhất xe có thể chở, anh hi vọng mãi mãi đừng tỉnh, trong lòng chỉ muốn về nhà
thật nhanh, trở lại căn phòng đầy món đồ của Liên Hạo Lâm kia, trở lại trước
gương.(Vô.20....Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)
Anh đi theo con đường đã từng đi qua kia, lúc tiến vào
cửa hàng đồ cổ, nhất định là định mệnh, ông chủ kia nói gương chỉ bán cho người
có duyên, cũng là hàm ý sâu xa nói không chừng Hạo Lâm đã chờ anh trong gương
rất lâu rồi, cho nên anh mới có thể thích chiếc gương đó ngay từ lần đầu bắt
gặp, mới có thể đúng là ‘người có duyên’.
Đúng vậy, sinh ra vô duyên, sau đó có thể có duyên
phận cũng tốt, đời này anh cũng chỉ yêu mình Hạo Lâm, không còn ai khác có thể
tác động đến trái tim của anh nữa.
Thật vất vả thấy mới thấy ánh đèn phía xa, xác định
biệt thự cổ nhà mình ngay ở phía trước, Bạch Giới Hằng cẩn thận đưa xe vào đình
viện, nhà cổ luôn có điểm rắc rối ấy, chính là không có bãi đỗ xe!
Phía sau có bốn thùng rượu to, anh phải chuyển vào nhà
thế nào đây!
Bạch Giới Hằng oán giận, nhưng vẫn kiên trì xuống xe.
Dù thế nào thì cũng cầm hai bình lên uống trước, những thứ còn lại tính sau
đi!(Vô..21...Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)
Ở đây không sợ có người ăn cắp, bởi vì Hắc Sơn......
Là nơi có rất nhiều truyền thuyết, người thường căn bản không dám đến gần.
Đóng sầm cửa xe lại, Bạch Giới Hằng vội chạy vào trú ở
mái hiên, lại bị cảnh vật dưới mái hiên làm kinh sợ.
Một cô gái toàn thân ướt đẫm, co rúm người lại run rẩy
dưới mái nhà, mặc âu phục màu xanh trắng mà anh có ấn tượng rất sâu.
Anh quên là phải chạy vào thật nhanh, quên mất cả mưa
to xối xả trên người.
Người phụ nữ trước hành lang cũng chú ý đến anh, khẽ
nghiêng mắt, vừa nhìn thấy anh, lập tức kích động nhảy dựng lên.
“A...... Thật xin lỗi!” Cô gái vội vàng vịn cửa đứng
lên, nước nhỏ giọt theo sợi tóc......
Còn có máu.
Sau khi cô đứng lên, Bạch Giới Hằng mới nhận ra cả
người cô toàn vết thương, trên trán còn có máu bị mưa rửa trôi, cánh tay và đầu
gối đều bị trầy, quần áo đầy bụi bẩn, vết máu loang lổ, cho nên dù cô muốn đứng
lên, lại như cảm nhận được đau đớn truyền đến, kêu ai một tiếng rồi ngã trở
về.(Vô..22...Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)
“Cẩn thận!” Bạch Giới Hằng nhíu mày hướng đến mái
hiên, vội vàng đỡ lấy cô sắp ngã xuống.
“...... Xin lỗi......” Cô gái nói, ngay cả răng cũng
run lên.
“Xảy ra chuyện gì? Tai nạn xe à?” Anh thật cẩn thận
không chạm đến vết thương của cô gái. tuy nhiên anh vừa đi một đường, không
thấy có tai nạn xe cộ mà!
“Em, em không...... không biết......” Toàn thân cô gái
lạnh băng run không ngừng, khiến cho người ta lòng đau thắt lại.
“Đừng nói nữa, nhanh vào đi!” Bạch Giới Hằng nhìn
quanh bốn phía, thấy Bành Duệ Ân chưa về, anh vội vàng mở cửa đưa theo cô gái
đi vào, tuy nhiên sắc mặt cô tái nhợt thoạt nhìn yếu đuối vô lực, ngay cả đi
cũng lảo đảo.
Vì thế anh đơn giản ôm ngang thắt lưng cô, để cô cách
mặt đất một chút, nửa dẫn nửa ôm đi vào.
“Ở đây có áo tắm và khăn mặt, đều giặt sạch rồi.” Bạch
Giới Hằng đưa cô đến phòng tắm trước, “Chờ Duệ Ân trở về, tôi sẽ nói với cô ấy
lấy quần áo cho em mặc!”
“Em.....” Sợi tóc cô gái dán trên mặt. Trên thực tế,
cô rất muốn hỏi: Vì sao anh không nhìn kỹ xem cô là người thế
nào?(Vô...23..Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)
“Nhanh tắm nước ấm đi, nếu không em sẽ cảm lạnh!” Bạch
Giới Hằng không nói hai lời, một tay đẩy mạnh cô vào, “Tôi đi chuẩn bị thuốc!”
“Chuyện kia—” Cô như muốn nói gì, chỉ nhìn thấy cửa đã
bị đóng lại.
Gương yêu kinh ngạc nhìn cửa đóng chặt. Kỳ quái, vì
sao lại không giống như cô nghĩ? Cô cố ý mặc váy ngắn một chút, cộng thêm vẻ
điềm đạm đáng yêu, ít nhất Bạch Giới Hằng cũng phải để ý đến dáng vẻ cô giống
hệt Liên Hạo Lâm kia chứ?
Thương thế cũng không quá nghiêm trọng, làm gì mà lại
không nói hai lời đã đẩy cô vào phòng tắm tắm rửa chứ, lãng phí!
Nhịn không được rét run cả người, cô tuy là yêu, có
điều khi hút tinh khí của con người để biến hóa, sẽ giống thật trăm phần trăm,
sẽ có cảm giác biết khóc biết cười, đương nhiên cũng sẽ đau, đây là khuyết điểm
cũng là ưu điểm, ngoài việc làm mình càng giống con người, cũng có thể làm cho
con người chìm đắm. (Vô...24..Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)
Giống bây giờ...... cô lạnh sắp chết rồi!
Chuyện lấy cớ gặp mưa này không tốt, về sau không dùng
nữa!
Gương yêu quay người lại, nhìn này phòng tắm hiện đại
hoá này...... Có một lần cô biến thành mèo, khi đó vẫn còn tắm bằng đốt củi
nhé?
Hiện đại phải tắm thế nào? Cô nhìn xung quanh, nước ấm
ở đâu? Cô vội nhìn một vòng căn phòng xa lạ này, bây giờ cuối cùng nên làm gì!
“Ha ha ha! Lần gần đây nhất em ra ngoài là thời đại
nào?” Trong bồn tắm lớn bỗng hiện lên một người đàn ông phong lưu phóng khoáng:
“Muốn anh dạy em tắm thế nào không?”
“Cút ngay đi!” Gương yêu nhíu mày, liền biến trống
phòng tắm.
Cô run rẩy đi vào bồn tắm lớn, nhìn vòi sen trước mắt.
Cô nhận ra thứ này, liền xoay xoay xem...... (Vô...25..Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)
Xe đỏ dừng ngoài trước biệt thự Hắc Sơn, Bành Duệ Ân
vội vàng vọt đến trước cửa, bỗng mở cửa ra, như trộm chạy vào nhà, không để ý
đến một thân nhếch nhác.
Tinh.. tinh.. tinh… tiếng chuông dưới cầu thang vang
lên, đã là bảy giờ đúng.
Vừa đúng bảy giờ...... Cám ơn trời đất! Bành Duệ Ân
nằm trên mặt đất thở phì phò. Thiếu chút nữa không kịp giờ!
“Duệ Ân!” Giọng Bạch Giới Hằng bỗng truyền đến tự phía
trên, cô sợ tới mức mắt như bắn ra ngoài, chỉ thấy hé ra khuôn mặt lo lắng
không thôi ở phía trên.
“Oa!” Cô hoảng sợ, dưới tình thế cấp bách, một quyền
liền vung qua.
Bạch Giới Hằng đón một quyền giữa mặt, đau đến lập tức
ngã xuống, Bành Duệ Ân kinh hoàng ngồi dậy, mặc dù đã biết trước là anh, tuy
nhiên thần kinh vận động lại luôn nhanh hơn cả suy nghĩ.
“...... Cô đúng là đồ bạo lực!” Anh nhịn không được
vuốt mắt đến kêu thét, “Tôi hỏi cô hòm thuốc ở
đâu!”(Vô....26.Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)
“Tôi vừa mới cầu được sinh mạng ở giữa sống chết, cậu
có biết tự nhiên chạm vào tôi sẽ có nguy hiểm không?” Cô vẫn còn sợ hãi như cũ,
nhưng vẫn đứng lên rất nhanh, “Cậu bị thương à? Muốn hòm thuốc làm gì?”
“Không, là có người bị thương.” Bạch Giới Hằng vuốt
mắt, chật vật đứng lên, “Có người trú mưa ở trước cửa nhà chúng ta, như là bị
thương bởi tai nạn, trên người có rất nhiều vết thương.”
“Cửa nhà chúng ta?” Bành Duệ Ân nghe vậy thì chấn
động. Có người có thể đến nơi này mà không bị mất một cọng lông sao? “Người
đâu?”
“Ở—”
Bạch Giới Hằng mới chỉ đến phòng tắm tầng một, bên
trong đã truyền đến tiếng vang trước—ầm! Ngay sau đó tiếng thét đề-xi-ben cao
ngất truyền đến, “A—”
Anh chỉ trao đổi ánh mắt với Bành Duệ Ân một khắc,
liền lần lượt chạy đi.
“Làm sao vậy?” Dưới tình thế cấp bách đẩy cửa ra, lúc
này anh mới phát hiện đối phương cũng không khóa cửa.(Vô.27....Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)
Trong bồn tắm lớn là một người phụ nữ hoàn toàn trần
trụi, cô hoảng sợ dùng hai tay ôm ngực lui ở góc, vòi hoa sen ngã trên mặt đất
đang phun nước lên cửa đối diện.
Bạch Giới Hằng ngay cả tránh cũng không có cách, trực
tiếp bị vòi hoa sen phun lên ướt đẫm toàn thân.
“Lạnh quá lạnh quá!” Gương yêu gấp đến độ dậm chân. Cô
thật sự rất lạnh, nhưng đóng mở cũng toàn nước lạnh, ngay sau đó ở giữa bỗng có
nước chảy ra, nước chảy lên đầu, làm cô sợ đến mức hoa dung thất sắc!
“Đi ra ngoài!” một tay Bành Duệ Ân kéo Bạch Giới Hằng
đi ra ngoài. Người ta là nữ sinh khỏa thân đứng kia, đại thiếu gia còn nhìn
không chớp mắt...... Không, chính là vì khỏa thân, mới nhìn đến ngơ đi!
Chỉ thấy cô nhặt vòi hoa sen lên, nhìn Gương yêu chật
vật, có điểm ngờ vực đi lại bên bồn tắm, chỉnh lại độ ấm vừa phải.
“Em không biết dùng nước ấm à?” Cô hoài nghi mở nước
ấm, thật không ngờ cô gái này lại hoàn toàn không biết
dùng.(Vô.28....Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)
Gương yêu không trả lời. Nếu cô biết thì sẽ đông cứng
như bây giờ sao?
“Sữa tắm ở đây, bình này là dầu gội đầu, tắm xong lau
người rồi mặc áo tắm, tôi sẽ tìm quần áo cho em mặc.” Bành Duệ Ân liếc cô một
cái. Sao lại cảm thấy người phụ nữ này có chút quen thuộc?
Gương yêu run run gật gật đầu, cắn răng nói cám ơn,
sau khi nhìn cô đi ra ngoài, liền vội vàng đứng dưới vòi hoa sen, cảm nhận độ
ấm của nước, ngay sau đó còn nghiên cứu điều chỉnh độ lạnh ấm của nước, cùng
sữa tắm và dầu gội đầu. Luôn chỉ nghĩ đến bữa ăn của mình, không ngờ nháy mắt,
thời đại đã hoàn toàn thay đổi.
Người bên ngoài phòng tắm bận rộn, Bành Duệ Ân đi thay
quần áo trước, thuận tiện lấy ra hòm thuốc Bạch Giới Hằng muốn, anh lo lắng hỏi
cô gái trong phòng tắm có bị nguy hiểm không, có cần anh đưa đến viện không.
Nhìn cô, chắc chỉ trầy da, không có thương thế gì
nghiêm trọng, chờ đối phương tắm xong rồi hỏi sau, chẳng qua vừa rồi cô đi đến
siêu thị, không ngờ lại bỗng có thêm một người, ngoài ý liệu.
Kết quả Gương yêu tắm hơn một giờ, cô rất yêu thiết bị
tắm ở hiện đại! Quá tuyệt vời! Tùy tiện mở ra là có nước ấm, đồ tắm còn có
hương thơm đến mát người.
Cho nên khi cô bước ra khỏi phòng tắm, Bành Duệ Ân
đứng ngoài cửa rõ ràng lộ ra vẻ không kiên nhẫn.(Vô...29..Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)
Nhưng đó cũng chỉ là chuyện trong vòng một giây, khi
cô nhìn thấy Gương yêu trong nháy mắt kia, liền lộ ra vẻ mặt kinh ngạc cực độ.
“...... Em có khỏe không?” Bành Duệ Ân đánh giá người
con gái trước mắt. Làm sao có thể, sao lại có chuyện này?
Gương yêu gật đầu, hai mắt giả bộ vô thần, “Thật xin
lỗi...... Em......”
Bành Duệ Ân tiến sát lại, Gương yêu lui về phía sau
theo bản năng, nhưng chưa lui vài bước, tay Bành Duệ Ân đã phủ lên trán cô.
“Quả nhiên là vết thương ngoài da, chắc không có trở
ngại đâu.” Bành Duệ Ân nhìn cô trong khoảng cách gần. Đúng là hù chết người.
”Nơi này cách bệnh viện rất xa, sau khi vào đêm xe cứu thương cũng không muốn
đến, muốn chạy chữa có điểm khó khăn.”
“Vâng.” Gương yêu chỉ gật đầu. Quái lạ, Bạch Giới Hằng
đâu?
“Đã xảy ra chuyện gì ? Chỉ
có mình em à?” Thân là quản gia, cô có nghĩa vụ bảo vệ các chủ nhân. (Vô.30....Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)
Gương yêu run lên, lộ ra ánh mắt hoài nghi, cau mày
giả bộ như cố gắng nhớ lại...... “Em không nhớ được.”
“Nhớ...... không thể nhớ?!” Bành Duệ Ân hoảng sợ.
“Thật xin lỗi, đầu em rất đau......” Gương yêu yếu ớt
rơi nước mắt, hai tay che mặt, sắm vai cô gái mất trí nhớ.
“Làm sao vậy?” Tiếng bước chân đi xuống từ trên cao,
Bạch Giới Hằng xuống lầu, anh nghe thấy tiếng nói chuyện, chỉ biết vị khách kia
đã ra.
Cô gái nhỏ bé đưa lưng về phía anh, Bành Duệ Ân thoạt
nhìn khí thế kinh người cũng nhìn về phía
trước.(Vô....31.Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)
“Cô bắt nạt em ấy sao?” Anh lườm cô, “Nói chuyện thì
phải dịu dàng hơn chứ?”
“Tôi không có!” Bành Duệ Ân nói xong lời này thì mở
lớn hai mắt, vẻ mặt hung dữ.
Bạch Giới Hằng mặc kệ cô, dịu dàng đến gần Gương yêu,
“Tiểu thư, em không sao chứ? Quàn gia nhà tôi là dì ghẻ đấy, em đừng để ý!”
Đến đây, đến đây! Gương yêu vùi tay trong mặt không
nhịn được mừng như điên, lại vẫn tỏ vẻ mảnh mai bất lực, từ từ buông hai tay.
“Không...... là tại người em không thoải mái......” Cô
ngẩng đầu lên. “Em không nhớ rõ chuyện gì đã xảy ra!”
A?
Bạch Giới Hằng nhìn người con gái ngẩng đầu trước mắt,
đầu trống rỗng.
Hạo Lâm?
Ngũ quan kia, mái tóc kia, dáng người kia...... Thậm
chí là giọng nói, đều là Hạo Lâm!
“Em...... là Hạo Lâm?” Giọng Bạch Giới Hằng run lên.
Giống như một người phụ nữ có khuôn mặt như khắc mẫu đi ra, đứng rõ ràng trước
mắt anh!
Anh nhịn không được vươn bàn tay to, to gán vuốt lên
hai má cô.
Ấm áp, mềm mại, có thể làm cho anh cảm nhận được xúc
cảm sinh mệnh—người con gái này còn sống!(Vô...32..Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)
“Em quên......” Gương yêu mỉm cười thản nhiên, mắt
nhắm lại, giây tiếp theo liền yếu ớt hôn mê bất tỉnh.
Cô biết, cô đã bắt được anh!